Đừng Chạm Vào Cậu Ấy

Chương 14



Trong Gay Bar A Diểu với bạn của anh đang ngồi ở bàn đầy bia rượu. Ai nấy cũng say mèm. Do tửu lượng của ạn chàng khá cao nên có thể nói anh là người tỉnh nhất ở đó:

- Uống tiếp đi. Này! Bọn mày cùi thế - A Diểu cầm ly bia lên tự uống

- Kím ai chịch đi - Một người trong nhóm lên tiếng

- Chơi tập thể đi. Kiếm 5 thằng bot ngon lâu thấy mẹ - Anh ta nói tiếp

- Được đó mày kiếm đi Diểu

- Bọn mày tự chơi đi nhóc bàn kia của tao - Anh đứng lên cầm ly rượu vang qua bên chổ cậu nhóc bàn bên:

- Em đi với ai vậy?

- Một mình - Cậu nhìn qua anh

- Thất tình à?! - Anh sờ đùi cậu

- Anh giỏi đoán đó

- Chơi không? - Anh lấy hộp Durex trong túi ra cười dâm đãng

- Mấy người bàn kia bạn anh à!? - Mắt cậu nhóc mơ màng

- Cậu thích NP không?

- Chơi tất - Cậu cười

Tại khách sạn A Diểu và 4 tên bạn của anh đè cậu nhóc ra

- Ưm ~~ ưm nhẹ thôi ~~

Tên A đâm tên B tên B lại đâm cậu nhóc. A Diểu nhét khúc dương v*t của anh vào ass của bạn anh. Tên ấy lại nút dưa của cậu nhóc

- Đổi tư thế đi. Đau ~~ đau quá - Cậu bạn B lên tiếng

Cứ vậy cả đêm trôi qua. Sáng hôm sau người nằm dài dưới đất người nằm sấp trên giường

*Reng Reng*

Một người đá A Diểu

- Đuỵt mọe nghe điện thoại đi

- A lô - Anh mắt nhắm mắt mở vớ lấy điện thoại

- Anh đi đâu đấy - Người phụ nữ đầu dây bên kia gằng giọng

- Mẹ, ai mà gọi giờ này vậy. Phiền chết được

- Người đẻ anh ra đây. Có phiền anh không?

- Ôi, con xin lỗi mà. Mẹ gọi chi thế?

- Tối qua mày đi đâu?

- Con đang ở nhà thằng bạn mà. Hôm qua sinh nhật nó

- Chịch tiếp đê - Cậu bạn A nói sản

- Đuỵt - Anh đá cậu A xuống giường

- Mẹ à thằng bạn con xỉn nên nói bậy không gì đâu

- Mày về ngay cho mẹ - Nói xong thím Dương cúp máy

- Mom....

- *** !! Sao mày đá bố

- Mẹ mày nói mớ - Anh đứng dậy mặc quần áo vào

- Về sớm vậy - Cậu nhóc tối qua ngồi dậy

- Trễ rồi. Anh về trước - Anh đưa cho cậu xấp tiền

- Đừng!! Ở đây với em đi - Cậu ôm eo anh

Anh với lấy điện thoại của cậu

- Cưng tên gì?

- Jackson - Cậu nhìn anh

- Jackson ? Thật à?!

- Ừm - Cậu chớp mắt

- Gọi cho anh nếu cưng cần giờ thì anh bận rồi. Tạm biệt, anh hôn môi cậu

Về tới nhà. Tiểu Lan đang hăng hái tưới hoa trước sân nhà

- Lan Lan - Giọng anh thều thào

- Ca? - Cô chạy lại chổ anh

- Nhỏ thôi, mẹ đâu?

- Ở trong á. Để em kêu mẹ

- Nhỏ thôi - Anh luồng tay qua khe cổng bịch miệng Lan Lan

- Mở cửa cho anh mày

- Ờ - Cô mở cửa cho anh

- Mẹ ở sau bếp à?!

- Dạ, mà đêm qua anh đi đâu thế? Hôm qua mẹ nổi trận lôi đình đấy

- Để anh hai vào em tưới cây tiếp đi

Anh mở giày ra. Đi nhẹ như trộm vào bếp

- Anh đứng lại cho tôi - Thím Dương hạ con dao chặt thẳng vào đầu cá

Đệch, xong rồi

- Ôi, sao hôm nay mom đẹp thế - Anh cười khổ

- Đêm qua con đi đâu - Thím Dương lại gần

- Con đi qua nhà thằng bạn mà

- Thật không?

- Thật trăm phần trăm mà

- Đưa số cậu đó đây

- Con nói thật mà

- Bấm số cho tôi. Nhanh lên

- Mẹ à.... - Giọng anh khổ sở vô cùng

- Chổi lông gà lâu rồi không xài

- Đây đây, số đây mom - Anh đành đưa số Lâm Bảo

- Alô. Cháu phải bạn của thằng A Diểu nhà bác không

- Dạ vâng - Lâm Bảo đang loay hoay vào bếp nấu vài món ngon dỗ ngọt Tiểu Nam

- Tối qua thằng con nhà bác có đến nhà cháu không?

Thằng này lại đi những chổ không đàng hoàn rồi

Dù thừa biết nhưng anh vẫn giúp A Diểu coi như tích đức

- Tối qua tụi cháu uống say lắm nên không kịp báo cho cô biết

- Rồi cảm ơn cháu. Làm phiền cháu - Thím Dương cúp máy

- Coi như lần này cậu hên. Lần sau là coi chừng đấy

- Vâng vâng con lên phòng đây - Anh thở phào bước lên

- Ôi, cậu đúng là vị cứu tinh của tôi - Vừa lên phòng A Diểu gọi điện cho anh nịnh nót vài câu coi như cảm ơn vậy

- Tối qua cậu đi đâu thế - Anh bỏ đường vào nồi chè hạt sen

- Tôi đi uống vài ly thôi - A Diểu lắp bắp

- Ông đây không tin. Cậu lại đi tới mấy chổ bậy bạ chứ gì

- Bậy bạ gì đâu tôi chỉ là đi uống vài ly

- Ok tôi tin cậu vậy. Ây! Tôi tắt máy đây

- Này... Này

Lí do khiến Lâm Bảo cắt ngang cuộc trò chuyện chính là Tiểu Nam. Cậu ấy bước xuống phòng bếp thấy anh đang chăm chú nấu ăn

- Anh cũng biết nấu ăn à?! - Cậu ngồi xuống ghế nhìn anh

- Chồng em cái gì cũng biết - Anh tắt bếp bê thức ăn lên bàn

- Có cả chè hạt sen em thích - Anh cười dịu dàng

- Em muốn thử - Mặt cậu sáng ngời

Anh lấy ra chén cho cậu

- Ngon không?

- Khụ...khụ - Cậu sặc vớ lấy nước uống

- Mặn quá - Tiểu Nam nhăn mặt

- Gì chứ không thể rõ ràng anh cho nhiều đường lắm mà

- Rõ ràng là cậu chủ cho muối - Bác quản gia vẫn tỉnh bơ - Tôi đã ngăn nhưng cậu nói cứ để cậu làm nên...

- Ối, sao chú không cản tôi - Anh cười khổ

End Chap 14

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện