Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi
Chương 33
Mang thai năm tháng, lúc này Triệu Tân đã đích thực trở thành một ‘ dựng phu ’, tiểu bụng vi ao.
Bởi vì trong thời gian này tình cảm của hai người đã minh bạch, nên tâm tình Triệu Tân lúc này hầu như không khác trước, những thứ liên quan tới nôn nghén đều đã tiêu thất. Sức ăn cũng có nhiều hơn trước nên hắn cũng béo lên, trắng ra không ít.
Nằm trên ghế, vừa nghe nhạc dưỡng thai, vừa tay đặt trên bụng mà xoa. Khóe miệng đều nhất mạt cười, nhớ lại mấy hôm trước Lương bác sĩ có nói qua, hài tử rất có thể sẽ là nữ nhi, nếu như có thể thực sự sinh ra phiên bản nữ nhi Hiên Viên Hàn thì thì cũng đáng a. Hài tử trong bụng như cảm nhận được niềm vui của hắn, nhẹ nhàng động một cái.
Nhìn lại đã bốn giờ ba mươi rồi. Cũng sắp đến lúc Hiên Viên Hàn tan tầm về nhà. Triệu Tân một bước tiêu sái đi vào bếp chuẩn bị cơm nước. Làm cho nam nhân về nhà trực tiếp đã có thể ăn cơm. Tự giễu bản thân, Triệu Tân nghĩ bản thân hắn có thể sẽ là một ‘ hiền thê lương mẫu ’ lắm chứ.
Đinh đinh ~~~~~~~~~~~~
Vừa mới đi vào bếp nghe được tiếng chuông cửa. Tưởng Hiên Viên Hàn quên đem theo chìa khóa, nên liền mở cửa mà không xem là ai gọi cửa.
“Tiểu thư, xin hỏi ngươi muốn tìm ai?” Nhìn nữ nhân lạ đang đứng trước cửa, Triệu Tân lễ phép hỏi.
“Ta đến tìm Hiên Viên Hàn. Nghe nói hắn đã kết hôn, ta để đến xem lão bà của hắn, xem hắn tuyển một nữ nhân như thế nào.” Nữ nhân rất không khách khí mà nói, nhìn Triệu Tân một cách kiêu ngạo.
“Tiểu thư, ta với Hiên Viên Hàn đúng là đã kết hôn bán hợp pháp. Xin hỏi ngươi còn có nghi vấn gì không? Nếu như không, mời ly khai, bởi vì hiện tại ta muốn đi ngủ.” Không hề phủ nhận thân phận, Triệu Tân hiện tại đã không còn nghĩ rằng thân phận ‘ thê tử ’ của Hiên Viên Hàn làm hắn cảm thấy xấu hổ nữa, dù sao cũng đã chính thức tiếp nhận hắn rồi.
“Điều này không có khả năng, không ngờ lời Triệu Yến nói là sự thực. Hiên Viên học trưởng thực sự cưới nam nhân, chính là một nam nhân kỳ mạo xấu.” Như là bị đả kích nghiêm trọng, nữ nhân đứng ở cửa thì thào tự nói.
Nhìn nữ nhân kiêu ngạo vừa rồi giờ lại như gà trống đấu bại mà ly khai, Triệu Tân vui vẻ nói không nên lời, giống như thu được lợi. Để cho người khác biết chính xác thân phận của hắn có lẽ là một chuyện tốt.
Một hồi nhạc đệm nho nhỏ cứ như vậy kết thúc một cách mạc danh kỳ diệu, Triệu Tân không có hỏi Hiên Viên Hàn, tại hắn nghĩ không cần phải … nói, cứ coi như là truy cứu chuyện trước đây, thực càng buồn chán, dù sao mọi chuyện đều đã là quá khứ rồi.
Cho dù là mùa thu nhưng cũn có điểm lạnh. Thành thị này là một hình tượng điển hình cho khí trời mùa thu. Tuy rằng trong nhà có điều hòa, nhưng Triệu Tân cũng không có may mắn mà tránh khỏi bị cảm.
Dùng nhiệt kế thử một chút, 37. 5°, chỉ là có hơi cao, Triệu Tân lại ra rất ít mồ hôi, lúc ngủ hắn đã đắp thêm một tầng chăn, mong có thể đẩy lùi hàn khí đi, làm cảm mạo năng năng sớm khôi phục.
“Tân Tân, ngươi nóng rần lên rồi. Nào trước tiên dậy đi đã, một lát nữa ta đi cùng ngươi tới bệnh viện.” Sáng sớm thức dậy, thấy Triệu Tân sắc mặt có chút ửng hồng, mới biết được cả người hắn đã nóng rần lên.
“Ta không đi bệnh viện đâu.” Biết dược vật rất có hại đối thai nhi, Triệu Tân quyết tâm ở nhà chữa cảm mạo cho lành.
“Thế nhưng cơ thể ngươi nóng như vầy, không đi không được. Ngoan a.” Nâng Triệu Tân dậy, Hiên Viên Hàn một bên vừa thay bộ quần áo trên người, một bên hống trứ Triệu Tân.
“Không cần khứ đi bệnh viện đâu, chờ một chút nữa ta ra uống nước, ngủ một giấc là được rồi.” Nói đi nói lại mãi, nhưng Triệu Tân vẫn như trước cự tuyệt đến bệnh viện.
“Vì sao không đi bệnh viện a? Nếu như nhiệt độ cứ tiếp tục tăng cao không giảm sẽ ảnh hưởng tới phía dưới a.” Có chút nóng nảy, Hiên Viên Hàn không để ý tới lời Triệu Tân nói, cởi y phục cho Triệu Tân xong, liền xoay người tìm quần.
“Uống thuốc đối hài tử bất hảo a, ta không muốn tổn thương tới hắn a. Trước hết nghe ta a, nếu như ngày mai còn không hạ sốt, chúng ta sẽ phải tới bệnh viện? Ta van ngươi đó.” Thương cảm hề hề nhìn Hiên Viên Hàn, Triệu Tân mong muốn hắn sẽ chịu thua, nghe lời mình một lần, dù sao nếu thực sự là tổn thương tới cục cưng, như vậy chẳng phải hối hận cả đời sao.
“Vậy được rồi, ta đồng ý ngươi. Nhưng không thể đợi tới ngày mai được, nếu như buổi chiều nhiệt độ còn không giảm, sẽ đi bệnh viện, biết không?” Làm ra lớn nhất nhượng bộ, biết Triệu Tân là vì hài tử mà suy nghĩ, nhưng điều Hiên Viên thất vọng đau khổ nhất thật ra là Triệu Tân chứ không phải hài tử.
Bởi vì trong thời gian này tình cảm của hai người đã minh bạch, nên tâm tình Triệu Tân lúc này hầu như không khác trước, những thứ liên quan tới nôn nghén đều đã tiêu thất. Sức ăn cũng có nhiều hơn trước nên hắn cũng béo lên, trắng ra không ít.
Nằm trên ghế, vừa nghe nhạc dưỡng thai, vừa tay đặt trên bụng mà xoa. Khóe miệng đều nhất mạt cười, nhớ lại mấy hôm trước Lương bác sĩ có nói qua, hài tử rất có thể sẽ là nữ nhi, nếu như có thể thực sự sinh ra phiên bản nữ nhi Hiên Viên Hàn thì thì cũng đáng a. Hài tử trong bụng như cảm nhận được niềm vui của hắn, nhẹ nhàng động một cái.
Nhìn lại đã bốn giờ ba mươi rồi. Cũng sắp đến lúc Hiên Viên Hàn tan tầm về nhà. Triệu Tân một bước tiêu sái đi vào bếp chuẩn bị cơm nước. Làm cho nam nhân về nhà trực tiếp đã có thể ăn cơm. Tự giễu bản thân, Triệu Tân nghĩ bản thân hắn có thể sẽ là một ‘ hiền thê lương mẫu ’ lắm chứ.
Đinh đinh ~~~~~~~~~~~~
Vừa mới đi vào bếp nghe được tiếng chuông cửa. Tưởng Hiên Viên Hàn quên đem theo chìa khóa, nên liền mở cửa mà không xem là ai gọi cửa.
“Tiểu thư, xin hỏi ngươi muốn tìm ai?” Nhìn nữ nhân lạ đang đứng trước cửa, Triệu Tân lễ phép hỏi.
“Ta đến tìm Hiên Viên Hàn. Nghe nói hắn đã kết hôn, ta để đến xem lão bà của hắn, xem hắn tuyển một nữ nhân như thế nào.” Nữ nhân rất không khách khí mà nói, nhìn Triệu Tân một cách kiêu ngạo.
“Tiểu thư, ta với Hiên Viên Hàn đúng là đã kết hôn bán hợp pháp. Xin hỏi ngươi còn có nghi vấn gì không? Nếu như không, mời ly khai, bởi vì hiện tại ta muốn đi ngủ.” Không hề phủ nhận thân phận, Triệu Tân hiện tại đã không còn nghĩ rằng thân phận ‘ thê tử ’ của Hiên Viên Hàn làm hắn cảm thấy xấu hổ nữa, dù sao cũng đã chính thức tiếp nhận hắn rồi.
“Điều này không có khả năng, không ngờ lời Triệu Yến nói là sự thực. Hiên Viên học trưởng thực sự cưới nam nhân, chính là một nam nhân kỳ mạo xấu.” Như là bị đả kích nghiêm trọng, nữ nhân đứng ở cửa thì thào tự nói.
Nhìn nữ nhân kiêu ngạo vừa rồi giờ lại như gà trống đấu bại mà ly khai, Triệu Tân vui vẻ nói không nên lời, giống như thu được lợi. Để cho người khác biết chính xác thân phận của hắn có lẽ là một chuyện tốt.
Một hồi nhạc đệm nho nhỏ cứ như vậy kết thúc một cách mạc danh kỳ diệu, Triệu Tân không có hỏi Hiên Viên Hàn, tại hắn nghĩ không cần phải … nói, cứ coi như là truy cứu chuyện trước đây, thực càng buồn chán, dù sao mọi chuyện đều đã là quá khứ rồi.
Cho dù là mùa thu nhưng cũn có điểm lạnh. Thành thị này là một hình tượng điển hình cho khí trời mùa thu. Tuy rằng trong nhà có điều hòa, nhưng Triệu Tân cũng không có may mắn mà tránh khỏi bị cảm.
Dùng nhiệt kế thử một chút, 37. 5°, chỉ là có hơi cao, Triệu Tân lại ra rất ít mồ hôi, lúc ngủ hắn đã đắp thêm một tầng chăn, mong có thể đẩy lùi hàn khí đi, làm cảm mạo năng năng sớm khôi phục.
“Tân Tân, ngươi nóng rần lên rồi. Nào trước tiên dậy đi đã, một lát nữa ta đi cùng ngươi tới bệnh viện.” Sáng sớm thức dậy, thấy Triệu Tân sắc mặt có chút ửng hồng, mới biết được cả người hắn đã nóng rần lên.
“Ta không đi bệnh viện đâu.” Biết dược vật rất có hại đối thai nhi, Triệu Tân quyết tâm ở nhà chữa cảm mạo cho lành.
“Thế nhưng cơ thể ngươi nóng như vầy, không đi không được. Ngoan a.” Nâng Triệu Tân dậy, Hiên Viên Hàn một bên vừa thay bộ quần áo trên người, một bên hống trứ Triệu Tân.
“Không cần khứ đi bệnh viện đâu, chờ một chút nữa ta ra uống nước, ngủ một giấc là được rồi.” Nói đi nói lại mãi, nhưng Triệu Tân vẫn như trước cự tuyệt đến bệnh viện.
“Vì sao không đi bệnh viện a? Nếu như nhiệt độ cứ tiếp tục tăng cao không giảm sẽ ảnh hưởng tới phía dưới a.” Có chút nóng nảy, Hiên Viên Hàn không để ý tới lời Triệu Tân nói, cởi y phục cho Triệu Tân xong, liền xoay người tìm quần.
“Uống thuốc đối hài tử bất hảo a, ta không muốn tổn thương tới hắn a. Trước hết nghe ta a, nếu như ngày mai còn không hạ sốt, chúng ta sẽ phải tới bệnh viện? Ta van ngươi đó.” Thương cảm hề hề nhìn Hiên Viên Hàn, Triệu Tân mong muốn hắn sẽ chịu thua, nghe lời mình một lần, dù sao nếu thực sự là tổn thương tới cục cưng, như vậy chẳng phải hối hận cả đời sao.
“Vậy được rồi, ta đồng ý ngươi. Nhưng không thể đợi tới ngày mai được, nếu như buổi chiều nhiệt độ còn không giảm, sẽ đi bệnh viện, biết không?” Làm ra lớn nhất nhượng bộ, biết Triệu Tân là vì hài tử mà suy nghĩ, nhưng điều Hiên Viên thất vọng đau khổ nhất thật ra là Triệu Tân chứ không phải hài tử.
Bình luận truyện