Dụ Tội
Chương 71
Tần Diễm trông thấy Hạ Vân Phong đang cầm cái bóp da của hắn, rõ ràng có chút không vui, Hạ Vân Phong cũng không chút hoảng không vội, y đưa tay thả cái bóp da của Tần Diễm lại trong túi quần áo của hắn.
“Ta bưng thuốc bổ lên cho ngươi rồi đó.” Hạ Vân Phong chậm rãi sửa sang lại quần áo của Tần Diễm, y giắt số quần áo bị Tần Diễm vứt loạn trên mặt đất lên tay.
Tần Diễm cũng chưa nói cái gì, chỉ đơn giản nói một câu: “Cha, lấy giúp ta quần áo trên giường.” Không phải hắn đang mệnh lệnh Hạ Vân Phong, mà đó chỉ là giọng điệu của một đứa con trai nên có khi nói chuyện với cha mình.
Nghe vào tai cũng khá kính trọng.
Hạ Vân Phong cũng không để ý, y rất sẵn lòng giúp con trai lấy đồ vật này nọ, hồi trước dù y có muốn lấy giúp cũng không có cơ hội, nếu đổi thành người khác, Hạ Vân Phong khẳng định sẽ không sẵn lòng vậy đâu. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, người khác ai dám ra lệnh cho y kiểu đó.
Chỉ vì người trước mắt là con trai của y, cho nên giữa cha con với nhau không cần quá khách sáo, Hạ Vân Phong giúp Tần Diễm cất quần áo xong, mới lấy đồ ngủ Tần Diễm đặt ở trên giường đem đến phòng tắm.
Bởi vì động tác của Hạ Vân Phong quá chậm, Tần Diễm đã sớm vào phòng tắm, nhưng cửa lại để mở, Hạ Vân Phong cũng không cảm thấy có gì kiêng kị, vì vậy đi thẳng vào phòng tắm.
Trong phòng tắm rộng lớn ánh sáng có chút mờ nhạt, trong bồn tắm Tần Diễm đang ngồi dựa vào thành bồn, trong tay cầm một quyển tạp chí thời trang, tay kia nâng một ly rượu tây được rót đầy, hắn vừa lật tạp chí xem vừa uống rượu, ngồi trong bồn tắm lớn ngâm mình.“ Tần Diễm biết Hạ Vân Phong tiến vào, nhưng hắn cũng không nâng mắt lên nhìn: “Áo tắm đặt bên cạnh là được rồi, thuốc bổ ngươi bưng lên, chờ tắm xong ta sẽ uống.” Hắn cúi đầu lật xem tạp chí.
Thường ngày Tần Diễm chưa bao giờ xem loại tạp chí thời trang này, hắn nghe Ngao Dương nói, Hạ Vân Phong mời một Designer nổi tiếng về làm Stylist riêng cho Ngao Dương, hắn chỉ thuận tay lật mấy trang, đã thấy một bài giới thiệu về tay Designer kia, rất có tiếng trên quốc tế, trên tạp chí còn đang ảnh bộ lễ phục được mang ra đấu giá của hắn vào tuần trước.
Được đấu giá với giá 10 triệu, đồng thời đấu giá luôn quyền phân phối kiểu dáng lễ phục này trên toàn cầu, tay thiết kế dòng thời trang luxury này có lai lịch không nhỏ, Tần Diễm cảm thấy Hạ Vân Phong thực hủ bại, thậm chí tiêu nhiều tiền như vậy chỉ để mời một designer làm stylist cho Ngao Dương, lão đại Hạ Vân Phong của Bắc Đường, sống dễ chịu hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.
“Ba ba, nghe anh hai nói, ngươi mời một vị stylist.” Lúc này Tần Diễm mới giương mắt nhìn Hạ Vân Phong, hơi nước lượn lờ trong bồn tắm, hơi nước mờ nhạt ấy làm ẩm ướt chiếc cằm tinh xảo của Tần Diễm.
Hạ Vân Phong thong thả đặt áo tắm xuống, không có phủ nhận việc đã mời Hoằng Dạ, y chỉ nói: “Cũng đến lúc anh hai ngươi phải quen bạn gái rồi, ta nhờ Hoằng Dạ làm tạo hình cho hắn, cũng vì tốt cho Ngao Dương, tiện thể Hoằng Dạ có thể dẫn hắn đi trải nghiệm cuộc đời.”
Cũng đúng.
Dù sao Tần Diễm công tác bề bộn nhiều việc, cũng không thể thường xuyên dẫn Ngao Dương tham gia những nơi hợp mặt loại này, chung quy phải có người mang Ngao Dương đi tham dự những buổi party nhiều hơn, làm quen với nhiều người hơn, nhưng bản thân Hạ Vân Phong lại không thích những nơi đó.
Hạ Vân Phong nói với Tần Diễm, stylist mà y mời đến gọi là Hoằng Dạ, đêm nay Ngao Dương ỏ lại với người nọ, vì nơi đó rất ồn ào nên y tự mình về nhà trước.
Tần Diễm đánh rơi quyển tạp chí xuống đất, mà hình như hắn cũng không tính nhặt lên, hắn luống hết ly rượu, mấy viên (nước) đá trong ly khẽ lay động, hắn ý bảo Hạ Vân Phong có thể đi ra ngoài.
“Gần đây ngươi về rất trễ, nên uống rượu ít thôi.” Hạ Vân Phong đứng đó, quan tâm nhắc nhở Tần Diễm, dưới ngọn đèn ái muội nơi này, giữa hơi nước lượn lờ, ánh mắt Tần Diễm có chút mê ly.
Dây chuyền của Tần Diễm rơi xuống đất, Hạ Vân Phong giúp hắn nhặt lên, Hạ Vân Phong cũng vừa tắm rửa xong không bao lâu, sợi tóc mềm mại của y có chút ẩm ướt, y ngồi bên cạnh bồn tắm, bộ dạng uể oải kéo kéo lại vạt áo bị nới lỏng.
Mà Tần Diễm vẫn ngồi trong bồn tắm rộng rãi đủ cho mấy người ngồi, lẳng lặng nhìn Hạ Vân Phong.
“Ba ba, ta đang tắm rửa.” Tần Diễm nhắc nhở y, mời y đi ra ngoài.
“Dây chuyền của ngươi bị rớt.”
Hạ Vân Phong chậm rãi giơ tay lên, đưa dây chuyền tới trước mắt Tần Diễm, sợi dây chuyền bạc lấp lánh, đung lưa giữa hai người bọn họ, mà Hạ Vân Phong không biết dòng chữ khắc trên dây chuyền kia chính là tên tiếng Anh của bạn gái Tần Diễm.
——-
Nội ngưu đầy mặt……
Hạ thúc, thưởng thức con trai tắm rửa……
“Ta bưng thuốc bổ lên cho ngươi rồi đó.” Hạ Vân Phong chậm rãi sửa sang lại quần áo của Tần Diễm, y giắt số quần áo bị Tần Diễm vứt loạn trên mặt đất lên tay.
Tần Diễm cũng chưa nói cái gì, chỉ đơn giản nói một câu: “Cha, lấy giúp ta quần áo trên giường.” Không phải hắn đang mệnh lệnh Hạ Vân Phong, mà đó chỉ là giọng điệu của một đứa con trai nên có khi nói chuyện với cha mình.
Nghe vào tai cũng khá kính trọng.
Hạ Vân Phong cũng không để ý, y rất sẵn lòng giúp con trai lấy đồ vật này nọ, hồi trước dù y có muốn lấy giúp cũng không có cơ hội, nếu đổi thành người khác, Hạ Vân Phong khẳng định sẽ không sẵn lòng vậy đâu. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, người khác ai dám ra lệnh cho y kiểu đó.
Chỉ vì người trước mắt là con trai của y, cho nên giữa cha con với nhau không cần quá khách sáo, Hạ Vân Phong giúp Tần Diễm cất quần áo xong, mới lấy đồ ngủ Tần Diễm đặt ở trên giường đem đến phòng tắm.
Bởi vì động tác của Hạ Vân Phong quá chậm, Tần Diễm đã sớm vào phòng tắm, nhưng cửa lại để mở, Hạ Vân Phong cũng không cảm thấy có gì kiêng kị, vì vậy đi thẳng vào phòng tắm.
Trong phòng tắm rộng lớn ánh sáng có chút mờ nhạt, trong bồn tắm Tần Diễm đang ngồi dựa vào thành bồn, trong tay cầm một quyển tạp chí thời trang, tay kia nâng một ly rượu tây được rót đầy, hắn vừa lật tạp chí xem vừa uống rượu, ngồi trong bồn tắm lớn ngâm mình.“ Tần Diễm biết Hạ Vân Phong tiến vào, nhưng hắn cũng không nâng mắt lên nhìn: “Áo tắm đặt bên cạnh là được rồi, thuốc bổ ngươi bưng lên, chờ tắm xong ta sẽ uống.” Hắn cúi đầu lật xem tạp chí.
Thường ngày Tần Diễm chưa bao giờ xem loại tạp chí thời trang này, hắn nghe Ngao Dương nói, Hạ Vân Phong mời một Designer nổi tiếng về làm Stylist riêng cho Ngao Dương, hắn chỉ thuận tay lật mấy trang, đã thấy một bài giới thiệu về tay Designer kia, rất có tiếng trên quốc tế, trên tạp chí còn đang ảnh bộ lễ phục được mang ra đấu giá của hắn vào tuần trước.
Được đấu giá với giá 10 triệu, đồng thời đấu giá luôn quyền phân phối kiểu dáng lễ phục này trên toàn cầu, tay thiết kế dòng thời trang luxury này có lai lịch không nhỏ, Tần Diễm cảm thấy Hạ Vân Phong thực hủ bại, thậm chí tiêu nhiều tiền như vậy chỉ để mời một designer làm stylist cho Ngao Dương, lão đại Hạ Vân Phong của Bắc Đường, sống dễ chịu hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.
“Ba ba, nghe anh hai nói, ngươi mời một vị stylist.” Lúc này Tần Diễm mới giương mắt nhìn Hạ Vân Phong, hơi nước lượn lờ trong bồn tắm, hơi nước mờ nhạt ấy làm ẩm ướt chiếc cằm tinh xảo của Tần Diễm.
Hạ Vân Phong thong thả đặt áo tắm xuống, không có phủ nhận việc đã mời Hoằng Dạ, y chỉ nói: “Cũng đến lúc anh hai ngươi phải quen bạn gái rồi, ta nhờ Hoằng Dạ làm tạo hình cho hắn, cũng vì tốt cho Ngao Dương, tiện thể Hoằng Dạ có thể dẫn hắn đi trải nghiệm cuộc đời.”
Cũng đúng.
Dù sao Tần Diễm công tác bề bộn nhiều việc, cũng không thể thường xuyên dẫn Ngao Dương tham gia những nơi hợp mặt loại này, chung quy phải có người mang Ngao Dương đi tham dự những buổi party nhiều hơn, làm quen với nhiều người hơn, nhưng bản thân Hạ Vân Phong lại không thích những nơi đó.
Hạ Vân Phong nói với Tần Diễm, stylist mà y mời đến gọi là Hoằng Dạ, đêm nay Ngao Dương ỏ lại với người nọ, vì nơi đó rất ồn ào nên y tự mình về nhà trước.
Tần Diễm đánh rơi quyển tạp chí xuống đất, mà hình như hắn cũng không tính nhặt lên, hắn luống hết ly rượu, mấy viên (nước) đá trong ly khẽ lay động, hắn ý bảo Hạ Vân Phong có thể đi ra ngoài.
“Gần đây ngươi về rất trễ, nên uống rượu ít thôi.” Hạ Vân Phong đứng đó, quan tâm nhắc nhở Tần Diễm, dưới ngọn đèn ái muội nơi này, giữa hơi nước lượn lờ, ánh mắt Tần Diễm có chút mê ly.
Dây chuyền của Tần Diễm rơi xuống đất, Hạ Vân Phong giúp hắn nhặt lên, Hạ Vân Phong cũng vừa tắm rửa xong không bao lâu, sợi tóc mềm mại của y có chút ẩm ướt, y ngồi bên cạnh bồn tắm, bộ dạng uể oải kéo kéo lại vạt áo bị nới lỏng.
Mà Tần Diễm vẫn ngồi trong bồn tắm rộng rãi đủ cho mấy người ngồi, lẳng lặng nhìn Hạ Vân Phong.
“Ba ba, ta đang tắm rửa.” Tần Diễm nhắc nhở y, mời y đi ra ngoài.
“Dây chuyền của ngươi bị rớt.”
Hạ Vân Phong chậm rãi giơ tay lên, đưa dây chuyền tới trước mắt Tần Diễm, sợi dây chuyền bạc lấp lánh, đung lưa giữa hai người bọn họ, mà Hạ Vân Phong không biết dòng chữ khắc trên dây chuyền kia chính là tên tiếng Anh của bạn gái Tần Diễm.
——-
Nội ngưu đầy mặt……
Hạ thúc, thưởng thức con trai tắm rửa……
Bình luận truyện