Độc Tôn Tam Giới

Chương 3480: Nhị nữ nghênh đón



Có thể nhìn ra được Dao Quang thánh nữ so với Tư Đồng thánh nữ thì bi quan hơn nhiều.

- Hiền muoji, Vĩnh Hằng thánh địa chính là minh chủ. Thế lực của minh chủ không có ngã xuống, Vạn Uyên đảo còn có một tia hi vọng. Nếu như Vĩnh Hằng thánh địa cũng bị ma tộc công chiếm, vậy Vạn Uyên đảo triệt để sẽ không còn có thể trông cậy vào đâu được nữa. Đợi khi thập đại lão tổ từ vực ngoại trở về, phát hiện ra thập đại thánh địa rơi vào trong ay giặc, cho dù phát động phản kích với ma tộc chỉ sợ cũng bất lực. Căn cơ không còn, lấy gì đi phản kích đây.

Tư Đồng thánh nữ có cái nhìn sâu về đại cục hơn một chút.

- Căn cơ? Chẳng lẽ dùng Vĩnh Hằng thánh địa làm căn cơ sao?

Dao Quang thánh nữ khó hiểu hỏi lại.

- Vĩnh Hằng thánh địa có Giang Trần, đây là sự khác biệt.

- Giang Trần?

Dao Quang thánh nữ khẽ giật mình, ngữ khí phức tạp nói:

- Sao muội lại nghe nói quan hệ của Giang Trần và Vĩnh Hằng thánh địa này cũng không có tốt như bề ngoài a?

Quan hệ của Giang Trần và Vĩnh Hằng thánh địa cũng không có ai hoài nghi.

Nhưng mà nhiều khi, các loại tin đồn không ngừng truyền tới, nếu như Giang Trần và Vĩnh Hằng thánh địa có quan hệ thực sự mật thiết như vậy, vì sao Giang Trần lại trở lại cương vực nhân loại chứ?

Vì sao nhiều năm trôi qua như vậy Giang Trần không có trở lại Vĩnh Hằng thánh địa? Vì sao ma kiếp bộc phát lâu như vậy Giang Trần còn không có giết tới Vĩnh Hằng thánh địa trợ giúp?

Cho nên không ít thế lực trong Vạn Uyên đảo đều đang âm thầm suy đoná, suy đoán quan hệ giữa Giang Trần và Vĩnh Hằng thánh địa có lẽ đã xuất hiện vết rạn.

Hoặc là nói ngay từ đầu quan hệ của Giang Trần và Vĩnh Hằng thánh địa cũng không có mật thiết như vậy.

Đối với Giang Trần mà nói, cương vực nhân loại mới là căn cơ của Giang Trần.

Tư Đồng thánh nữ nghiêm mặt nói:

- Giang Trần và Vĩnh Hằng thánh địa có quan hệ thế nào, ngoại nhân như chúng ta cũng không nên suy đoán lung tung. Bất quá ta và Giang Trần đã từng quen biết, từ thái độ làm người của hắn có thể thấy được, hắn tuyệt đối không phải là loại người vong ân phụ nghĩa. Hắn sắp xếp như vậy nhất định là có đạo lý của hắn a.

- Đúng, đúng vậy. Nhất định không phải là người vong ân phụ nghĩa. Tư Đồng tỷ tỷ ở Bình Sa đảo ủng hộ hắn như vậy, người ta nhất định sẽ không quên a. Lần này tới nhất định sẽ tới đây tìm tỷ. Hi hi.

Nói xong Dao Quang thánh nữ ung dung đứng dậy, vỗ vỗ cái váy trên người nói:

- Tỷ tỷ, muốn muội đi cùng tỷ ra xem hay không?

Giang Trần ở bên ngoài trận pháp phòng ngự, chờ chừng nửa canh giờ, lúc này mới đợi được tới lúc Dao Quang thánh nữ đi cùng Tư Đồng thánh nữ ra ngoài.

Nhìn thấy Tư Đồng thánh nữ ra ngoài, Giang Trần cũng thở dài một hơi. Xem ra Húc Nhật thánh địa quả nhiên cũng có một đám người phá vòng vây, không có bị toàn quân bị diệt.

Nhưng mà nhị nữ này lại vô cùng cẩn thận kiểm tra một phen, mới cho Giang Trần tiến vào.

Tư Đồng thánh nữ có chút áy náy nói:

- Giang huynh, ma tộc âm hiểm, biến hóa vô cùng, chúng ta chú ý cẩn thận như vậy cũng là sợ chịu thiệt. Cho nên có chỗ nào đắc tội mong Giang huynh chớ trách.

Giang Trần tiêu sái cười cười:

- Cẩn thận một ít không có sai. Khá tốt mạch các người phải đối mặt là Dực Ma nhất mạch và Hỏa Ma nhất mạch, cũng không am hiểu đạo biến ảo thất thường. Nếu như là Yêu ma nhất mạch, Âm ma nhất mạch, thậm chí là Ảnh ma nhất mạch thì càng khiến cho người ta khó lòng phòng bị hơn.

Thấy Giang Trần chậm rãi nói, một đường chạy tới tuy rằng phong trần mệt mỏi, nhưng mà không có bất kỳ vẻ chật vật nào. Có thể nhìn ra được tuy rằng ma tộc tàn sát bừa bãi, nhưng mà không có làm khó được thiên tài trẻ tuổi cùng thế hệ với các nàng.

Chuyện này khiến cho trong lòng nhị nữ cũng âm thầm bội phục.

Nói tới chuyện ma tộc, nhất là chuyện Húc Nhật thánh địa bị ma tộc tới công phá, Tư Đồng thánh nữ trầm giọng nói, tâm tình vô cùng trầm trọng.

Sau khi Giang Trần nghe xong, khẽ chau mày nói:

- Như vậy xem ra Sơ dương chi hỏa các ngươi đã thu thập rất nhiều, nhưng mà còn chưa mang tới Vĩnh Hằng thánh địa hay sao?

- Đúng vậy, Sơ Dương chi hỏa của Húc Nhật thánh địa chúng ta đã thu thập hơn phân nửa. Chẳng qua là Hỏa ma nhất mạch tới quá đột ngột, chúng ta còn chưa kịp thu thập toàn bộ. Nếu không tuyệt đối sẽ không tiện nghi cho Hỏa Ma nhất mạch.

Tư Đồng thánh nữ nói tới chuyện này cũng có chút buồn bực.

- Đủ rồi, thu thập nhiều như vậy là đủ rồi. Chỉ là bị Hỏa Ma nhất mạch chiếm cứ địa bàn Húc Nhật thánh địa, lại khiến cho bọn chúng như cá gặp nước. Muốn tiêu diệt Hỏa Ma nhất mạch độ khó vô cùng lớn.

Ngữ khí của Giang Trần cũng bắt đầu trầm trọng.

Dao Quang thánh nữ kia luôn âm thầm dò xét Giang Trần, bỗng nhiên nói:

- Giang Trần sư huynh, nghe nói sư huynh ở Hồi xuân đảo vực tương kế tựu kế, làm trọng thương ma tộc, tiêu diệt rất nhiều tu sĩ ma tộc. Thậm chí là lão tổ ma tộc cũng bị sư huynh chém giết hay sao?

Dao Quang thánh nữ đang nói về trận chiến ở Hồi Xuân đảo vực, Ảnh Ma nhất mạch cầm đầu, còn có Dực ma nhất mạch và Kim Ma nhất mạch tham dự.

Trận chiến ấy là trận chiến đầu tiên sau khi Giang Trần tiến vào Vạn Uyên đảo.

Thấy Giang Trần cười mà không nói, Dao Quang thánh nữ nhíu mày nói:

- Không phải do sư huynh ngươi bịa đặt lấy tiếng đó chứ?

Tư Đồng thánh nữ nghiêm khắc nói:

- Hiền muội, không nên nói bậy, chuyện này oanh động như vậy, toàn bộ người Vạn Uyên đảo đều biết, sao có thể là bịa đặt cơ chứ?

Dao Quang thánh nữ cười hì hì nói:

- Vậy cũng không biết được. Người ta hiện tại quyền khuynh thiên hạ a, muốn làm giả, người trong thiên hạ không thể không che dấu dùm người ta nha.

Giang Trần cười khổ một tiếng:

- Dao Quang thánh nữ, mặc dù có đôi khi Giang mỗ càn rỡ thô lỗ một chút, nhưng cũng không phải là kẻ thích lừa gạt lấy tiếng như vậy a.

- Ồ? Nói như vậy ngươi thực sự tiêu diệt lão tổ ma tộc? Nghe nói lão tổ ma tộc dị thường hung hãn, tu sĩ nhân tộc ngang cấp hai người chưa hẳn đã đánh được một người bọn chúng a?

Vẻ mặt Dao Quang thánh nữ hiếu kỳ không thôi.

- Chuyện này cũng không có gì là kỳ lạ. Nếu như là tu sĩ không có điểm gì đặc biệt, lại không có pháp bảo hộ thân cường đại, chỉ tính riêng lực chiến đấu đơn thuần, hai tu sĩ nhân tộc cũng chưa hẳn đã đánh lại được một tu sĩ ma tộc. Tạo vật công bằng, đây là chuyện rất là bình thường.

- Tạo hóa công bằng sao? Rõ ràng là không công bằng, dựa vào cái gì Ma tộc có thể giỏi chinh chiến như vậy?

Dao Quang thánh nữ chu miệng nói.

Giang Trần cười ha hả:

- Ma tộc so với nhân tộc có thể coi là thiện chiến. Nhưng mà trí tuệ nhân tộc, năng lực sinh tồn của nhân tộc, năng lực sinh sôi nảy nở của nhân tộc đều vượt xa ma tộc. Nhân tộc am hiểu lợi dụng tất cả các điều kiện có lợi, trận pháp, đan đạo, phù lục... Đủ những thứ này, trí tuệ nhân tộc vượt ra ma tộc. Thứ duy nhất ma tộc mạnh mẽ hơn nhân tộc kỳ thực chính là trình độ cường hãn của huyết mạch..

Bởi vì Giang Trần có kiến thức kiếp trước, cho nên đối với ma tộc hắn có lý giải khách quan.

Hắn khác so với bất luận kẻ nào ở Thần Uyên đại lục này, hắn đối với ma tộc không có sợ hãi từ bản năng. Mà tu sĩ Thần uyên đại lục, bất kể là thượng cổ hay là lúc này, đối với ma tộc đều có một loại kiêng kỵ từ trong bản chất.

Trong mắt tu sĩ nhân tộc, ma tộc chính là thứ phiền phức, chính là tai nạn, nên mới sợ hãi. Loại sợ hãi này cơ hồ là tự nhiên.

Tư Đồng thánh nữ nghe vô cùng chăm chú, nàng thở dài:

- Không thể tưởng tượng được Giang sư huynh lại hiểu ma tộc như vậy. Khó trách chống lại ma tộc sư huynh lại có thể thủ thắng. Nếu như tu sĩ nhân tộc đều có thể giống như Giang sư huynh, thì lo gì ma hoạn không thể diệt trừ hết? Lo gì ma tộc không chết?

Giang Trần nhẹ nhàng cười nói:

- Ta luôn tin chắc rằng ma tộc tất sẽ bị tiêu diệt. Ma hoạn cũng bị tiêu trừ. Thần Uyên đại lục chắc chắn sẽ lần nữa nghênh đón một thời đại mới sáng sủa hơn.

Giang Trần dùng giọng chém đinh chặt sắt nói, có một loại khí độ khiến cho người ta không thể nào không tin phục, căn bản không thể nào sinh ra nổi hoài nghi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện