Chương 15: Sự kiện tại U.S.J [1]
" Đem một đống người đến đây không phải chuyện dễ dàng gì đâu... All Might, biểu tượng của hòa bình. Hắn không có ở đây... Nếu, giết hết đám này thì liệu hắn có để không nhỉ?"
Giọng nói u ám kèm theo ý cười khiến mọi người rợn gai ốc. Tầm mắt đồng loạt nhìn vào người đứng ở trung tâm của đám tội phạm.
-- Tên này... hắn ta không nói đùa.
[...]
Koutaro nghi hoặc nhìn đám tội phạm đang dần xuất hiện sau lỗ đen, trong đầu rối loạn.
Sao trùng hợp quá vậy...? Giác quan thứ 6 luôn? Skill tâm linh mới à? Cơ mà không đúng... Lúc trước bị bắt bởi quái vật bùn, mình đâu cảm nhận được gì đâu?
Koutaro hơi lùi về sau, nhân lúc mọi người không chú ý, liền tạo một đám phân tử nhỏ xíu rồi khuếch tán vào không trung. Không một ai nhìn thấy đám phân tử kia đang dần tiến đến chỗ tên đứng đầu rồi bám vào da của hắn ta.
Đôi mắt mơ màng ban nãy đã thay bằng ánh mắt vô cùng sắc bén, cậu nhìn thẳng về lũ tội phạm đang tiến tới kia.
Phải có cái gì đó khác biệt thì mình mới cảm nhận được như vậy. Không loại trừ khả năng hắn ta sẽ bị bắt lại ở đây, nhưng lỡ hắn thoát được... Vẫn nên đề phòng một chút.
[...]
" Thằng này, đứng đó làm gì hả?! Đi mau!!!". Bakugo túm Koutaro kéo đi.
Koutaro thoát khỏi bàn tay đang kéo đi của Bakugo, nhướn mày:" Không cần chạy, đằng nào cũng không thoát."
" Hả...?!". Izuku theo ngay sau Koutaro, khó hiểu hỏi
Ngay khi cả nhóm đang chạy về hướng cửa ra, một đám sương mù tím sẫm chặn ngang lối thoát của mọi người. Koutaro xoa gáy, không nhịn được thở dài:
" Người ta là tội phạm hàng thật giá thật đó ba nội, có phải là hàng second hand ngoài chợ đâu. Nghĩ sao mà thoát dễ vậy..."
Mọi người: Sao cậu bi quan quá vậy, Koutaro-kun???
Tên tội phạm chắn đi lối ra duy nhất, thẳng thừng đối mặt:
" Hân hạnh làm quen. Bọn ta chính là liên minh tội phạm. Bọn ta có chút tự mãn khi đặt chân vào ngôi nhà của anh hùng, Cao trung Yuuei, để giúp biểu tượng của hòa bình -- All Might trút hơi thở cuối cùng... "
Juusan đứng chắn trước nhóm học sinh lớp 1-A, đề phòng nhìn đối phương.
Koutaro thì ở một bên, híp mắt nhìn tên tội phạm, trong đầu cậu chẳng nghe thủng chữ nào luôn.
Koutaro: Sao thằng cha này nói nhiều thế nhể? <( ̄ ﹌  ̄)>
" Mình có thể tự thoát khỏi chỗ này nhưng...". Ánh mắt của Koutaro lướt tới Bakugo đứng bên cạnh.
Chẳng lẽ bỏ ổng lại rồi chạy một mình, chắc chắn là ổng sẽ không đi theo mình, và dám cá là ổng sẽ làm ra mấy cái trò liều lĩnh như đâm đầu vào lũ tội phạm lắm. Làm gì bây giờ...?
...
Và suy nghĩ của Koutaro rất nhanh liền biến thành sự thật khi Bakugo không chờ hiệu lệnh mà đã xông thẳng lên, kèm theo hàng khuyến mãi là Kirishima :v.
-- BOOM!!!
Tiếng nổ thật lớn vang lên, khói đen dần mờ đi, Bakugo và Kirishima đang vô cùng tự tin đối diện với sinh vật kia.
" Ngươi không nghĩ tới việc bị bọn ta hạ trước khi có thể ra tay à?"
" Đệch!!!". Khuôn mặt Koutaro sầm xuống. " Quay về đây mau!!!"
" Chà... Nguy hiểm quá đi. Đúng như dự đoán. Cho dù các ngươi chỉ mới là học sinh, nhưng các ngươi vẫn là những quả trứng vàng đấy. "
Juusan thấy tình huống không đúng, vội hét lên với Bakugo và Kirishima:" Không được rồi. Các em tránh ra mau!"
Nhưng tất cả đều đã muộn, đám sương mù kia lan rộng ra, bao lấy nhóm học sinh...
[...]
Koutaro nhìn đám sương mù dần thu lại đi, "Chậc" một tiếng.
" Chúng ta bị chia tách ra rồi! Nhưng vẫn còn ở trong khu vực này...". Shouji báo cáo lại thông tin
Nguyên một lớp học đông như vậy, hiện tại đã bị tách ra thành từng nhóm, phân tán khắp nơi. Juusan ra hiệu cho nhóm Iida lùi lại, sau đó quay sang chỗ cậu nhóc ấy:
" Lớp trưởng, tôi giao phó việc này cho em. Hãy quay về báo cáo với trường càng nhanh càng tốt. Không hiểu sao chuông báo động không kêu, sóng điện thoại cũng bị ngắt... Có một kẻ gây nhiễu tín hiệu đang ở đâu đó. Vậy nên chúng ta cần em quay về báo cáo cho trường một cách nhanh nhất."
Iida khựng lại rồi quay sang:" Nhưng-- Lớp trưởng mà bỏ mặc mọi người để bỏ chạy là một nỗi ô nhục--"
" Đó không phải bỏ chạy. Hãy sử dụng năng lực của em... để cứu người khác.". Juusan nghiêm giọng nói
Ochako nắm chặt hai tay:" Giống như lúc ở nhà ăn vậy. Với lại, bọn tớ tin rằng có thể giúp được cho cậu mà!"
Iida ngây ra, sau đó đôi mắt như hạ quyết tâm. Koutaro đặt tay lên vai Iida, thấp giọng:
" Lớp trưởng. Tớ không thể hoán đổi thẳng cậu đến trường học, nó vượt quá phạm vi mà tớ có thể điều khiển. Nhưng tớ hoàn toàn có thể giúp cậu thoát khỏi nơi này."
" Koutaro-kun--". Iida ngạc nhiên
" Phải rồi! Năng lực của Koutaro-kun!". Ashido chợt nhớ ra
" Nhưng ít nhất là khoảng 3 phút sau đó, năng lực của tớ... sẽ mất tác dụng. Lúc đó đành nhờ vào mọi người.". Koutaro hơi gật đầu
" Được, trông cậy vào cậu, Koutaro-kun.". Ochako ra dấu cố lên
Hoán đổi của Koutaro cho phép thay đổi vị trí của chính cậu với một phân tử đã khuếch tán trong không khí, nhưng cái trò này cũng tốt khá nhiều sức, chỉ có thể sử dụng 3-4 lần trong ngày thôi, và sau khi dùng nó, Koutaro sẽ buộc phải có một khoảng thời gian nghỉ, năng lực của cậu sẽ mất tác dụng.
Không thể sử dụng siêu năng lực, thêm nữa, Koutaro không phải là kiểu người có dây thần kinh vận động quá tốt, cậu không thể chạy từ đây đến tòa nhà giáo viên được. Đảm bảo với tốc độ rùa bò của bản thân, Koutaro sẽ ngay lập tức bị bắt lại.
Koutaro hít một hơi thật sâu.
Hoán đổi vị trí của người khác... cậu không muốn sử dụng cái này, tốn nhiều năng lượng chết đi được! Nhưng hiện tại, ngoại trừ cách trông mong vào việc Iida gọi giáo viên đến thì chẳng còn lựa chọn nào khác.
" Đi thôi.". Koutaro gật đầu xác nhận
-- Tách!
Tiếng búng tay giòn dã vang lên, kẻ điều khiển sương mù kia ngạc nhiên nhìn đám lửa bùng lên giữa đám học sinh. Chỉ khoảng vài tích tắc ngắn ngủi, ngọn lửa liền biến mất, người biến mất -- còn có cả Iida.
" Cái gì...?!". Juusan chưa tiếp thu được vấn đề, kinh ngạc hỏi
" Là siêu năng lực của em. Yên tâm đi ạ, Iida-kun, cậu ấy thoát khỏi nơi này rồi. Giờ thì tới lượt cậu ấy phát huy khả năng của bản thân rồi!". Koutaro cong môi cười
[...]
Bình luận truyện