Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly
Không thể mặc kệ những tình huống này tiếp tục xảy ra!
Trong suy nghĩ của Mặc Yểm, Minh Ất lãnh huyết xảo trá, giờ phút này cũng không tốt.
Trì hoãn căm thù quá lâu khi tái phát sẽ càng đau đớn, hắn liền ngồi ở trong sân nhìn cây hoa hồng phía ngẩn người. Không phải không lo lắng sự an nguy của các đệ tử, không phải không sợ Bạch Bạch gặp chuyện không may, nhưng hắn đã không có lựa chọn khác.
Tình trạng của thân thể hắn không biết còn có thể giấu diếm bao lâu, Thanh Lương Quan uy danh muốn tiếp tục duy trì, các đệ tử phải tiếp tục ở trong tam giới có được uy danh nho nhỏ, không thể chỉ dựa vào căn cơ đã hủy đi nửa của hắn.
Hy vọng pháp lực tu vi Bạch Bạch đột phá ngoài ý muốn, có thể trợ giúp các đệ tử xoay chuyển thế lực cùng quân Thiên đình ở Địa phủ Âm ti đối mặt được với hoàn cảnh xấu, cho dù không được, ít nhất để nàng có thể học được cách tự bảo vệ mình.
Là hắn quá mức kiêu ngạo, vọng tưởng mượn thiên ý mà nhúng tay vào tương lai Bạch Bạch cùng Mặc Yểm, khiến tam giới cân bằng theo ý của mình. Kết quả chẳng những đền nửa đời pháp lực của bản thân, thậm chí còn làm hỏng một đoạn nhân duyên tốt.
Hắn đã từng hy vọng, Mặc Yểm chỉ là giận một lúc, hẳn là không đơn giản buông tha cho Bạch Bạch, nhưng mà liên tục mấy tháng qua bặt vô âm tín, đem hy vọng hắn ăn mòn sạch sẽ, hắn sao có thể quên Mặc Yểm đã từng tận mắt thấy phụ mẫu thân sinh mình bởi vì tình thâm buồn bực mà chết như thế nào, Mặc Yểm làm sao lại đơn giản chịu cho phép có tâm với người khác?
Hy vọng Vân Sơ và Bạch Bạch bọn họ có thể bình an trở về thì thật tốt……
Bạch Bạch bị Vân Hư đưa sang một bên nghỉ ngơi và hồi phục một hồi, tâm tình thoáng bình phục, Vân Hư tỉ mỉ lấy khăn giúp Bạch Bạch đem bùn đất máu đen trên người lau sạch sẽ, Vân Sơ ở một bên thấy muốn nói lại thôi, lau lau, đến khi giờ tý vừa đến, Bạch Bạch lại bị bẩn lần nữa.
Nói thật, hắn cũng mềm lòng, nhưng hắn cùng với Vân Khởi cũng biết tình trạng của sư phụ, cho nên cũng mơ hồ hiểu rõ dụng tâm sư phụ, không thể không ép mình cứng ngắc cứng rắn lên.
Khi cách ly tử biệt chỉ còn lại có gần nửa canh giờ, đến lúc đó tất cả đường phản quân chắc chắn chen chúc tới, tình hình chiến đấu thảm thiết không cần nhiều lời, so với mềm giọng an ủi, không bằng tranh thủ học chút ít pháp thuật phòng thân chiến đấu mới thực tế…… Nghĩ như vậy, ánh mắt liền chuyển đến Vân Khởi nháy mắt.
Vân Khởi hiểu ý, kiên trì tiến lên đối với Bạch Bạch nói:" Vừa rồi Đại sư huynh dạy ngươi pháp thuật, đã nhớ kỹ chưa?"
Bạch Bạch gật đầu nói: " Nhớ kỹ!" Nếu như trong quá khứ, nhanh như vậy đã học được pháp thuật mới, nàng nhất định sẽ vui vẻ sướng muốn chết. Nhưng nghĩ đến tình huống vừa rồi cùng quỷ tốt yêu binh ở cửa giao chiến thảm thiết, nàng không thấy vui vẻ.
Vân Khởi đem nàng từ trong ngực Vân Hư ôm đến trước mặt mình, bình tĩnh nói: " Phải bảo vệ chính mình, bảo vệ bản thân là quan trọng nhất, không thể để bản thân phải trả giá nhiều, Bạch Bạch dũng cảm một chút được không?"
Bạch Bạch khẽ cắn môi, dùng sức gật đầu, nhảy đến trên mặt đất hóa ra hình người, ngoan ngoãn theo Vân Khởi đi ra một bên học tập pháp thuật. Nàng kiên cường như vậy lại hiểu chuyện, khiến Vân Hư cùng với vài sư huynh đệ chứng kiến đau lòng không thôi, nhưng hiện tại phía dưới tất cả đại quân yêu ma đã tụ tập xong, bất cứ người nào trong bọn họ đều khó có khả năng vào trận còn rút lui, an toàn của Bạch Bạch, cũng không phải vài người bọn họ cố gắng có thể cam đoan bảo vệ thành công, cách làm của Vân Sơ cùng Vân Khởi tuy tàn nhẫn, nhưng lại đối Bạch Bạch là lựa chọn tốt nhất.
Vài sư huynh đệ ngồi vây quanh tại một góc ở cổng thành, lúc chuẩn bị tĩnh dưỡng, chợt nghe một hồi tiếng bước chân nhanh chóng tiếp cận, Vũ Khúc Tinh Quân cùng Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ chạy tới, vẻ mặt ba người đều là cảm thấy lẫn lộn, nhưng cũng càng vui mừng.
" Tin tức tốt! Tin tức tốt đây!" Thiên Lý Nhãn người còn chưa tới cũng nhịn không được hô to gọi nhỏ.
Mấy người Vân Sơ cảm thấy có chút kỳ quái, lúc này, còn có thể có tin tức tốt gì khiến bọn họ hưng phấn như thế? Chắc không phải là phản quân phía dưới tự động lui binh chứ……
Thuận Phong Nhĩ cũng chẳng quan tâm chuyện thừa nước đục thả câu, kích động mở miệng nói:" Vừa rồi ta nghe được hậu phương phản quân dường như xảy ra chuyện gì đó, có tiếng kêu thảm thiết không dứt, có vẻ có người ngã ngựa nói nhao nhao vô cùng hỗn loạn, liền gọi Thiên Lý Nhãn nhìn xem……"
" Kết quả các ngươi đoán ta thấy được cái gì ha ha ha…… hậu phương phản quân có mảng lớn quỷ tốt yêu binh không biết bị người nào giết sạch sẽ, ước chừng chết có hơn vạn tên!" Thiên Lý Nhãn hưng phấn mà tiếp lời. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenbathu.net
" Cái gì? Chẳng lẽ có… binh tướn gThiên đình khác mai phục phía sau?" Vân Sơ nghe tin tức như thế cũng rất cao hứng, nhưng dù sao vẫn cảm thấy chuyện kinh hỉ này quá lớn quá đột ngột, làm cho hắn có chút không dám tin tưởng.
Vũ Khúc Tinh Quân gãi gãi đầu:" Chưa nghe nói qua a, Thiên đình còn có thể phái ra binh tướng, ta cũng không cần giữ cổng thống khổ như vậy."
Lúc này quỷ tốt yêu binh trong Quỷ Môn quan có chừng mười vạn tên, thoáng cái mất đi một phần mười, tuy nói số người vẫn lớn ban đầu chiếm thế thượng phong, nhưng là phản quân đột nhiên bị thiệt hại nặng, sẽ ảnh hưởng lòng quân, bọn họ chỉ là vì xông ra khỏi cửa mà tạm thời liên minh, nếu gặp gỡ đả kích lớn, sẽ đều vì lợi ích, khôi phục hình thức từng người tự chiến đấu như ban đầu, chuyện như vậy đối với Vũ Khúc Tinh Quân mà nói quả thực chính là tin vui lớn.
Giống như là đưa tử tù lên đoạn đầu đài, đại đao giơ lên muốn chém xuống, đột nhiên Giám Trảm quan (người quản ngục cấp cao) tuyên bố đại xá thiên hạ, trên cổng thành hào khí lập tức vang dậy.
Thiên Lý Nhãn nằm ở trên cổng thành tiếp tục quan sát tình hình địch, đột nhiên lớn tiếng nói:" Ai cha! Có vài đám phản quân phía sau lui lại! Kỳ quái kỳ quái! Vừa rồi thương vong phản quân bị binh mã chém giết? Tại sao thoáng cái bóng dáng cũng không thấy?"
Chương 101: Vì yêu nên sợ hãi (2)
Không thể mặc kệ những tình huống này tiếp tục xảy ra!
Trong suy nghĩ của Mặc Yểm, Minh Ất lãnh huyết xảo trá, giờ phút này cũng không tốt.
Trì hoãn căm thù quá lâu khi tái phát sẽ càng đau đớn, hắn liền ngồi ở trong sân nhìn cây hoa hồng phía ngẩn người. Không phải không lo lắng sự an nguy của các đệ tử, không phải không sợ Bạch Bạch gặp chuyện không may, nhưng hắn đã không có lựa chọn khác.
Tình trạng của thân thể hắn không biết còn có thể giấu diếm bao lâu, Thanh Lương Quan uy danh muốn tiếp tục duy trì, các đệ tử phải tiếp tục ở trong tam giới có được uy danh nho nhỏ, không thể chỉ dựa vào căn cơ đã hủy đi nửa của hắn.
Hy vọng pháp lực tu vi Bạch Bạch đột phá ngoài ý muốn, có thể trợ giúp các đệ tử xoay chuyển thế lực cùng quân Thiên đình ở Địa phủ Âm ti đối mặt được với hoàn cảnh xấu, cho dù không được, ít nhất để nàng có thể học được cách tự bảo vệ mình.
Là hắn quá mức kiêu ngạo, vọng tưởng mượn thiên ý mà nhúng tay vào tương lai Bạch Bạch cùng Mặc Yểm, khiến tam giới cân bằng theo ý của mình. Kết quả chẳng những đền nửa đời pháp lực của bản thân, thậm chí còn làm hỏng một đoạn nhân duyên tốt.
Hắn đã từng hy vọng, Mặc Yểm chỉ là giận một lúc, hẳn là không đơn giản buông tha cho Bạch Bạch, nhưng mà liên tục mấy tháng qua bặt vô âm tín, đem hy vọng hắn ăn mòn sạch sẽ, hắn sao có thể quên Mặc Yểm đã từng tận mắt thấy phụ mẫu thân sinh mình bởi vì tình thâm buồn bực mà chết như thế nào, Mặc Yểm làm sao lại đơn giản chịu cho phép có tâm với người khác?
Hy vọng Vân Sơ và Bạch Bạch bọn họ có thể bình an trở về thì thật tốt……
Bạch Bạch bị Vân Hư đưa sang một bên nghỉ ngơi và hồi phục một hồi, tâm tình thoáng bình phục, Vân Hư tỉ mỉ lấy khăn giúp Bạch Bạch đem bùn đất máu đen trên người lau sạch sẽ, Vân Sơ ở một bên thấy muốn nói lại thôi, lau lau, đến khi giờ tý vừa đến, Bạch Bạch lại bị bẩn lần nữa.
Nói thật, hắn cũng mềm lòng, nhưng hắn cùng với Vân Khởi cũng biết tình trạng của sư phụ, cho nên cũng mơ hồ hiểu rõ dụng tâm sư phụ, không thể không ép mình cứng ngắc cứng rắn lên.
Khi cách ly tử biệt chỉ còn lại có gần nửa canh giờ, đến lúc đó tất cả đường phản quân chắc chắn chen chúc tới, tình hình chiến đấu thảm thiết không cần nhiều lời, so với mềm giọng an ủi, không bằng tranh thủ học chút ít pháp thuật phòng thân chiến đấu mới thực tế…… Nghĩ như vậy, ánh mắt liền chuyển đến Vân Khởi nháy mắt.
Vân Khởi hiểu ý, kiên trì tiến lên đối với Bạch Bạch nói:" Vừa rồi Đại sư huynh dạy ngươi pháp thuật, đã nhớ kỹ chưa?"
Bạch Bạch gật đầu nói: " Nhớ kỹ!" Nếu như trong quá khứ, nhanh như vậy đã học được pháp thuật mới, nàng nhất định sẽ vui vẻ sướng muốn chết. Nhưng nghĩ đến tình huống vừa rồi cùng quỷ tốt yêu binh ở cửa giao chiến thảm thiết, nàng không thấy vui vẻ.
Vân Khởi đem nàng từ trong ngực Vân Hư ôm đến trước mặt mình, bình tĩnh nói: " Phải bảo vệ chính mình, bảo vệ bản thân là quan trọng nhất, không thể để bản thân phải trả giá nhiều, Bạch Bạch dũng cảm một chút được không?"
Bạch Bạch khẽ cắn môi, dùng sức gật đầu, nhảy đến trên mặt đất hóa ra hình người, ngoan ngoãn theo Vân Khởi đi ra một bên học tập pháp thuật. Nàng kiên cường như vậy lại hiểu chuyện, khiến Vân Hư cùng với vài sư huynh đệ chứng kiến đau lòng không thôi, nhưng hiện tại phía dưới tất cả đại quân yêu ma đã tụ tập xong, bất cứ người nào trong bọn họ đều khó có khả năng vào trận còn rút lui, an toàn của Bạch Bạch, cũng không phải vài người bọn họ cố gắng có thể cam đoan bảo vệ thành công, cách làm của Vân Sơ cùng Vân Khởi tuy tàn nhẫn, nhưng lại đối Bạch Bạch là lựa chọn tốt nhất.
Vài sư huynh đệ ngồi vây quanh tại một góc ở cổng thành, lúc chuẩn bị tĩnh dưỡng, chợt nghe một hồi tiếng bước chân nhanh chóng tiếp cận, Vũ Khúc Tinh Quân cùng Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ chạy tới, vẻ mặt ba người đều là cảm thấy lẫn lộn, nhưng cũng càng vui mừng.
" Tin tức tốt! Tin tức tốt đây!" Thiên Lý Nhãn người còn chưa tới cũng nhịn không được hô to gọi nhỏ.
Mấy người Vân Sơ cảm thấy có chút kỳ quái, lúc này, còn có thể có tin tức tốt gì khiến bọn họ hưng phấn như thế? Chắc không phải là phản quân phía dưới tự động lui binh chứ……
Thuận Phong Nhĩ cũng chẳng quan tâm chuyện thừa nước đục thả câu, kích động mở miệng nói:" Vừa rồi ta nghe được hậu phương phản quân dường như xảy ra chuyện gì đó, có tiếng kêu thảm thiết không dứt, có vẻ có người ngã ngựa nói nhao nhao vô cùng hỗn loạn, liền gọi Thiên Lý Nhãn nhìn xem……"
" Kết quả các ngươi đoán ta thấy được cái gì ha ha ha…… hậu phương phản quân có mảng lớn quỷ tốt yêu binh không biết bị người nào giết sạch sẽ, ước chừng chết có hơn vạn tên!" Thiên Lý Nhãn hưng phấn mà tiếp lời. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenbathu.net
" Cái gì? Chẳng lẽ có… binh tướn gThiên đình khác mai phục phía sau?" Vân Sơ nghe tin tức như thế cũng rất cao hứng, nhưng dù sao vẫn cảm thấy chuyện kinh hỉ này quá lớn quá đột ngột, làm cho hắn có chút không dám tin tưởng.
Vũ Khúc Tinh Quân gãi gãi đầu:" Chưa nghe nói qua a, Thiên đình còn có thể phái ra binh tướng, ta cũng không cần giữ cổng thống khổ như vậy."
Lúc này quỷ tốt yêu binh trong Quỷ Môn quan có chừng mười vạn tên, thoáng cái mất đi một phần mười, tuy nói số người vẫn lớn ban đầu chiếm thế thượng phong, nhưng là phản quân đột nhiên bị thiệt hại nặng, sẽ ảnh hưởng lòng quân, bọn họ chỉ là vì xông ra khỏi cửa mà tạm thời liên minh, nếu gặp gỡ đả kích lớn, sẽ đều vì lợi ích, khôi phục hình thức từng người tự chiến đấu như ban đầu, chuyện như vậy đối với Vũ Khúc Tinh Quân mà nói quả thực chính là tin vui lớn.
Giống như là đưa tử tù lên đoạn đầu đài, đại đao giơ lên muốn chém xuống, đột nhiên Giám Trảm quan (người quản ngục cấp cao) tuyên bố đại xá thiên hạ, trên cổng thành hào khí lập tức vang dậy.
Thiên Lý Nhãn nằm ở trên cổng thành tiếp tục quan sát tình hình địch, đột nhiên lớn tiếng nói:" Ai cha! Có vài đám phản quân phía sau lui lại! Kỳ quái kỳ quái! Vừa rồi thương vong phản quân bị binh mã chém giết? Tại sao thoáng cái bóng dáng cũng không thấy?"
Bình luận truyện