Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 12: Ta tên là long hạo vũ (3)



Hai ngày tiếp theo hắn điên cuồng tu luyện, ăn tiếp hai phần còn lại của Ma Sâm, Từ cái vũng nước bé bé tí giờ đã rộng hơn gấp 5 lần lúc trước, Võ Hồn của hắn cũng lớn lên theo từng ngày, "Võ hồn có thể tự phát triển rất hiếm trên đại lục này"
  • Khi hắn bắt đầu Chuẩn bị đột phá trúc cơ kỳ, hắn cảm thấy có thể minhnóng dần dần lên, hắn cũng chẳng quan tâm, hắn chỉ nghĩ chắc là biến chứng khi đột phá mà thôi, hắn tiếp tục luyện hoá những phần cuối cùng của Ma Sâm, Thì linh hồn của hắn ở trong thức hải nơi mi tâm, khẽ rung động linh hồn của hắn bị một hấp lực vô cùng mạnh kéo ra khỏi cơ thể, hắn nghĩ mình bị vật gì đó ăn thịt, thì hắn thấy một nguồn năng lượng dồi dào từ đan điền kéo linh hồn của hắn vào, khi linh hồn hắn bị kéo vào thì những thứ chất lỏng màu đen đó cứ như là có một bàn tay vô hình điều khiển kéo tới linh hồn kỳ cọ tắm rửa cho linh hồn của hắn, từ một linh hồn mờ ảo như một làn khói không rõ hình dạng, bây giờ đã có thể nhìn rõ được tay chân, không còn mơ ảo như lúc trước nữa, " chắc khi nào linh hồn hoàn chỉnh giống như cơ thể thì sẽ được tiến giai " hắn đang vui sướng cảm nhận linh hồn được chăm sóc kỹ lưỡng,ôn nhu như bàn tay của mẹ vậy, thì bỗng có một tiếng Phượng ngâm vang lên, một ngọn lửa từ võ hồn phượng hoàng lao tới, liên kết với linh hồn của hắn, thiêu đốt khiến cho hắn đau đớn thừa sống thiếu chết, không chỉ linh hồn và còn cả thể xác, cơ thể của hắn bây giờ đang bùng cháy như một ngọn đuốc sống, từng khớp xương từng thớ thịt, máu huyết thì sôi lên như nước nóng được nấu ở trên bếp, da thịt hắn bỏng rát, cơ thể hắn bắt đầu phình to lên, rồi bắt đầu nổ tung ra, rồi như có một bàn tay vô hình lượm từng mảng sắp xếp lại, lại nổ tung máu thịt văng đầy đất, sau lưng hắn một vòng xoáy nhiều màu bắt đầu xoay chuyển, sau nửa ngày bị hành hạ, cơ thể không phát nổ nữa, hắn bắt đầu tỉnh táo lại, nhưng cơ thể thì không như vậy, cơ thể hắn nóng như lửa đốt, dục hoả khiến tiểu huynh đệ của hắn không yên, mà ngẩng cao đầu kháng nghị,hắn muốn dùng tay tự xử, nhưng lại không được, hắn muốn một cái gì đó thật lạnh để làm dịu đi cơ thể! Hắn muốn nữ nhân " hình như trong không gian giới chỉ mình cướp được của Huyết Tôn Giả có không ít nữ nhân, bị hắn bắt và biến thành huyết nô"
  • Nghĩ tới hắn liền dùng chút thanh tỉnh cuối cùng,cho tinh thần lực vào nhẫn trữ vật " Trong Các Ngươi, Còn Ai Còn Tỉnh Táo Không? "
  • Hắn vội vàng hỏi, bỗng có hai thanh âm vang lên!
  • "Có ta còn tỉnh"
  • Hai thanh âm yếu ớt vang lên!
  • " Tốt, ta cần các ngươi giúp, có thể sẽ mất mạng, các ngươi có nguyện ý? "
  • hắn khó xử nói ra, nhưng không có một ai đáp lại cả! Hắn suy nghĩ, trong lúc chờ đợi người lên tiếng!
  • Thì một thanh âm xa lạ vang lên!
  • " Ta nguyện ý, nếu ngài không chê nô tỳ thân phận thấp kém, nô tỳ nguyện ý hiến dâng sinh mạng này cho ngài!
  • Tuy âm thanh yếu ớt và có phần run rẫy của người đó không to,nhưng lại như tiên âm cứu rỗi linh hồn của hắn!
  • Hắn mở rộng cửa không gian giới chỉ kéo nàng ra,lôi nàng ôm vào lòng, sau đó đặt lên đôi môi của nàng một nụ hôn nồng cháy, miệng nàng vụng về đáp lại đôi môi đó, cơ thể nàng mềm mại như không xương, làn da mềm mại như tơ lụa hảo hạn,da thịt nàng mát lạnh như một con suối mát, đôi môi của nàng ngọt ngào như một dòng ôn tuyền, lúc này khi thân thể của hắn đã bùng cháy tới cực hạn,tia ý thức cuối cùng cũng đã thoát ra khỏi đầu hắn, bây giờ từng bản năng của hắn được lên ngôi!
  • Hắn dùng chiếc lưỡi của mình tách hàm răng của nữ nhân kia ra,hơi thở run rẩy và tiếng tim đập loạn nhịp của nữ nhân đó khiến máu của hắn thêm sục sôi, nữ nhân kia run rẩy càng mạnh hơn, thẹn thùng đưa chiếc lưỡi nhỏ nhắn của mình để phối hợp với hắn, hắn mút lấy mút để từng giọt mật dịch trong miệng nàng, hai bàn tay heo không yên phận,bò xuống hai ngọn ngọc phong sung mãn,một tay không thể nắm hết của người thiếu nữ, tay hắn linh hoạt nắn bóp hai ngọn núi cách vài lớp vải của nàng thành nhiều hình dạng khác nhau," với hai kiếp làm người, vẫn còn là xử nam nên tò mò" hắn tự hỏi trong vô thức " sao lại có thứ tuyệt diệu như thế này, ở trên đời vậy? Sao ta lại không biết có một thứ như thế, càng nắm càng thích " hắn nuốt nước bọt ừng ực" từng tiếng " ư ư a a" thanh âm rên rỉ nhẹ. nhàng của nữ nhân đó làm hắn cảm thấy như được nghe tiên âm từ trời, hắn bắt đầu cảm thấy quần áo trên người thật là vướng víu và nóng nực, hắn xé nát quần áo của hắn xong xé nát áo trên ngực nàng, sau khi nắn bóp hai ngọn núi chán rồi, hắn theo bản năng mò xuống dưới, dùng mũi hít hà cái mùi hương khiến hắn trở nên hưng phấn này, hắn không thể chờ được nữa, hắn dùng tay xé tan tiết khố của nàng,thứ mà che đậy thứ thầm kín nhất trên người thiếu nữ, tuy hai mắt đã bị dục hoả che kín, nhưng hắn vẫn cảm thấy thảm cỏ rậm rạp của nữ nhân này, hắn cảm thấy cái khe suối ẩm ướt của nàng, theo bản năng và ký ức coi (Jav) kiếp trước, hắn dùng lưỡi đưa thật sâu thám hiểm nơi thần bí nhất của người thiếu nữ này, mùi hương xử nữ, đám cỏ tươi tốt, nước suối thơm ngát, khiến cho hắn càng thám hiểm càng mê ly,nàng cơ thể càng lúc càng run rẩy, tay nàng đẩy khuôn mặt của hắn ra khỏi cái nơi nhạy cảm của mình, nhưng vô dụng đối với hắn, sau một hồi thám hiểm, hắn cảm thấy đủ, tiểu huynh đệ của hắn đã khiến cho cái quần của hắn chống lên thành một cái dù lớn, hắn không kiên nhẫn xé toạc chiếc quần của chính mình, liền xuất hiện người huynh đệ hùng dũng uy phong, đã gồng hết sức lực,để chứng minh sự uy quyền của bản thân, hắn cầm tiểu huynh đệ của mình đưa vào cửa huyệt động, sự ẩm ướt khiến cho đầu của tiểu huynh đệ thêm hưng phấn,hắn từ từ đưa vào, hai mép thịt bóp chặt khiến nửa phần dưới của hắn tê đi, rồi trong lúc tiến vào hắn cảm thấy một vách ngăn, ngăn không cho tiểu huynh đệ tiến vào thêm nữa, lúc này người thiếu nữ run lên như biết chuyện gì sẽ xảy ra, vùng vẫy,gạt hai cánh tay đang nắn bóp hai cái ngoc phong của nàng ra,nàng giãy dụa, hòng thoát khỏi ma trảo của hắn, nhưng nàng vô lực, sự giãy dụa của nàng khiến tiểu huynh đệ của hắn thoát ra khỏi vị trí, tiểu huynh đệ của hắn thoát ra nhưng không những không giảm bớt mà còn to thêm dài thêm, như nó muốn chứng minh, ta mới là kẻ xứng đáng nhất, nàng giãy dụa không thành, lại khiến thú tính,cái máu chinh phục của mọi nam nhân trỗi giậy,hai tay của hắn nắm lấy hai bàn tay nhỏ bé của nàng cố định bên trên, đôi môi của hắn áp lên môi nàng không cho kêu la nữa " mặc dù nàng chỉ rên thôi"cơ thể dè lên người nàng, không cho nàng vùng vẫy, hai chân cũng tiểu huynh đệ tách hai chân của nàng ra,tiểu huynh đệ len lói vào khe suối chứa đầy mật ngọt giữa hai chân chân, sau vài lần khai hoả sai mục tiêu, hắn không kiên nhẫn được nữa, hắn dùng tay phải nắm chặt lấy đôi bàn tay nhỏ bé có phần lạnh lẽo và run rẩy kia,còn đôi môi khóa chặt không cho lưỡi của nàng nghỉ ngơi một lúc nào nữa, tay trái của của hắn mò xuống ăn không ít đậu hũ trên hai tòa ngọc phong kia,rồi cầm vào tiểu huynh đệ hùng dũng, dẫn lối vào cái khe sâu thần bí,mà mọi nam nhân đều muốn tìm hiểu, hắn ra vào vài lượt, xác định mục tiêu, hắn xem cái thứ ngăn cản đường đi của tiểu huynh đệ của hắn như lâm đại địch, hắn giơ cao trường thương mang theo đại cờ" đường đường chính nghĩa " dùng hết sức hắn cô thể dùng, đâm một cái, hắn bên tai nghe a một tiếng, tiếng kêu đau đớn của một thiếu nữ, thông báo rằng trên đời nay có thêm một người đàn bà, và người đó chính là nữ nhân đầu tiên của hắn, lúc này bên dưới tiểu huynh đệ vừa công phá thành công lớp màng ngăn cách đại diện cho sự trinh khiết của một nữ nhân, tiểu huynh đệ như bị bóp chặt lại, từng lớp vòng bên trong huyệt động như muốn hút tiểu huynh đệ tuy non nớt của hắn vô vậy, hắn liền rút ra, sau lại đâm vào, cứ như thế" chàng trên thiếp dưới " hắn điên cuồng nhịp từng nhịp, mỗi lần nhịp từng tiếng rên yêu kiều lại vang bên tai, như thôi thúc như thúc dục hắn cố gắng lên, hắn như điên dại dùng từng sợi tinh lực cuối cùng của mình, để tàn phá để tìm hiểu nữ nhân đầu tiên của cuộc đời mình,thế là một đêm cảnh xuân ngập tràn sơn động âm u này,
  • Sau một đêm mưa gió, hoa nở hoa tàn vài lần, hai người mồ hôi nhễ nhại, mệt mỏi sau một cuộc chiến chiếm đất công thành, hai người ôm nhau ngủ một cách ngon lành, dần dần trời cũng sáng tỏ,lúc này A-Long dần tỉnh lại, hắn bây giờ đang nằm trên một thân thể như ngọc của một thiếu nữ, phản ứng buổi sáng của mọi nam nhân khiến hắn biết bộ phận bên dưới của mình đang nằm ở đâu, tiểu huynh đệ của hắn, đang được một cái nhụy hoa ẩm ướt bao bọc và che chở,điều này khiến hắn nhận ra rằng chuyện đêm qua không phải là mơ a, người ngọc đang bên dưới của mình, đang bao bọc tiểu đệ nhỏ bé của mình là nữ nhân đầu tiên của mình ở thế giới này,người ngọc khẽ động đậy, hai mắt khẽ từ từ mở ra,đôi mắt nàng khai mở đôi mắt phong tình, có một chút kiêu ngạo, một chút phức tạp, một chút tức giận, một chút lo lắng đang trừng trừng nhìn vào hắn!
  • Hắn cười khổ không thôi, " kiếp trước đọc bao nhiêu thi từ ca phú, giờ đây sao chẳng nhớ được cái gì hết vậy kìa,tiêu rồi nên nói gì với nàng bây giờ, nếu như kiếp trước, học hỏi kinh nghiệm của đàn anh, thì đi gọi gái thì ( bóc bánh trả tiền)và nói những câu thể loại như, lần sau anh lại ghé,đều được mà, mình lại không hỏi trong tình huống của mình thì phải làm như thế nào!" Cmnó nát rồi " vớ vẩn mất cái mạng là chuyện nhỏ, bị cắt đứt cái đó thì phải làm sao" nghĩ lại nhiều vụ án kiếp trước mồ hôi lạnh ứa ra như mưa,
  • Nàng mở mắt ra,nhìn hắn với ánh mắt phức tạp, pha thêm một chút thẹn thùng nhìn hắn!
  • Hắn nhìn thấy ánh mắt đó, không biết phải làm sao,hắn cười khổ lấy hết dũng khí nói một không giống ai!
Giọng hơi run run!
  • Xin Chào Nàng, Ta Tên Là Long Hạo Vũ! Rất Vui Khi Được Làm Quen Với Nàng! "......"!
  • KetChuong

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện