Đường Lên Đỉnh Vinh Quang
Chương 65: Anh được sinh ra để làm đế vương
Tập đoàn Đế thị.
Phòng họp.
”Rất tốt!” Lãnh Tử Mặc đóng tài liệu trong tay lại, “Buổi họp hôm nay đến đây kết thúc!”
Sáng mai, anh còn phải bay sang Paris, để thảo luận các vấn đề cụ thể về lần hợp tác này, cuộc họp ngày hôm nay được mở ra cũng vì buổi hợp tác này.
Tất cả nhân viên chuẩn bị tài liệu rất đầy đủ, anh rất hài lòng về ý tưởng của kế hoạch lần này.
Sau khi nghe anh nói xong, tất cả mọi người ngồi đây đều thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ đều biết rằng nghe được một từ “tốt” từ chính mình đã là khó rồi nhưng đối với bọn họ nghe từ chính miệng tổng giám đốc nói hai từ “Rất tốt”là phi thường khó.
Nhưng đã là cấp dưới thì không được nửa lời oán hận.
Lãnh Tử Mặc là tổng giám đốc tập đoàn Đế Thị, người này có đủ tư cách kiêu ngạo.
Chỉ khithật sự làm việc cùng anh thì mới biết người này giỏi như thế nào.
Anh được sinh ra để làm đế vương!
Tất cả mọi người nhao nhao từ trên ghế đứng lên, hướng về phía anh gật đầu hỏi thăm, sau đó đi ra ngoài cửa.
”Chỉnh sửa thật cẩn thận và kỹ càng về buổi họp ngày hôm này cho tôi!”
Dặn dò một câu hướng về phía chỗ ngồi thư ký Ngải Lâm phân, tiếp đó Lãnh Tử Mặc cũng đứng lên, ra khỏi phòng họp.
”Tổng giám đốc!” Ngoài cửa, có một tiểu thư ký đã đứng đợi trước cửa phòng tổng giám đốc từ sớm, vừa nhìn thấy anh thì ngay lập tức cúi đầu xuống, “Có một vị tiên sinh tự xưng là Dương đến tìm ngài, hiện tại đang chờ trong phòng đợi!”
Vị tiểu thư ký này mới làm việc trong công ty mới được một năm, nhưng không thể nào chống đỡ được khí chất thiên tử trên người tổng giám đốc, cho nên từ trước tới giờ khôngdám nhìn thẳng mặt Lãnh Tử Mặc.
Khi cuộc họp chủ tịch đang diễn ra thì không ai được phép làm phiền.
Để truyền lại tin tức này cô đã đứng ở chỗ này hơn nửa tiếng.
”Đưa anh ta đến phòng việc của tôi.”
Bước chân Lãnh Tử Mặc không dừng lại, đi thẳng về phía phòng làm việc.
Một lát sau, cửa phòng làm việc nhẹ nhàng vang lên, vị tiểu thư ký kia vừa mở cửa, cúi đầu về phía anh một cái, sau đóđưa một người thanh niên cao lớn đi vào.
Lãnh Tử Mặc nhẹ nhàng phất tay, vị thư ký kia nhanh chóng ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại, không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Ai cũng biết anh nổi tiếng là đế vương lạnh lùng, đã là thư ký được vị tổng giám đốc tập đoàn Đế Thị này chọn lựa, cô tất nhiên biết người đàn ông này có bao nhiêu đáng sợ, bao nhiêu xảo quyệt, bao nhiêu xoi mói.
”Đây là tài liệu ngài muốn!”
Người đàn ông cao từ túi công văn đang cầm trên tay lấy ra một xấp tư liệu đã được đánh dấu chỉnh tề, trên đó có mấy bức ảnh.
Anh ta dùng hai tay khi đưa tay liệu cho Lãnh Tử Mặc.
Lãnh Tử Mặc nhận xấp tài liệu đó, liếc nhìn bức ảnh phía trên.
Trong hình là Lục Hạo, tiếp đó hắn đi cùng với một người phụ nữ không quá trẻ, mấy tấm sau là hắn ta và Đàm Thanh thanh uống coffee cùng nhau.
”Lục Hạo, hai mươi bốn tuổi, quê ở đảo Sơn Đông Thanh, ba năm trước đến Bắc Kinh, bây giờ đang có hợp đồng làm ca sĩ với...” Lãnh Tử Mặc lật xem mấy mức ảnh, người đàn ông cao to dùng một giọng nói không mấy cảm tình và sắc thái để nói ngắn ngọn những thông tin có liên quan đến Lục Hạo, “Hôm nay tôi rõng rã theo dõi hắn ta cả một ngày, có thể khẳng định, hắn có quan hệ ít nhất với ba người phụ nữ, đây là một tên cặn bã không hơn không kém.”
Xem qua liệu trong tay một lần nữa, Lãnh Tử Mặc thuận tay quăng tài liệu lên trên bàn, mười ngón tay đan xen lại với nhau, suy nghĩ một lúc.
”Nghĩ biện pháp đưa một phần tài liệu này cho Đàm Thanh Thanh, sau đó, anh có thể đi.”
”Vâng!” Người đàn ông vẫn như cũ không có nghi ngờ gì lập tức đáp ứng, “Nếu có yêu cầu gì thì ngài cứ tìm tôi?”
Phòng họp.
”Rất tốt!” Lãnh Tử Mặc đóng tài liệu trong tay lại, “Buổi họp hôm nay đến đây kết thúc!”
Sáng mai, anh còn phải bay sang Paris, để thảo luận các vấn đề cụ thể về lần hợp tác này, cuộc họp ngày hôm nay được mở ra cũng vì buổi hợp tác này.
Tất cả nhân viên chuẩn bị tài liệu rất đầy đủ, anh rất hài lòng về ý tưởng của kế hoạch lần này.
Sau khi nghe anh nói xong, tất cả mọi người ngồi đây đều thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ đều biết rằng nghe được một từ “tốt” từ chính mình đã là khó rồi nhưng đối với bọn họ nghe từ chính miệng tổng giám đốc nói hai từ “Rất tốt”là phi thường khó.
Nhưng đã là cấp dưới thì không được nửa lời oán hận.
Lãnh Tử Mặc là tổng giám đốc tập đoàn Đế Thị, người này có đủ tư cách kiêu ngạo.
Chỉ khithật sự làm việc cùng anh thì mới biết người này giỏi như thế nào.
Anh được sinh ra để làm đế vương!
Tất cả mọi người nhao nhao từ trên ghế đứng lên, hướng về phía anh gật đầu hỏi thăm, sau đó đi ra ngoài cửa.
”Chỉnh sửa thật cẩn thận và kỹ càng về buổi họp ngày hôm này cho tôi!”
Dặn dò một câu hướng về phía chỗ ngồi thư ký Ngải Lâm phân, tiếp đó Lãnh Tử Mặc cũng đứng lên, ra khỏi phòng họp.
”Tổng giám đốc!” Ngoài cửa, có một tiểu thư ký đã đứng đợi trước cửa phòng tổng giám đốc từ sớm, vừa nhìn thấy anh thì ngay lập tức cúi đầu xuống, “Có một vị tiên sinh tự xưng là Dương đến tìm ngài, hiện tại đang chờ trong phòng đợi!”
Vị tiểu thư ký này mới làm việc trong công ty mới được một năm, nhưng không thể nào chống đỡ được khí chất thiên tử trên người tổng giám đốc, cho nên từ trước tới giờ khôngdám nhìn thẳng mặt Lãnh Tử Mặc.
Khi cuộc họp chủ tịch đang diễn ra thì không ai được phép làm phiền.
Để truyền lại tin tức này cô đã đứng ở chỗ này hơn nửa tiếng.
”Đưa anh ta đến phòng việc của tôi.”
Bước chân Lãnh Tử Mặc không dừng lại, đi thẳng về phía phòng làm việc.
Một lát sau, cửa phòng làm việc nhẹ nhàng vang lên, vị tiểu thư ký kia vừa mở cửa, cúi đầu về phía anh một cái, sau đóđưa một người thanh niên cao lớn đi vào.
Lãnh Tử Mặc nhẹ nhàng phất tay, vị thư ký kia nhanh chóng ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại, không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Ai cũng biết anh nổi tiếng là đế vương lạnh lùng, đã là thư ký được vị tổng giám đốc tập đoàn Đế Thị này chọn lựa, cô tất nhiên biết người đàn ông này có bao nhiêu đáng sợ, bao nhiêu xảo quyệt, bao nhiêu xoi mói.
”Đây là tài liệu ngài muốn!”
Người đàn ông cao từ túi công văn đang cầm trên tay lấy ra một xấp tư liệu đã được đánh dấu chỉnh tề, trên đó có mấy bức ảnh.
Anh ta dùng hai tay khi đưa tay liệu cho Lãnh Tử Mặc.
Lãnh Tử Mặc nhận xấp tài liệu đó, liếc nhìn bức ảnh phía trên.
Trong hình là Lục Hạo, tiếp đó hắn đi cùng với một người phụ nữ không quá trẻ, mấy tấm sau là hắn ta và Đàm Thanh thanh uống coffee cùng nhau.
”Lục Hạo, hai mươi bốn tuổi, quê ở đảo Sơn Đông Thanh, ba năm trước đến Bắc Kinh, bây giờ đang có hợp đồng làm ca sĩ với...” Lãnh Tử Mặc lật xem mấy mức ảnh, người đàn ông cao to dùng một giọng nói không mấy cảm tình và sắc thái để nói ngắn ngọn những thông tin có liên quan đến Lục Hạo, “Hôm nay tôi rõng rã theo dõi hắn ta cả một ngày, có thể khẳng định, hắn có quan hệ ít nhất với ba người phụ nữ, đây là một tên cặn bã không hơn không kém.”
Xem qua liệu trong tay một lần nữa, Lãnh Tử Mặc thuận tay quăng tài liệu lên trên bàn, mười ngón tay đan xen lại với nhau, suy nghĩ một lúc.
”Nghĩ biện pháp đưa một phần tài liệu này cho Đàm Thanh Thanh, sau đó, anh có thể đi.”
”Vâng!” Người đàn ông vẫn như cũ không có nghi ngờ gì lập tức đáp ứng, “Nếu có yêu cầu gì thì ngài cứ tìm tôi?”
Bình luận truyện