Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 359



Mỗi bước đi nhìn như không có gì, nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác bí ẩn, biến hoá khôn lường, có cảm giác không nắm bắt được.

Khí thế rồng hổ cùng dâng lên với linh nguyên Tiên Thiên trong cơ thể, liên tục tích tụ theo mỗi bước chân của Lâm Nhất.

Khi bước ra bước thứ chín, khí thế rồng hổ như ẩn như hiện chợt bùng phát.

Một rồng một hổ, hai hư ảnh như thật xuất hiện sau lưng hắn. Khí thế rồng hổ ấy đan xen nhưng lại độc lập, bay ngang đất trời, thúc đẩy khí thế vô biên, dường như có sức mạnh nuốt chửng núi sông.

Tiếng rồng hổ gầm rú trong cơ thể Lâm Nhất không ngừng vang lên, sức mạnh cuồng bạo tràn ngập trong cơ thể khiến hắn cảm thấy hơi kiêng kỵ.

Rầm!

Một quyền tung ra, hư ảnh rồng hổ sau lưng hắn thoáng chốc tiến vào trong quyền mang, khi quyền mang nổ tung dường như không khí cũng nứt ra một lỗ, xuất hiện khe hở cực lớn.

Advertisement

“Thành công rồi”.

Ngoài mặt Lâm Nhất mừng rỡ như điên, nhưng trong lòng hắn biết hắn mới chỉ coi như miễn cưỡng bổ sung hoàn chỉnh Long Hành Hổ Bộ mà thôi.

Trong lúc phấn khích, Lâm Nhất lại tiếp tục luyện tập trên đạo đài.

Hắn luyện tập say sưa, vui mừng không sao tả xiết.

Thật lâu sau, Lâm Nhất thu quyền, đứng thẳng, trầm ngâm nói: “Đến lúc bổ sung chiêu thức thứ ba rồi”.



Advertisement

Thời gian dần trôi, dường như đã rất lâu rồi, giọng của Khí Linh lại vang lên.

“Người khảo nghiệm, thời gian đã đến, Long Hổ Quyền hoàn thành được bao nhiêu rồi?”

Lâm Nhất lau mồ hôi trên trán, cười bất lực: “Hổ thẹn, nếu không tính chiêu thức thứ nhất thì mới chỉ hoàn thành hai chiêu thức Long Hành Hổ Bộ và Long Phi Hổ Khiêu”.

“Sao lại không tính? Nếu như ngộ tính của ngươi không đủ làm sao hoàn thành được chiêu thức đầu tiên?”, Khí Linh hỏi ngược lại khiến Lâm Nhất sững sờ, sau đó liền vui vẻ.

“Biểu diễn cho ta xem đi”.

Lâm Nhất làm theo, thể hiện Long Hành Hổ Bộ và Long Phi Hổ Khiêu một lượt.

Cân nhắc một lúc, Khí Linh nhẹ giọng khen ngợi: “Được lắm”.

Lâm Nhất hơi hồi hộp: “Không biết vòng này vãn bối nhận được mấy sao?”

“Nếu hoàn thành sáu chiêu thức thì sẽ nhận được cả sáu sao, ba chiêu thức chỉ nhận được bốn sao. Nhưng biểu hiện ở vòng trước của ngươi khá xuất sắc, nên tổng điểm hai vòng ta vẫn cho ngươi mười sao”.

Bốn sao? Vậy cũng tốt lắm rồi, đợi đã…

Lâm Nhất ngạc nhiên hỏi: “Mười sao chỉ được sáu sao cũng được coi là xuất sắc ạ?”

“Ai bảo với ngươi thế? Vòng trước năm sau là cao nhất, những người khác, cao nhất mới chỉ ba sao, ngươi đã vượt qua năm sao. Ngộ tính này cho dù ở thời Thịnh thế hoàng kim năm đó cũng hiếm thấy”.

Giọng nói lạnh lùng của Khí Linh khiến thân thể Lâm Nhất chấn động.

Ngộ tính của hắn ở thời Thịnh thế hoàng kim năm đó cũng có thể coi là hiếm thấy?

“Ta là Khí Linh Đại Nhân của tế đàn thông thiên, ánh sáng mười sao chiếu khắp đất trời, hôm nay ta ban tặng cho ngươi…”

Trong quảng trường truyền đạo.

Một bóng người bị tế đàn thông thiên ném ra dưới con mắt chú ý của bao người.

Là Mai Tử Hoạ!

Sau đó một miếng ngọc giản có hai luồng ánh sáng đan xen từ trên trời rơi xuống.

“Là võ kỹ Tiên Thiên trung phẩm!”

“Không ngờ chỉ là võ kỹ Tiên Thiên trung phẩm, nhưng đây là truyền thừa võ học của tông môn viễn cổ, uy lực có lẽ mạnh hơn võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm bây giờ nhiều”.

“Cũng coi như có thu hoạch, tứ đại tông môn vẫn luôn có hứng thú với võ kỹ của tông môn viễn cổ, sau khi luyện xong có thể bán với giá cao”.

Mọi người đều nhìn Mai Tử Hoạ với vẻ hâm mộ.

Vẻ mặt Mai Tử Hoạ khá khó coi, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng, hắn ta lắc đầu thở dài.

Vù vù vù!

Ngay sau đó, mọi người liên tục hiện ra từ tế đàn thông thiên, hầu hết đều nhận được võ kỹ Tiên Thiên trung phẩm.

Thi thoảng mới có vài người nhận được võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm.

“Võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm Huyền Bi Chưởng… Không tệ, uy lực của chương pháp này có thể sánh với võ kỹ huyền cấp bình thường”.

Minh Diệp nghịch ngọc giản có ba luồng sáng bao quanh, trên mặt là vẻ hài lòng.

Đột nhiên thế giới của Minh Diệp xuất hiện hai luồng sáng chói mắt.

Quay lại nhìn thì là Bạch Lê Hiên và Tư Tuyết Y cùng xuất hiện.

Ánh sáng rực rỡ đó phát ra từ ngọc giản họ có được, nhất thời ánh sáng từ ngọc giản của những người khác đều bị lu mờ.

Nụ cười trên mặt Minh Diệp cũng bất giác biến mất.

“Võ kỹ Tiên Thiên siêu phẩm!”

“Nhìn ánh sáng này có lẽ là võ kỹ siêu phẩm lợi hại đấy. Ta thấy ngọc giản của Bạch Lê Hiên hình như còn có tia sáng màu tím, chắc chắn còn có huyền cơ khác”.

“Dù sao cũng là Bạch Lê Hiên, chúng ta không thể so sánh…”

Ngọc giản của Bạch Lê Hiên khiến mọi người đều hâm mộ, vô số ánh mắt tập trung về phía này.

“Chúc mừng sư huynh!”

Các đệ tử của Lăng Tiêu Kiếm Các đều vui mừng, bước tới chắp tay chúc mừng.

Nhìn quanh không ai có thể so sánh với hắn ta, Bạch Lê Hiên nở nụ cười nhạt, cất ngọc giản vào lòng bàn tay.

Nhưng vào lúc này, tế đàn thông thiên chợt chấn động kịch liệt, b ắn ra mười tia sáng, rải khắp đất trời.

“Chuyện gì vậy?”

Toàn bộ quảng trường truyền đạo đều được bao phủ bởi một sức mạnh viễn cổ cuồn cuộn, khiến lòng người bất giác hoảng sợ.

Khi tất cả mọi người đang kinh ngạc và nghi ngờ, đột nhiên có một giọng nói lớn vang lên từ tế đàn thông thiên.

“Ta là Khí Linh Đại Nhân của tế đàn thông thiên, ánh sáng mười sao chiếu khắp đất trời, hôm nay ta ban tặng cho ngươi Đại Phong Kình, sẽ có ngày cửu trọng thiên lên như diều gặp gió!”

Trong âm thanh vang dội của đất trời, một bóng người xuất hiện từ trong tế đàn thông thiên kèm theo ánh sao.

Cùng lúc đó, một trang kinh thư phong cách cổ xưa từ trên bầu trời chầm chậm rơi xuống.

“Công pháp huyền cấp, là Lâm Nhất!”

Nhìn thấy khuôn mặt người kia, những người đang ở quảng trường truyền đạo lập tức sục sôi, bầu không khí đạt tới mức nóng chưa từng có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện