Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Chương 663: Đế Quốc, Thần Điện, đối chiến 5
Edit: V.O
Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên liếc nhìn nhau một cái, vốn cho rằng Ám Dạ Đế Quốc sẽ vội vã khiêu chiến với Sáng Thế Thần Điện, giành lấy vị trí thứ nhất, trục xuất Sáng Thế Thần Điện ra khỏi 100 tên.
Bọn họ cũng đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Bây giờ cảnh giới của Bạch Vũ chỉ mới là Vương Giả đỉnh cấp, Thượng Quan Vân Trần sử dụng phi đao Lưu Ly thì tuyệt đối có thể thắng nàng.
Thực lực của Ngọc Ưu Liên và Dạ Quân Mạc tương đương, đại khái có thể ngang tay, cho dù thua, Thượng Quan Dương cũng sẽ thắng.
Ám Dạ Đế Quốc bị Sáng Thế Thần Điện áp bức nhiều năm như vậy, một khi có nhân vật lợi hại đều sẽ bị Sáng Thế Thần Điện không tiếc trả giá lớn đuổi giết trong khoảng thời gian ngắn, bởi vậy kể ra những người cấp Đại Đế rất ít, hoàn toàn không có người nào là đối thủ của Thượng Quan Dương.
Chỉ cần bọn họ thắng Ám Dạ Đế Quốc, ngồi yên vị trí đứng đầu trên bảng Đại hội trăm phái, mục đích Viện Trưởng Lão và Ám Dạ Đế Quốc mời đến triệu tập Đại hội trăm phái lần này sẽ hoàn toàn bị phá hủy.
Bọn họ có thể nghênh ngang rời khỏi Vực sâu ở trong những ánh mắt của tất cả môn phái trên Ngũ Hành Đại Lục.
Đương nhiên, đây là kết quả lý tưởng nhất.
Trên thực tế, Thượng Quan Dương cũng không biết là sau khi bọn họ thắng, Ám Dạ Đế Quốc sẽ cho bọn họ thuận lợi đi khỏi không. Cho nên bọn họ còn có một kế hoạch khác, đợi đến sau khi bọn họ đấu thắng, lại nghĩ cách phá đi Đại hội này, thừa dịp hỗn loạn rời đi.
Bây giờ Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ lại chậm chạp không hành động, dường như là muốn đợi đến cuối Đại hội mới ra tay, tỷ thí cùng bọn họ.
Nếu như thực là vậy, đối với bọn họ mà nói cũng không quá khéo. Cho dù phần lớn tinh anh của Sáng Thế Thần Điện bọn họ dẫn đến đều ở lại bên ngoài Vực sâu, nhưng dù sao bọn họ chỉ có ba người.
Nếu không bây giờ lập tức ra tay, phá đi Đại hội, đổ sai lầm lên trên người Ám Dạ Đế Quốc, nếu có thể khiến mọi người cho rằng Ám Dạ Đế Quốc muốn một lưới bắt hết bọn họ, vậy thì rất tốt.
Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên đều thấy được ý hành động từ trong mắt đối phương.
Vì thế Ngọc Ưu Liên lại đứng dậy đi xuống đài cao, dieendaanleequuydoon – V.O, nhưng khiến nàng ta không nghĩ tới chính là, Bạch Vũ cũng đi theo nàng ta cùng nhau xuống đài.
Ngọc Ưu Liên quay đầu, cười kiều mị: "Muội muội đi theo tỷ làm gì?"
Bạch Vũ cười tủm tỉm nháy mắt mấy cái: "Tỷ tỷ xuống làm gì?"
"Sắc trời đã tối, xem tỷ thí cả một ngày cũng mệt mỏi, tỷ chỉ muốn đi nghỉ ngơi một chút." Ngọc Ưu Liên nói.
Ám Dạ Đế Quốc đã sắp xếp rất chu đáo cho Đại hội trăm phái lần này, còn cố ý xây một tòa hành cung gần lôi đài, chính là để cho mọi người nghỉ ngơi. Chỉ là phần lớn mọi người lười vào ở.
Bạch Vũ gật đầu: "Vừa vặn, muội cũng mệt mỏi, cùng đi nghỉ ngơi thôi."
Nụ cười của Ngọc Ưu Liên không thay đổi, bước vào hành cung.
Bạch Vũ lại cùng đi sau lưng nàng ta, nàng ta vào hành cung, Bạch Vũ cũng vào hành cung, nàng ta tùy tiện tìm căn phòng để vào, Bạch Vũ cũng đi theo vào.
Ngọc Ưu Liên ngạc nhiên nhìn Bạch Vũ cùng vào phòng, khuôn mặt búp bê lộ ra vẻ vô tội: "Sao muội muội còn đi theo tỷ? Bây giờ tỷ cũng không có thời gian chiêu đãi muội."
"Lời này của tỷ tỷ không đúng rồi, lâu như vậy tỷ muội chúng ta mới gặp lại nhau, còn chưa ôn chuyện, chẳng lẽ không thể tâm sự sao?" Bạch Vũ càng vô tội hơn nàng ta.
Khuôn mặt tươi cười của Ngọc Ưu Liên cứng ngắc, cắn răng nói: "Bây giờ tỷ muốn tu luyện, nếu muội muội muốn tán gẫu, hay là chờ ta tu luyện xong rồi nói sau."
"Tu luyện à? Vừa vặn, muội có thể cùng tỷ tu luyện, ngồi bên cạnh tỷ là được rồi. Yên tâm, muội sẽ không quấy rầy tỷ, nói không chừng còn có thể chỉ điểm cho tỷ một chút. Tỷ thành Thần Hoàng cũng đã mấy ngàn năm, đến bây giờ cũng chưa thể đột phá thành phong hào Thần Hoàng, chắc chắn là thiếu chút gì đó, để muội nhìn xem, nói không chừng có thể nhìn ra đó." Mặt mày Bạch Vũ cong cong, ngông nghênh ngồi trong phòng.
Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên liếc nhìn nhau một cái, vốn cho rằng Ám Dạ Đế Quốc sẽ vội vã khiêu chiến với Sáng Thế Thần Điện, giành lấy vị trí thứ nhất, trục xuất Sáng Thế Thần Điện ra khỏi 100 tên.
Bọn họ cũng đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Bây giờ cảnh giới của Bạch Vũ chỉ mới là Vương Giả đỉnh cấp, Thượng Quan Vân Trần sử dụng phi đao Lưu Ly thì tuyệt đối có thể thắng nàng.
Thực lực của Ngọc Ưu Liên và Dạ Quân Mạc tương đương, đại khái có thể ngang tay, cho dù thua, Thượng Quan Dương cũng sẽ thắng.
Ám Dạ Đế Quốc bị Sáng Thế Thần Điện áp bức nhiều năm như vậy, một khi có nhân vật lợi hại đều sẽ bị Sáng Thế Thần Điện không tiếc trả giá lớn đuổi giết trong khoảng thời gian ngắn, bởi vậy kể ra những người cấp Đại Đế rất ít, hoàn toàn không có người nào là đối thủ của Thượng Quan Dương.
Chỉ cần bọn họ thắng Ám Dạ Đế Quốc, ngồi yên vị trí đứng đầu trên bảng Đại hội trăm phái, mục đích Viện Trưởng Lão và Ám Dạ Đế Quốc mời đến triệu tập Đại hội trăm phái lần này sẽ hoàn toàn bị phá hủy.
Bọn họ có thể nghênh ngang rời khỏi Vực sâu ở trong những ánh mắt của tất cả môn phái trên Ngũ Hành Đại Lục.
Đương nhiên, đây là kết quả lý tưởng nhất.
Trên thực tế, Thượng Quan Dương cũng không biết là sau khi bọn họ thắng, Ám Dạ Đế Quốc sẽ cho bọn họ thuận lợi đi khỏi không. Cho nên bọn họ còn có một kế hoạch khác, đợi đến sau khi bọn họ đấu thắng, lại nghĩ cách phá đi Đại hội này, thừa dịp hỗn loạn rời đi.
Bây giờ Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ lại chậm chạp không hành động, dường như là muốn đợi đến cuối Đại hội mới ra tay, tỷ thí cùng bọn họ.
Nếu như thực là vậy, đối với bọn họ mà nói cũng không quá khéo. Cho dù phần lớn tinh anh của Sáng Thế Thần Điện bọn họ dẫn đến đều ở lại bên ngoài Vực sâu, nhưng dù sao bọn họ chỉ có ba người.
Nếu không bây giờ lập tức ra tay, phá đi Đại hội, đổ sai lầm lên trên người Ám Dạ Đế Quốc, nếu có thể khiến mọi người cho rằng Ám Dạ Đế Quốc muốn một lưới bắt hết bọn họ, vậy thì rất tốt.
Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên đều thấy được ý hành động từ trong mắt đối phương.
Vì thế Ngọc Ưu Liên lại đứng dậy đi xuống đài cao, dieendaanleequuydoon – V.O, nhưng khiến nàng ta không nghĩ tới chính là, Bạch Vũ cũng đi theo nàng ta cùng nhau xuống đài.
Ngọc Ưu Liên quay đầu, cười kiều mị: "Muội muội đi theo tỷ làm gì?"
Bạch Vũ cười tủm tỉm nháy mắt mấy cái: "Tỷ tỷ xuống làm gì?"
"Sắc trời đã tối, xem tỷ thí cả một ngày cũng mệt mỏi, tỷ chỉ muốn đi nghỉ ngơi một chút." Ngọc Ưu Liên nói.
Ám Dạ Đế Quốc đã sắp xếp rất chu đáo cho Đại hội trăm phái lần này, còn cố ý xây một tòa hành cung gần lôi đài, chính là để cho mọi người nghỉ ngơi. Chỉ là phần lớn mọi người lười vào ở.
Bạch Vũ gật đầu: "Vừa vặn, muội cũng mệt mỏi, cùng đi nghỉ ngơi thôi."
Nụ cười của Ngọc Ưu Liên không thay đổi, bước vào hành cung.
Bạch Vũ lại cùng đi sau lưng nàng ta, nàng ta vào hành cung, Bạch Vũ cũng vào hành cung, nàng ta tùy tiện tìm căn phòng để vào, Bạch Vũ cũng đi theo vào.
Ngọc Ưu Liên ngạc nhiên nhìn Bạch Vũ cùng vào phòng, khuôn mặt búp bê lộ ra vẻ vô tội: "Sao muội muội còn đi theo tỷ? Bây giờ tỷ cũng không có thời gian chiêu đãi muội."
"Lời này của tỷ tỷ không đúng rồi, lâu như vậy tỷ muội chúng ta mới gặp lại nhau, còn chưa ôn chuyện, chẳng lẽ không thể tâm sự sao?" Bạch Vũ càng vô tội hơn nàng ta.
Khuôn mặt tươi cười của Ngọc Ưu Liên cứng ngắc, cắn răng nói: "Bây giờ tỷ muốn tu luyện, nếu muội muội muốn tán gẫu, hay là chờ ta tu luyện xong rồi nói sau."
"Tu luyện à? Vừa vặn, muội có thể cùng tỷ tu luyện, ngồi bên cạnh tỷ là được rồi. Yên tâm, muội sẽ không quấy rầy tỷ, nói không chừng còn có thể chỉ điểm cho tỷ một chút. Tỷ thành Thần Hoàng cũng đã mấy ngàn năm, đến bây giờ cũng chưa thể đột phá thành phong hào Thần Hoàng, chắc chắn là thiếu chút gì đó, để muội nhìn xem, nói không chừng có thể nhìn ra đó." Mặt mày Bạch Vũ cong cong, ngông nghênh ngồi trong phòng.
Bình luận truyện