Độc Tôn Tam Giới
Chương 3162: Thu hoạch cực lớn
Có thể nói, điều kiện hắn đồng ý, ở trên ý nào đó, thậm chí vượt ra giá trị của những Linh Thạch kia.
Cho nên, sau khi Hoắc Thân Vương nghe xong, còn hoài nghi lỗ tai của mình nghe lầm. Cùng Đinh tổng thủ trao đổi ánh mắt, lẫn nhau đều xác định không có nghe lầm, lúc này mới bắt đầu chăm chú tự hỏi.
Không thể không nói, loại hấp dẫn này, căn bản không phải bọn hắn có thể cự tuyệt.
Linh Thạch, đó là chết, dùng liền hết. Là tiêu hao phẩm, căn bản chưa nói tới truyền thừa, càng chưa nói tới nội tình gì.
Nói trắng ra, Linh Thạch có thể làm cho Hồi Xuân đảo vực thành nhà giàu mới nổi, cũng có thể làm cho Hồi Xuân đảo vực lập tức biến mất khỏi thế gian.
Đây là kiếm 2 lưỡi.
Nhưng mà, những thứ tốt Giang Trần Thiếu chủ đồng ý kia, lại có thể để cho Hồi Xuân đảo vực đạt được chỗ tốt lâu dài. Ba điều kiện kia, bất kỳ một cái nào, đều là Hồi Xuân đảo vực căn bản cự tuyệt không được.
- Các ngươi từ từ suy nghĩ, trong một tháng, cho Bổn thiếu chủ trả lời thuyết phục.
Giang Trần nói xong, khoát tay áo đi ra.
Hoắc Thân Vương liếc nhìn Đinh tổng thủ, hỏi:
- Lão Đinh, ngươi cảm thấy như thế nào?
Đinh tổng thủ thở dài một hơi:
- Loại điều kiện này, nếu như cự tuyệt, chỉ có thể nói Hồi Xuân đảo vực chúng ta tầm nhìn hạn hẹp. Linh Thạch cho chúng ta, là phúc hay họa còn khó nói. Nhưng những điều kiện kia, lại là đại hảo sự.
- Bổn vương cũng nghĩ như vậy, chỉ là, chỉ sợ những người khác tầm nhìn hạn hẹp, nhìn không tới những thứ này, chỉ cảm thấy chúng ta vì nịnh nọt Giang Trần Thiếu chủ, mà chắp tay nhường Linh Thạch a.
- Làm chuyện gì, chỉ trích luôn khó tránh khỏi. Muốn làm đến bất luận kẻ nào cũng thoả mãn, sao có thể?
Đinh tổng thủ cười ha ha nói.
- Nói sau, việc này, không phải là bệ hạ quyết định sao? Chỉ cần chúng ta nói động bệ hạ, những người khác nói như thế nào, lại có thể làm gì? Thành đại sự không câu nệ tiểu tiết. Việc này quan hệ lấy tương lai của Hồi Xuân đảo vực, Thân Vương đại nhân cần gì lo trước lo sau?
Đinh tổng thủ là người có kiến thức, hắn tinh tường lợi hại trong đó.
- Lão Đinh, ngươi ở nơi này, bổn vương về Hồi Xuân đảo vực một chuyến, hướng hoàng huynh trần thuật quan hệ lợi hại. Mời hoàng huynh định đoạt. Đây là một cơ hội, phải quấn chặt.
Đinh tổng thủ không chút do dự gật đầu:
- Tốt.
Hiệu suất làm việc của Hoắc Thân Vương cực nhanh, đi một chuyến, ước chừng chỉ tốn bảy tám ngày, liền từ Hồi Xuân đảo vực phản hồi Đông Diên đảo lần nữa.
Lần nữa tìm được Giang Trần.
Giang Trần dù bận vẫn ung dung hỏi:
- Hoắc Thân Vương, có quyết định chưa?
Hoắc Thân Vương chân thành nói:
- Sự tình của Hồi Xuân đảo vực, còn phải là hoàng huynh của ta quyết định. Tiểu Vương là một lòng muốn thúc đẩy giao dịch. Sau khi trở về trần thuật với hoàng huynh quan hệ lợi hại, Hoàng huynh thánh minh, đã đồng ý phán đoán của Tiểu Vương. Chỉ có điều, hoàng huynh nhà ta cũng cả gan nói ra mấy yêu cầu nho nhỏ.
- Yêu cầu gì, nói ra xem.
Yêu cầu nho nhỏ, Giang Trần vẫn có thể thỏa mãn.
- Hoàng huynh nói, Linh Thạch đều cho Giang Trần Thiếu chủ, không có vấn đề gì. Bất quá phải đối ngoại tuyên bố. Cái này là yêu cầu thứ nhất.
Giang Trần cười cười:
- Yêu cầu này hợp lý, vốn nên làm như vậy. Như vậy mới có thể giải trừ hiềm nghi cho Hồi Xuân đảo vực các ngươi, nếu không, khoản Linh Thạch này hướng đi không rõ, đối với Hồi Xuân đảo vực các ngươi vĩnh viễn là tai hoạ ngầm.
- Là có chuyện như vậy.
Hoắc Thân Vương gật đầu, lại tiếp tục nói.
- Còn có yêu cầu thứ hai, muốn xin Giang Trần Thiếu chủ đối ngoại tuyên bố, từ nay về sau Hồi Xuân đảo vực quy thiếu chủ ngài bảo hộ. Đắc tội Hồi Xuân đảo vực, liền tương đương mạo phạm Thiếu chủ.
Yêu cầu này, cũng không tính khoa trương.
Chỉ là dùng chiêu bài của Giang Trần, uy hiếp những thế lực muốn rục rịch với Hồi Xuân đảo vực thoáng một phát, này cũng không coi là đại sự.
Giang Trần gật đầu:
- Yêu cầu này, cũng có thể thỏa mãn. Bất quá các ngươi cũng phải nhớ kỹ, có thể dùng tên tuổi của ta, chẳng qua nếu như mượn tên tuổi của ta, làm xằng làm bậy, thương thiên hại lí, ngày khác bị ta điều tra ra được, hậu quả các ngươi nên nghĩ kĩ.
- Thiếu chủ yên tâm, chúng ta có lá gan lớn như trời, cũng không dám mượn tên tuổi của Thiếu chủ làm xằng làm bậy.
Điểm này, Hoắc Thân Vương rất rõ ràng.
Hắn và Giang Trần ở chung lâu như vậy, biết rõ Giang Trần là một người rất nguyên tắc. Nếu như xấu thanh danh của hắn, vậy thì chờ tự đoạn tiền đồ đi.
- Còn có yêu cầu khác không?
Hoắc Thân Vương lắc đầu:
- Đã không có, chỉ bấy nhiêu đó thôi.
- Rất tốt, Hồi Xuân đảo vực các ngươi đắn đo rất chừng mực, không tham, không quá đà. Cái này rất tốt.
Giang Trần còn tưởng rằng, bọn hắn sẽ nói rất nhiều yêu cầu.
Kết quả chỉ có hai yêu cầu, hơn nữa phi thường hợp lý.
- Các ngươi đã không có yêu cầu vô lý, khoản giao dịch này quyết định như vậy đi. Ba điều kiện kia, cái thứ hai, ta có thể lập tức cho các ngươi. Các ngươi là cần tâm pháp luyện công, hay cần vũ kỹ điển tịch cụ thể? Hoặc là nói, có yêu cầu gì khác không?
- Tâm pháp.
Hoắc Thân Vương không chút do dự.
Tâm pháp là quy tắc chung của võ đạo, là cơ sở tăng lên cảnh giới Võ Đạo.
Vũ kỹ điển tịch cụ thể, đến cùng vẫn thiếu sót.
Giang Trần ngàn chọn vạn tuyển, từ trong đầu, lấy ra một môn công pháp tu luyện.
- Hoắc Thân Vương, môn công pháp này, Cảnh giới Thiên Vị cũng có thể tu luyện. Xem cá nhân tạo hóa, người tạo hóa không đủ, tu luyện tới Thiên Vị Cao giai, liền khó có tiến thêm. Tạo hóa không tệ, tu luyện tới Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong, cũng không nói chơi. Người phúc duyên thâm hậu, tu luyện tới cảnh giới Bán Thần, cũng không phải không có khả năng. Mà người hữu duyên với công pháp, bằng công pháp này, tấn chức Thần đạo, cũng có hi vọng không nhỏ. Nói ngắn lại, môn công pháp này, lợi dụng tốt, tuyệt đối có thể thành công pháp cho Hồi Xuân đảo vực các ngươi truyền thừa muôn đời.
Giang Trần cũng không phải nói bốc nói phét, môn công pháp này, đánh giá là cấp Bán Thần, trên thực tế, là tuyệt đối đạt đến Thần cấp.
Hoắc Thân Vương đối với Giang Trần, là không có nửa phần hoài nghi.
Trên người Giang Trần Thiếu chủ, có một loại Hạo Nhiên Chính Khí, để cho Hoắc Thân Vương căn bản không có hoài nghi công pháp này.
Hoắc Thân Vương như nhặt được chí bảo, nâng trong tay.
Giang Trần nghĩ nghĩ, cảm thấy Hoắc Thân Vương này rất hợp ý, lập tức lại nói:
- Khó được Hoắc Thân Vương ngươi thức thời như thế, chỉ tiễn đưa ngươi một bộ công pháp, không có vũ kỹ điển tịch, tựa hồ lộ ra Bổn thiếu chủ không phóng khoáng. Lại tặng kèm một bộ vũ kỹ quyền chưởng, phối hợp tâm pháp này. Bất quá, các ngươi phải nhớ kỹ, truyền thừa này, không thể truyền ra bên ngoài. Nếu truyền cho người ngoài Hồi Xuân đảo vực, ngày khác, ta sẽ có phương pháp thu hồi!
Hoắc Thân Vương nghe vậy, mừng rỡ, không thể tưởng được còn có thu hoạch ngoài ý muốn, lập tức cam đoan:
- Chắc chắn cất chứa, không dám tiết lộ ra ngoài!
Giang Trần đem công pháp cùng điển tịch, đều cho Hoắc Thân Vương, sau đó lại nói:
- Cái danh sách này, là chủ tài liệu của Đỉnh Thiên Đan, sau khi các ngươi xem xong, cũng không thể truyền ra bên ngoài. Càng không thể tự hành đi nghiên cứu chế tạo. Các ngươi thu thập được những tài liệu này, thì liên hệ ta.
Những tài liệu này, rất khó thu thập. Nếu như Hồi Xuân đảo vực có thể thu thập đến, Giang Trần sẽ không ngại giúp bọn hắn luyện chế một lò Đỉnh Thiên Đan.
Thấy Hoắc Thân Vương có chút ngây người, Giang Trần thản nhiên nói:
- Bảo các ngươi không nên tự hành nghiên cứu chế tạo, đó là bảo hộ các ngươi. Những tài liệu này không dễ thu thập, nếu như các ngươi tự cho là thông minh đi nghiên cứu chế tạo, chỉ có thể lãng phí tài liệu. Hao phí 10 vạn năm, cũng không có khả năng nghiên cứu ra.
Cho nên, sau khi Hoắc Thân Vương nghe xong, còn hoài nghi lỗ tai của mình nghe lầm. Cùng Đinh tổng thủ trao đổi ánh mắt, lẫn nhau đều xác định không có nghe lầm, lúc này mới bắt đầu chăm chú tự hỏi.
Không thể không nói, loại hấp dẫn này, căn bản không phải bọn hắn có thể cự tuyệt.
Linh Thạch, đó là chết, dùng liền hết. Là tiêu hao phẩm, căn bản chưa nói tới truyền thừa, càng chưa nói tới nội tình gì.
Nói trắng ra, Linh Thạch có thể làm cho Hồi Xuân đảo vực thành nhà giàu mới nổi, cũng có thể làm cho Hồi Xuân đảo vực lập tức biến mất khỏi thế gian.
Đây là kiếm 2 lưỡi.
Nhưng mà, những thứ tốt Giang Trần Thiếu chủ đồng ý kia, lại có thể để cho Hồi Xuân đảo vực đạt được chỗ tốt lâu dài. Ba điều kiện kia, bất kỳ một cái nào, đều là Hồi Xuân đảo vực căn bản cự tuyệt không được.
- Các ngươi từ từ suy nghĩ, trong một tháng, cho Bổn thiếu chủ trả lời thuyết phục.
Giang Trần nói xong, khoát tay áo đi ra.
Hoắc Thân Vương liếc nhìn Đinh tổng thủ, hỏi:
- Lão Đinh, ngươi cảm thấy như thế nào?
Đinh tổng thủ thở dài một hơi:
- Loại điều kiện này, nếu như cự tuyệt, chỉ có thể nói Hồi Xuân đảo vực chúng ta tầm nhìn hạn hẹp. Linh Thạch cho chúng ta, là phúc hay họa còn khó nói. Nhưng những điều kiện kia, lại là đại hảo sự.
- Bổn vương cũng nghĩ như vậy, chỉ là, chỉ sợ những người khác tầm nhìn hạn hẹp, nhìn không tới những thứ này, chỉ cảm thấy chúng ta vì nịnh nọt Giang Trần Thiếu chủ, mà chắp tay nhường Linh Thạch a.
- Làm chuyện gì, chỉ trích luôn khó tránh khỏi. Muốn làm đến bất luận kẻ nào cũng thoả mãn, sao có thể?
Đinh tổng thủ cười ha ha nói.
- Nói sau, việc này, không phải là bệ hạ quyết định sao? Chỉ cần chúng ta nói động bệ hạ, những người khác nói như thế nào, lại có thể làm gì? Thành đại sự không câu nệ tiểu tiết. Việc này quan hệ lấy tương lai của Hồi Xuân đảo vực, Thân Vương đại nhân cần gì lo trước lo sau?
Đinh tổng thủ là người có kiến thức, hắn tinh tường lợi hại trong đó.
- Lão Đinh, ngươi ở nơi này, bổn vương về Hồi Xuân đảo vực một chuyến, hướng hoàng huynh trần thuật quan hệ lợi hại. Mời hoàng huynh định đoạt. Đây là một cơ hội, phải quấn chặt.
Đinh tổng thủ không chút do dự gật đầu:
- Tốt.
Hiệu suất làm việc của Hoắc Thân Vương cực nhanh, đi một chuyến, ước chừng chỉ tốn bảy tám ngày, liền từ Hồi Xuân đảo vực phản hồi Đông Diên đảo lần nữa.
Lần nữa tìm được Giang Trần.
Giang Trần dù bận vẫn ung dung hỏi:
- Hoắc Thân Vương, có quyết định chưa?
Hoắc Thân Vương chân thành nói:
- Sự tình của Hồi Xuân đảo vực, còn phải là hoàng huynh của ta quyết định. Tiểu Vương là một lòng muốn thúc đẩy giao dịch. Sau khi trở về trần thuật với hoàng huynh quan hệ lợi hại, Hoàng huynh thánh minh, đã đồng ý phán đoán của Tiểu Vương. Chỉ có điều, hoàng huynh nhà ta cũng cả gan nói ra mấy yêu cầu nho nhỏ.
- Yêu cầu gì, nói ra xem.
Yêu cầu nho nhỏ, Giang Trần vẫn có thể thỏa mãn.
- Hoàng huynh nói, Linh Thạch đều cho Giang Trần Thiếu chủ, không có vấn đề gì. Bất quá phải đối ngoại tuyên bố. Cái này là yêu cầu thứ nhất.
Giang Trần cười cười:
- Yêu cầu này hợp lý, vốn nên làm như vậy. Như vậy mới có thể giải trừ hiềm nghi cho Hồi Xuân đảo vực các ngươi, nếu không, khoản Linh Thạch này hướng đi không rõ, đối với Hồi Xuân đảo vực các ngươi vĩnh viễn là tai hoạ ngầm.
- Là có chuyện như vậy.
Hoắc Thân Vương gật đầu, lại tiếp tục nói.
- Còn có yêu cầu thứ hai, muốn xin Giang Trần Thiếu chủ đối ngoại tuyên bố, từ nay về sau Hồi Xuân đảo vực quy thiếu chủ ngài bảo hộ. Đắc tội Hồi Xuân đảo vực, liền tương đương mạo phạm Thiếu chủ.
Yêu cầu này, cũng không tính khoa trương.
Chỉ là dùng chiêu bài của Giang Trần, uy hiếp những thế lực muốn rục rịch với Hồi Xuân đảo vực thoáng một phát, này cũng không coi là đại sự.
Giang Trần gật đầu:
- Yêu cầu này, cũng có thể thỏa mãn. Bất quá các ngươi cũng phải nhớ kỹ, có thể dùng tên tuổi của ta, chẳng qua nếu như mượn tên tuổi của ta, làm xằng làm bậy, thương thiên hại lí, ngày khác bị ta điều tra ra được, hậu quả các ngươi nên nghĩ kĩ.
- Thiếu chủ yên tâm, chúng ta có lá gan lớn như trời, cũng không dám mượn tên tuổi của Thiếu chủ làm xằng làm bậy.
Điểm này, Hoắc Thân Vương rất rõ ràng.
Hắn và Giang Trần ở chung lâu như vậy, biết rõ Giang Trần là một người rất nguyên tắc. Nếu như xấu thanh danh của hắn, vậy thì chờ tự đoạn tiền đồ đi.
- Còn có yêu cầu khác không?
Hoắc Thân Vương lắc đầu:
- Đã không có, chỉ bấy nhiêu đó thôi.
- Rất tốt, Hồi Xuân đảo vực các ngươi đắn đo rất chừng mực, không tham, không quá đà. Cái này rất tốt.
Giang Trần còn tưởng rằng, bọn hắn sẽ nói rất nhiều yêu cầu.
Kết quả chỉ có hai yêu cầu, hơn nữa phi thường hợp lý.
- Các ngươi đã không có yêu cầu vô lý, khoản giao dịch này quyết định như vậy đi. Ba điều kiện kia, cái thứ hai, ta có thể lập tức cho các ngươi. Các ngươi là cần tâm pháp luyện công, hay cần vũ kỹ điển tịch cụ thể? Hoặc là nói, có yêu cầu gì khác không?
- Tâm pháp.
Hoắc Thân Vương không chút do dự.
Tâm pháp là quy tắc chung của võ đạo, là cơ sở tăng lên cảnh giới Võ Đạo.
Vũ kỹ điển tịch cụ thể, đến cùng vẫn thiếu sót.
Giang Trần ngàn chọn vạn tuyển, từ trong đầu, lấy ra một môn công pháp tu luyện.
- Hoắc Thân Vương, môn công pháp này, Cảnh giới Thiên Vị cũng có thể tu luyện. Xem cá nhân tạo hóa, người tạo hóa không đủ, tu luyện tới Thiên Vị Cao giai, liền khó có tiến thêm. Tạo hóa không tệ, tu luyện tới Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong, cũng không nói chơi. Người phúc duyên thâm hậu, tu luyện tới cảnh giới Bán Thần, cũng không phải không có khả năng. Mà người hữu duyên với công pháp, bằng công pháp này, tấn chức Thần đạo, cũng có hi vọng không nhỏ. Nói ngắn lại, môn công pháp này, lợi dụng tốt, tuyệt đối có thể thành công pháp cho Hồi Xuân đảo vực các ngươi truyền thừa muôn đời.
Giang Trần cũng không phải nói bốc nói phét, môn công pháp này, đánh giá là cấp Bán Thần, trên thực tế, là tuyệt đối đạt đến Thần cấp.
Hoắc Thân Vương đối với Giang Trần, là không có nửa phần hoài nghi.
Trên người Giang Trần Thiếu chủ, có một loại Hạo Nhiên Chính Khí, để cho Hoắc Thân Vương căn bản không có hoài nghi công pháp này.
Hoắc Thân Vương như nhặt được chí bảo, nâng trong tay.
Giang Trần nghĩ nghĩ, cảm thấy Hoắc Thân Vương này rất hợp ý, lập tức lại nói:
- Khó được Hoắc Thân Vương ngươi thức thời như thế, chỉ tiễn đưa ngươi một bộ công pháp, không có vũ kỹ điển tịch, tựa hồ lộ ra Bổn thiếu chủ không phóng khoáng. Lại tặng kèm một bộ vũ kỹ quyền chưởng, phối hợp tâm pháp này. Bất quá, các ngươi phải nhớ kỹ, truyền thừa này, không thể truyền ra bên ngoài. Nếu truyền cho người ngoài Hồi Xuân đảo vực, ngày khác, ta sẽ có phương pháp thu hồi!
Hoắc Thân Vương nghe vậy, mừng rỡ, không thể tưởng được còn có thu hoạch ngoài ý muốn, lập tức cam đoan:
- Chắc chắn cất chứa, không dám tiết lộ ra ngoài!
Giang Trần đem công pháp cùng điển tịch, đều cho Hoắc Thân Vương, sau đó lại nói:
- Cái danh sách này, là chủ tài liệu của Đỉnh Thiên Đan, sau khi các ngươi xem xong, cũng không thể truyền ra bên ngoài. Càng không thể tự hành đi nghiên cứu chế tạo. Các ngươi thu thập được những tài liệu này, thì liên hệ ta.
Những tài liệu này, rất khó thu thập. Nếu như Hồi Xuân đảo vực có thể thu thập đến, Giang Trần sẽ không ngại giúp bọn hắn luyện chế một lò Đỉnh Thiên Đan.
Thấy Hoắc Thân Vương có chút ngây người, Giang Trần thản nhiên nói:
- Bảo các ngươi không nên tự hành nghiên cứu chế tạo, đó là bảo hộ các ngươi. Những tài liệu này không dễ thu thập, nếu như các ngươi tự cho là thông minh đi nghiên cứu chế tạo, chỉ có thể lãng phí tài liệu. Hao phí 10 vạn năm, cũng không có khả năng nghiên cứu ra.
Bình luận truyện