Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 486: Khôi lỗi quân đoàn (2)



Hùng Lão Tam của dược môn kia nhìn thấy một bộ hắc bào khô lâu dẫn đầu đám ma thú chĩa cây liêm đao rỉ sét về phía mình,dùng thanh âm cọt kẹt của xương ra lệnh đám ma thú kia giết chết bọn hắn,lại nhìn loe ngoe từ xa thấy ma thú lao tới chỉ là chó mèo vài còn,lại nhìn khô lâu kia một bộ ngốc manh về phía hắn,hắn trong lòng không khỏi kinh thị nhìn xuống Long Tuyết Nhi đang nằm trong vũng máu!

Hắn một cước đá lên bụng nàng khiến nàng kêu lên thanh âm đau đớn văng xa vài mét không cách nào cử động,hắn cười lạnh lùng nói!

" Tiểu tiện nhân để ngươi sống thêm chút nữa,chờ sau khi chúng ta xử xong đám ma thú cùng tháo cái đầu của kia khô lâu,huynh đệ chúng ta sẽ nhất định cho ngươi hảo hảo dục tiên dục tử muốn chết không được muốn sống cũng không xong,có đúng không các huynh đệ"

Nói xong trên khuôn mặt của hùng lão tam vặn vẹo cùng xuất hiện một nụ cười vô cùng dâm ta nhìn qua đồng bọn xung quanh minh,thấy thế đám thủ hạ cũng nở nụ cười mà bất kỳ nam nhân nào cũng hiểu,có tên cũng huýt sao phụ họa theo hùng lão tam vài tên còn tâng bốc dủ kiểu khiến hùng lão tam kia cũng lâng lâng không kém,ngay sau khi trói Long Tuyết Nhi cùng vài tên thủ hạ còn sống của nàng, hắn liền ra lệnh đám thủ hạ nhanh chóng cố thủ phòng tuyến chuẩn bị đem đám ma thú không biết sống chết này làm thịt,cả bọn đang nở nụ cười ăn chắc đám ma hạch sắp có được từ đám ma thú từ trên trời sắp rơi xuống này!

" Mọi người cẩn thận!"

Hùng Lão Tam đang một bộ tiểu nhân đắc ý chờ đám ma thú còn cách hắn hai ba mươi dặm này tới nộp mạng,lúc này hắn thấy vật đang từ trên không bay tơ bỗng nhiên khuôn mặt đang cười của hắn bỗng nhiên cứng lại,đồng tử hắn bỗng nhiên co rút lại bỗng dưng hét lớn một tiếng!

Mà nghe thấy tiếng thét của hùng lão tam,cả đám hơn mấy trăm người của dược môn cũng không khỏi nheo mắt lại,nhìn chằm chằm về phía trước trong đám người cũng không phải ai cũng có năng lực nhìn xa như gã,lúc này chỉ còn cách đám người hơn mười dặm bằng mắt thường có thể trông thấy những con vật đang lao tới là thể loại ma thú gì!

Thực lực cùng khí tức cuồng bạo của đám ma thú ập tới mặt đám người vô cùng cường đại,áp lực ập tới làm cho đám người như có đá tảng đập vào lồng ngực của chính mình vậy,không cần nói nhiều trong chớp mắt Hùng Lão Tam đã mở ra hai cánh đấu khi bay lên trời mà xuất hiện trên không trung, hai tay huy động liên tục thổi đi mấy trăm mét gần đó sương vụ để dễ bề quan sát,đã không xem thì thôi mà một khi đã xem liền hết hồn hắn nhìn thấy trước mắt không khỏi nội tâm co rút lại!

" Mau lui lại!"

Hùng Lão Tam hét lớn một tiếng nhưng đã muộn,lúc này chỉ thấy trên trời hơn trăm đạo hỏa diễm như lưu tinh lập tức từ trời rơi xuống xuống trận tuyến phòng ngự của đám người,cầu lửa nóng cháy không vì những lời của hắn mà dừng lại, Ầm Ầm tiếng nổ không ngừng bắn phá hàn phòng ngự vừa mới được thành lập của đám người dược môn khi nãy,cầu lửa to bằng chiếc xe oto tải mang theo hơi nóng hủy diệt mà đánh tới,từng hàng phòng ngự cùng vô số ma trận pháp cạm bây phanh phanh va chạm!

Những cạm bẫy được đám người dược môn bố trí khi nãy dùng để bẫy những đầu ma thú sắp tới kia,như một tờ giấy mỏng manh bị những những quả cầu lửa kia đâm lủng lỗ chỗ,ngọn lửa nóng rực mang theo khí tức hủy diệt manh đến nối khiến nham thạch cứng rắn xung quanh dùng để ẩn nấp đám người bị nóng chảy trong nháy mắt, các cung thủ mai phục ở đó chờ ma thú đạp vào cạm bây rồi bọn hắn sẽ ra tay giứt điểm con thú,cũng chỉ kịp kêu lấy một tiếng đau đớn rồi cũng bị ngọn lửa kia quấn lấy,trong vòng chưa tới 2 giây thiêu đốt thành tro tàn quấn theo làn gió thổi nhè nhè tiêu tán bay đi mất!

Ở trên cao hùng lão tam né trái né phải thoát được phạm vi công kích của mấy cái hỏa cầu,lại nghe thấy vô số tiếng la hét vô cùng đau đớn bên dưới của đám thủ hạ,lại nhìn xuống dưới thấy một màn này Hùng Lão Tam không khỏi cả kinh không thôi,đang muốn thét thuộc hạ nhanh chóng rút rui thoát khỏi phạm vi công kích của hỏa cầu,thì một luồng khí nóng vô cùng cuồng bạo ập tới một bên mặt của gã,khiến gã khuôn mặt vô cùng nóng rát,quay lại nhìn thì thấy một quả hỏa cầu đang về phĩa gã đập tới,hắn không kịp tránh né cũng chỉ có thể lấy ra pháp bảo mà hắn kiêu ngạo nhất là huyền vũ thuẫn đưa ra đón đỡ!

" Oanhhhhhhh!"

Âm thanh va chạm vang lên hỏa hoa tung tóe,Hùng Lão Tam kịp đưa huyền vũ thuẫn mà gã kiêu ngao kịp đón đỡ,một luồng kình lực như thái sơn áp đỉnh từ huyền vũ thuẫn truyền tới tay hắn,hắn cho rằng dùng toàn lực đón đỡ có thể đánh bay được hỏa cầu sang một bên, nhưng mà gã đã đánh giá cao chính mình,chỉ thấy hắn đang lơ lửng trên trời bị hỏa cầu kia đụng gã bắn ngược gã trở lại, ầm ầm hai tiếng đánh gã bay ra xa vài dặm mà đâm vào một đầu đại thụ gần đó,miệng gã phun ra máu tươi,xương cốt trên người gã cũng đã gãy đi vài cái,khí lực trong người hỗn loạn gã đã bị một kích vừa rồi làm trọng thương không cách nào di chuyển, mà ngay cả huyền vũ thuẫn bị cháy đen thành một mảnh,hắn nhìn thấu thị quan sát tình cách đó vài dặm một bộ không thể tin thần sắc!

Ầm Ầm Ầm Ầm!

Tiếng nổ tung cùng va chạm không ngừng từ xa truyền lại tới tai gã,hắn mở thấu thị nhãn hắn mới thức tỉnh chỉ thấy cạm bẫy,cùng vô số trận pháp của đám người bọn hắn đang không ngừng bị hỏa cầu không biết từ phương trời nào phá hủy đi mất mười không còn một,hắn lúc này càng khó tin hơn thần sắc, hắn chỉ thấy đám ma thú kia tuy không nhiều chỉ là ba mấy bốn mươi con đàn lao tới chỗ bọn hắn,theo bình thường ma thú thường sợ hãi nơi xảy ra chiến đấu vạn bất đắc dĩ,bằng không đám ma thú kia nhất định sẽ chọn một đường khác để đi!

Tuy đám ma thú ý thức không cao ( theo ý nghĩ của hăn) mặc dù đám kia được một đầu khô lâu có một chút ý thức kia chỉ huy,nhưng cũng không có nghĩa là bọn chúng sẽ bất chấp vô cùng đáng sợ hỏa diễm mà bất chấp mục đích tấn công bọn hắn a,phải biết là vong linh sinh vật dù có mạnh đến đâu thường rất sợ lửa a, nhưng mà một điều bất khả lượng ắn không cách nào có thể tìn rơi vào mắt của hắn,hắn chỉ thấy đám lửa dường như hủy diệt tất cả mọi thứ trên đường nó đi từ hỏa cầu!

Hỏa cầu dường như có ý thức một bộ cắn chết cũng không nhả chỉ thiêu đốt tính mạng cùng cạm bẫy của đám người,mà không hề làm tổn hại đám ma thú đang ập tới,không những không dùng sức nóng của ngọn lửa tiêu diệt đám ma thú giống như đã từng làm với thủ hạ của gã,mà ôn hòa dập tắt mỗi khi ma thú tới gần,mười con đi qua ngọn lửa đều bình an cả mười,mà thủ hạ của hắn chỉ cần một đốm lửa nhỏ dính lên người liền bị thiêu đốt làm tro ngay cả cặn cũng không còn,như thế nào có thể như vậy hắn càng lúc càng cảm thấy bất an!

"Đi mau!"

Nội tâm của Hùng Lão Tam không khỏi trầm xuống, không nghĩ đến đối phương cũng có xuất hiền cường giả mà đã khiến không ít thủ hạ của gã thiệt mạng, ngay cả gã cũng không biết mặt đối thủ có cái gì hình dạng, ngay cả đối phương một quả hỏa cầu cũng đỡ không được liền biết hắn cùng kẻ trong bóng tối kia phải là đối thủ, mà đám ma thú kia rõ ràng không phải chủ lực mà là mấy con tơt thí rất rõ ràng đây là một cái bẫy nếu hắn không nhận ra được thì hắn thật quá ngu, nếu như còn ôm tâm lý may mắn gì đó với sự kiện này khẳng định toàn quân của hắn nhất định sẽ bị tiêu diệt,kẻ đến không thiện mà nếu hắn lưu lại nơi này sẽ chỉ khiến hắn càng thêm nguy hiểm,thủ hạ chết là chuyện nhỏ mất mạng mình mới là chuyện lớn,không có mạng dùng thì nhiêu tiền liền có ích gì!

Hung Lão Tam tròng mắt không ngừng xoay chuyển,một lúc liền liền quyết đoán hét to ra. "Tất cả rút lui!" Hùng Lão Tam hét to pha lẫn đấu khí bản thân đem thanh âm của hắn truyền đi rất xa,ngay trong giây lát, trên người những thủ hạ thân tín đi theo gã nhanh chóng lấy ra độn tốc phù, trên người đồng thời sáng lên quang mang sáng rọi, tốc độ di chuyển bỗng tăng lên gấp đôi, liều mạng tứ tán khắp nơi chạy trốn!

Lúc này vô số thanh âm thú rống đầy cuồng bạo vang lên,đám người còn lại của dược môn chưa kịp lấy ra độn tốc phù dùng để chạy trốn,đã đụng mặt với đám ma thú kia không ít người còn bỡ ngỡ không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị ma thú tập kích, lúc này một màn đồ sát vô cùng máu tanh truyền tới trong mắt của cùng lão tam,hắn tận mắt thấy hơn chục tên đứng ở hàng thứ nhất bị một đầu tứ dực ma hổ gầm lên một tiếng, sóng âm trùng kích đem đầu của bọn họ nổ tung thành huyết vụ,có vài tên xui xẻo bị mấy đầu cao chục mét độc xà phun ra nọc độc hóa thành huyết thủy nằm trên mặt đất!

Thậm chí có vài đầu ma thú kỳ lạ xuất hiện,nó vừa mới xuất hiện liền khiến không ít thủ hạ của dược môn như kẻ điên lao vào chém giết lẫn nhau,còn bộ khô lâu mà lúc nãy hắn khinh thị thì càng đáng sợ hơn nó hóa thành làn gió,bất cứ nơi nào nó đi qua chỉ cần là người còn sống liền không kịp kêu lên một tiếng đã bị lưỡi hái cũ kỹ trên tay nó chém thành hai nửa chết không thể nào chết hơn được nữa,mà thủ hạ của hắn có tên nào không phải là bách chiến lão binh đâu a!

Thế mà cùng heo chó đồng dạng bị đám ma thú kia chém giết, ngay cả kháng cự một cái cũng không làm nổi,chẳng mấy chốc gần hơn mấy trăm người bị đồ sát còn mấy chục người khắp nơi phương hướng chạy trốn,đây cái gì là chiến đấu đây rõ ràng là đang đồ sát nghiêng về một phía a,Hùng Lão Tam sắc mặt trắng nhợt mồ hôi lạnh trên người gã không ngừng chảy ra ướt đẫm lưng gã tay run rẩy móc ra trong túi trữ vậy một cái ngọc phù muốn chạy trốn như trước đây đang lúc muốn kích hoạt ngọc phù chạy trốn,thì cánh tay đang cầm ngọc phù của gã cảm thấy mát lạnh,nhìn xuống thì thấy cánh tay gã đã bị đứt lìa nằm dưới đất thứ mát lạnh kia chính là máu đang không ngừng phun ra từ chỗ vết cắt cánh tay của gã,lúc này tiếng bước chân của hai người cùng với thanh âm nam tử vô quen thuộc truyền tới tai của gã!

" Giờ mới muốn đi....ngươi không cảm thấy hơi muộn rồi sao "

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện