Dụ Tội
Chương 220
Bên ngoài mưa rất lớn.
Sấm sét ầm ầm, mưa to cọ rửa cửa kính xe, mưa xối không ngừng, trái phải chớp lên cũng vô pháp lau đi mấy giọt nước đọng, hơn nữa kẹt xe cả một đoạn dài, mọi người đều đang đợi thông đường.
Hạ Vân Phong bán híp mắt tựa vào trong xe nghỉ ngơi, hôm nay y đi bộ nhiều rồi nên có chút mệt mỏi: “Tắt nhạc đi.” Y thong thả nháy mắt, lông mi nhẹ nhàng rung lên.
Hình Liệt tắt nhạc đi.
Cởi áo khoác đắp tại trên người tiểu hài tử kia……
Y không chút hoang mang nâng mắt lên, nhìn về phía sườn mặt của Hình Liệt gần trong gang tấc, Hình Liệt chính là đang chuyên chú nhìn chằm chằm cục cưng: “Ngươi đang nhìn cái gì?” Y lười biếng hỏi.
“Ta chỉ cảm thấy đứa nhỏ này nhìn hơi quen.” Hình Liệt nếu có chút đăm chiêu thu hồi tầm mắt.
Không bao lâu, xe bắt đầu di động.
Tình hình kẹt xe lúc nãy được giảm bớt sau, xe đều bắt đầu lục tục đi về phía trước.
Nửa giờ sau.
Đỉnh núi Bắc khu.
Khu biệt thự.
Xe Hình Liệt liền ngừng ở bên cạnh khu rừng sinh thái, bên cạnh chính là biệt thự mà hiện tại Hạ Vân Phong đang sống, bên này có vẻ yên tĩnh, bất quá công tác an toàn lại phi thường tốt.
“Ngươi ở nơi này?” Hình Liệt có chút ngoài ý muốn.
Hắn thật không ngờ Hạ Vân Phong thế nhưng sẽ ở địa phương cách hắn có năm mươi mét.
“Ân.”
Hạ Vân Phong thong thả lên tiếng trả lời, y xuống xe sau, động tác rất nhẹ đem đứa nhỏ bế lên.
Hình Liệt cũng đi theo y xuống xe.
Nhưng Hạ Vân Phong ôm cục cưng ngủ say, ý bảo Hình Liệt không cần tiễn: “Ngươi đưa ta đến đây là được rồi.”
“Ngươi vẫn ở nơi này?”
“Ân.”
“Ở một năm?” Hình Liệt nhìn thoáng qua bên trong biệt thự, có rất nhiều cảnh vệ vẻ mặt nghiêm túc.
Hơn nữa.
Canh phòng thực thâm nghiêm.
Đối mặt câu hỏi của Hình Liệt, Hạ Vân Phong không có nửa điểm lảng tránh, đều hào phóng thừa nhận, Hình Liệt cũng chỉ đơn giản hỏi vài câu, cũng đã không truy vấn nữa.
Lúc Hạ Vân Phong đi, Hình Liệt giống như cam đoan với y: “Ngươi yên tâm, chuyện hôm nay, ta sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.”
Tốt lắm……
Hạ Vân Phong gật đầu ý bảo.
Y chậm rì rì ôm cục cưng trở về nhà.
Hình Liệt trưởng thành rồi.
Rất hiểu chuyện.
Cũng không cần y quan tâm nữa.
Buổi tối hôm nay, Hạ Vân Phong ngủ đặc biệt an ổn, gặp được nhi tử y thực vui vẻ, nhìn thấy nhi tử sống tốt, y càng thêm cao hứng, tuần này tâm tình y rất mỹ mãn.
Hạ Vân Phong lớn tuổi rồi.
Khó giữ được phong độ.
Cho nên.
Y mời chuyên gia chăm sóc, chuyên gia dinh dưỡng, dù sao nếu cần thì y sẽ định kỳ làm trị liệu, hiệu quả vẫn rất rõ rệt, nhìn qua so với tuổi thực trẻ hơn vài tuổi.
Hơn nữa tâm tình y tốt.
Bãi ổn định, Hạ thị lại quay về quỹ đạo, nhi tử lại không cần y lo lắng.
Đầu tóc của y cũng được cắt ngắn gọn.
Thân thể cùng tinh thần đều trẻ hơn không ít, chỉ có trong đôi mắt kia của y hơi thở lười biếng trăm năm cũng tản không đi, miễn cưỡng, không chút để ý, đặc biệt lại rất quyến rũ……
Trong không khí xen lẫn vài phần tươi mát của cây cỏ, hơi thở mùa xuân nghênh diện mà đến. xen lẫn với mùi của các loại hoa cỏ non, không khí mùa xuân đang tới. (chém T.T)
Hạ Vân Phong tùy ý tựa vào trên ghế ngà voi trong vườn hoa biệt thự nhà mình hút thuốc, phía sau y, cách đó không xa đứng hai vị vệ sĩ áo đen kính râm, mà cục cưng an vị ở trên đùi y chuyên tâm ngoạn ngoạn ngón tay.
Bộ dạng cục cưng chuyên tâm ngoạn tay này, quả thực cùng ba nó như một khuôn mẫu khắc ra.
“Đói bụng chưa?” Hạ Vân Phong thân thủ vuốt hai má phấn phấn kia của cục cưng, “Muốn bà vú hay không?” Hắn một bên chậm rãi hút thuốc, một bên chọc cục cưng chơi.
“Uống sữa……” Cục cưng mặc áo ngủ tơ tằm nho nhỏ, tiến đến trước ngực Hạ Vân Phong: “Muốn Vân gia……” Cục cưng nói được thực vang dội, nói xong liền cười nheo mắt.
Hạ Vân Phong ôm thân thể mềm mại của cục cưng, tùy ý cục cưng ôm cổ y, hôn nhẹ hai má y, ánh mắt chớp chớp nhìn y một cái kêu “Vân gia”.
Cục cưng nói không nhiều lắm.
Bây giờ mới chỉ biết vài từ đơn giản, nói được rõ ràng nhất chính là “Vân gia”.
“Tiểu bảo bối muốn uống sữa rồi.” Hạ Vân Phong ý bảo bà vú lại đây đem cục cưng ôm, hiện tại bà vú căn bản là không còn sữa nữa, bất quá sẽ cho cục cưng ngậm chơi……
Bà vú bộ dạng rất đẹp, là thuộc loại hình mỹ nữ đẹp tự nhiên.
So với bất kỳ nữ minh tinh nào mà Hạ Vân Phong bao dưỡng qua trước kia đều phải đầy đặn hơn, hơn nữa ôn nhu, lại săn sóc, quan trọng nhất là thực biết cách chăm đứa nhỏ, cục cưng cũng thực thích nàng.
Y vừa bảo bà vú ôm cục cưng đi chơi, thuộc hạ Hạ Vân Phong đã tới đây hội báo tình hình, nói là gần đây vài bãi của Bắc đường đều có không ít cảnh sát, hơn nữa Hình cảnh tư cũng thường xuyên đến thăm.
Hình Liệt……
“Hắn mang theo bằng hữu đi tiêu khiển, không có vấn đề gì.” khóe miệng Hạ Vân Phong tràn ra sương khói thản nhiên, mây khói lượn lờ kia che lại đáy mắt vẻ mặt y, y bảo thuộc hạ trở về.
Bất quá.
Đêm đó, y đi Hoàng Thành một chuyến.
Nơi này đã khôi phục lại phồn vinh như lúc ban đầu, vẫn như trước là nơi tiêu khiển tốt nhất của các chính trị gia, Hạ Vân Phong gặp được rất nhiều nhân viên cao cấp ở cục diện chính trị, y cũng không cùng họ hàn huyên.
Chỉ sai quản lí hảo hảo chiêu đãi.
Đêm nay y tới nơi này là hẹn người, y hẹn người đàm chuyện vận chuyển hàng, trước kia y làm cái gì, hiện tại như trước vẫn làm cái đó, y muốn đổi cũng không đổi được rồi.
Y vừa đàm xong chuẩn bị rời đi.
Mới vừa đi đến cửa Hoàng Thành, liền nhìn thấy Hình Liệt cùng bằng hữu đến tiêu khiển……
Hạ Vân Phong vừa leo lên xe.
Hình Liệt liền quăng đám bằng hữu kia, đi theo chen vào: “Lái xe.” Hắn bảo lái xe khởi động xe đi.
Hạ Vân Phong cũng không mời hắn xuống xe.
Chỉ lười biếng theo dõi hắn……
Hình Liệt mời Hạ Vân Phong đi căn nhà lớn ở bờ biển của hắn, nơi này mua hồi nửa năm trước, phong cảnh khá là không tồi: “Ngươi tùy tiện ngồi.” Vào nhà sau Hình Liệt để cho Hạ Vân Phong tùy ý.
Bên này không có người hầu.
Là nơi Hình Liệt nghỉ ngơi vào mùa hè, hoặc là nơi nghỉ chân.
Nhưng Hạ Vân Phong ở trong phòng đứng trong chốc lát, y vẫn không có ngồi xuống, y chỉ im lặng nhìn Hình Liệt, y không quá muốn cùng với Hình Liệt một mình ở chung một phòng như vậy……
Này sẽ gợi lên ký ức của y.
Hình Liệt nói với y: “Gần đây cảnh sát canh rất chặt.”
Sau đó.
Đối việc này đã không nói thêm nữa.
Hắn nhắc nhở sắp tới Hạ Vân Phong đừng phạm tội, đừng khiến cho hắn khó làm, hắn chẳng qua là làm bộ cho thuộc hạ xem mà thôi, cũng không phải thật sự muốn quét bãi của Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong lập tức liền hiểu được rồi: “Ân.”
Hình Liệt ngồi xuống.
Ngồi ở trên giường lớn đối diện Hạ Vân Phong, áo khoác để ở bên giường, hắn đang nới lỏng cà vạt……
Nhưng không tháo ra……
Hạ Vân Phong đi lên phía trước, vươn tay, chậm rãi thay Hình Liệt nới lỏng cà vạt ra: “Được rồi.” Y miễn cưỡng rũ mắt, im lặng nhìn chăm chú vào nhi tử Hình Liệt của mình……
Hình Liệt im lặng nhìn y.
Mân môi.
Cũng không biết suy nghĩ cái gì……
Hạ Vân Phong đem cà vạt đưa cho hắn: “Cầm.”
Hình Liệt vươn tay lấy cà vạt, lại vô tình bắt được tay Hạ Vân Phong, độ ấm quen thuộc kia khiến cho Hạ Vân Phong lúc này đã nghĩ rút ra, nhưng Hình Liệt lại nắm chặt.
Nhất thời.
Trong phòng đều lâm vào im lặng.
Theo thời gian một phút qua đi, Hạ Vân Phong cảm thấy tim mình đang đập dần dần nhanh hơn, trong không gian quá im lặng này, âm thanh kia lại càng trở nên rõ ràng……
Y miễn cưỡng chấn động môi, chậm rãi tỏ vẻ: “Buông tay.”
Buông tay……
Hình Liệt buông tay rồi.
Thật sự thả ra……
Hình Liệt đứng lên.
Bảo Hạ Vân Phong ngồi trên sô pha.
“Ngươi đưa ta đến nơi đây, muốn làm cái gì?” ánh mắt trầm ổn của Hạ Vân Phong sâu không thấy đáy, y tựa vào trên sô pha mềm mại, nhìn Hình Liệt ngồi ở đối diện.
Hình Liệt đang nhìn y.
Chẳng qua.
Hạ Vân Phong cảm thấy ánh mắt hắn so với trước kia “Phong phú” hơn rất nhiều……
“Muốn cùng ngươi tự ôn chuyện.” Hình Liệt không chút nào kiêng kị, hắn đứng lên, đi rót trà cho Hạ Vân Phong.
Bọn họ có cái gì cần phải ôn chuyện……
Hạ Vân Phong nhìn chằm chằm chén trà trên bàn kia, lá trà đang ở chậm rãi lắng đọng lại, liền giống như tâm tình của y: “Ngươi qua tốt là được.”
Hình Liệt tựa hồ không có nge thấy lời y nói, đi phòng bếp mở tủ lạnh ra nhìn nhìn: “Chỉ có mì ăn liền, ngươi ăn không?” Hắn tự theo ý mình mà hỏi Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong căn bản là không trả lời hắn.
Chỉ là ngồi đó.
Nghe được âm thanh Hình Liệt đang bận rộn trong nhà bếp, y cũng không có đứng dậy rời đi, liền im lặng cùng đợi……
Không biết Hình Liệt muốn làm cái gì……
Dẫn y tới nơi này.
Một mình cùng ở chung.
Hạ Vân Phong vốn muốn nói không đói bụng.
Nhưng rất nhanh, lại nge thấy tiếng Hình Liệt vang lên: “Vậy thêm hai cái trứng chim đi.” Hoàn toàn thay Hạ Vân Phong ra quyết định, hắn bắt đầu ở phòng bếp bận rộn……
Hạ Vân Phong vài lần còn muốn chạy.
Nhưng lại nghe được tiếng Hình Liệt, y lại bỏ đi ý tưởng này.
Nửa giờ sau.
Hình Liệt bưng hai tô mì đi ra, hai người mỗi người một tô, Hình Liệt để cho Hạ Vân Phong tự mình chọn một chén, Hạ Vân Phong nhìn chằm chằm hai tô mì nấu đến bở ra kia……
Còn có.
Cái trứng chiên kia có vẻ hơi nát.
Hạ Vân Phong tùy tiện cầm một tô, thưởng thức một ngụm, y rất nhỏ nhíu mày.
Đều nát rồi……
Hơn nữa quá mặn……
“Ta lần đầu tiên làm, trước kia cũng chưa từng làm. (=..= muốn đầu độc thúc a?)” Hình Liệt cho tới bây giờ chưa từng tự mình nấu ăn, hắn đêm nay tan ca chưa kịp ăn cơm, đã đi đến Hoàng Thành, liền gặp được Hạ Vân Phong.
Hắn vốn muốn mang Hạ Vân Phong đi nhà hàng ăn.
Nhưng nơi này có vẻ gần.
“Ăn ngon.” Hạ Vân Phong trợn tròn mắt nói dối, y chỉ nhìn Hình Liệt liếc mắt một cái, liền rũ mắt xuống ăn mì nhi tử đã làm, cũng không biết y suy nghĩ cái gì.
Hình Liệt vừa ăn một ngụm, liền trực tiếp phun ra.
Mùi gì lạ vậy.
Khó ăn như vậy……
Hình Liệt bảo Hạ Vân Phong đừng ăn, Hạ Vân Phong cũng sẽ không ăn nữa, hai chén mì chỉnh tề đặt lên bàn, Hạ Vân Phong cầm khăn tay lau miệng: “Ta thật sự phải đi rồi.”
Thời gian quá muộn rồi.
Hình Liệt không nói chuyện.
Hạ Vân Phong bảo hắn nói chuyện: “Ngươi mời ta tới nơi này, không phải chỉ là để muốn mời ta ăn mì đi, ngươi có cái gì muốn nói liền nói thẳng đi.” Không cần quanh co lòng vòng, y không quá thích.
“Ta nghe nói, ngươi ở Đông khu đầu tư xây dựng một công viên lớn.” Hình Liệt xoa xoa miệng, giương mắt nhìn về phía Hạ Vân Phong.
“……”
“Ta muốn tham gia cổ đông.” Hình Liệt nói ý tưởng.
“……”
Bất quá hắn dường như biết trước: “Ngươi dường như đã có đối tác rồi.” Cho nên việc này, có chút khó làm……
“Là việc này?” Hạ Vân Phong miễn cưỡng nhìn hắn.
Hình Liệt gật đầu.
“Ngươi đối với khu giải trí cũng có hứng thú?” Hạ Vân Phong lần này tẩy tiền, là để sửa chữa công viên, cục cưng của y sau này lớn lên chút nữa, là có thể tới đó chơi……
Y thực thích đứa nhỏ……
“Có hứng thú.” Hình Liệt gật đầu. Làm ăn có lời, hắn đều cảm thấy hứng thú.
“……” Hạ Vân Phong đang suy nghĩ.
“Bất quá, hôm nay mời ngươi tới nơi này là thứ yếu, chủ yếu vẫn là muốn cùng ngươi ôn chuyện.” ánh mắt Hình Liệt dừng ở trên mặt Hạ Vân Phong, khí tức bá đạo thu liễm ở trong bụng.
Lắng đọng lại……
Thu liễm lại……
Hạ Vân Phong thong thả đem khăn tay quăng vào thùng rác, y thong thả uống một ngụm trà: “Ta cần suy nghĩ một chút.” Việc này cần chậm rãi suy nghĩ mới được……
Hình Liệt hiển nhiên có chút thất vọng.
Trầm mặc trong chốc lát.
Hình Liệt lại khôi phục cảm xúc: “Ngươi không đáp ứng cũng không quan hệ, coi như ta chưa nói qua.” Hắn trực tiếp đem hai chén mì kia đều đổ đi……
“Ta đây coi như ngươi chưa nói qua.” Hạ Vân Phong gật đầu, tỏ vẻ phải đi về rồi.
“Ta đưa ngươi về.”
Lần này.
Hình Liệt không có giữ lại.
Hạ Vân Phong ăn mì nhi tử làm, trong lòng vẫn là vui sướng hài lòng, bất quá mặt ngoài y không có biểu tình gì biến hóa, Hình Liệt thật sự thay đổi rất nhiều, trước mắt không cường ngạnh lưu y nữa.
Nếu là trước kia.
Nhất định sẽ cường ngạnh lưu y qua đêm……
Hạ Vân Phong xuống xe sau, nhìn thấy Hình Liệt sắp đi, y gõ cửa kính xe Hình Liệt, ý bảo Hình Liệt đem cửa kính xe hạ xuống……
Rất nhanh cửa kính xe liền hạ xuống……
Hình Liệt hơi hơi ghé đầu qua nhìn y: “Còn có việc?”
“Đề nghị hôm nay của ngươi, ta sẽ hảo hảo suy nghĩ.” Hạ Vân Phong cũng không có lập tức cự tuyệt Hình Liệt, y chính là cần một chút thời gian hảo hảo suy nghĩ, “Ngươi chuẩn bị tốt tiền trước đi.”
“……”
“Đừng đến lúc đó không có tiền.” Hạ Vân Phong vừa nói như vậy, biến thành tỏ vẻ đã đồng ý một nửa.
Khóe miệng Hình Liệt giơ lên nụ cười xinh đẹp: “Kia nhất định.”
Tiền hắn có.
Loại đầu tư này hắn cũng có hứng thú……
Việc này xem như đàm thành một nửa.
Hình Liệt lái xe đi rồi, Hạ Vân Phong mới vào nhà.
Chính là.
Trên mặt y hiện ra một chút tươi cười miễn cưỡng……
Việc làm ăn của Hạ Vân Phong làm càng lớn, lại càng là muốn tẩy tiền, sản nghiệp của y cũng lại càng đến càng nhanh, đầu tư vào nhiều lĩnh vực, y là một thương nhân, cũng là một lão đại.
Bất quá.
Y càng giống một nam nhân trung niên về hưu……
Gần đây y đầu tư vào công viên giải trí, đây là dự án khổng lồ, y dùng đến tẩy tiền là thích hợp, đất đã được phê chuẩn rồi, hiện tại có thể bắt đầu khởi công……
Y không có lập tức đáp ứng Hình Liệt.
Hắn nếu muốn…
Không quá hai ngày Hình Liệt đã tìm y rồi, nhưng Hạ Vân Phong hôm nay muốn đi ra ngoài: “Thực không khéo, ta đang muốn đi nghỉ phép, chờ ta trở lại, ngươi lại qua cũng được.”
Hình Liệt vốn đang muốn nói gì đó……
Nhưng xe Hạ Vân Phong đã chạy đi rồi……
Y ôm cục cưng mang theo bà vú du lịch, ngồi hơn hai giờ trên máy bay đi ra, nơi này là khu danh lam thắng cảnh tràn ngập các di tích cổ xưa. Y tài trợ một học viện cao đẳng ở trong này, hiệu trưởng phát thiệp mời y đến xem.
Chính là.
Y không nghĩ tới lại ở chỗ này nhìn thấy Tần Diễm……
Sấm sét ầm ầm, mưa to cọ rửa cửa kính xe, mưa xối không ngừng, trái phải chớp lên cũng vô pháp lau đi mấy giọt nước đọng, hơn nữa kẹt xe cả một đoạn dài, mọi người đều đang đợi thông đường.
Hạ Vân Phong bán híp mắt tựa vào trong xe nghỉ ngơi, hôm nay y đi bộ nhiều rồi nên có chút mệt mỏi: “Tắt nhạc đi.” Y thong thả nháy mắt, lông mi nhẹ nhàng rung lên.
Hình Liệt tắt nhạc đi.
Cởi áo khoác đắp tại trên người tiểu hài tử kia……
Y không chút hoang mang nâng mắt lên, nhìn về phía sườn mặt của Hình Liệt gần trong gang tấc, Hình Liệt chính là đang chuyên chú nhìn chằm chằm cục cưng: “Ngươi đang nhìn cái gì?” Y lười biếng hỏi.
“Ta chỉ cảm thấy đứa nhỏ này nhìn hơi quen.” Hình Liệt nếu có chút đăm chiêu thu hồi tầm mắt.
Không bao lâu, xe bắt đầu di động.
Tình hình kẹt xe lúc nãy được giảm bớt sau, xe đều bắt đầu lục tục đi về phía trước.
Nửa giờ sau.
Đỉnh núi Bắc khu.
Khu biệt thự.
Xe Hình Liệt liền ngừng ở bên cạnh khu rừng sinh thái, bên cạnh chính là biệt thự mà hiện tại Hạ Vân Phong đang sống, bên này có vẻ yên tĩnh, bất quá công tác an toàn lại phi thường tốt.
“Ngươi ở nơi này?” Hình Liệt có chút ngoài ý muốn.
Hắn thật không ngờ Hạ Vân Phong thế nhưng sẽ ở địa phương cách hắn có năm mươi mét.
“Ân.”
Hạ Vân Phong thong thả lên tiếng trả lời, y xuống xe sau, động tác rất nhẹ đem đứa nhỏ bế lên.
Hình Liệt cũng đi theo y xuống xe.
Nhưng Hạ Vân Phong ôm cục cưng ngủ say, ý bảo Hình Liệt không cần tiễn: “Ngươi đưa ta đến đây là được rồi.”
“Ngươi vẫn ở nơi này?”
“Ân.”
“Ở một năm?” Hình Liệt nhìn thoáng qua bên trong biệt thự, có rất nhiều cảnh vệ vẻ mặt nghiêm túc.
Hơn nữa.
Canh phòng thực thâm nghiêm.
Đối mặt câu hỏi của Hình Liệt, Hạ Vân Phong không có nửa điểm lảng tránh, đều hào phóng thừa nhận, Hình Liệt cũng chỉ đơn giản hỏi vài câu, cũng đã không truy vấn nữa.
Lúc Hạ Vân Phong đi, Hình Liệt giống như cam đoan với y: “Ngươi yên tâm, chuyện hôm nay, ta sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.”
Tốt lắm……
Hạ Vân Phong gật đầu ý bảo.
Y chậm rì rì ôm cục cưng trở về nhà.
Hình Liệt trưởng thành rồi.
Rất hiểu chuyện.
Cũng không cần y quan tâm nữa.
Buổi tối hôm nay, Hạ Vân Phong ngủ đặc biệt an ổn, gặp được nhi tử y thực vui vẻ, nhìn thấy nhi tử sống tốt, y càng thêm cao hứng, tuần này tâm tình y rất mỹ mãn.
Hạ Vân Phong lớn tuổi rồi.
Khó giữ được phong độ.
Cho nên.
Y mời chuyên gia chăm sóc, chuyên gia dinh dưỡng, dù sao nếu cần thì y sẽ định kỳ làm trị liệu, hiệu quả vẫn rất rõ rệt, nhìn qua so với tuổi thực trẻ hơn vài tuổi.
Hơn nữa tâm tình y tốt.
Bãi ổn định, Hạ thị lại quay về quỹ đạo, nhi tử lại không cần y lo lắng.
Đầu tóc của y cũng được cắt ngắn gọn.
Thân thể cùng tinh thần đều trẻ hơn không ít, chỉ có trong đôi mắt kia của y hơi thở lười biếng trăm năm cũng tản không đi, miễn cưỡng, không chút để ý, đặc biệt lại rất quyến rũ……
Trong không khí xen lẫn vài phần tươi mát của cây cỏ, hơi thở mùa xuân nghênh diện mà đến. xen lẫn với mùi của các loại hoa cỏ non, không khí mùa xuân đang tới. (chém T.T)
Hạ Vân Phong tùy ý tựa vào trên ghế ngà voi trong vườn hoa biệt thự nhà mình hút thuốc, phía sau y, cách đó không xa đứng hai vị vệ sĩ áo đen kính râm, mà cục cưng an vị ở trên đùi y chuyên tâm ngoạn ngoạn ngón tay.
Bộ dạng cục cưng chuyên tâm ngoạn tay này, quả thực cùng ba nó như một khuôn mẫu khắc ra.
“Đói bụng chưa?” Hạ Vân Phong thân thủ vuốt hai má phấn phấn kia của cục cưng, “Muốn bà vú hay không?” Hắn một bên chậm rãi hút thuốc, một bên chọc cục cưng chơi.
“Uống sữa……” Cục cưng mặc áo ngủ tơ tằm nho nhỏ, tiến đến trước ngực Hạ Vân Phong: “Muốn Vân gia……” Cục cưng nói được thực vang dội, nói xong liền cười nheo mắt.
Hạ Vân Phong ôm thân thể mềm mại của cục cưng, tùy ý cục cưng ôm cổ y, hôn nhẹ hai má y, ánh mắt chớp chớp nhìn y một cái kêu “Vân gia”.
Cục cưng nói không nhiều lắm.
Bây giờ mới chỉ biết vài từ đơn giản, nói được rõ ràng nhất chính là “Vân gia”.
“Tiểu bảo bối muốn uống sữa rồi.” Hạ Vân Phong ý bảo bà vú lại đây đem cục cưng ôm, hiện tại bà vú căn bản là không còn sữa nữa, bất quá sẽ cho cục cưng ngậm chơi……
Bà vú bộ dạng rất đẹp, là thuộc loại hình mỹ nữ đẹp tự nhiên.
So với bất kỳ nữ minh tinh nào mà Hạ Vân Phong bao dưỡng qua trước kia đều phải đầy đặn hơn, hơn nữa ôn nhu, lại săn sóc, quan trọng nhất là thực biết cách chăm đứa nhỏ, cục cưng cũng thực thích nàng.
Y vừa bảo bà vú ôm cục cưng đi chơi, thuộc hạ Hạ Vân Phong đã tới đây hội báo tình hình, nói là gần đây vài bãi của Bắc đường đều có không ít cảnh sát, hơn nữa Hình cảnh tư cũng thường xuyên đến thăm.
Hình Liệt……
“Hắn mang theo bằng hữu đi tiêu khiển, không có vấn đề gì.” khóe miệng Hạ Vân Phong tràn ra sương khói thản nhiên, mây khói lượn lờ kia che lại đáy mắt vẻ mặt y, y bảo thuộc hạ trở về.
Bất quá.
Đêm đó, y đi Hoàng Thành một chuyến.
Nơi này đã khôi phục lại phồn vinh như lúc ban đầu, vẫn như trước là nơi tiêu khiển tốt nhất của các chính trị gia, Hạ Vân Phong gặp được rất nhiều nhân viên cao cấp ở cục diện chính trị, y cũng không cùng họ hàn huyên.
Chỉ sai quản lí hảo hảo chiêu đãi.
Đêm nay y tới nơi này là hẹn người, y hẹn người đàm chuyện vận chuyển hàng, trước kia y làm cái gì, hiện tại như trước vẫn làm cái đó, y muốn đổi cũng không đổi được rồi.
Y vừa đàm xong chuẩn bị rời đi.
Mới vừa đi đến cửa Hoàng Thành, liền nhìn thấy Hình Liệt cùng bằng hữu đến tiêu khiển……
Hạ Vân Phong vừa leo lên xe.
Hình Liệt liền quăng đám bằng hữu kia, đi theo chen vào: “Lái xe.” Hắn bảo lái xe khởi động xe đi.
Hạ Vân Phong cũng không mời hắn xuống xe.
Chỉ lười biếng theo dõi hắn……
Hình Liệt mời Hạ Vân Phong đi căn nhà lớn ở bờ biển của hắn, nơi này mua hồi nửa năm trước, phong cảnh khá là không tồi: “Ngươi tùy tiện ngồi.” Vào nhà sau Hình Liệt để cho Hạ Vân Phong tùy ý.
Bên này không có người hầu.
Là nơi Hình Liệt nghỉ ngơi vào mùa hè, hoặc là nơi nghỉ chân.
Nhưng Hạ Vân Phong ở trong phòng đứng trong chốc lát, y vẫn không có ngồi xuống, y chỉ im lặng nhìn Hình Liệt, y không quá muốn cùng với Hình Liệt một mình ở chung một phòng như vậy……
Này sẽ gợi lên ký ức của y.
Hình Liệt nói với y: “Gần đây cảnh sát canh rất chặt.”
Sau đó.
Đối việc này đã không nói thêm nữa.
Hắn nhắc nhở sắp tới Hạ Vân Phong đừng phạm tội, đừng khiến cho hắn khó làm, hắn chẳng qua là làm bộ cho thuộc hạ xem mà thôi, cũng không phải thật sự muốn quét bãi của Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong lập tức liền hiểu được rồi: “Ân.”
Hình Liệt ngồi xuống.
Ngồi ở trên giường lớn đối diện Hạ Vân Phong, áo khoác để ở bên giường, hắn đang nới lỏng cà vạt……
Nhưng không tháo ra……
Hạ Vân Phong đi lên phía trước, vươn tay, chậm rãi thay Hình Liệt nới lỏng cà vạt ra: “Được rồi.” Y miễn cưỡng rũ mắt, im lặng nhìn chăm chú vào nhi tử Hình Liệt của mình……
Hình Liệt im lặng nhìn y.
Mân môi.
Cũng không biết suy nghĩ cái gì……
Hạ Vân Phong đem cà vạt đưa cho hắn: “Cầm.”
Hình Liệt vươn tay lấy cà vạt, lại vô tình bắt được tay Hạ Vân Phong, độ ấm quen thuộc kia khiến cho Hạ Vân Phong lúc này đã nghĩ rút ra, nhưng Hình Liệt lại nắm chặt.
Nhất thời.
Trong phòng đều lâm vào im lặng.
Theo thời gian một phút qua đi, Hạ Vân Phong cảm thấy tim mình đang đập dần dần nhanh hơn, trong không gian quá im lặng này, âm thanh kia lại càng trở nên rõ ràng……
Y miễn cưỡng chấn động môi, chậm rãi tỏ vẻ: “Buông tay.”
Buông tay……
Hình Liệt buông tay rồi.
Thật sự thả ra……
Hình Liệt đứng lên.
Bảo Hạ Vân Phong ngồi trên sô pha.
“Ngươi đưa ta đến nơi đây, muốn làm cái gì?” ánh mắt trầm ổn của Hạ Vân Phong sâu không thấy đáy, y tựa vào trên sô pha mềm mại, nhìn Hình Liệt ngồi ở đối diện.
Hình Liệt đang nhìn y.
Chẳng qua.
Hạ Vân Phong cảm thấy ánh mắt hắn so với trước kia “Phong phú” hơn rất nhiều……
“Muốn cùng ngươi tự ôn chuyện.” Hình Liệt không chút nào kiêng kị, hắn đứng lên, đi rót trà cho Hạ Vân Phong.
Bọn họ có cái gì cần phải ôn chuyện……
Hạ Vân Phong nhìn chằm chằm chén trà trên bàn kia, lá trà đang ở chậm rãi lắng đọng lại, liền giống như tâm tình của y: “Ngươi qua tốt là được.”
Hình Liệt tựa hồ không có nge thấy lời y nói, đi phòng bếp mở tủ lạnh ra nhìn nhìn: “Chỉ có mì ăn liền, ngươi ăn không?” Hắn tự theo ý mình mà hỏi Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong căn bản là không trả lời hắn.
Chỉ là ngồi đó.
Nghe được âm thanh Hình Liệt đang bận rộn trong nhà bếp, y cũng không có đứng dậy rời đi, liền im lặng cùng đợi……
Không biết Hình Liệt muốn làm cái gì……
Dẫn y tới nơi này.
Một mình cùng ở chung.
Hạ Vân Phong vốn muốn nói không đói bụng.
Nhưng rất nhanh, lại nge thấy tiếng Hình Liệt vang lên: “Vậy thêm hai cái trứng chim đi.” Hoàn toàn thay Hạ Vân Phong ra quyết định, hắn bắt đầu ở phòng bếp bận rộn……
Hạ Vân Phong vài lần còn muốn chạy.
Nhưng lại nghe được tiếng Hình Liệt, y lại bỏ đi ý tưởng này.
Nửa giờ sau.
Hình Liệt bưng hai tô mì đi ra, hai người mỗi người một tô, Hình Liệt để cho Hạ Vân Phong tự mình chọn một chén, Hạ Vân Phong nhìn chằm chằm hai tô mì nấu đến bở ra kia……
Còn có.
Cái trứng chiên kia có vẻ hơi nát.
Hạ Vân Phong tùy tiện cầm một tô, thưởng thức một ngụm, y rất nhỏ nhíu mày.
Đều nát rồi……
Hơn nữa quá mặn……
“Ta lần đầu tiên làm, trước kia cũng chưa từng làm. (=..= muốn đầu độc thúc a?)” Hình Liệt cho tới bây giờ chưa từng tự mình nấu ăn, hắn đêm nay tan ca chưa kịp ăn cơm, đã đi đến Hoàng Thành, liền gặp được Hạ Vân Phong.
Hắn vốn muốn mang Hạ Vân Phong đi nhà hàng ăn.
Nhưng nơi này có vẻ gần.
“Ăn ngon.” Hạ Vân Phong trợn tròn mắt nói dối, y chỉ nhìn Hình Liệt liếc mắt một cái, liền rũ mắt xuống ăn mì nhi tử đã làm, cũng không biết y suy nghĩ cái gì.
Hình Liệt vừa ăn một ngụm, liền trực tiếp phun ra.
Mùi gì lạ vậy.
Khó ăn như vậy……
Hình Liệt bảo Hạ Vân Phong đừng ăn, Hạ Vân Phong cũng sẽ không ăn nữa, hai chén mì chỉnh tề đặt lên bàn, Hạ Vân Phong cầm khăn tay lau miệng: “Ta thật sự phải đi rồi.”
Thời gian quá muộn rồi.
Hình Liệt không nói chuyện.
Hạ Vân Phong bảo hắn nói chuyện: “Ngươi mời ta tới nơi này, không phải chỉ là để muốn mời ta ăn mì đi, ngươi có cái gì muốn nói liền nói thẳng đi.” Không cần quanh co lòng vòng, y không quá thích.
“Ta nghe nói, ngươi ở Đông khu đầu tư xây dựng một công viên lớn.” Hình Liệt xoa xoa miệng, giương mắt nhìn về phía Hạ Vân Phong.
“……”
“Ta muốn tham gia cổ đông.” Hình Liệt nói ý tưởng.
“……”
Bất quá hắn dường như biết trước: “Ngươi dường như đã có đối tác rồi.” Cho nên việc này, có chút khó làm……
“Là việc này?” Hạ Vân Phong miễn cưỡng nhìn hắn.
Hình Liệt gật đầu.
“Ngươi đối với khu giải trí cũng có hứng thú?” Hạ Vân Phong lần này tẩy tiền, là để sửa chữa công viên, cục cưng của y sau này lớn lên chút nữa, là có thể tới đó chơi……
Y thực thích đứa nhỏ……
“Có hứng thú.” Hình Liệt gật đầu. Làm ăn có lời, hắn đều cảm thấy hứng thú.
“……” Hạ Vân Phong đang suy nghĩ.
“Bất quá, hôm nay mời ngươi tới nơi này là thứ yếu, chủ yếu vẫn là muốn cùng ngươi ôn chuyện.” ánh mắt Hình Liệt dừng ở trên mặt Hạ Vân Phong, khí tức bá đạo thu liễm ở trong bụng.
Lắng đọng lại……
Thu liễm lại……
Hạ Vân Phong thong thả đem khăn tay quăng vào thùng rác, y thong thả uống một ngụm trà: “Ta cần suy nghĩ một chút.” Việc này cần chậm rãi suy nghĩ mới được……
Hình Liệt hiển nhiên có chút thất vọng.
Trầm mặc trong chốc lát.
Hình Liệt lại khôi phục cảm xúc: “Ngươi không đáp ứng cũng không quan hệ, coi như ta chưa nói qua.” Hắn trực tiếp đem hai chén mì kia đều đổ đi……
“Ta đây coi như ngươi chưa nói qua.” Hạ Vân Phong gật đầu, tỏ vẻ phải đi về rồi.
“Ta đưa ngươi về.”
Lần này.
Hình Liệt không có giữ lại.
Hạ Vân Phong ăn mì nhi tử làm, trong lòng vẫn là vui sướng hài lòng, bất quá mặt ngoài y không có biểu tình gì biến hóa, Hình Liệt thật sự thay đổi rất nhiều, trước mắt không cường ngạnh lưu y nữa.
Nếu là trước kia.
Nhất định sẽ cường ngạnh lưu y qua đêm……
Hạ Vân Phong xuống xe sau, nhìn thấy Hình Liệt sắp đi, y gõ cửa kính xe Hình Liệt, ý bảo Hình Liệt đem cửa kính xe hạ xuống……
Rất nhanh cửa kính xe liền hạ xuống……
Hình Liệt hơi hơi ghé đầu qua nhìn y: “Còn có việc?”
“Đề nghị hôm nay của ngươi, ta sẽ hảo hảo suy nghĩ.” Hạ Vân Phong cũng không có lập tức cự tuyệt Hình Liệt, y chính là cần một chút thời gian hảo hảo suy nghĩ, “Ngươi chuẩn bị tốt tiền trước đi.”
“……”
“Đừng đến lúc đó không có tiền.” Hạ Vân Phong vừa nói như vậy, biến thành tỏ vẻ đã đồng ý một nửa.
Khóe miệng Hình Liệt giơ lên nụ cười xinh đẹp: “Kia nhất định.”
Tiền hắn có.
Loại đầu tư này hắn cũng có hứng thú……
Việc này xem như đàm thành một nửa.
Hình Liệt lái xe đi rồi, Hạ Vân Phong mới vào nhà.
Chính là.
Trên mặt y hiện ra một chút tươi cười miễn cưỡng……
Việc làm ăn của Hạ Vân Phong làm càng lớn, lại càng là muốn tẩy tiền, sản nghiệp của y cũng lại càng đến càng nhanh, đầu tư vào nhiều lĩnh vực, y là một thương nhân, cũng là một lão đại.
Bất quá.
Y càng giống một nam nhân trung niên về hưu……
Gần đây y đầu tư vào công viên giải trí, đây là dự án khổng lồ, y dùng đến tẩy tiền là thích hợp, đất đã được phê chuẩn rồi, hiện tại có thể bắt đầu khởi công……
Y không có lập tức đáp ứng Hình Liệt.
Hắn nếu muốn…
Không quá hai ngày Hình Liệt đã tìm y rồi, nhưng Hạ Vân Phong hôm nay muốn đi ra ngoài: “Thực không khéo, ta đang muốn đi nghỉ phép, chờ ta trở lại, ngươi lại qua cũng được.”
Hình Liệt vốn đang muốn nói gì đó……
Nhưng xe Hạ Vân Phong đã chạy đi rồi……
Y ôm cục cưng mang theo bà vú du lịch, ngồi hơn hai giờ trên máy bay đi ra, nơi này là khu danh lam thắng cảnh tràn ngập các di tích cổ xưa. Y tài trợ một học viện cao đẳng ở trong này, hiệu trưởng phát thiệp mời y đến xem.
Chính là.
Y không nghĩ tới lại ở chỗ này nhìn thấy Tần Diễm……
Bình luận truyện