Chương 479: Không Động Đại Chân Khí!
Dịch: lieu
- Tam Giới Nguyên Khí Pháo! Là Nguyên Khí Thần! Chỉ có Nguyên Khí Thần mới có uy lực lớn như vậy!
Ở trung tâm bình nguyên băng tuyết, giữa cung điện long trụ, Hồng Dịch thi triển ra lực lượng như đào sơn bạt hải, trong lúc đang di chuyển một trăm cây long trụ thì Viễn Cổ La Sinh Môn đột nhiên xuất hiện giữa không trung, bắn ra một cột ánh sáng bạc ầm ầm công kích xuống, khiến cho cả hành tinh dường như cũng phải rung chuyển!
Trong nhất thời, bất kể là Hồng Dịch hay long nữ, Vân Hương Hương, kỳ lân, Tạ Văn Uyên đều cảm thấy mặt đất hành tinh dưới chân đang từng tấc từng tấc tan ra, mặt đất sụp đổ, tòan bộ thọ nguyên của hành tinh thoáng chốc rút ngắn lại, sắp sửa nổ tung, tan vỡ.
Tuy rằng đây là một loại ảo giác, thế nhưng uy thế một kích của Nguyên Khí Thần lại khiến cho ngay cả cao thủ sáu lần lôi kiếp cũng cảm thấy chân thực vô cùng, sinh ra một cảm giác không chút phản kháng trước một lực lượng như vậy.
Chỉ là uy thế đã có thể dập tắt mọi lòng tin phản kháng của bậc kiêu hùng cự phách sáu lần lôi kiếp!
Tam Giới Nguyên Khí Pháo lần này còn có uy lực lớn hơn lần ở hư không loạn lưu trước đây không biết mấy chục lần.
- Hóa ra lần đó Nguyên Khí Thần dường như còn chưa khôi phục thực lực, chỉ dọa ta bỏ chạy! Hiện giờ hắn đã khôi phục lại thực lực, không ngờ lại hung mãnh đến như vậy! May mà ta luyện hóa được Như Lai Cà Sa, Diêm Phù Đại Trận, nếu không chỉ dựa vào Bàn Hoàng Kiếm thì đúng là không phải đối thủ của hắn.
Trong nháy mắt, Hồng Dịch liền hiểu được rằn lần trước khi đối mặt của Nguyên Khí Thần, đối phương chẳng qua chỉ là phô trương thanh thế.
Còn lần này, hắn đã phát ra toàn bộ uy lực bản thân mà hàng lâm xuống. Còn về phần tại sao Nguyên Khí Thần biết được vị trí của mộ địa long tộc cổ đại thì Hồng Dịch đã không còn thời gian mà suy đoán.
Trong chớp mắt Diêm Phù Cửu Cung liền bay vút lên, phát sinh biến hóa!
Tâm niệm khẽ động, một tấm mai rùa thật lớn từ bên trong Chúng Thánh Điện bay ra, nghênh phong, trong nháy mắt bành trướng lên trên trăm dặm, lơ lừng ngay trên đỉnh đầu Hồng Dịch, đón lấy Tam Giới Nguyên Khí Pháo đang ầm ầm lao tới.
Trong nháy mắt khi hai cỗ lực lượng va chạm, Cửu Cung Trân Đồ trên tấm mai rùa Diêm Phù Đại Trận cùng chín đại thần khí lập tức bạo phát ra lực lượng cường đại, vô số mây đen, âm lôi, thanh mộc bùng nổ, đồng thời còn có vô số tầng không gian liên tục xếp tầng, phát ra những tiếng đứt gãy thật lớn.
Ầm ầm!
Mây đen điên cuồng bị xé rách, âm lôi dưới cột sáng bạch bị tan biến, tầng tầng không gian gấp khúc cũng đều bị nghiền nát, thoáng chốc không còn năng lực ngăn cản lại.
Một chiêu phá vỡ toàn bộ pháp thuật phòng hộ, cuối cùng Tam Giới Nguyên Khí Pháo hung hăng oanh kích lên bản thế trận đồ mai rùa của Diêm Phù Đại Trận.
Hồng Dịch liền cảm thấy chấn động toàn thân!
Tấm mai rùa không được bản thân khống chế liền bị đè xuống một cách tàn nhẫn, dường như muốn nghiền nát bản thân thành bột phấn.
Diêm Phù Đại Trận có xu hướng không thể chống đỡ được nữa.
Hồng Dịch cũng biết Diêm Phù Đại Trận tuy rằng lợi hại, thế nhưng bản thân không thể thôi động toàn bộ lực lượng của nó. Hơn nữa cột sáng bạc Tam Giới Nguyên Khí Pháo kia hung mãnh đến thế nào đây?
Đó chính là thủ đoạn công kích cực mạnh của Nguyên Khí Thần, người tu đạo cấp bậc tạo vật chủ, trong lúc giở tay nhấc chân đều có uy lực vô cùng vô tận, ngay cả sử dụng những đạo thuật bình thường nhất cũng hung mãnh không gì sánh được, chứ đừng nói là một tuyệt học khoáng thế như Tam Giới Nguyên Khí Thần.
Một kích này của Nguyên Khí Thần, đừng nói là một cao thủ sáu lần lôi kiếp, cho dù là mười người liên thủ lại thì vị tất đã ngăn cản lại được.
Đối với mười cao thủ sáu lần lôi kiếp đỉnh cấp, Hồng Dịch cũng chỉ cần bằng vào đạo thuật bản thân, không cần đến những pháp khí niết bàn cũng đủ khiến cho bọn họ phải nuốt hận ngàn thu.
- Ma ha ma ha....Kim cương kim cương...Bàn nhược bàn nhược! Căng lên!
Hồng Dịch nhìn thấy tình huống như vậy, lập tức không dám chậm trễ, toàn thân căng phồng lên, thu hồi linh hồn, biến thành Như Lai Pháp Thể thật lớn, hai tay nâng tấm mai rùa lên, mãnh liệt đưa lên đỉnh đầu, cuối cùng cũng chống đỡ được, không để cho tấm mai rùa đè xuống.
Cùng lúc đó, hắn thôi động lực lượng bên trong Như Lai Cà Sa. Chúng Thánh Điện liền bắn ra vô số thượng cổ phật văn, bay xung quanh thân thể hắn, tấm mai rùa cấp tốc xoay tròn, liên tục chống đỡ Nguyên Khí Pháo đang không ngừng đè xuống.
Trong thoáng chốc, toàn bố hàn băng khí trên dải bình nguyên băng tuyết mấy vạn dặm đều bị chấn kinh, gió tuyết dường như cũng thổi chậm hơn.
Hai đại đạo quân (vua đạo thuật) đấu pháp, thiên địa cũng đều phải chấn động.
- Nhanh, mọi người nhanh giúp ta thu lấy những long trụ này, được bao nhiêu thu bấy nhiêu, ta cầm chân hắn.
Hồng Dịch hét lên một tiếng điên cuồng.
Thật ra không cần hắn phải hét lên như vậy, mọi người đi theo hắn, mỗi một người cũng không phải là đèn cạn dầu, nhìn thấy Hồng Dịch trong lúc động thủ, bọn họ đều tự xuất ra lực lượng cường đại nhất của bản thân, giành giật lấy từng giây để thu long trụ.
Long nữ Ngao Loan ngâm lên một tiếng thật dài, toàn bộ thần niệm linh hồn hóa thành chín đạo thần quang trong suốt, thoáng chốc đã quấn lấy hơn mười cột long trụ, dồn lực nhấc lên, đưa vào không gian trong Chúng Thánh Điện.
Nàng tuy rằng là cao thủ sáu lần lôi kiếp, thế nhưng cũng không lợi hại như Hồng Dịch, có thể nhấc một lúc một trăm cây long trụ! Nói chung về phương diện lực lượng thì còn yếu hơn Hồng Dịch khoảng bảy, tám lần.
Cùng lúc đó, Vân Hương Hương cũng xuất thủ. Vị thánh nữ Văn Hương giáo đầy thần bí này cuối cùng đã thể hiện ra thực lực chân chính của bản thân. Một cỗ hương khí hùng hồn cuồn cuộn từ trong thân thể của nàng tản mát ra, toàn bộ không gian lập tức trở nên sinh động.
Đủ ba mươi cột long trụ bị luồng hương khí của nàng trực tiếp nhổ lên, sau đó cũng bị đưa vào trong Chúng Thánh Điện.
Lần này tình thế đã vô cùng nguy cấp, không thể còn bất cứ thứ gì để che dấu, trong thoáng chốc mọi người đều bộc phát ra tòan bộ pháp lực bản thân.
Trong đó, Cát Tường Thiên, Vân Hương Hương là có pháp lực cao cường nhất. Mỗi lần ra tay đều nhấc lên ba mươi cột long trụ, Tạ Văn Uyên thì ba bốn cây, kỳ lân cũng giống như long nữ, nội đan phun ra, hóa thành một luồng ánh sáng lung linh, đủ để nhấc lên mười cây long trụ.
Trong khi đó Thiện Ngân Sa lại không ra tay nhổ long trụ, chỉ lặng lẽ đứng trong Chúng Thánh Điện, quan sát gắt gao động tĩnh của Hồng Dịch.
Trong nháy mắt, hơn một trăm cột long trụ đều bị đưa vào trong Chúng Thánh Điện, sắp xếp một cách chỉnh chỉnh tề tề, long trụ tiến vào khiến cho cả đại điện gia tăng thêm vô số khí tức thần thánh.
Thế nhưng chẳng qua mới chỉ thu được một phần mười, còn đến tám chín trăm cột long trụ vẫn ở bên ngoài.
Đợi đến khi mọi người tiếp tục ra tay lần nữa thì đã không kịp nữa rồi!
Con thuyền tạo hóa đang phi hành trên bầu trời liền hạ xuống. Trên thân thuyền, hàng ti tỉ đạo phù lục chợt lóe lên, sau đó một luồng ánh sáng lấp lánh mang theo hào quang chói mắt thật lớn oanh kích xuống bên dưới. Luồng ánh sáng lung linh này có màu vàng sáng rực đầy tôn quý, trong sắc bén pha lẫn sức nặng trầm trọng không gì sánh được.
Trong lúc ép xuống lại mang theo uy thế không thua kém chút gì so với Tam Giới Nguyên Khí Pháo!
- Trung Ương Mậu Kỷ Không Động Đại Chân Khí! Hồng Dịch, cẩn thận!
Vân Hương Hương vừa muốn tiếp tục thu long trụ, nhìn thấy cỗ khí lưu từ Con Thuyền Tạo Hóa trên bầu trời bắn xuống, liền không tránh khỏi khiếp sợ, tựa như so với Lang Tiêu Vạn Linh Khí, Bích Lạc Đại Hóa Khí còn khiếp sợ hơn nhiều lắm, dường như Trung Ương Mậu Kỷ Không Động Đại Chân Khí này mới là sát chiêu thực sự.
Rắc rắc rắc rắc.
Không Động Đại Chân Khí từ trên Con Thuyền Tạo Hóa cùng Tam Giới Nguyên Khí Pháo đồng loạt oanh kích lên tấm mai rùa. Đầu tiên là chín đại thần khí trên tấm mai rùa phát ra một loạt tiếng tru tréo thảm thiết, sau đó lập tức thu lại vào bên trong cửu cung đồ trận.
Tấm mai rùa cấp tốc thu nhỏ lại, tựa như một thiếu nữ sợ hãi, lại giống như một người kiệt quệ sức lực.
Cùng lúc đó vô số phù văn do Như Lai Cà Sa gia trì bên trên, thoáng chốc cũng bị đánh tan!
Diêm Phù Đại Trận cứ thế bị phá vỡ!
- Nguyên Nhân Đạo Quả!
Nhìn thấy hai cột ánh sáng hủy diệt mạnh mẽ như vậy, Hồng Dịch cũng chỉ còn cách tiêu hao lực lượng thần niệm bản thân, dung hợp với Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, ngưng luyện thành hai quả Nhân Quả thật lớn, lao về phía trước ngăn lại.
Bồng! Bồng!
Hai quả Nhân Quả hung hăng đánh về phía Tam Giới Nguyên Khí Pháo và Trung Ương Mậu Kỷ Không Động Đại Chân Khí đã suy yếu.
Toàn bộ thần niệm của Hồng Dịch chấn động liên tục, thân thể phát ra những tiếng ông ông ông ông, tê dại không gì sánh được. Vô số luồng kim quang bị chấn động dữ dội đến mức phải tuôn ra khỏi thần hồn, sau đó ngưng tụ thành một thanh thần kiếm bốn mặt.
Dưới sự chấn động dữ dội, linh hồn Hồng Dịch vốn đã dung hợp với Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm không ngờ lại bị cường ngạnh tách ra, giống hệt như ngày đó Hồng Dịch tách linh hồn của Lý Phi Ngư ra khỏi Đại Xã Ngũ Sắc Phiên.
- Đúng là hung mãnh vô cùng tận!
Rất rất nhiều thần niệm bị nghiền nát bay trở về, tiến nhập vào trong thân thể. Nhìn thấy Không Động Đại Chân Khí, Tam Giới Nguyên Khí Pháo trên bầu trời bị Nhân Quả của mình đánh nát, Hồng Dịch cảm thấy cực kỳ không dễ chịu. Hắn biết rằng hôm nay chỉ sợ bản thân không khéo sẽ phải chôn thây nơi này.
Cho dù là thần khí cũng vô dụng.
- Như Lai Bạt Sơn! Như Lai Bạt Sơn! Ta liều mạng! Thu được bao nhiêu hay bấy nhiêu!
Hồng Dịch chớp lấy thời cơ ngay khi phá nát Tam Giới Nguyên Khí Pháo cùng Không Động Đại Chân Khí, không dừng lại bất cứ giây nào, dựa vào thần thông khôi phục pháp lực vô cùng vô tận của bản thân liền lập tức mãnh liệt vận chuyển lực lượng linh hồn, hoàn toàn không quan tâm đến thương thế từa trận va chạm vừa rồi. Thần niệm một lần nữa biến thành một trăm đạo kim quang, mãnh liệt thu lại, nhấc lên đủ một trăm cột long trụ đưa vào trong Chúng Thánh Điện.
Cùng lúc đó, nhóm người Vấn Hương Hương cũng đồng loạt động thủ, chớp lấy cơ hội này, nhấc lên hơn trăm cây nữa.
Một nghìn cột long trụ nơi này, đã có ba trăm cây bị Hồng Dịch nhấc lên đưa vào trong Chúng Thánh Điện, gần như đã ít đi một phần ba!
- Phù phù. Thần hồn lực của ta đã tiêu hao hết, không thể nhổ thêm bất cứ cây nào nữa. Bên trên những long trụ này có hàn băng khí, còn có cả long uy, khiến cho thần niệm của ta tổn thương không ít.
Liên tục nhổ long trụ hai lần, ngay cả người có pháp lực cao thâm như Vân Hương Hương cũng cảm thấy không còn khí lực để chống đỡ. Lin hồn không ngừng vận chuyển, tuy rằng trong lòng tiếc nuối thế nhưng bản thân đã không còn lực lượng nữa rồi.
Nàng không có luyện Quá Khứ Kinh, linh hồn sau khi kiệt sức cũng phải cần một thời gian dài để tĩnh dưỡng khôi phục.
Tạ Văn Uyên, Cát Tường Thiên, long nữ cũng đã sớm kiệt sức.
Ầm ầm ầm, ầm ầm ầm.
Trên bầu trời, trong Viễn Cổ La Sinh Môn, thanh âm của Tam Giới Nguyên Khí Pháo cùng Trung Ương Kỷ Mậu Không Động Đại Chân Khí của Con Thuyền Tạo Hóa lần thứ hai vang lên, trong mấy nhịp hô hấp lại điên cuồng chuẩn bị bắn xuống.
Lần này dường như còn hung mãnh hơn vừa nãy gấp nhiều lần.
Hiển nhiên hai thế lực cực lớn này đang tích lũy từng chút từng chút lực lượng tinh hoa của bản thân, nhất cử đánh chết Hồng Dịch, sau đó phân chia di sản khổng lổ của mộ địa long tộc.
Thứ di sản này, từ cổ chí kim, ngay cả thánh hoàng cũng không có khả năng có được, nó lớn đến mức sau khi nắm giữ được có thể thống trị cả đại thiên thế giới, nắm giữ hàng ti tỉ sinh linh nhân loại, thống trị vĩnh hằng.
Bằng vào trực giác bản thân, trong nháy mắt Hồng Dịch biết rằng, nếu như để hai đạo chân khí có tính chất hủy diệt thiên địa này giáng xuống, bản thân nếu không chết thì cũng trọng thương. Còn về phần đám người Vân Hương Hương thì gần như không có chút năng lực chống lại.
- Tam luân cửu chuyển! Chiến thần, quá khứ, hiện tại, tương lai, chính trực, nhân ái, dũng khí, trí tuệ, ma ha, yết đế, ba la, thiên địa phong lôi, hằng...
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, trong một phần mười nhịp hô hấp, toàn bộ đạo thuật của Hồng Dịch được vận chuyển một cách điên cuồng trong thần niệm linh hồn.
Linh hồn của hắn một lần nữa dung hợp gắt gao với Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, bay vút ra bên ngoài, biến thành một bàn tay thật lớn, liên tục lóe lên đủ các loại pháp ấn, bay đến sát cây long trụ chủ ở chính giữa tòa băng cung.
Cột chủ long trụ này chính là thủ lĩnh quần long bị đóng băng, cường đại sánh ngang với con thủy long của Hoàng Thiên Thủy Long Khải, uy nghiêm ngang nhau.
Hồng Dịch trước tình thế như vậy, liền chụp lấy thủ lĩnh long trụ, thu vào trong điện phủ, sau đó bỏ chạy.
Hắn cũng nhận ra rằng hiện giờ không cách nào thu được sáu bảy trăm cột long trụ bên dưới, chỉ có thể thu lấy cột thủ lĩnh long trụ kia mà thôi.
Rắc rắc rắc rắc!
Quả nhiên, ngay khi đại thủ ấn của Hồng Dịch chụp tới thủ lĩnh long trụ, trong lúc nhấc lên, không ngờ lại không lay động chút nào.
Cột long trụ này còn nặng hơn cả một trăm cột long trụ khác cộng lại, uy nghiêm còn nồng hậu, hùng hồn hơn nhiều, tuy rằng là một con rồng đã chết, không còn chút sinh cơ, thế nhưng long uy vẫn còn tồn tại nơi đó.
- Nguyên! Hương! Lợi! Trinh! Quần Long Vô Thủ! Cát!
Hồng Dịch lần thứ hai hét lớn lên một tiếng, lực lượng lại tăng vọt lên một lần nữa, đạt tới một đỉnh cao chưa từng có từ trước đến giờ, lúc này Ma Ha Kim Cương Bàn Nhước Ba La Mật Đa dường như đã dung hợp với Dịch Kinh trong lòng Hồng Dịch.
Cây long trụ của thủ lĩnh quần long dường như cũng không chịu nổi lực lượng cực lớn của Hồng Dịch, trong chớp mắt đã bị nhổ bật lớn, nhất thời cả tòa băng cung liền sụp đổ.
- Được lắm, uy nghiêm của con thủ lĩnh quần long này có thể sánh ngang với một trăm sáu mươi con rồng khác!
Hồng Dịch sau khi chụp được liền đưa vào trong Chúng Thánh Điện.
Theo sau tòa băng cung bị sụp đổ, bên trong hiện lên một khối nguyên băng hình vuông thật lớn.
Khối nguyên băng hình vuông này vốn được thủ lĩnh quần long cuộn nằm bên trên. Bên trong tầng tầng lớp lớp nối tiếp nhau, dường như có rất nhiều bảo khố, trong bảo khố có rất nhiều lương thực đóng băng, dường như đây là một nhà kho cất chứa toàn bộ lương thực của thiên long tộc.
Hồng Dịch thấy lương thực của rồng dường như là một loại gạo ngũ cốc. Thế nhưng mỗi một hạt gạo lại dài ba thước ba xích ba ly, giống như một thanh trường kiếm. Không biết đây là thứ lương thực gì.
- Đây là thứ gì nhỉ? Gạo lại lớn như vậy sao? Chẳng lẽ lại là gạo long nha cổ đại?
Hồng Dịch tâm niệm khẽ động, sau khi thu lấy thủ lĩnh long trụ liền mang cả bảo khố trong khối băng nguyên thu vào trong Chúng Thánh Điện.
Làm xong việc này, Hồng Dịch cũng không chút lưu luyến, mãnh liệt bay về phía xa xa.
Tốc độ của Chúng Thánh Điện cực kỳ nhanh, xé rách không gian, ngay lập tức rời khỏi dải bình nguyên băng tuyết, bay lên cực cao trên bầu trời. Ở độ cao hơn mười vạn nhìn xuống, cả ngôi sao có trở thành một khối cầu tròn vành vạnh.
Bình luận truyện