Đối Mặt - Asisu
Chương 36
Một lát sau.
Trong một điện phía Nam, căn phòng rộng lớn nhưng chỉ tồn tại năm bóng người. Asisu ngồi tại trường kỷ ở phía trên cao, bên trái có Ari đứng hầu, phía dưới có hai tên đang kìm giữ một tù nhân bị trói chặt, bắt hắn quỳ xuống hành lễ.
_Được rồi, các ngươi lui ra đi.
Mặc cho hai tên lính đang lui ra, tên phạm nhận vẫn giữ nguyên tư thế quỳ và câm lặng. Không gian nặng trĩu hồi lâu, Asisu mới lên tiếng để xua tan sự ngột ngạt:
_Hãy nói gì đi chứ. Không muốn nguyền rủa ta điều gì sao.
Vẫn là sự im lặng tiếp diễn. Asisu cũng không hối thúc hay có vẻ gì đợi chờ câu trả lời từ người kia. Nàng cứ chầm chậm đảo mắt qua lại. Khá lâu sau, Minuê mới chịu ngẩng mặt lên và khó khăn bật thành tiếng:
_Nữ...Nữ hoàng, vì sao...vì sao Người làm vậy với Ai Cập và..và hoàng đế.
_Vì sao? Câu trả lời có lẽ tự ngươi cũng biết rồi. Hôm nay ta kêu ngươi đến đây, chỉ để thương lượng với ngươi một chuyện.
Minuê tiếp tục giữ nguyên tư thế quỳ, trên mặt không giấu được vẻ thắc mắc.
_Ta sẽ đồng ý tha mạng cho tất cả binh lính và tướng quân Ai Cập ở đây. Nếu như ngươi chịu chấp nhận điều kiện theo về Hạ Ai Cập.
_Không thể nào, như vậy là phản bội hoàng đế, thần chắc chắn tất cả bọn họ thà chết chứ không đồng ý. Hay là Người cứ lấy mạng thần rồi tha cho bọn họ. Thần nguyện chịu chết.
_Haha, thật là một câu chuyện hài hước. Ta nói cho ngươi hay, bọn lính quèn kia có lẽ Ai Cập không cần, nhưng Ai Cập đang rất cần tướng lãnh đạo. Babylon không gây chiến, không có nghĩa các nước khác không tấn công. Quan trọng là hiện tại, Ai Cập không có hậu thuẫn. Hoàng phi Carol không xuất thân từ bất kì quốc gia nào ở đây, cũng không phải quý tộc, vậy nên sẽ không có binh lính viện trợ đâu. À, còn nữa, sẽ không có bất kì hy vọng gì từ Hạ Ai Cập.
_Xin đừng đụng đến bà ấy, bà ấy đâu có hại gì đến lệnh bà.
_Rất hiếu thảo và trung thành. Nhưng tin ta đi, ta đang nắm giữ một điều ảnh hưởng lớn đến mạng sống bà ta.
_Thần xin nguyện nghe theo nữ hoàng.
_Tốt lắm, cho ngươi lui, từ giờ ngươi là hộ vệ của ta.
Khi bọn quân lính cởi trói cho Minuê và đưa hắn đi thay quân phục của Babylon, Asisu khẽ nói nhỏ với Ari:"Hãy truyền tin đi, tướng quân Minuê đã phản bội lại Ai Cập và đi theo Babylon, cho nó lan càng xa càng tốt, nhất là Thượng Ai Cập."
"Nhưng thưa lệnh bà, phía bên hoàng đế Ragashu thì như thế nào?"
"Ta sẽ nói chuyện với hoàng đế, ngươi đừng lo"
- -- ---------
Hai ngày sau. Asisu lên đường đến Hạ Ai Cập như đã định.
Phải mất đến gần năm sáu ngày đường mới sắp đến Hạ Ai Cập. Trong những ngày họ di chuyển, Asisu hầu như không ra khỏi kiệu bao giờ, lại rất kiệm lời nói, chỉ có vài lần cần nàng ra ngoài để thảo luận hay ra lệnh mới thấy chân rời khỏi kiệu, trên tay luôn phất quạt che nửa khuôn mặt. Ai ai cũng bàn tán công nhận rằng, hoàng phi của bọn họ quả thật rất thần bí, dù cho trước đây đã nghe danh từ lúc nàng còn là nữ hoàng Ai Cập, nhưng đến bây giờ bọn họ mới được chứng kiến.
Đêm nay, họ trú tại một dịch quán ngay gần biên giới Hạ Ai Cập, chỉ cần rạng sáng ngày mai, có thể thuận lợi nhập cung.
Trời trăng thanh mát, giữa khuya rồi và Asisu lại mất ngủ. Chuyện nàng không thể nghỉ ngơi thế này đã kéo dài rất lâu, những mối lo ngại và suy nghĩ cứ như sợi dây thắt chặt tim nàng không chịu buông, không biết nút thắt ở đâu, và chắc cũng chẳng có để mà gỡ. Asisu cũng bắt đầu hình thành thói quen đi dạo ban đêm, hay đứng ngắm trăng bên hiên cửa. Vậy nên nàng chỉ lẳng lặng ghé mình bên cửa sổ, lưng và đầu tựa vào khung,, nhìn hướng lên ánh trăng êm dịu đang ru ngủ cả nhân loại này.
Mẫu hậu, người có đang từ trên cao nhìn xuống con không? Con làm vậy là đúng hay sai? Vận mệnh của con đúng là nghiệt ngã, con chịu đựng, rồi lại chịu đựng. Con cứ luôn đặt câu hỏi tại sao, nhưng lần nào con cũng không tìm thấy được câu trả lời. Con bây giờ đã lấy lại được Hạ Ai Cập, vậy mà, con không hề biết tiếp theo con nên làm gì cho phải. Con từ bé đến lớn toàn là cầu nguyện, hậu cung, bài học tranh đấu chính trị, nhưng tất cả chỉ quy về một câu phải ủng hộ hoàng đế, con chưa từng một lần bước chân ra khỏi thế giới chật hẹp đó, con không biết thế nào để xây dựng đội quân hùng mạnh, con không biết thế nào là rèn luyện vũ khí, con chỉ biết cày cấy gieo trồng qua sách vở, con chưa từng làm, con chẳng có kinh nghiệm, chính sách canh tác là gì? Cải thiện là làm cái chi? Còn kia nữa, vấn đề thương buôn rắc rối. Có rất nhiều, rất nhiều....Nhưng nếu...nếu mà con không can thiệp, chắc chắn Babylon sẽ lại nhúng tay vào, Hạ Ai Cập bây giờ tuy vẫn do con cai quản, nhưng lại lệ thuộc vào trong tay hoàng đế Babylon. Con thật bất tài, phải không mẫu hậu? Con sẽ không bỏ cuộc, con sẽ học dần dần, con sẽ cố gắng gấp đôi, không, là gấp ba lần, nếu còn không được, con sẽ cố gắng gấp mười hay gấp vạn lần, kể cả khi vượt quá giới hạn của con.
Con không có trốn chạy đâu, mẫu hậu!
Mẫu hậu, ngày xưa, mẫu hậu lấy ở đâu ra sức mạnh để chịu đựng, Người có thể nói cho con biết được không? Con cũng muốn có sức mạnh giống người, để chấp nhận mọi thứ! Đôi khi con ước gì năm đó mẫu hậu sinh ra con là một nam nhi mạnh mẽ, thì có lẽ con cũng sẽ không yếu đuối hay rơi lệ như bây giờ, hay cũng không bị tình cảm siết đến nghẹt thở như bây giờ.
Mẫu hậu, nếu người được chọn lại, người có chọn phụ vương nữa không....
Những cơn gió thổi miên man không ngừng nghỉ, hút mình lướt qua trên mái tóc đen tuyền và gương mặt buồn bã của Asisu, giống như bàn tay người mẹ đang vuốt ve con gái mình. Nàng nhắm mắt lại để hưởng thụ nó cách trọn vẹn, ánh sáng hiền hoà rọi tỏ xuống người Asisu khiến nàng trở nên vô cùng thuần khiết như giọt sương. Nàng khẽ mỉm cười.
Mẫu hậu, Người đây rồi! Người vẫn luôn ở đây!
Từ đằng xa, tại một góc bên ngoài dịch quán, dưới một gốc cây lớn, một chàng trai say đắm nhìn nàng. nhìn rồi ghi khắc trong tim.
- -- ---------
Trong khi đó, tại Thượng Ai Cập đang tiềm tàng một hiểm hoạ lớn lao cùng những hứa hẹn về trận chiến khốc liệt nhất từ trước đến nay.
Con không có trốn chạy đâu, mẫu hậu!
Mẫu hậu, ngày xưa, mẫu hậu lấy ở đâu ra sức mạnh để chịu đựng, Người có thể nói cho con biết được không? Con cũng muốn có sức mạnh giống người, để chấp nhận mọi thứ! Đôi khi con ước gì năm đó mẫu hậu sinh ra con là một nam nhi mạnh mẽ, thì có lẽ con cũng sẽ không yếu đuối hay rơi lệ như bây giờ, hay cũng không bị tình cảm siết đến nghẹt thở như bây giờ.
Mẫu hậu, nếu người được chọn lại, người có chọn phụ vương nữa không....
Những cơn gió thổi miên man không ngừng nghỉ, hút mình lướt qua trên mái tóc đen tuyền và gương mặt buồn bã của Asisu, giống như bàn tay người mẹ đang vuốt ve con gái mình. Nàng nhắm mắt lại để hưởng thụ nó cách trọn vẹn, ánh sáng hiền hoà rọi tỏ xuống người Asisu khiến nàng trở nên vô cùng thuần khiết như giọt sương. Nàng khẽ mỉm cười.
Mẫu hậu, Người đây rồi! Người vẫn luôn ở đây!
Từ đằng xa, tại một góc bên ngoài dịch quán, dưới một gốc cây lớn, một chàng trai say đắm nhìn nàng. nhìn rồi ghi khắc trong tim.
- -- ---------
Trong khi đó, tại Thượng Ai Cập đang tiềm tàng một hiểm hoạ lớn lao cùng những hứa hẹn về trận chiến khốc liệt nhất từ trước đến nay.
Trong một điện phía Nam, căn phòng rộng lớn nhưng chỉ tồn tại năm bóng người. Asisu ngồi tại trường kỷ ở phía trên cao, bên trái có Ari đứng hầu, phía dưới có hai tên đang kìm giữ một tù nhân bị trói chặt, bắt hắn quỳ xuống hành lễ.
_Được rồi, các ngươi lui ra đi.
Mặc cho hai tên lính đang lui ra, tên phạm nhận vẫn giữ nguyên tư thế quỳ và câm lặng. Không gian nặng trĩu hồi lâu, Asisu mới lên tiếng để xua tan sự ngột ngạt:
_Hãy nói gì đi chứ. Không muốn nguyền rủa ta điều gì sao.
Vẫn là sự im lặng tiếp diễn. Asisu cũng không hối thúc hay có vẻ gì đợi chờ câu trả lời từ người kia. Nàng cứ chầm chậm đảo mắt qua lại. Khá lâu sau, Minuê mới chịu ngẩng mặt lên và khó khăn bật thành tiếng:
_Nữ...Nữ hoàng, vì sao...vì sao Người làm vậy với Ai Cập và..và hoàng đế.
_Vì sao? Câu trả lời có lẽ tự ngươi cũng biết rồi. Hôm nay ta kêu ngươi đến đây, chỉ để thương lượng với ngươi một chuyện.
Minuê tiếp tục giữ nguyên tư thế quỳ, trên mặt không giấu được vẻ thắc mắc.
_Ta sẽ đồng ý tha mạng cho tất cả binh lính và tướng quân Ai Cập ở đây. Nếu như ngươi chịu chấp nhận điều kiện theo về Hạ Ai Cập.
_Không thể nào, như vậy là phản bội hoàng đế, thần chắc chắn tất cả bọn họ thà chết chứ không đồng ý. Hay là Người cứ lấy mạng thần rồi tha cho bọn họ. Thần nguyện chịu chết.
_Haha, thật là một câu chuyện hài hước. Ta nói cho ngươi hay, bọn lính quèn kia có lẽ Ai Cập không cần, nhưng Ai Cập đang rất cần tướng lãnh đạo. Babylon không gây chiến, không có nghĩa các nước khác không tấn công. Quan trọng là hiện tại, Ai Cập không có hậu thuẫn. Hoàng phi Carol không xuất thân từ bất kì quốc gia nào ở đây, cũng không phải quý tộc, vậy nên sẽ không có binh lính viện trợ đâu. À, còn nữa, sẽ không có bất kì hy vọng gì từ Hạ Ai Cập.
_Xin đừng đụng đến bà ấy, bà ấy đâu có hại gì đến lệnh bà.
_Rất hiếu thảo và trung thành. Nhưng tin ta đi, ta đang nắm giữ một điều ảnh hưởng lớn đến mạng sống bà ta.
_Thần xin nguyện nghe theo nữ hoàng.
_Tốt lắm, cho ngươi lui, từ giờ ngươi là hộ vệ của ta.
Khi bọn quân lính cởi trói cho Minuê và đưa hắn đi thay quân phục của Babylon, Asisu khẽ nói nhỏ với Ari:"Hãy truyền tin đi, tướng quân Minuê đã phản bội lại Ai Cập và đi theo Babylon, cho nó lan càng xa càng tốt, nhất là Thượng Ai Cập."
"Nhưng thưa lệnh bà, phía bên hoàng đế Ragashu thì như thế nào?"
"Ta sẽ nói chuyện với hoàng đế, ngươi đừng lo"
- -- ---------
Hai ngày sau. Asisu lên đường đến Hạ Ai Cập như đã định.
Phải mất đến gần năm sáu ngày đường mới sắp đến Hạ Ai Cập. Trong những ngày họ di chuyển, Asisu hầu như không ra khỏi kiệu bao giờ, lại rất kiệm lời nói, chỉ có vài lần cần nàng ra ngoài để thảo luận hay ra lệnh mới thấy chân rời khỏi kiệu, trên tay luôn phất quạt che nửa khuôn mặt. Ai ai cũng bàn tán công nhận rằng, hoàng phi của bọn họ quả thật rất thần bí, dù cho trước đây đã nghe danh từ lúc nàng còn là nữ hoàng Ai Cập, nhưng đến bây giờ bọn họ mới được chứng kiến.
Đêm nay, họ trú tại một dịch quán ngay gần biên giới Hạ Ai Cập, chỉ cần rạng sáng ngày mai, có thể thuận lợi nhập cung.
Trời trăng thanh mát, giữa khuya rồi và Asisu lại mất ngủ. Chuyện nàng không thể nghỉ ngơi thế này đã kéo dài rất lâu, những mối lo ngại và suy nghĩ cứ như sợi dây thắt chặt tim nàng không chịu buông, không biết nút thắt ở đâu, và chắc cũng chẳng có để mà gỡ. Asisu cũng bắt đầu hình thành thói quen đi dạo ban đêm, hay đứng ngắm trăng bên hiên cửa. Vậy nên nàng chỉ lẳng lặng ghé mình bên cửa sổ, lưng và đầu tựa vào khung,, nhìn hướng lên ánh trăng êm dịu đang ru ngủ cả nhân loại này.
Mẫu hậu, người có đang từ trên cao nhìn xuống con không? Con làm vậy là đúng hay sai? Vận mệnh của con đúng là nghiệt ngã, con chịu đựng, rồi lại chịu đựng. Con cứ luôn đặt câu hỏi tại sao, nhưng lần nào con cũng không tìm thấy được câu trả lời. Con bây giờ đã lấy lại được Hạ Ai Cập, vậy mà, con không hề biết tiếp theo con nên làm gì cho phải. Con từ bé đến lớn toàn là cầu nguyện, hậu cung, bài học tranh đấu chính trị, nhưng tất cả chỉ quy về một câu phải ủng hộ hoàng đế, con chưa từng một lần bước chân ra khỏi thế giới chật hẹp đó, con không biết thế nào để xây dựng đội quân hùng mạnh, con không biết thế nào là rèn luyện vũ khí, con chỉ biết cày cấy gieo trồng qua sách vở, con chưa từng làm, con chẳng có kinh nghiệm, chính sách canh tác là gì? Cải thiện là làm cái chi? Còn kia nữa, vấn đề thương buôn rắc rối. Có rất nhiều, rất nhiều....Nhưng nếu...nếu mà con không can thiệp, chắc chắn Babylon sẽ lại nhúng tay vào, Hạ Ai Cập bây giờ tuy vẫn do con cai quản, nhưng lại lệ thuộc vào trong tay hoàng đế Babylon. Con thật bất tài, phải không mẫu hậu? Con sẽ không bỏ cuộc, con sẽ học dần dần, con sẽ cố gắng gấp đôi, không, là gấp ba lần, nếu còn không được, con sẽ cố gắng gấp mười hay gấp vạn lần, kể cả khi vượt quá giới hạn của con.
Con không có trốn chạy đâu, mẫu hậu!
Mẫu hậu, ngày xưa, mẫu hậu lấy ở đâu ra sức mạnh để chịu đựng, Người có thể nói cho con biết được không? Con cũng muốn có sức mạnh giống người, để chấp nhận mọi thứ! Đôi khi con ước gì năm đó mẫu hậu sinh ra con là một nam nhi mạnh mẽ, thì có lẽ con cũng sẽ không yếu đuối hay rơi lệ như bây giờ, hay cũng không bị tình cảm siết đến nghẹt thở như bây giờ.
Mẫu hậu, nếu người được chọn lại, người có chọn phụ vương nữa không....
Những cơn gió thổi miên man không ngừng nghỉ, hút mình lướt qua trên mái tóc đen tuyền và gương mặt buồn bã của Asisu, giống như bàn tay người mẹ đang vuốt ve con gái mình. Nàng nhắm mắt lại để hưởng thụ nó cách trọn vẹn, ánh sáng hiền hoà rọi tỏ xuống người Asisu khiến nàng trở nên vô cùng thuần khiết như giọt sương. Nàng khẽ mỉm cười.
Mẫu hậu, Người đây rồi! Người vẫn luôn ở đây!
Từ đằng xa, tại một góc bên ngoài dịch quán, dưới một gốc cây lớn, một chàng trai say đắm nhìn nàng. nhìn rồi ghi khắc trong tim.
- -- ---------
Trong khi đó, tại Thượng Ai Cập đang tiềm tàng một hiểm hoạ lớn lao cùng những hứa hẹn về trận chiến khốc liệt nhất từ trước đến nay.
Con không có trốn chạy đâu, mẫu hậu!
Mẫu hậu, ngày xưa, mẫu hậu lấy ở đâu ra sức mạnh để chịu đựng, Người có thể nói cho con biết được không? Con cũng muốn có sức mạnh giống người, để chấp nhận mọi thứ! Đôi khi con ước gì năm đó mẫu hậu sinh ra con là một nam nhi mạnh mẽ, thì có lẽ con cũng sẽ không yếu đuối hay rơi lệ như bây giờ, hay cũng không bị tình cảm siết đến nghẹt thở như bây giờ.
Mẫu hậu, nếu người được chọn lại, người có chọn phụ vương nữa không....
Những cơn gió thổi miên man không ngừng nghỉ, hút mình lướt qua trên mái tóc đen tuyền và gương mặt buồn bã của Asisu, giống như bàn tay người mẹ đang vuốt ve con gái mình. Nàng nhắm mắt lại để hưởng thụ nó cách trọn vẹn, ánh sáng hiền hoà rọi tỏ xuống người Asisu khiến nàng trở nên vô cùng thuần khiết như giọt sương. Nàng khẽ mỉm cười.
Mẫu hậu, Người đây rồi! Người vẫn luôn ở đây!
Từ đằng xa, tại một góc bên ngoài dịch quán, dưới một gốc cây lớn, một chàng trai say đắm nhìn nàng. nhìn rồi ghi khắc trong tim.
- -- ---------
Trong khi đó, tại Thượng Ai Cập đang tiềm tàng một hiểm hoạ lớn lao cùng những hứa hẹn về trận chiến khốc liệt nhất từ trước đến nay.
Bình luận truyện