Đông Phương Giáo Chủ Đến Dị Giới

Chương 22: Náo nhiệt Thần Quyết Cung



Đệ tử Thần Quyết Cung chia làm đệ tử nhập môn và đệ tử kí danh, bọn họ ở chiến Trường Thiên Huyền trải qua rèn luyện gian khổ, được nhập luôn làm đệ tử nhập môn, bất quá đệ tử nhập môn cũng có không ít, chia làm dăm bảy loại. Hầu hết các đệ tử mới đều trở về nhà đoàn tụ với người thân, một tháng sau quay trở lại, Đinh Thục Nghi cũng trở về Hàn gia. 

......     ......

Danh tự Thần Quyết cung quả nhiên không giả, phóng mắt nhìn lại chỉ thấy một mảng đều là cung điện màu trắng, nhà cửa xa hoa, tài nguyên phong phú. Cung điện cũng không phải tụ tập ở một chỗ, từng cung điện đều có một khoảng cách không nhỏ, thậm chí có cung điện không nằm trên cùng một ngọn núi, ở trên đó còn có cầu nối, từ dưới nhìn lên giống như tiên cảnh nhân gian.

Ừm Đinh Thục Nghi đang đứng trên cầu ngắm nhìn cảnh núi non xa xa.

“Đông Phương cô nương” Lăng Lạc Trần khẽ gọi, tuy rằng trên bài danh, hay mọi người gọi nàng là Đinh Thục Nghi, Đinh tiểu thư thì hắn vẫn nhận định là tiểu cô nương hơn 10 năm trước ...

“Ngươi là ai? Chúng ta chưa từng quen nhau”Giọng nói lạnh băng vang lên đầy cảnh giác, đồng thời tay cầm dao cũng kề cổ người kia. Tại sao người này lại biết cái tên này.

Lăng Lạc Trần vẫn đứng yên, mặc cho lợi dao sắc bén đang uy hiếp mình“Lăng Lạc Trần là tên sư phụ đặt cho ta, trước đây ta gọi là Tử Lạc. Hơn 10 năm trước chúng ta đã kết giao.”

“Vì sao ngươi nhận biết ta là người quen 10 năm trước” Thời gian 10 năm, dung mạo đổi thay, sao có thể dễ dàng nhìn ra, quả thực nàng cũng không có thấy hắn quen mắt nha, tay tăng thêm lực đạo, vài giột máu nhỏ xuống.

“Mùi hương khá đặc trưng, khí tức quen thuộc, ta có thiên phú dị thường về nhận biết khí tức”

Đinh Thục Nghi thu hồi con dao, biểu tình nghiêm túc:

“Thân phận của ta là vị hôn thê của thiếu chủ Hàn gia, hiện tại thiếu chủ Hàn Như Liệt lòng đã có Mộ Chỉ Ly, ta ở Hàn gia chỉ là kẻ khác họ lạc loài thôi. Nhân tiện lần này ở lại đây mấy năm tu luyện vậy. Còn nữa khi có mặt người khác, ta là Đinh Thục Nghi mà người là Lăng Lạc Trần, Lăng sư huynh nhớ lấy.”

...     ....

Trong điện của Cung Chủ Thần Quyết Cung thì lại cực kỳ náo nhiệt. Trong Thần Quyết cung có tổng cộng bốn đại điện. điện Thanh Long, điện Bạch Hổ, điện Chu Tước, điện Huyền Vũ, mà Tứ đại điện chủ là bốn vị trưởng lão của Thần Quyết Cung. Ở trong nội cung Thần Quyết Cung, ngoài Cung Chủ ra, thực lực lớn nhất chính là bốn vị điện chủ rồi. Lăng Phong vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn bốn vị trưởng lão trước mặt, mấy ngày nay bọn hắn có thể nói là không ngừng tranh luận, mà hắn là Cung Chủ mà không có được hưởng chút thanh tĩnh nào.

“Cung Chủ, Mộ Chỉ Ly đến điện Thanh Long của ta là phù hợp nhất, điện Thanh Long của ta có thể bồi dưỡng nàng rất tốt.” Điện chủ điện Thanh Long Trữ Trí Viễn lên tiếng nói.

“Cung Chủ, chớ nghe Trữ Trí Viễn cái lão nhân này nói lung tung, điện Thanh Long đã có Lăng Lạc Trần rồi, bởi vì cái gọi là Tứ đại điện cần cân đối, có lẽ để cho Mộ Chỉ Ly đến điện Bạch Hổ chúng ta mới đúng.” điện chủ điện Bạch Hổ Giang Tuyệt vội vã lên tiếng nói

“Ngươi nói cái gì đó? Lăng Lạc Trần là ở điện Thanh Long không sai, nhưng hắn là do Cung Chủ tự mình dạy bảo đấy, cùng ta không có quan hệ gì.”

“Không phải là ngươi chỉ dạy, nhưng hắn chẳng phải là ở điện Thanh Long của ngươi đấy sao? Mỗi lần thi đấu điện Thanh Long ngươi chiếm thứ nhất cũng chính là nguyên nhân này, Trữ Trí Viễn, ngươi cũng quá tham lam rồi!” Giang Tuyệt trừng mắt nhìn Trữ Trí Viễn, lão gia hỏa này thật là tham đấy, chẳng lẽ lại muốn tất cả mọi người đều thua điện Thanh Long bọn hắn đây?

“Giang Tuyệt, điện Bạch Hổ của ngươi cũng không thiếu nhân tài, trước đó vài ngày ngươi không phải mới nói cho ta biết điện Bạch Hổ các ngươi đưa ra một Tô Diệp Hi sao? Có tư cách gì nói ta?”

Ở thời điểm cả hai không ngừng tranh chấp, Điện Chu Tước điện chủ Phong Hàn cũng lên tiếng nói: “Các ngươi hai người đừng cãi cọ nữa, người nào không biết điện Thanh Long và điện Bạch Hổ nhân tài đông đúc?” Chợt liền đem ánh mắt chuyển hướng về phía Lăng Phong: “Cung Chủ, hãy để cho Mộ Chỉ Ly đến điện Chu Tước a! Vì điện Chu Tước của ta tăng thêm một phần lực lượng, mấy lần thi đấu biểu hiện điện Chu Tước đều không tốt lắm, vừa vặn có thể làm cho đệ tử điện Chu Tước tăng thêm vài phần sĩ khí.”

Nghe được Phong Hàn nói, Trữ Trí Viễn và Giang Tuyệt trên mặt đều lộ vẻ tức giận, Phong Hàn thật sự là hảo thủ đoạn, lấy lui làm tiến, dùng phương thức như vậy đến tranh thủ, chính thức là lão hồ ly dĩ nhiên là Phong Hàn!

Phong Hàn vừa mới dứt lời, điện chủ điện Huyền Vũ Tư Khôn cũng không nhượng bộ nói: “Như thế nói đến, có lẽ để cho Mộ Chỉ Ly đến điện Huyền Vũ chúng ta mới đúng! Điện Huyền Vũ hai lần thi đấu so với điện Chu Tước của ngươi không sai biệt lắm.”

…     ...

Bốn vị điện chủ ngày bình thường ở trong mắt chúng đệ tử cực kỳ thâm trầm, lúc này đã hoàn toàn không có hình tượng, giống như mấy hài tử bình thường tranh giành kẹo đường mặt đỏ tới mang tai, ai cũng không chịu nhượng bộ.

Thần Quyết Cung lớn như thế các loại nhân tài đều rất nhiều, trong đó nhân vật thiên tài càng không ít, lại chưa từng có phát sinh qua cục diện hôm nay. Bọn hắn coi trọng không chỉ là y thuật, tài luyện đan mà quan trọng nhất là Hỗn Độn Thiên Lực của Mộ Chỉ Ly! Cái này có thể nói là trong ngàn vạn mới có một! Nếu Mộ Chỉ Ly tiến vào điện của bọn hắn mà nói, bọn hắn không thể nghi ngờ có thể hiểu rõ đặc điểm Hỗn Độn Thiên Lực, hơn nữa lấy tiềm lực của Mộ Chỉ Ly, tương lai phát triển là bất khả hạn lượng a! Có thể tìm được một đồ đệ như vậy thật là tốt (hỗn độn thiên lực không những không bị thiên lực thuộc tính khác áp chế, còn có thể áp chế 30% sức mạnh của các loại kia, vì vậy khi giao đấu cùng cấp bậc, người sở hữu hỗn độn thiên lực có ưu thế hơn hẳn)

Lăng Phong đau đầu nhìn bốn người trước mặt, hắn thật không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly sau khi xuất hiện sẽ phát ra cục diện như vậy, hắn tuy có thể hiểu nguyên nhân bốn vị trưởng lão làm như vậy, nhưng nhìn thấy bọn hắn đều náo loạn như vậy gần một tháng, chỉ gặp mặt là đàm luận chính đề tài này, để cho hắn một hồi bất đắc dĩ.

Thử nghĩ nếu hắn mở miệng muốn chính mình nhận Mộ Chỉ Ly làm đệ tử là tốt rồi, bốn người bọn họ sẽ không tranh giành nữa. Bất quá rất hiển nhiên, nếu hắn nói như vậy, bọn họ không cãi nhau mà sẽ cãi với chính mình. Ngẫm lại cục diện này, hắn cảm thấy đám bọn hắn bốn người tranh giành tốt hơn một ít.

Bốn người tranh chấp cả buổi, sau đồng loạt đem ánh mắt chuyển hướng về phía Lăng Phong, nói: “Cung Chủ, ngươi nói! Chúng ta nghe ngươi đấy!”

Trầm mặc một lát, Lăng Phong nghĩ tới một điểm quan trọng nhất: “Hiện tại Mộ Chỉ Ly mới tới Thần Quyết Cung nếu cứ như vậy trực tiếp tiến vào bốn điện, sẽ dẫn tới người khác không phục, gây thị phi. Đợi lần thi đấu này chấm dứt, xem biểu hiện của nàng như thế nào, đến lúc đó để nàng tự quyết định, nàng muốn đi vào điện nào liền vào cho nhập điện ấy”

Cứ như vậy, bốn người này cũng sẽ không lại đến tìm mình tranh luận, nghĩ vậy tâm tình Lăng Phong cũng tốt lên. Nghe được Lăng Phong nói…, mấy vị điện chủ tuy có chút không vừa ý, bất quá cũng không có ý kiến. Dù sao đây là phương pháp công bình nhất, đến lúc đó vẫn là xem Mộ Chỉ Ly lựa chọn điện nào rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện