Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly
Gả cho Mặc Yểm?
Bạch Bạch mặc dù là hài tử ngoan rất nghe lời, nhưng vừa tưởng tượng tới ý nghĩa theo như lời "lập gia đình" của Bích Bích, lập tức khẩn trương, đây chính là chuyện cả đời nha!
Bạch Bạch thu hồi nước mắt, đứt quãng nói:" Bích Bích nói, gả đi chính là muốn cùng một người nam nhân kết thành vợ chồng, hai người vĩnh viễn ở cùng một chỗ, trân trọng nhau, yêu mến nhau, trung thành với nhau……"
" Đúng!" Mặc Yểm vừa nghĩ tới từ nay về sau có thể cùng Bạch Bạch vượt qua thời gian như vậy, quả thực tâm hoa nộ phóng (mở cờ trong bụng).
" Nhưng…… Ngươi không cần ta bảo vệ ……" Bạch Bạch yếu ớt đưa ra ý kiến phản đối, trên thực tế bây giờ trong đầu nàng hoàn toàn mơ hồ, vừa nghĩ tới muốn cùng Mặc Yểm "vĩnh viễn ở một chỗ", nàng liền chần chờ.
Công bằng mà nói, thời gian ở cùng Mặc Yểm một chỗ, vui vẻ khoái hoạt tương đối nhiều, nhưng không có nghĩa là nàng có thể thừa nhận hắn ngẫu nhiên khinh miệt ăn hiếp cùng chẳng biết lúc nào phát tác lửa giận đáng sợ, nàng sợ Mặc Yểm sẽ thương tổn nàng.
" Ai nói không cần? Nàng tốt với ta, ta vô cùng vui vẻ! Không tin nàng thử xem." Mặc Yểm cúi đầu hôn khô nước mắt trên mặt Bạch Bạch, coi nàng giống như tâm can bảo bối ôm vào trong ngực nhẹ nhàng vuốt ve, một bên không quên lại an ủi.
Bạch Bạch cảm thấy đó là một cái bẫy, cho nên không chịu tiếp tục nói thêm cái gì về vấn đề này, về nhà hỏi qua phụ thân mụ mụ cùng sư phụ rồi nói sau!
" Y phục của ta đâu?" Bạch Bạch phát hiện mình cùng Mặc Yểm đều là người trần truồng, chỗ này vừa vặn là một cái động nhỏ gần ôn tuyền, cái sơn động này chịu ảnh hưởng nhiệt, quanh năm ôn hòa như màu xuân, trong động còn có giường chiếu Bạch Bạch an trí trong này từ trước, hai người hiện tại đúng là tựa vào nhau ngồi ở trên giường.
Mặc Yểm không cam lòng, không muốn từ hắc bào của mình lấy ra y phục của Bạch Bạch, hắn cố ý giấu đi y phục của nàng, sợ nàng nửa đường tỉnh táo lại biến trở về hồ ly, quả nhiên Bạch Bạch nhanh chóng đảo mắt tìm quần áo liền biến trở về bộ dáng hồ ly. Truyện Tiên Hiệp - Truyện Bất Hủ
Mặc Yểm không cam lòng mà ôm lấy nàng nói: "Nàng biến thành người xinh đẹp như vậy, làm gì mà hết lần này tới lần khác luôn dùng chân thân?"
Bạch Bạch nhanh chóng nhảy xuống dưới giường cảm thấy khoảng cách cũng đủ xa, lúc này mới quay người lại khẽ nói: "Bởi vì phụ thân nói tâm cuả con đực không tốt! Ta không nghe lời phụ thân nói biến thành người, ngươi liền khi dễ ta, chiếm tiện nghi của ta!"
Mặc Yểm cười ha ha, vượt qua đuổi nàng, Bạch Bạch kêu oa một tiếng sợ hãi: "Ngươi không mặc quần áo chạy khắp nơi, không biết xấu hổ!"
" Nơi này không có người bên ngoài, nàng sợ cái gì?" Mặc Yểm trong lúc nói chuyện đã nhảy xuống giường ngăn ở trước cửa động, đang đắc ý dào dạt định đùa giỡn tiểu động vật, lại nghe được ngoài động có người sát phong cảnh hét lớn: "Bạch Bạch, ngươi ở đâu? Sư huynh tới đón ngươi!"
Đúng là tiếng của Vân Cảnh.
Mặc Yểm cứng đờ, xấu hổ cùng tức giận đồng thời trào lên trong lòng, đôi mắt hồ ly của Bạch Bạch lập tức cười híp lại: Cho đại phôi đản nhà ngươi không biết xấu hổ làm ta sợ! Đùa dai hét lớn: "Tam sư huynh, ta trong này!"
Chương 184: Trêu hoa ghẹo nguyệt (1)
Gả cho Mặc Yểm?
Bạch Bạch mặc dù là hài tử ngoan rất nghe lời, nhưng vừa tưởng tượng tới ý nghĩa theo như lời "lập gia đình" của Bích Bích, lập tức khẩn trương, đây chính là chuyện cả đời nha!
Bạch Bạch thu hồi nước mắt, đứt quãng nói:" Bích Bích nói, gả đi chính là muốn cùng một người nam nhân kết thành vợ chồng, hai người vĩnh viễn ở cùng một chỗ, trân trọng nhau, yêu mến nhau, trung thành với nhau……"
" Đúng!" Mặc Yểm vừa nghĩ tới từ nay về sau có thể cùng Bạch Bạch vượt qua thời gian như vậy, quả thực tâm hoa nộ phóng (mở cờ trong bụng).
" Nhưng…… Ngươi không cần ta bảo vệ ……" Bạch Bạch yếu ớt đưa ra ý kiến phản đối, trên thực tế bây giờ trong đầu nàng hoàn toàn mơ hồ, vừa nghĩ tới muốn cùng Mặc Yểm "vĩnh viễn ở một chỗ", nàng liền chần chờ.
Công bằng mà nói, thời gian ở cùng Mặc Yểm một chỗ, vui vẻ khoái hoạt tương đối nhiều, nhưng không có nghĩa là nàng có thể thừa nhận hắn ngẫu nhiên khinh miệt ăn hiếp cùng chẳng biết lúc nào phát tác lửa giận đáng sợ, nàng sợ Mặc Yểm sẽ thương tổn nàng.
" Ai nói không cần? Nàng tốt với ta, ta vô cùng vui vẻ! Không tin nàng thử xem." Mặc Yểm cúi đầu hôn khô nước mắt trên mặt Bạch Bạch, coi nàng giống như tâm can bảo bối ôm vào trong ngực nhẹ nhàng vuốt ve, một bên không quên lại an ủi.
Bạch Bạch cảm thấy đó là một cái bẫy, cho nên không chịu tiếp tục nói thêm cái gì về vấn đề này, về nhà hỏi qua phụ thân mụ mụ cùng sư phụ rồi nói sau!
" Y phục của ta đâu?" Bạch Bạch phát hiện mình cùng Mặc Yểm đều là người trần truồng, chỗ này vừa vặn là một cái động nhỏ gần ôn tuyền, cái sơn động này chịu ảnh hưởng nhiệt, quanh năm ôn hòa như màu xuân, trong động còn có giường chiếu Bạch Bạch an trí trong này từ trước, hai người hiện tại đúng là tựa vào nhau ngồi ở trên giường.
Mặc Yểm không cam lòng, không muốn từ hắc bào của mình lấy ra y phục của Bạch Bạch, hắn cố ý giấu đi y phục của nàng, sợ nàng nửa đường tỉnh táo lại biến trở về hồ ly, quả nhiên Bạch Bạch nhanh chóng đảo mắt tìm quần áo liền biến trở về bộ dáng hồ ly. Truyện Tiên Hiệp - Truyện Bất Hủ
Mặc Yểm không cam lòng mà ôm lấy nàng nói: "Nàng biến thành người xinh đẹp như vậy, làm gì mà hết lần này tới lần khác luôn dùng chân thân?"
Bạch Bạch nhanh chóng nhảy xuống dưới giường cảm thấy khoảng cách cũng đủ xa, lúc này mới quay người lại khẽ nói: "Bởi vì phụ thân nói tâm cuả con đực không tốt! Ta không nghe lời phụ thân nói biến thành người, ngươi liền khi dễ ta, chiếm tiện nghi của ta!"
Mặc Yểm cười ha ha, vượt qua đuổi nàng, Bạch Bạch kêu oa một tiếng sợ hãi: "Ngươi không mặc quần áo chạy khắp nơi, không biết xấu hổ!"
" Nơi này không có người bên ngoài, nàng sợ cái gì?" Mặc Yểm trong lúc nói chuyện đã nhảy xuống giường ngăn ở trước cửa động, đang đắc ý dào dạt định đùa giỡn tiểu động vật, lại nghe được ngoài động có người sát phong cảnh hét lớn: "Bạch Bạch, ngươi ở đâu? Sư huynh tới đón ngươi!"
Đúng là tiếng của Vân Cảnh.
Mặc Yểm cứng đờ, xấu hổ cùng tức giận đồng thời trào lên trong lòng, đôi mắt hồ ly của Bạch Bạch lập tức cười híp lại: Cho đại phôi đản nhà ngươi không biết xấu hổ làm ta sợ! Đùa dai hét lớn: "Tam sư huynh, ta trong này!"
Bình luận truyện