Dụ Tội
Chương 44
Lời nói của Hình Liệt không đủ kích động đến Hạ Vân Phong, nhưng Hình Liệt xoa nhẹ vòng eo của Hạ Vân Phong, lại khiến Hạ Vân Phong trực tiếp hất tay Hình Liệt, Hình Liệt cũng không tiếp tục nháo.
Hạ Vân Phong tức giận hơi chút dịu đi, y thong thả sửa sang lại quần áo một chút, liền bảo Hình Liệt tự mình về phòng nghỉ ngơi, trước khi Hạ Vân Phong tìm được đứa con út, y sẽ không đuổi việc Hình Liệt.
Tối qua Hình Liệt không ngủ hảo, nếu không phải muốn dẫn Ngao Dương đến gặp Hạ Vân Phong, hắn gần như không nghĩ xuống giường, hiện tại Hạ Vân Phong bảo hắn trở về nghỉ ngơi thật đúng ý hắn.
Hình Liệt trước khi đi tiến đến trước mắt Hạ Vân Phong, lúc Hạ Vân Phong còn chưa kịp lười biếng phát ra chữ “Cút”, hắn dùng sức hôn Hạ Vân Phong một chút, chỉ là một nụ hôn đơn giản môi chạm môi nhưng lại phát ra âm thanh “Ba” đặc biệt vang dội, Hình Liệt hôn xong lập tức chạy lấy người, hoàn toàn không cho Hạ Vân Phong có cơ hội gọi hắn đứng lại, thần tình nơi đáy mắt Hạ Vân Phong lộ ra vài tia không thể nắm bắt.
Hạ Vân Phong cảm thấy Hình Liệt cùng hắn rất giống, đồng dạng là say tàu, khiến Hạ Vân Phong kiêng kị chính là Hình Liệt có cùng tên với con trai út của y, hơn nữa đứa con út của y đến giờ còn chưa tìm được…… Sau, Hạ Vân Phong bảo Hạ Đông đẩy mạnh điều tra, nhưng mỗi lần Hạ Đông báo cho Hạ Vân Phong đáp án đều như nhau, chỉ có thể tra được những thông tin cơ bản về Hình Liệt, không thể điều tra sâu hơn, Hình Liệt cũng không phải cảnh sát bình thường, Hình Liệt là Chánh thanh tra được điều đến từ Bắc khu.
Hình Liệt dùng thân phận người mới xuất hiện trước mặt mọi người, nhằm khiến Hạ Vân Phong không phòng bị thả lỏng cảnh giác, cho nên lần trước Hình Liệt mới dám to gan như vậy tự ý giam cầm Hạ Vân Phong.
Khó trách Hạ Vân Phong nói có thể cho hắn ngồi vào vị trí Thanh tra viên cao cấp, hắn cũng không nguyện ý, hoá ra là cấp bậc của Hình Liệt còn cao hơn cấp bậc mà y đưa ra, người do cục diện chính trị trực tiếp cử xuống, chắc là muốn làm phiền y không ngớt đây mà.
Hạ Vân Phong lười biếng tựa vào trên giường, bán híp hai mắt, một bên thong thả hút thuốc, một bên miễn cưỡng nghe Hạ Đông thay y đọc tư liệu:“Năm mười tuổi Hình Liệt về nước, sau ở trường cảnh sát cho đến lúc tốt nghiệp, hắn phá tan ba bang hội rất lớn một tay che trời ở Bắc khu, tổng cục trực tiếp điều hắn đến Tây khu tiếp quản chức vụ Chánh thanh tra……” “Còn gì không?” Giọng nói lười biếng của Hạ Vân Phong đánh gẫy lời nói của Hạ Đông, hắn đem cái tẩu đưa cho Hạ Đông, bảo Hạ Đông thay y nâng,“Ta cần tư liệu chi tiết hơn, ví dụ như, những chuyện trước khi Hình Liệt mười tuổi, thông tin về cha me hắn, và bối cảnh gia đình.” Y lười biếng rủ mắt, có chút mệt mỏi chớp chớp mắt nhìn.
Hạ Đông đem tư liệu cất vào xong, chậm rãi lắc đầu:“Không có.”
Hạ Vân Phong đang định cho phép Hạ Đông ra về, nhưng y đột nhiên nghĩ đến điều gì khác, đôi mắt y lẳng lặng nhìn chằm chằm Hạ Đông, y tựa vào chiếc giường lớn loa lệ mang phong cách cổ xưa, đôi mắt lười biếng nhìn chăm chú Hạ Đông:“Hạ Đông, ngươi thay ta làm việc, ta không hy vọng ngươi chịu ảnh hưởng từ kẻ khác.” Hạ Vân Phong đang ám chỉ Hạ Đông đừng giấu diếm y điều gì.
“Vân gia, ta không có.” Hạ Đông ngồi bên giường, thay Hạ Vân Phong dập tắt cái tẩu.
Hạ Vân Phong dùng đồng tử lười biếng liếc nhìn Hạ Đông một cái, liền dời đi tầm mắt, trước khi Hạ Đông ra khỏi cửa, y lại thong thả bổ sung một câu:“Đương nhiên, kẻ khác mà ta nói đây cũng bao gồm Tần Diễm.”
Nói xong, Hạ Vân Phong nằm xuống nhắm mắt nghỉ ngơi. Chẳng được bao lâu, Tần Diễm đã dẫn theo Ngao Dương trở lại, ngày mai bọn họ sẽ rời thuyền, nhưng y cũng không tính tham gia vũ hội đêm nay, y dự định bảo Tần Diễm dẫn Ngao Dương đi, bàn giao xong xuôi mọi chuyện y cũng lập tức nằm xuống ngủ.
Thẳng đến nửa đêm.
Y nghe được trong phòng có động tĩnh, dường như còn có âm thanh dục cự hoàn nghênh, bán thôi bán tựu của nữ nhân, Hạ Vân Phong thong thả mở mắt ra, chứng kiến một màn mà y không bao giờ nghĩ đến……
Hạ Vân Phong tức giận hơi chút dịu đi, y thong thả sửa sang lại quần áo một chút, liền bảo Hình Liệt tự mình về phòng nghỉ ngơi, trước khi Hạ Vân Phong tìm được đứa con út, y sẽ không đuổi việc Hình Liệt.
Tối qua Hình Liệt không ngủ hảo, nếu không phải muốn dẫn Ngao Dương đến gặp Hạ Vân Phong, hắn gần như không nghĩ xuống giường, hiện tại Hạ Vân Phong bảo hắn trở về nghỉ ngơi thật đúng ý hắn.
Hình Liệt trước khi đi tiến đến trước mắt Hạ Vân Phong, lúc Hạ Vân Phong còn chưa kịp lười biếng phát ra chữ “Cút”, hắn dùng sức hôn Hạ Vân Phong một chút, chỉ là một nụ hôn đơn giản môi chạm môi nhưng lại phát ra âm thanh “Ba” đặc biệt vang dội, Hình Liệt hôn xong lập tức chạy lấy người, hoàn toàn không cho Hạ Vân Phong có cơ hội gọi hắn đứng lại, thần tình nơi đáy mắt Hạ Vân Phong lộ ra vài tia không thể nắm bắt.
Hạ Vân Phong cảm thấy Hình Liệt cùng hắn rất giống, đồng dạng là say tàu, khiến Hạ Vân Phong kiêng kị chính là Hình Liệt có cùng tên với con trai út của y, hơn nữa đứa con út của y đến giờ còn chưa tìm được…… Sau, Hạ Vân Phong bảo Hạ Đông đẩy mạnh điều tra, nhưng mỗi lần Hạ Đông báo cho Hạ Vân Phong đáp án đều như nhau, chỉ có thể tra được những thông tin cơ bản về Hình Liệt, không thể điều tra sâu hơn, Hình Liệt cũng không phải cảnh sát bình thường, Hình Liệt là Chánh thanh tra được điều đến từ Bắc khu.
Hình Liệt dùng thân phận người mới xuất hiện trước mặt mọi người, nhằm khiến Hạ Vân Phong không phòng bị thả lỏng cảnh giác, cho nên lần trước Hình Liệt mới dám to gan như vậy tự ý giam cầm Hạ Vân Phong.
Khó trách Hạ Vân Phong nói có thể cho hắn ngồi vào vị trí Thanh tra viên cao cấp, hắn cũng không nguyện ý, hoá ra là cấp bậc của Hình Liệt còn cao hơn cấp bậc mà y đưa ra, người do cục diện chính trị trực tiếp cử xuống, chắc là muốn làm phiền y không ngớt đây mà.
Hạ Vân Phong lười biếng tựa vào trên giường, bán híp hai mắt, một bên thong thả hút thuốc, một bên miễn cưỡng nghe Hạ Đông thay y đọc tư liệu:“Năm mười tuổi Hình Liệt về nước, sau ở trường cảnh sát cho đến lúc tốt nghiệp, hắn phá tan ba bang hội rất lớn một tay che trời ở Bắc khu, tổng cục trực tiếp điều hắn đến Tây khu tiếp quản chức vụ Chánh thanh tra……” “Còn gì không?” Giọng nói lười biếng của Hạ Vân Phong đánh gẫy lời nói của Hạ Đông, hắn đem cái tẩu đưa cho Hạ Đông, bảo Hạ Đông thay y nâng,“Ta cần tư liệu chi tiết hơn, ví dụ như, những chuyện trước khi Hình Liệt mười tuổi, thông tin về cha me hắn, và bối cảnh gia đình.” Y lười biếng rủ mắt, có chút mệt mỏi chớp chớp mắt nhìn.
Hạ Đông đem tư liệu cất vào xong, chậm rãi lắc đầu:“Không có.”
Hạ Vân Phong đang định cho phép Hạ Đông ra về, nhưng y đột nhiên nghĩ đến điều gì khác, đôi mắt y lẳng lặng nhìn chằm chằm Hạ Đông, y tựa vào chiếc giường lớn loa lệ mang phong cách cổ xưa, đôi mắt lười biếng nhìn chăm chú Hạ Đông:“Hạ Đông, ngươi thay ta làm việc, ta không hy vọng ngươi chịu ảnh hưởng từ kẻ khác.” Hạ Vân Phong đang ám chỉ Hạ Đông đừng giấu diếm y điều gì.
“Vân gia, ta không có.” Hạ Đông ngồi bên giường, thay Hạ Vân Phong dập tắt cái tẩu.
Hạ Vân Phong dùng đồng tử lười biếng liếc nhìn Hạ Đông một cái, liền dời đi tầm mắt, trước khi Hạ Đông ra khỏi cửa, y lại thong thả bổ sung một câu:“Đương nhiên, kẻ khác mà ta nói đây cũng bao gồm Tần Diễm.”
Nói xong, Hạ Vân Phong nằm xuống nhắm mắt nghỉ ngơi. Chẳng được bao lâu, Tần Diễm đã dẫn theo Ngao Dương trở lại, ngày mai bọn họ sẽ rời thuyền, nhưng y cũng không tính tham gia vũ hội đêm nay, y dự định bảo Tần Diễm dẫn Ngao Dương đi, bàn giao xong xuôi mọi chuyện y cũng lập tức nằm xuống ngủ.
Thẳng đến nửa đêm.
Y nghe được trong phòng có động tĩnh, dường như còn có âm thanh dục cự hoàn nghênh, bán thôi bán tựu của nữ nhân, Hạ Vân Phong thong thả mở mắt ra, chứng kiến một màn mà y không bao giờ nghĩ đến……
Bình luận truyện