Động Lòng
Chương 42: Hồi kết
- Vậy thì tốt quá! Anh cũng muốn ngủ, chúng ta cùng nhau ngủ đi – Người đàn ông mặt dày vô sỉ kia leo lên giường, dính chặt vào người Mạc Cẩn, có đẩy thế nào cũng không ra.
Đương nhiên Mạc Cẩn biết người đàn ông này đang âm mưu điều gì, trong mắt anh lóe lên tia dục vọng quá quen thuộc, nhưng mà nơi này là nhà cô, ba mẹ lại ngủ ở phòng kế bên, lỡ như bọn họ phát hiện thì…
Mạc Cẩn không dám nghĩ nữa, dù thế nào cũng không được. Cô trách cứ:
- Anh đừng làm xằng bậy! Ba mẹ em ở phòng kế bên đó.
Nhưng mà người đàn ông phòng không chiếc bóng, chay tịnh mấy ngày nay làm sao có thể buông tha cho miếng thịt ngon trước mắt. Anh đè Mạc Cẩn xuống giường, chỉ vài thao tác là đã lột sạch cô, tốc độ nhanh đến mức khiến Mạc Cẩn không kịp phản ứng gì cả.
Anh nói giọng ồn ồn:
- Chúng ta nhẹ nhàng một chút là được mà.
- Cút… Ưmmm ưmmm….
Mạc Cẩn muốn đẩy Cố Cảnh Ngôn ra, nhưng lại bị anh dùng môi che miệng cô lại, còn chưa kịp nói gì đã không còn cơ hội nói nữa.
Môi lưỡi linh hoạt của anh không ngừng giày xéo đôi môi mọng của cô. Lúc đầu môi lưỡi triền miên quấn lấy nhau, sau đó nụ hôn dần trở nên mãnh liệt, dây dưa đến mức tê dại, khiến Mạc Cẩn phát ra những tiếng rên khe khẽ:
- Ưm… ưm… ư…
Bàn tay to vuốt ve da thịt trần truồng mềm mại không tỳ vết của Mạc Cẩn, yêu thích không buông. Cố Cảnh Ngôn cảm thấy bụng dưới của mình căng cứng, bừng bừng phấn chấn, đang chờ để xông pha chiến đấu.
Nhiều ngày không gần gũi khiến cho hai cơ thể gặp nhau như củi khô gặp lửa, không thể cứu vãn được nữa. Lúc Cố Cảnh Ngôn hôn lên nụ hoa trước ngực, Mạc Cẩn đã không còn sức kháng cự nữa, đôi tay cô ôm lấy cổ anh, các ngón tay luồng vào mái tóc anh.
Cố Cảnh Ngôn vốn đã nhẫn nại mấy ngày, nay được hít lấy mùi thơm da thịt của cô gái nhỏ, nhất thời có chút mất kiềm chế, anh phát điên tách hai chân cô ra treo ngang hông mình, đem vật đàn ông kia cọ sát bên ngoài hoa huyệt, cho đến khi chỗ giao hợp giữa hai người ướt át một chút.
Đã không còn tâm tư làm màn dạo đầu nữa, người đàn ông một lòng chỉ muốn lâm trận ngay lập tức cúi đầu cắn lên môi Mạc Cẩn một cái, giọng nói thô trầm cất lên:
- Mèo con, anh muốn đi vào!
Mạc Cẩn chỉ vừa ‘Ừh’ một tiếng đã cảm nhận ngay được một trận bão táp mạnh mẽ ập đến, đem cho cô thật nhiều khoái cảm.
- Aa…
Người đàn ông hung hăng thẳng tiến, rút ra, rồi lại thẳng tiến vào nhụy tâm… một lần lại một lần công kích mạnh mẽ, khiến nơi giữa hai chân nào đó đã bắt đầu tràn lan dịch ái. Mạc Cẩn bị anh dày vò đến mức không đủ sức kêu, chỉ có thể níu chặt khăn trải giường, hai đùi bị ép tách ra nghênh đón sự tiến công kịch liệt của anh.
Nhưng người đàn ông kia giống như không thỏa mãn, bàn tay to đột ngột tiến đến hoa hạch sung huyết của cô, ra sức châm ngòi lửa, chà đạp không thương tiếc, khiến cho cô gái dưới thân không có cách khống chế mình co giật liên hồi.
Hoa huyệt vô cùng chặt chẽ vì khoái cảm này mà càng xoắn gậy thịt của người đàn ông chặt hơn. Một luồng khoái cảm truyền từ eo lên não, khiến cho Cố Cảnh Ngôn thiếu chút nữa thì bắn ra, nhưng anh vẫn cắn răng nhịn xuống, tăng dần lực va chạm, giống như muốn xé nát cô gái nhỏ, hung hăng đâm thẳng gậy thịt hằn gân xanh vào hoa tâm.
Mạc Cẩn không nhịn được kêu thất thanh, hốc mắt ngấn nước, đôi mắt long lanh quyến rũ nhìn Cố Cảnh Ngôn, khiến cho lòng anh như bị khuấy đảo, ôm cô gái nhỏ xoay người, đổi thành tư thế nữ trên nam dưới.
Bởi vì động tác này, gậy thịt của anh đâm sâu vào nơi từ trước giờ chưa vào tới, thậm chí gần như đến miệng tử cung.
- A… Sâu quá… aa…
Mạc Cẩn hoàn toàn xụi lơ trên người Cố Cảnh Ngôn, tùy ý để anh di chuyển, cô muốn rên cũng không còn đủ sức.
Nhờ tư thế này mà gậy thịt có thể dễ dàng cắm sâu vào trong hoa huyệt của cô, khoái cảm cũng nhờ đó mà mãnh liệt hơn. Mạc Cẩn chỉ cảm thấy toàn thân như bị lửa đốt cháy, tim đập cuồng dã, rồi lại bị tâm lý sợ ba mẹ ở phòng kế bên nghe được mà trả nên khẩn trương.
Cố Cảnh Ngôn nhẹ nhàng nâng cô gái nhỏ lên, sau đó lại dùng sức kéo xuống, trọng lượng của cô gái nhỏ cùng với sức đẩy của người đàn ông phối hợp với nhau, giúp gậy thịt của anh càng tiết sâu vào nơi chặt chẽ mất hồn kia.
- Mèo con, ở trên thoải mái không? – Người đàn ông xấu xa hỏi.
Mạc Cẩn làm gì có sức lực nào để trả lời anh chứ, lại sợ nếu cô mở miệng không kiềm chế được thì sẽ kinh động đến ba mẹ. Cô hung hăng cắn chặt bờ vai rắn chắc của người đàn ông, ngăn chặn tiếng rên rỉ sắp sửa bật ra khỏi cửa miệng.
Cố Cảnh Ngôn bị cắn, chút đau đớn nhỏ này ngược lại khiến cho lửa dục trong anh lớn hơn, eo anh càng dùng sức nẩy lên, cường độ càng nhanh, lực càng mạnh, không chọc vào hoa tâm thì không bỏ qua.
Rất lâu sau, cho đến khi cô gái trong lòng vì không chịu nổi kích tình mà ngất đi, người đàn ông mới chịu phóng thích mình ra, nhẹ nhàng ôm cô vào phòng tắm rửa sạch thân thể.
Nhìn cô gái trong lòng sắp trở thành Cố phu nhân, Cố Cảnh Ngôn nở một nụ cười dịu dàng. Anh đã từng nghĩ rằng chỉ cần không gặp cô, không nhìn thấy cô thì những ham muốn chiếm hữu mơ hồ trong lòng sẽ từ từ biến mất.
Nhưng bây giờ anh đã không còn có hứng thú với cuộc sống ăn chơi hào hoa trước kia nữa. May mắn thay, đi một vòng lớn, cô gái nhỏ này lại quay về bên anh. Mà lần này, dù thế nào đi nữa anh cũng sẽ không buông tay Mạc Cẩn ra. Cô kiếp này là của anh, kiếp sau cũng là của Cố Cảnh Ngôn anh, tuyệt đối không chia lìa.
Cố Cảnh Ngôn hôn nhẹ lên trán Mạc Cẩn một cái, cúi đầu thì thầm:
- Cố phu nhân, anh yêu em.
—Toàn Văn Hoàn—
Đương nhiên Mạc Cẩn biết người đàn ông này đang âm mưu điều gì, trong mắt anh lóe lên tia dục vọng quá quen thuộc, nhưng mà nơi này là nhà cô, ba mẹ lại ngủ ở phòng kế bên, lỡ như bọn họ phát hiện thì…
Mạc Cẩn không dám nghĩ nữa, dù thế nào cũng không được. Cô trách cứ:
- Anh đừng làm xằng bậy! Ba mẹ em ở phòng kế bên đó.
Nhưng mà người đàn ông phòng không chiếc bóng, chay tịnh mấy ngày nay làm sao có thể buông tha cho miếng thịt ngon trước mắt. Anh đè Mạc Cẩn xuống giường, chỉ vài thao tác là đã lột sạch cô, tốc độ nhanh đến mức khiến Mạc Cẩn không kịp phản ứng gì cả.
Anh nói giọng ồn ồn:
- Chúng ta nhẹ nhàng một chút là được mà.
- Cút… Ưmmm ưmmm….
Mạc Cẩn muốn đẩy Cố Cảnh Ngôn ra, nhưng lại bị anh dùng môi che miệng cô lại, còn chưa kịp nói gì đã không còn cơ hội nói nữa.
Môi lưỡi linh hoạt của anh không ngừng giày xéo đôi môi mọng của cô. Lúc đầu môi lưỡi triền miên quấn lấy nhau, sau đó nụ hôn dần trở nên mãnh liệt, dây dưa đến mức tê dại, khiến Mạc Cẩn phát ra những tiếng rên khe khẽ:
- Ưm… ưm… ư…
Bàn tay to vuốt ve da thịt trần truồng mềm mại không tỳ vết của Mạc Cẩn, yêu thích không buông. Cố Cảnh Ngôn cảm thấy bụng dưới của mình căng cứng, bừng bừng phấn chấn, đang chờ để xông pha chiến đấu.
Nhiều ngày không gần gũi khiến cho hai cơ thể gặp nhau như củi khô gặp lửa, không thể cứu vãn được nữa. Lúc Cố Cảnh Ngôn hôn lên nụ hoa trước ngực, Mạc Cẩn đã không còn sức kháng cự nữa, đôi tay cô ôm lấy cổ anh, các ngón tay luồng vào mái tóc anh.
Cố Cảnh Ngôn vốn đã nhẫn nại mấy ngày, nay được hít lấy mùi thơm da thịt của cô gái nhỏ, nhất thời có chút mất kiềm chế, anh phát điên tách hai chân cô ra treo ngang hông mình, đem vật đàn ông kia cọ sát bên ngoài hoa huyệt, cho đến khi chỗ giao hợp giữa hai người ướt át một chút.
Đã không còn tâm tư làm màn dạo đầu nữa, người đàn ông một lòng chỉ muốn lâm trận ngay lập tức cúi đầu cắn lên môi Mạc Cẩn một cái, giọng nói thô trầm cất lên:
- Mèo con, anh muốn đi vào!
Mạc Cẩn chỉ vừa ‘Ừh’ một tiếng đã cảm nhận ngay được một trận bão táp mạnh mẽ ập đến, đem cho cô thật nhiều khoái cảm.
- Aa…
Người đàn ông hung hăng thẳng tiến, rút ra, rồi lại thẳng tiến vào nhụy tâm… một lần lại một lần công kích mạnh mẽ, khiến nơi giữa hai chân nào đó đã bắt đầu tràn lan dịch ái. Mạc Cẩn bị anh dày vò đến mức không đủ sức kêu, chỉ có thể níu chặt khăn trải giường, hai đùi bị ép tách ra nghênh đón sự tiến công kịch liệt của anh.
Nhưng người đàn ông kia giống như không thỏa mãn, bàn tay to đột ngột tiến đến hoa hạch sung huyết của cô, ra sức châm ngòi lửa, chà đạp không thương tiếc, khiến cho cô gái dưới thân không có cách khống chế mình co giật liên hồi.
Hoa huyệt vô cùng chặt chẽ vì khoái cảm này mà càng xoắn gậy thịt của người đàn ông chặt hơn. Một luồng khoái cảm truyền từ eo lên não, khiến cho Cố Cảnh Ngôn thiếu chút nữa thì bắn ra, nhưng anh vẫn cắn răng nhịn xuống, tăng dần lực va chạm, giống như muốn xé nát cô gái nhỏ, hung hăng đâm thẳng gậy thịt hằn gân xanh vào hoa tâm.
Mạc Cẩn không nhịn được kêu thất thanh, hốc mắt ngấn nước, đôi mắt long lanh quyến rũ nhìn Cố Cảnh Ngôn, khiến cho lòng anh như bị khuấy đảo, ôm cô gái nhỏ xoay người, đổi thành tư thế nữ trên nam dưới.
Bởi vì động tác này, gậy thịt của anh đâm sâu vào nơi từ trước giờ chưa vào tới, thậm chí gần như đến miệng tử cung.
- A… Sâu quá… aa…
Mạc Cẩn hoàn toàn xụi lơ trên người Cố Cảnh Ngôn, tùy ý để anh di chuyển, cô muốn rên cũng không còn đủ sức.
Nhờ tư thế này mà gậy thịt có thể dễ dàng cắm sâu vào trong hoa huyệt của cô, khoái cảm cũng nhờ đó mà mãnh liệt hơn. Mạc Cẩn chỉ cảm thấy toàn thân như bị lửa đốt cháy, tim đập cuồng dã, rồi lại bị tâm lý sợ ba mẹ ở phòng kế bên nghe được mà trả nên khẩn trương.
Cố Cảnh Ngôn nhẹ nhàng nâng cô gái nhỏ lên, sau đó lại dùng sức kéo xuống, trọng lượng của cô gái nhỏ cùng với sức đẩy của người đàn ông phối hợp với nhau, giúp gậy thịt của anh càng tiết sâu vào nơi chặt chẽ mất hồn kia.
- Mèo con, ở trên thoải mái không? – Người đàn ông xấu xa hỏi.
Mạc Cẩn làm gì có sức lực nào để trả lời anh chứ, lại sợ nếu cô mở miệng không kiềm chế được thì sẽ kinh động đến ba mẹ. Cô hung hăng cắn chặt bờ vai rắn chắc của người đàn ông, ngăn chặn tiếng rên rỉ sắp sửa bật ra khỏi cửa miệng.
Cố Cảnh Ngôn bị cắn, chút đau đớn nhỏ này ngược lại khiến cho lửa dục trong anh lớn hơn, eo anh càng dùng sức nẩy lên, cường độ càng nhanh, lực càng mạnh, không chọc vào hoa tâm thì không bỏ qua.
Rất lâu sau, cho đến khi cô gái trong lòng vì không chịu nổi kích tình mà ngất đi, người đàn ông mới chịu phóng thích mình ra, nhẹ nhàng ôm cô vào phòng tắm rửa sạch thân thể.
Nhìn cô gái trong lòng sắp trở thành Cố phu nhân, Cố Cảnh Ngôn nở một nụ cười dịu dàng. Anh đã từng nghĩ rằng chỉ cần không gặp cô, không nhìn thấy cô thì những ham muốn chiếm hữu mơ hồ trong lòng sẽ từ từ biến mất.
Nhưng bây giờ anh đã không còn có hứng thú với cuộc sống ăn chơi hào hoa trước kia nữa. May mắn thay, đi một vòng lớn, cô gái nhỏ này lại quay về bên anh. Mà lần này, dù thế nào đi nữa anh cũng sẽ không buông tay Mạc Cẩn ra. Cô kiếp này là của anh, kiếp sau cũng là của Cố Cảnh Ngôn anh, tuyệt đối không chia lìa.
Cố Cảnh Ngôn hôn nhẹ lên trán Mạc Cẩn một cái, cúi đầu thì thầm:
- Cố phu nhân, anh yêu em.
—Toàn Văn Hoàn—
Bình luận truyện