Dược Thần

Chương 1681: Thỉnh Thần Vương (2)



- Ah…

La Thần Tạp Tạp Nhĩ đau đớn rống to một tiếng, thân hình bật lùi thật nhanh, đồng thời tay phải đã nắm lấy Đại Thiên Tinh Lọc Kính, chợt thấy tấm gương kia đã hóa thành một đạo hồng quang bị Kiệt Sâm thu vào trong tay.

- Xuy xuy…

Đại Thiên Tinh Lọc Kính vừa bay vào trong tay Kiệt Sâm, Kiệt Sâm cũng cảm giác được có một cỗ lực lượng cường đại từ trong tấm kính truyền ra, Đại Thiên Tinh Lọc Kính tựa hồ như đã có ý thức tự chủ, không ngừng phản kháng, ý đồ muốn chạy thoát khỏi bàn tay Kiệt Sâm.

- Ân?

Kiệt Sâm khẽ cau mày, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được bên trong thần khí có khí linh tồn tại.

Khí linh là ý thức của thần khí thai nghén suốt vô số năm tháng tạo thành, bản thân nó không có sinh mạng, nhưng lại có được ý chí của sinh mạng, làm Kiệt Sâm cảm thấy thật hứng thú, nhưng ở thời điểm hiện tại Kiệt Sâm tự nhiên không có nhiều thời gian đi nghiên cứu khí linh kia, ngay lập tức một cỗ vô thượng kiếm ý từ trong đầu hắn bắn ra, trực tiếp chém lên khí linh kia.

Ông ông!

Đại Thiên Tinh Lọc Kính run rẩy trong tay Kiệt Sâm, vốn hành động phản kháng giãy dụa cũng yếu hơn rất nhiều, trong hư không, ánh mắt Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn qua bốn người Tạp Tạp Nhĩ.

- Đáng giận!

Xa xa, thần thể ba người Độc Thần đang sụp đổ dưới một kích của Kiệt Sâm lại một lần nữa ngưng tụ thân hình, lại tiếp tục hội tụ cùng La Thần Tạp Tạp Nhĩ vừa chữa trị lại cánh tay.

- Làm sao bây giờ?

Nhìn qua Kiệt Sâm, trong lòng bốn người đều hiện lên một tia sợ hãi.

- Thực lực tiểu tử này quá mạnh mẽ, nếu còn tiếp tục như vậy, chúng ta phải chết tại đây!

Trong đôi mắt La Thần Tạp Tạp Nhĩ hiện lên vẻ âm lãnh:

- Hiện tại chỉ còn một biện pháp, đó là thỉnh chính Thần Vương bệ hạ ra tay!

- Hô…

Lời vừa rơi xuống, trong tay La Thần Tạp Tạp Nhĩ đột nhiên xuất hiện một cuốn da dê linh văn màu đen.

Cuốn da dê linh văn màu đen vừa xuất hiện trong hư không, liền bốc cháy lên hắc sắc hỏa diễm, đồng thời một cỗ ba động kỳ lạ liền phát tán ra.

Ở giữa thiên địa một cỗ năng lượng kỳ lạ ngưng tụ, chỉ thấy hắc sắc năng lượng nhanh chóng cô đọng trên hư không, hắc sắc năng lượng chính là Thần Vương lực lượng của Bắc Vũ Thần Vương, một cỗ uy áp vô thượng tản mát khắp cả Ngạc Mộng chiểu trạch, làm tất cả mọi người có mặt đều cảm nhận được nỗi sợ hãi tận sâu trong đáy lòng.

- Đó là…

Cảm nhận được trước mặt La Thần Tạp Tạp Nhĩ đang điên cuồng ngưng tụ thần lực, Thánh Tộc nhân đều lộ ra ánh mắt sợ hãi, một cỗ cảm giác tim đập thật nhanh cùng nỗi sợ hãi dâng lên từ sâu trong lòng bọn họ, thật giống như con sâu cái kiến đối mặt thần long sắp thăng thiên, đó là nỗi sợ hãi phát ra từ tận sâu trong linh hồn bọn hắn.

Ngay cả gương mặt vốn đang nhẹ nhõm của Kiệt Sâm cũng chậm rãi ngưng trọng lên, ánh mắt của hắn lạnh lẽo nhìn ra phía trước, hắc sắc trọng kiếm nắm chặt lại, trên người phóng thích chiến ý vô tận.

Đại lượng Thần Vương lực lượng ngưng tụ trong thiên không, cuối cùng chậm rãi biến thành một hắc sắc cự nhân cao chừng mấy chục thước.

Một cỗ uy áp đáng sợ lan ra.

- Thần Vương bệ hạ!

Bốn người La Thần Tạp Tạp Nhĩ cung kính quỳ xuống, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ lẫn sùng bái, mà ở sau lưng bọn hắn vô số thiên thần chiến sĩ cũng run rẩy thân hình quỳ sát xuống dưới, dưới cỗ uy áp đáng sợ đè ép xuống, tất cả đều chôn đầu xuống dưới thật sâu.

Hắc sắc cự nhân lăng không xuất hiện trên không trung, quan sát tứ đại thần tướng cùng thật nhiều thiên thần chiến sĩ bên dưới, lại nhìn Kiệt Sâm cùng Thánh Tộc sau lưng hắn, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác như nghẹt thở, trong nội tâm vạn phần khẩn trương.

Mà hơn ngàn tộc nhân Thánh Tộc càng thêm sợ hãi, ngay cả thở mạnh cũng không dám, lúc trước nỗi vui mừng sống sót sau tai nạn mà Kiệt Sâm mang đến cũng đã tan thành mây khói, một loại cảm giác bất đắc dĩ cùng thống khổ tràn ngập trong lòng bọn họ.

Thần Vương chính là chí cao vô thượng của Thiên Thần Giới, không ai có thể cãi lại uy áp của Thần Vương, thiên thần cho dù cường đại bao nhiêu nhưng ở trước mặt Thần Vương cũng chỉ tồn tại như con sâu cái kiến.

- Tạp Tạp Nhĩ, ta mệnh lệnh các ngươi đi thu phục Thánh Tộc, vì sao ta không nhìn thấy? Ngược lại còn đem ta triệu hoán đi ra, chẳng lẽ gặp vấn đề gì?

Hắc sắc cự nhân nhìn bốn người Tạp Tạp Nhĩ chăm chú, ù ù lên tiếng.

- Thần Vương bệ hạ, vốn chúng ta đã thu phục được Thánh Tộc, thế nhưng lại xuất hiện tên tiểu tử kia, cuối cùng phá hủy kế hoạch của chúng ta, còn đem Đại Thiên Tinh Lọc Kính của ngài ban cho chúng ta cướp đoạt đi, thuộc hạ không địch lại hắn, vì vậy xin thỉnh Thần Vương bệ hạ ra tay!

Bốn người La Thần Tạp Tạp Nhĩ lên tiếng đáp.

- Ah?

Hắc sắc cự nhân đạm mạc lên tiếng, sau đó ánh mắt rơi lên trên người Kiệt Sâm, vừa nhìn, ánh mắt hắn chợt híp lại, đột nhiên cười to:

- Nguyên lai là ngươi, ha ha…

Thanh âm tiếng cười ù ù vang rền khắp thiên địa, toàn bộ Ngạc Mộng chiểu trạch không ngừng chấn rung, hắc sắc cự nhân nhìn qua Kiệt Sâm, trong ánh mắt mang theo tia mừng rỡ.

- Thật sự là đi mòn giày sắt tìm không thấy, được đến không uổng phí công phu, tên Hắc Ám kia trước đây không lâu còn nhắc với ta về tên tiểu gia hỏa từ đại lục của Đông Cực phi thăng lên Thiên Thần Giới, để cho ta cẩn thận điều tra một chút. Thật không ngờ ngươi tự chui đầu vô lưới, còn dám cướp đoạt thần khí mà Bắc Vũ ta luyện chế, tốt, rất tốt, hôm nay ta muốn thu ngươi, cũng cho ngươi biết Thiên Thần Giới không phải ai cũng có thể hung hăng càn quấy!

Hắc sắc cự nhân nhìn qua Kiệt Sâm, đáy mắt hiện lên tia coi rẻ, đồng thời chợt vẫy tay.

- Ông!

Tựa hồ cảm nhận được khí cơ của Bắc Vũ Thần Vương, Đại Thiên Tinh Lọc Kính trong tay Kiệt Sâm run rẩy lên, vốn Đại Thiên Tinh Lọc Kính đã dần dần an định lại nhưng kích hoạt lần nữa, tựa hồ muốn giãy dụa trong tay Kiệt Sâm quay về trong tay Bắc Vũ Thần Vương.

- Oanh!

Theo Đại Thiên Tinh Lọc Kính sống lại, một cỗ thần lực mênh mông đáng sợ lan tràn khắp thiên địa, khí cơ làm cho người ta sợ hãi tản mát ra, khiến trong lòng mọi người đều kịch chấn.

Đại Thiên Tinh Lọc Kính là thần khí chí cao do Thần Vương khống chế, ở trong tay Thần Vương cùng trong tay thiên thần phát huy uy lực hoàn toàn là hai khái niệm khác hẳn.

- Chẳng lẽ Thánh Tộc chúng ta nhất định phải bị hủy diệt trong hôm nay sao?

Giờ khắc này trong nội tâm Thánh Tộc nhân toát ra thống khổ, trong nháy mắt Bắc Vũ Thần Vương xuất hiện, bọn họ đã sớm mất đi dũng khí chống cự, đừng xem bọn họ đều có thực lực đạt tới Nhật Diệu thiên thần vô địch, nhưng ở trước mặt Thần Vương, ngay cả tâm tình phản kháng cũng hoàn toàn biến mất.

- Ha ha…

Ngay khi nhóm người Thánh Tộc đang vô cùng tuyệt vọng, một thanh âm tiếng cười to đột nhiên vang vọng trong thiên địa, Kiệt Sâm một chưởng đánh ra hư không, một cỗ thần lực vô tận từ trong tay phải Kiệt Sâm thẩm thấu vào trong Đại Thiên Tinh Lọc Kính, tấm kính vốn đã được kích hoạt lại đột nhiên lắc lư mạnh mẽ, sau đó đã bình tĩnh trở lại.

- Ân?

Hắc sắc cự nhân nhướng mày, sắc mặt mạnh mẽ trầm xuống, tựa hồ muốn xem thấu Kiệt Sâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện