Em Còn Nhớ Tôi Không?
Chương 16
Nhìn thấy cái hot search này, phản ứng đầu tiên của Trì Nghiệp Đàn là —— Cố Hàm sẽ nghĩ thế nào?
Ý niệm này hiện lên trong đầu, Trì Nghiệp Đàn lại tự chửi bản thân, cái này thì có quan hệ gì với Cố Hàm? Sợ là Cố Hàm căn bản chả thèm để ý, thậm chí có khả năng mạng cũng không lên.
“Ông chủ….” Tỉnh Phẩm run rẩy đưa điện thoại cho Trì Nghiệp Đàn, “Cái cô gái áo trắng kia đích thân ra trận, thừa nhận hai người thật sự đang hẹn hò.”
Trì Nghiệp Đàn nhìn lướt qua, Phương Tư Tư đăng một tấm ảnh của chính mình, có thể thấy được là cùng một người với tấm ảnh treo trên hot search, nói rằng mình và Trì Nghiệp Đàn được hai bên gia đình giới thiệu xem mắt, hai người đều có ấn tượng tốt về nhau, đã hẹn hò được một thời gian, hôm nay cô đến đưa đồ cho Trì Nghiệp Đàn, không ngờ lại bị người ta chụp lén.
Trì Nghiệp Đàn không phải chưa từng gặp người khiến cho người ta chán ghét, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp được người khiến hắn chán ghét đến độ không thể che giấu.
Tình huống hiện tại khiến cho Trì Nghiệp Đàn rơi vào thế thụ động, Trì Kiến nhảy ra làm chứng hắn và Phương Tư Tư đang hẹn hò, Phương Tư Tư cũng tự phát Weibo, nói đang quen hắn. Hắn chắc chắn không thể nhận, nhưng không nhận, người ngoài nhất định sẽ cho rằng hắn là tên đàn ông cặn bã, dù sao thì chú hắn cũng đã xác nhận đó là bạn gái hắn.
Về việc phủ nhận quan hệ giữa hắn và Trì Kiến, điều này đương nhiên là không thể được, mặc dù hắn chưa từng nói với bên ngoài về tình hình trong nhà, nhưng Trì Kiến thật sự là chú ruột của hắn, cho dù người khác không điều tra, Trì Kiến cũng sẽ cố gắng chứng minh. Hắn lại không muốn vấn đề mâu thuẫn trong nhà lộ ra ngoài, để cho người khác bàn tán bới móc chuyện gia đình hắn, cho nên đây cũng không phải cách hay.
Chuyện này rõ ràng là Trì Kiến tính kế hắn, đoán chừng là do tranh cãi trong bệnh viện ngày hôm bữa, Trì Kiến nuốt không trôi cục tức, cố tình bày ra cái chuyện kinh tởm này cho hắn, có lẽ là muốn dựa vào đây chiếm chút lợi ích.
Trì Nghiệp Đàn không có gánh nặng như thần tượng, nhưng thân là người nổi tiếng, nhất cử nhất động của hắn đều thu hút sự chú ý của người khác, bởi vậy, mấy loại chuyện xé rách mặt nhau này, hắn buộc phải kiềm chế lại, tránh ảnh hưởng đến anh trai đang bệnh, không thể để cho anh trai nổi giận.
Tùng Sâm ra ngoài đi vệ sinh, nghe trợ lý nói chuyện hot search. Vừa rồi tất cả mọi người đều chăm chú đến chuyện casting, không ai xem điện thoại, ai cũng không ngờ tới chuyện này lại xảy ra ngay trong lúc bọn họ đang chuyên tâm làm việc, nếu như sớm một chút, còn có thể kịp thời gỡ hot search xuống.
“Chuyện là thế nào vậy?” Tùng Sâm kéo Trì Nghiệp Đàn sang một bên, nhỏ giọng hỏi.
Tính hướng của Trì Nghiệp Đàn trong giới không phải là bí mật, đặc biệt là với những đạo diễn thân thiết với Trì Nghiệp Đàn như bọn ông, trong lòng đều hiểu rõ, đột nhiên truyền ra một cái scandal với phụ nữ, nhìn thế nào cũng thấy là có người cố ý bôi đen Trì Nghiệp Đàn.
Trì Nghiệp Đàn bực bội siết tay thành đấm: “Thân thích cực phẩm trong nhà.”
Bởi vì là người quen, Trì Nghiệp Đàn mới sẵn lòng giải thích thêm một câu.
Tùng Sâm vỗ vỗ bả vai Trì Nghiệp Đàn, cũng rất bất đắc dĩ. Ông không hiểu tình huống trong nhà Trì Nghiệp Đàn, không tiện bình luận gì nhiều: “Có gì cần giúp thì nói với chú, đừng khách khí.”
Trì Nghiệp Đàn gật đầu, không nói gì. Lúc này, Trì Nghiệp Đàn lâm vào thế bị động còn có một nguyên nhân nữa, giai đoạn tuyên truyền đầu tiên của 《Nữ Thừa tướng》 sắp bắt đầu, hắn với tư cách là nhà biên kịch, vào lúc này tốt nhất là không nên có chuyện xấu, nếu không một số cư dân mạng vô lý sẽ tẩy chay bộ phim, từ trên xuống dưới đoàn phim đều sẽ bị tổn thất.
Sau khi Tùng Sâm rời đi, Trì Nghiệp Đàn nói với Tỉnh Phẩm: “Trước tiên đừng phản hồi gì cả, đi điều tra số điện thoại của Phương Tư Tư, xem xem cô ta rốt cuộc là muốn cái gì?”
Tỉnh Phẩm nghiêm túc gật đầu, chuyện liên quan đến bát cơm và ông chủ y, y nhất định sẽ tăng tốc độ làm việc.
Tỉnh Phẩm dùng quan hệ của mình tìm cách liên lạc với Phương Tư Tư, Trì Nghiệp Đàn lên xe, muốn gọi điện thoại cho Cố Hàm, nhưng lại không biết nên nói cái gì. Giải thích hay là giả bộ như không có gì? Trì Nghiệp Đàn không muốn chọn một cái nào cả.
Lúc này, bên dưới Weibo của Trì Nghiệp Đàn cũng đang phát nổ, fans hâm mộ đều vào đây hỏi có phải là thật hay không? Trì Nghiệp Đàn là một tác gia, một biên kịch, không giống như thần tượng, hắn yêu đương cũng được, kết hôn cũng tốt, đều sẽ không xảy ra sự kiện thoát fans quy mô lớn, thế nhưng nếu như hắn là loại đàn ông cặn bã, vậy thì lại là một câu chuyện khác.
[Trì lão sư yêu đương? Sao mà trước đây một chút động tĩnh cũng không có, công tác bảo mật tốt như vậy luôn?]
[Tại sao Trì lão sư không phát Weibo? Chỉ có mỗi phía bên kia đơn phương phát, tôi không tin.]
[Trì Nghiệp Đàn đây là không muốn thừa nhận sao? Bị chụp thì nhà gái ra mặt giải thích, còn Trì Nghiệp Đàn thì lại giả chết?]
[Tác gia yêu đương thì có cái gì không thể công khai chứ? Trì lão sư không nói lời nào, cảm giác, cảm giác chuyện này có ẩn tình khác.]
[Còn có thể có cái ẩn tình gì? Chú Trì Nghiệp Đàn cũng đã công khai xác nhận rồi còn gì?]
[Tôi có một câu hỏi, tin tức đã phát ra lâu như vậy, tại sao không có bất kỳ một “người biết chuyện” nào trong giới xuất hiện phát biểu ý kiến vậy? Nếu như Trì lão sư đúng thật là đang yêu đương, người trong giới chung quy cũng phải nói vài câu chúc phúc chứ?]
[Lầu trên nói như vậy hình như cũng hơi có lý, không thể nào toàn bộ thế giới chỉ có một mình chú của Trì lão sư biết anh ấy đang yêu đương được.]
[Chẳng lẽ Trì lão sư nhà chúng ta ở trong giới nhân duyên kém đến mức ngay cả yêu đương cũng không được xem là chuyện vui, không có lấy một người tình nguyện chúc phúc?]
Lúc Cố Hàm nhìn thấy hot search này, anh đang ở trên tàu điện ngầm trở về nhà. Vẻ mặt vô cảm xúc khác hoàn toàn với ngày thường.
Trong tấm ảnh, cô gái dường như không nỡ rời đi, cho nên quay đầu lại nhìn Trì Nghiệp Đàn, Trì Nghiệp Đàn đứng bên cạnh cửa, đưa mắt nhìn theo cô gái. Nếu như không nhìn kỹ, đây đích thực là một cặp đôi lén lút gặp nhau, nói chưa hết lời đã phải lập tức tách ra.
Ánh mắt Cố Hàm tối hẳn đi, ảnh chụp tương đối sắc nét, mặt Trì Nghiệp Đàn hoàn toàn không có cảm xúc gì, lúc cô gái ngoái đầu nhìn lại, mũi chân Trì Nghiệp Đàn cũng đã vòng đi, rõ ràng là đang muốn quay vào, hoàn toàn không có tồn tại cái gọi là “Đưa mắt nhìn theo”. Chỉ có thể nói tấm hình này được chụp quá vi diệu, kết hợp với câu chữ, có thể lừa gạt được cả đống người.
Cố Hàm tin tưởng Trì Nghiệp Đàn sẽ không đến mức tìm một cô gái để lừa dối kết hôn, nếu như vấn đề không phải ở chỗ Trì Nghiệp Đàn, vậy thì vấn đề chỉ có thể nằm ở cô gái kia. Hơn nữa, nếu như Trì Nghiệp Đàn thật sự yêu thương, nhất định sẽ vô cùng yêu thích đối phương, dựa theo tính cách của Trì Nghiệp Đàn cùng với hiểu biết của anh về hắn, tuyệt đối không có khả năng trong nhà một món đồ của đối phương cũng không có, theo suy đoán này, chuyện yêu đương kia hiển nhiên chính là bịa đặt.
Nghĩ như vậy, Cố Hàm gửi hai cái tin nhắn, một cái cho Hám Thù, một cái cho Cố Ngạo, sau khi xuống tàu điện ngầm, mới thử gọi điện cho Trì Nghiệp Đàn, cũng không chắc chắn liệu Trì Nghiệp Đàn có vì không muốn bị làm phiền mà tắt máy hay không.
Trì Nghiệp Đàn không có tắt máy, sau khi nhìn thấy cuộc gọi của Cố Hàm, hắn sửng sốt một chút, sau đó nhận cuộc gọi với tâm trạng phức tạp: “Alo?”
Giọng điệu của Cố Hàm rất thoải mái, anh không muốn tăng thêm áp lực cho Trì Nghiệp Đàn: “Chuyện anh yêu đương, em chắc không phải là người biết cuối cùng đâu nhỉ?”
Cố Hàm vừa nói chuyện, Trì Nghiệp Đàn liền cảm thấy nhẹ nhõm, nếu bảo hắn gọi điện cho Cố Hàm, hắn thật sự không biết phải mở lời như thế nào: “Tôi cũng chỉ vừa mới phát hiện mình đang yêu đương.”
Quả nhiên là vậy.
Cố Hàm thở dài trong lòng: “Là ai muốn chỉnh anh?”
Trì Nghiệp Đàn không muốn nói dối Cố Hàm, nên đem chuyện hôm nay chú hắn dẫn theo Phương Tư Tư đến tìm hắn kể cho anh.
Ngày hôm qua, lúc ở “Why” uống rượu, Trì Nghiệp Đàn cũng có nhắc vài chuyện về nhà chú hắn với Cố Hàm, không nói chi tiết, nhưng đủ để Cố Hàm hiểu một cách đại khái, lúc đó Cố Hàm cũng không quá để tâm, người có lòng tham không đáy xưa nay không ít, chỉ cần không động đến Trì Nghiệp Đàn, anh cũng không muốn nói nhiều.
Giọng điệu của Cố Hàm vẫn không thay đổi, nhưng ánh mắt rõ ràng đã lạnh như băng: “Anh có tính toán gì không?”
“Tôi bảo Tỉnh Phẩm liên lạc với Phương Tư Tư, thử xem có thể giải quyết chuyện này với cô ta hay không.” Tiêu tiền là việc không thể tránh khỏi. Hắn không tin chú hắn có thể bảo Phương Tư Tư chạy đến diễn một màn này mà không cho cô ta chút tiền cát-xê.
“Cũng được. Nghiệp Đàn, em biết có lẽ anh không muốn chuyện trong nhà bị phơi bày ra ngoài, nhưng em vẫn phải nhắc nhở anh vài câu, phải chuẩn bị sẵn sàng, chú của anh đã ra đứng đường*, thông qua ông ta tra ra được nhà anh là chuyện rất dễ dàng.” Trong thời đại internet phát triển hiện nay, chuyện này thật sự không hề khó.
* Cái từ “đứng đường” này nguyên văn là 站街: nghĩa gốc chính xác là “đứng đường” mà chúng ta vẫn biết á! Ý của Nhị thiếu chính là “Chú của Trì Nghiệp Đàn đã công khai xuất đầu lộ diện” rồi.
Trì Nghiệp Đàn bị hai chữ “Đứng đường” của Cố Hàm chọc cười: “Tôi hiểu rồi.” Mọi chuyện đã đến nước này, hắn chỉ có thể cố gắng hết sức không làm liên lụy đến Noãn Phong.
Cố Hàm đi theo dòng người rời khỏi nhà ga, “Cái bình rượu em dùng để trả tiền thuê phòng hôm bữa, em vẫn chưa có nếm thử, hay là tối hôm nay chúng ta mở đi?”
Trì Nghiệp Đàn lại bắt đầu dùng cái thái độ xa cách, hừ một tiếng nói: “Nhớ thương chai rượu đã tặng đi à? Em đúng là có lòng quá, thứ lỗi, tôi không chiêu đãi được.”
Hôm nay bên ngoài tiểu khu nhà hắn chắc chắn sẽ có phóng viên, mặc dù Cố Hàm không phải người nổi tiếng, nhưng ra vào ít nhiều cũng sẽ gặp phiền phức.
“Vậy nhớ giữ lại cho em, lần sau cùng uống.”
“Còn phải xem tâm tình tôi thế nào đã.”
“Ừ….” Cúp điện thoại, Cố Hàm đi vào tiểu khu chỗ mình ở, nhưng không về nhà, mà đi xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm, lái chiếc xe mình không hay dùng lần nữa rời khỏi tiểu khu.
Ở trong mắt người khác, anh là bác sĩ cứu người trị bệnh, là một bác sĩ dịu dàng với tất cả mọi người, cả hai đánh giá này Cố Hàm đều rất vui vẻ tiếp nhận. Nhưng cho dù anh là bác sĩ tốt, anh cũng không phải kẻ ăn chay.
Tỉnh Phẩm bên kia vừa mới ra tay đã bị cản trở. Y tìm được phương thức liên lạc với Phương Tư Tư, nhưng lúc gọi điện đầu bên kia lại là âm thanh nhắc nhở đã tắt máy, hiển nhiên là cố ý không để cho y tìm được mình. Sau đó Tỉnh Phẩm lại tìm được chỗ ở của Phương Tư Tư, bên bất động sản nói người vừa mới dọn đi mấy hôm trước.
Trì Nghiệp Đàn vẫn không đưa ra bất kỳ một lời phản hồi nào, suy đoán trên mạng cũng càng lúc càng nhiều. Trì Nghiệp Đàn là một hot biên kịch, các doanh tiêu hào* sẽ không bỏ qua cơ hội cọ nhiệt độ này, mà mấy bài viết phỏng đoán cọ nhiệt này cũng chính là tấm khiên che chở giúp đỡ rất tốt cho thủy quân, vì vậy chỉ trong một thời gian ngắn, mấy cái mác như “Không chịu trách nhiệm”, “Vô trách nhiệm”, “Để nhà gái một mình đối mặt với chuyện tình cảm”…. đã dán đầy lên người Trì Nghiệp Đàn.
* Doanh tiêu hào – nguyên văn là 营销号: blogger, tài khoản mạng chuyên đăng tin bài về showbiz, đôi khi có thể nhằm mục đích bôi xấu hoặc thanh minh cho một nghệ sĩ nào đó.
Tỉnh Phẩm vừa tức giận, vừa liên lạc làm quan hệ công chúng. Chuyện này rắc rối là vì Trì Nghiệp Đàn không muốn lôi anh trai vào, cho nên bọn y mới không thể trực tiếp dùng thủ đoạn được. Nhờ người ra mặt cho Trì Nghiệp Đàn cũng là một cách, nhưng phải nói như thế nào, nhờ ai nói…. còn cần phải bàn bạc lại.
Trì Nghiệp Đàn không liên lạc được với Phương Tư Tư, chỉ có thể chịu đựng cơn buồn nôn gọi điện cho Trì Kiến.
Trì Kiến có vẻ đã biết trước Trì Nghiệp Đàn chắc chắn sẽ gọi cho ông ta, vô cùng bình tĩnh nói: “Nghiệp Đàn à, sao giờ này lại gọi cho chú, ăn cơm chưa?”
Trì Nghiệp Đàn cũng không khách sáo với ông ta, đi thẳng vào vấn đề: “Ông muốn gì?”
“Ôi, cháu cái đứa nhỏ này sao lại nói chuyện hung như vậy? Đều là người trong nhà, có chuyện gì không thể nói nhẹ nhàng được hay sao?”
“Nói nhẹ nhàng? Ông đứng ra thừa nhận cho tôi một cô bạn gái, còn bảo tôi nói chuyện nhẹ nhàng?” Trải qua chuyện này, cái chức danh “Trưởng bối” vốn đang lung lay sắp đổ của Trì Kiến, đã triệt để bị Trì Nghiệp Đàn giẫm cho nát bét.
Trì Kiến giả vờ vô tội nói: “Chú thím là thật lòng giới thiệu cô gái thích hợp cho cháu xem mắt, cháu nói xem cháu lớn như vậy, công việc lại bề bộn, dù sao cũng phải có một người thân thiết ở bên cạnh. Tư Tư mọi phương diện đều rất phù hợp, lại rất thích cháu, không phải rất tốt sao? Với lại trưởng bối bọn chú đều cảm thấy hai đứa rất xứng, cháu cứ thử với Tư Tư xem, nếu không thì thím cháu cũng không biết phải nói với nhà mẹ đẻ bên kia thế nào.”
Thanh âm của Trì Nghiệp Đàn đã lạnh đến tận xương tủy: “Ông cho rằng tôi thật sự không dám xé rách mặt nhau đúng không?”
“Xem cháu kìa, đều là người một nhà, đừng nói khó nghe như vậy. Anh trai cháu hiện tại sức khỏe không tốt, vẫn còn đang nằm trong bệnh viện đấy. Cháu thế nào cũng phải suy nghĩ cho nó, nếu như cháu làm ầm ĩ lên, tất cả mọi người đều xấu mặt, áp lực của anh cháu lại nặng thêm, sợ là lại phải tiếp tục ở đó thêm một thời gian nữa.”
Kẻ đê tiện thì không ai địch lại, hôm nay Trì Nghiệp Đàn đã cảm nhận được. Có điều hắn cũng đã nghĩ tới trường hợp xấu nhất, cùng lắm thì hắn come out, như vậy là có thể đem tất cả vấn đề đổ hết lên trên người ông ta, thế nhưng sẽ phải xé nát mặt nhau, cũng không xác định được liệu có ảnh hưởng đến việc quảng bá 《Nữ Thừa tướng》hay không.
Trì Kiến hắng giọng một cái, lại nói: “Thật ra nếu như cháu không vừa mắt Tư Tư, cũng không phải không có biện pháp, chỉ cần cho nhà mẹ thím cháu bên kia một cái bậc thang, bọn họ sẽ không nói thêm gì. Nhà mẹ đẻ thím cháu đặc biệt coi trọng Tiểu Kha, nếu như Tiểu Kha có thể vào Noãn Phong làm việc, có một chức vụ tốt, bọn họ nhất định sẽ rất vui mừng, như vậy chuyện của cháu và Tư Tư không thành cũng sẽ không sao hết, cùng lắm thì sau đó lại sắp xếp cho mấy đứa trẻ trong nhà họ thêm vài vị trí. Đều là người một nhà, mọi người giúp đỡ lẫn nhau, tất cả cùng có lợi, không phải rất tốt….”
Không đợi Trì Kiến nói xong, Trì Nghiệp Đàn đã trực tiếp cúp điện thoại, cho dù 《Nữ Thừa tướng》 không thể quay, hắn cũng sẽ không để cho bất kỳ một ai có quan hệ với Trì Kiến tiến vào Noãn Phong!
Chuyện này cũng nhắc nhở hắn, phải nhanh chóng mạnh tay xử lý một nhà ông chú này, có thân thích như vậy, hắn và anh trai đều không thể sống yên ổn.
Trong lúc Trì Nghiệp Đàn đang suy nghĩ xem có nên đến bệnh viện nói chuyện với anh trai hay không, Tỉnh Phẩm gọi điện thoại tới: “Ông chủ, mau xem Weibo, Nhàn Thù tag tên anh.”
“Nhàn Thù?” Trì Nghiệp Đàn khó hiểu, mặc dù hắn rất thưởng thức vị tác gia Nhàn Thù này, nhưng hai người chưa từng qua lại với nhau, đối phương vào lúc này tag tên hắn làm cái gì?
Trì Nghiệp Đàn không ngắt cuộc gọi, dùng máy tính bảng lên Weibo, rất nhanh đã tìm được bài đăng Nhàn Thù tag tên hắn kia…..
Nhàn Thù V: Chuyện gì xảy ra vậy, chú cậu muốn ép duyên cậu à? @Trì Nghiệp Đàn V.
Hết chương 16
Ý niệm này hiện lên trong đầu, Trì Nghiệp Đàn lại tự chửi bản thân, cái này thì có quan hệ gì với Cố Hàm? Sợ là Cố Hàm căn bản chả thèm để ý, thậm chí có khả năng mạng cũng không lên.
“Ông chủ….” Tỉnh Phẩm run rẩy đưa điện thoại cho Trì Nghiệp Đàn, “Cái cô gái áo trắng kia đích thân ra trận, thừa nhận hai người thật sự đang hẹn hò.”
Trì Nghiệp Đàn nhìn lướt qua, Phương Tư Tư đăng một tấm ảnh của chính mình, có thể thấy được là cùng một người với tấm ảnh treo trên hot search, nói rằng mình và Trì Nghiệp Đàn được hai bên gia đình giới thiệu xem mắt, hai người đều có ấn tượng tốt về nhau, đã hẹn hò được một thời gian, hôm nay cô đến đưa đồ cho Trì Nghiệp Đàn, không ngờ lại bị người ta chụp lén.
Trì Nghiệp Đàn không phải chưa từng gặp người khiến cho người ta chán ghét, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp được người khiến hắn chán ghét đến độ không thể che giấu.
Tình huống hiện tại khiến cho Trì Nghiệp Đàn rơi vào thế thụ động, Trì Kiến nhảy ra làm chứng hắn và Phương Tư Tư đang hẹn hò, Phương Tư Tư cũng tự phát Weibo, nói đang quen hắn. Hắn chắc chắn không thể nhận, nhưng không nhận, người ngoài nhất định sẽ cho rằng hắn là tên đàn ông cặn bã, dù sao thì chú hắn cũng đã xác nhận đó là bạn gái hắn.
Về việc phủ nhận quan hệ giữa hắn và Trì Kiến, điều này đương nhiên là không thể được, mặc dù hắn chưa từng nói với bên ngoài về tình hình trong nhà, nhưng Trì Kiến thật sự là chú ruột của hắn, cho dù người khác không điều tra, Trì Kiến cũng sẽ cố gắng chứng minh. Hắn lại không muốn vấn đề mâu thuẫn trong nhà lộ ra ngoài, để cho người khác bàn tán bới móc chuyện gia đình hắn, cho nên đây cũng không phải cách hay.
Chuyện này rõ ràng là Trì Kiến tính kế hắn, đoán chừng là do tranh cãi trong bệnh viện ngày hôm bữa, Trì Kiến nuốt không trôi cục tức, cố tình bày ra cái chuyện kinh tởm này cho hắn, có lẽ là muốn dựa vào đây chiếm chút lợi ích.
Trì Nghiệp Đàn không có gánh nặng như thần tượng, nhưng thân là người nổi tiếng, nhất cử nhất động của hắn đều thu hút sự chú ý của người khác, bởi vậy, mấy loại chuyện xé rách mặt nhau này, hắn buộc phải kiềm chế lại, tránh ảnh hưởng đến anh trai đang bệnh, không thể để cho anh trai nổi giận.
Tùng Sâm ra ngoài đi vệ sinh, nghe trợ lý nói chuyện hot search. Vừa rồi tất cả mọi người đều chăm chú đến chuyện casting, không ai xem điện thoại, ai cũng không ngờ tới chuyện này lại xảy ra ngay trong lúc bọn họ đang chuyên tâm làm việc, nếu như sớm một chút, còn có thể kịp thời gỡ hot search xuống.
“Chuyện là thế nào vậy?” Tùng Sâm kéo Trì Nghiệp Đàn sang một bên, nhỏ giọng hỏi.
Tính hướng của Trì Nghiệp Đàn trong giới không phải là bí mật, đặc biệt là với những đạo diễn thân thiết với Trì Nghiệp Đàn như bọn ông, trong lòng đều hiểu rõ, đột nhiên truyền ra một cái scandal với phụ nữ, nhìn thế nào cũng thấy là có người cố ý bôi đen Trì Nghiệp Đàn.
Trì Nghiệp Đàn bực bội siết tay thành đấm: “Thân thích cực phẩm trong nhà.”
Bởi vì là người quen, Trì Nghiệp Đàn mới sẵn lòng giải thích thêm một câu.
Tùng Sâm vỗ vỗ bả vai Trì Nghiệp Đàn, cũng rất bất đắc dĩ. Ông không hiểu tình huống trong nhà Trì Nghiệp Đàn, không tiện bình luận gì nhiều: “Có gì cần giúp thì nói với chú, đừng khách khí.”
Trì Nghiệp Đàn gật đầu, không nói gì. Lúc này, Trì Nghiệp Đàn lâm vào thế bị động còn có một nguyên nhân nữa, giai đoạn tuyên truyền đầu tiên của 《Nữ Thừa tướng》 sắp bắt đầu, hắn với tư cách là nhà biên kịch, vào lúc này tốt nhất là không nên có chuyện xấu, nếu không một số cư dân mạng vô lý sẽ tẩy chay bộ phim, từ trên xuống dưới đoàn phim đều sẽ bị tổn thất.
Sau khi Tùng Sâm rời đi, Trì Nghiệp Đàn nói với Tỉnh Phẩm: “Trước tiên đừng phản hồi gì cả, đi điều tra số điện thoại của Phương Tư Tư, xem xem cô ta rốt cuộc là muốn cái gì?”
Tỉnh Phẩm nghiêm túc gật đầu, chuyện liên quan đến bát cơm và ông chủ y, y nhất định sẽ tăng tốc độ làm việc.
Tỉnh Phẩm dùng quan hệ của mình tìm cách liên lạc với Phương Tư Tư, Trì Nghiệp Đàn lên xe, muốn gọi điện thoại cho Cố Hàm, nhưng lại không biết nên nói cái gì. Giải thích hay là giả bộ như không có gì? Trì Nghiệp Đàn không muốn chọn một cái nào cả.
Lúc này, bên dưới Weibo của Trì Nghiệp Đàn cũng đang phát nổ, fans hâm mộ đều vào đây hỏi có phải là thật hay không? Trì Nghiệp Đàn là một tác gia, một biên kịch, không giống như thần tượng, hắn yêu đương cũng được, kết hôn cũng tốt, đều sẽ không xảy ra sự kiện thoát fans quy mô lớn, thế nhưng nếu như hắn là loại đàn ông cặn bã, vậy thì lại là một câu chuyện khác.
[Trì lão sư yêu đương? Sao mà trước đây một chút động tĩnh cũng không có, công tác bảo mật tốt như vậy luôn?]
[Tại sao Trì lão sư không phát Weibo? Chỉ có mỗi phía bên kia đơn phương phát, tôi không tin.]
[Trì Nghiệp Đàn đây là không muốn thừa nhận sao? Bị chụp thì nhà gái ra mặt giải thích, còn Trì Nghiệp Đàn thì lại giả chết?]
[Tác gia yêu đương thì có cái gì không thể công khai chứ? Trì lão sư không nói lời nào, cảm giác, cảm giác chuyện này có ẩn tình khác.]
[Còn có thể có cái ẩn tình gì? Chú Trì Nghiệp Đàn cũng đã công khai xác nhận rồi còn gì?]
[Tôi có một câu hỏi, tin tức đã phát ra lâu như vậy, tại sao không có bất kỳ một “người biết chuyện” nào trong giới xuất hiện phát biểu ý kiến vậy? Nếu như Trì lão sư đúng thật là đang yêu đương, người trong giới chung quy cũng phải nói vài câu chúc phúc chứ?]
[Lầu trên nói như vậy hình như cũng hơi có lý, không thể nào toàn bộ thế giới chỉ có một mình chú của Trì lão sư biết anh ấy đang yêu đương được.]
[Chẳng lẽ Trì lão sư nhà chúng ta ở trong giới nhân duyên kém đến mức ngay cả yêu đương cũng không được xem là chuyện vui, không có lấy một người tình nguyện chúc phúc?]
Lúc Cố Hàm nhìn thấy hot search này, anh đang ở trên tàu điện ngầm trở về nhà. Vẻ mặt vô cảm xúc khác hoàn toàn với ngày thường.
Trong tấm ảnh, cô gái dường như không nỡ rời đi, cho nên quay đầu lại nhìn Trì Nghiệp Đàn, Trì Nghiệp Đàn đứng bên cạnh cửa, đưa mắt nhìn theo cô gái. Nếu như không nhìn kỹ, đây đích thực là một cặp đôi lén lút gặp nhau, nói chưa hết lời đã phải lập tức tách ra.
Ánh mắt Cố Hàm tối hẳn đi, ảnh chụp tương đối sắc nét, mặt Trì Nghiệp Đàn hoàn toàn không có cảm xúc gì, lúc cô gái ngoái đầu nhìn lại, mũi chân Trì Nghiệp Đàn cũng đã vòng đi, rõ ràng là đang muốn quay vào, hoàn toàn không có tồn tại cái gọi là “Đưa mắt nhìn theo”. Chỉ có thể nói tấm hình này được chụp quá vi diệu, kết hợp với câu chữ, có thể lừa gạt được cả đống người.
Cố Hàm tin tưởng Trì Nghiệp Đàn sẽ không đến mức tìm một cô gái để lừa dối kết hôn, nếu như vấn đề không phải ở chỗ Trì Nghiệp Đàn, vậy thì vấn đề chỉ có thể nằm ở cô gái kia. Hơn nữa, nếu như Trì Nghiệp Đàn thật sự yêu thương, nhất định sẽ vô cùng yêu thích đối phương, dựa theo tính cách của Trì Nghiệp Đàn cùng với hiểu biết của anh về hắn, tuyệt đối không có khả năng trong nhà một món đồ của đối phương cũng không có, theo suy đoán này, chuyện yêu đương kia hiển nhiên chính là bịa đặt.
Nghĩ như vậy, Cố Hàm gửi hai cái tin nhắn, một cái cho Hám Thù, một cái cho Cố Ngạo, sau khi xuống tàu điện ngầm, mới thử gọi điện cho Trì Nghiệp Đàn, cũng không chắc chắn liệu Trì Nghiệp Đàn có vì không muốn bị làm phiền mà tắt máy hay không.
Trì Nghiệp Đàn không có tắt máy, sau khi nhìn thấy cuộc gọi của Cố Hàm, hắn sửng sốt một chút, sau đó nhận cuộc gọi với tâm trạng phức tạp: “Alo?”
Giọng điệu của Cố Hàm rất thoải mái, anh không muốn tăng thêm áp lực cho Trì Nghiệp Đàn: “Chuyện anh yêu đương, em chắc không phải là người biết cuối cùng đâu nhỉ?”
Cố Hàm vừa nói chuyện, Trì Nghiệp Đàn liền cảm thấy nhẹ nhõm, nếu bảo hắn gọi điện cho Cố Hàm, hắn thật sự không biết phải mở lời như thế nào: “Tôi cũng chỉ vừa mới phát hiện mình đang yêu đương.”
Quả nhiên là vậy.
Cố Hàm thở dài trong lòng: “Là ai muốn chỉnh anh?”
Trì Nghiệp Đàn không muốn nói dối Cố Hàm, nên đem chuyện hôm nay chú hắn dẫn theo Phương Tư Tư đến tìm hắn kể cho anh.
Ngày hôm qua, lúc ở “Why” uống rượu, Trì Nghiệp Đàn cũng có nhắc vài chuyện về nhà chú hắn với Cố Hàm, không nói chi tiết, nhưng đủ để Cố Hàm hiểu một cách đại khái, lúc đó Cố Hàm cũng không quá để tâm, người có lòng tham không đáy xưa nay không ít, chỉ cần không động đến Trì Nghiệp Đàn, anh cũng không muốn nói nhiều.
Giọng điệu của Cố Hàm vẫn không thay đổi, nhưng ánh mắt rõ ràng đã lạnh như băng: “Anh có tính toán gì không?”
“Tôi bảo Tỉnh Phẩm liên lạc với Phương Tư Tư, thử xem có thể giải quyết chuyện này với cô ta hay không.” Tiêu tiền là việc không thể tránh khỏi. Hắn không tin chú hắn có thể bảo Phương Tư Tư chạy đến diễn một màn này mà không cho cô ta chút tiền cát-xê.
“Cũng được. Nghiệp Đàn, em biết có lẽ anh không muốn chuyện trong nhà bị phơi bày ra ngoài, nhưng em vẫn phải nhắc nhở anh vài câu, phải chuẩn bị sẵn sàng, chú của anh đã ra đứng đường*, thông qua ông ta tra ra được nhà anh là chuyện rất dễ dàng.” Trong thời đại internet phát triển hiện nay, chuyện này thật sự không hề khó.
* Cái từ “đứng đường” này nguyên văn là 站街: nghĩa gốc chính xác là “đứng đường” mà chúng ta vẫn biết á! Ý của Nhị thiếu chính là “Chú của Trì Nghiệp Đàn đã công khai xuất đầu lộ diện” rồi.
Trì Nghiệp Đàn bị hai chữ “Đứng đường” của Cố Hàm chọc cười: “Tôi hiểu rồi.” Mọi chuyện đã đến nước này, hắn chỉ có thể cố gắng hết sức không làm liên lụy đến Noãn Phong.
Cố Hàm đi theo dòng người rời khỏi nhà ga, “Cái bình rượu em dùng để trả tiền thuê phòng hôm bữa, em vẫn chưa có nếm thử, hay là tối hôm nay chúng ta mở đi?”
Trì Nghiệp Đàn lại bắt đầu dùng cái thái độ xa cách, hừ một tiếng nói: “Nhớ thương chai rượu đã tặng đi à? Em đúng là có lòng quá, thứ lỗi, tôi không chiêu đãi được.”
Hôm nay bên ngoài tiểu khu nhà hắn chắc chắn sẽ có phóng viên, mặc dù Cố Hàm không phải người nổi tiếng, nhưng ra vào ít nhiều cũng sẽ gặp phiền phức.
“Vậy nhớ giữ lại cho em, lần sau cùng uống.”
“Còn phải xem tâm tình tôi thế nào đã.”
“Ừ….” Cúp điện thoại, Cố Hàm đi vào tiểu khu chỗ mình ở, nhưng không về nhà, mà đi xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm, lái chiếc xe mình không hay dùng lần nữa rời khỏi tiểu khu.
Ở trong mắt người khác, anh là bác sĩ cứu người trị bệnh, là một bác sĩ dịu dàng với tất cả mọi người, cả hai đánh giá này Cố Hàm đều rất vui vẻ tiếp nhận. Nhưng cho dù anh là bác sĩ tốt, anh cũng không phải kẻ ăn chay.
Tỉnh Phẩm bên kia vừa mới ra tay đã bị cản trở. Y tìm được phương thức liên lạc với Phương Tư Tư, nhưng lúc gọi điện đầu bên kia lại là âm thanh nhắc nhở đã tắt máy, hiển nhiên là cố ý không để cho y tìm được mình. Sau đó Tỉnh Phẩm lại tìm được chỗ ở của Phương Tư Tư, bên bất động sản nói người vừa mới dọn đi mấy hôm trước.
Trì Nghiệp Đàn vẫn không đưa ra bất kỳ một lời phản hồi nào, suy đoán trên mạng cũng càng lúc càng nhiều. Trì Nghiệp Đàn là một hot biên kịch, các doanh tiêu hào* sẽ không bỏ qua cơ hội cọ nhiệt độ này, mà mấy bài viết phỏng đoán cọ nhiệt này cũng chính là tấm khiên che chở giúp đỡ rất tốt cho thủy quân, vì vậy chỉ trong một thời gian ngắn, mấy cái mác như “Không chịu trách nhiệm”, “Vô trách nhiệm”, “Để nhà gái một mình đối mặt với chuyện tình cảm”…. đã dán đầy lên người Trì Nghiệp Đàn.
* Doanh tiêu hào – nguyên văn là 营销号: blogger, tài khoản mạng chuyên đăng tin bài về showbiz, đôi khi có thể nhằm mục đích bôi xấu hoặc thanh minh cho một nghệ sĩ nào đó.
Tỉnh Phẩm vừa tức giận, vừa liên lạc làm quan hệ công chúng. Chuyện này rắc rối là vì Trì Nghiệp Đàn không muốn lôi anh trai vào, cho nên bọn y mới không thể trực tiếp dùng thủ đoạn được. Nhờ người ra mặt cho Trì Nghiệp Đàn cũng là một cách, nhưng phải nói như thế nào, nhờ ai nói…. còn cần phải bàn bạc lại.
Trì Nghiệp Đàn không liên lạc được với Phương Tư Tư, chỉ có thể chịu đựng cơn buồn nôn gọi điện cho Trì Kiến.
Trì Kiến có vẻ đã biết trước Trì Nghiệp Đàn chắc chắn sẽ gọi cho ông ta, vô cùng bình tĩnh nói: “Nghiệp Đàn à, sao giờ này lại gọi cho chú, ăn cơm chưa?”
Trì Nghiệp Đàn cũng không khách sáo với ông ta, đi thẳng vào vấn đề: “Ông muốn gì?”
“Ôi, cháu cái đứa nhỏ này sao lại nói chuyện hung như vậy? Đều là người trong nhà, có chuyện gì không thể nói nhẹ nhàng được hay sao?”
“Nói nhẹ nhàng? Ông đứng ra thừa nhận cho tôi một cô bạn gái, còn bảo tôi nói chuyện nhẹ nhàng?” Trải qua chuyện này, cái chức danh “Trưởng bối” vốn đang lung lay sắp đổ của Trì Kiến, đã triệt để bị Trì Nghiệp Đàn giẫm cho nát bét.
Trì Kiến giả vờ vô tội nói: “Chú thím là thật lòng giới thiệu cô gái thích hợp cho cháu xem mắt, cháu nói xem cháu lớn như vậy, công việc lại bề bộn, dù sao cũng phải có một người thân thiết ở bên cạnh. Tư Tư mọi phương diện đều rất phù hợp, lại rất thích cháu, không phải rất tốt sao? Với lại trưởng bối bọn chú đều cảm thấy hai đứa rất xứng, cháu cứ thử với Tư Tư xem, nếu không thì thím cháu cũng không biết phải nói với nhà mẹ đẻ bên kia thế nào.”
Thanh âm của Trì Nghiệp Đàn đã lạnh đến tận xương tủy: “Ông cho rằng tôi thật sự không dám xé rách mặt nhau đúng không?”
“Xem cháu kìa, đều là người một nhà, đừng nói khó nghe như vậy. Anh trai cháu hiện tại sức khỏe không tốt, vẫn còn đang nằm trong bệnh viện đấy. Cháu thế nào cũng phải suy nghĩ cho nó, nếu như cháu làm ầm ĩ lên, tất cả mọi người đều xấu mặt, áp lực của anh cháu lại nặng thêm, sợ là lại phải tiếp tục ở đó thêm một thời gian nữa.”
Kẻ đê tiện thì không ai địch lại, hôm nay Trì Nghiệp Đàn đã cảm nhận được. Có điều hắn cũng đã nghĩ tới trường hợp xấu nhất, cùng lắm thì hắn come out, như vậy là có thể đem tất cả vấn đề đổ hết lên trên người ông ta, thế nhưng sẽ phải xé nát mặt nhau, cũng không xác định được liệu có ảnh hưởng đến việc quảng bá 《Nữ Thừa tướng》hay không.
Trì Kiến hắng giọng một cái, lại nói: “Thật ra nếu như cháu không vừa mắt Tư Tư, cũng không phải không có biện pháp, chỉ cần cho nhà mẹ thím cháu bên kia một cái bậc thang, bọn họ sẽ không nói thêm gì. Nhà mẹ đẻ thím cháu đặc biệt coi trọng Tiểu Kha, nếu như Tiểu Kha có thể vào Noãn Phong làm việc, có một chức vụ tốt, bọn họ nhất định sẽ rất vui mừng, như vậy chuyện của cháu và Tư Tư không thành cũng sẽ không sao hết, cùng lắm thì sau đó lại sắp xếp cho mấy đứa trẻ trong nhà họ thêm vài vị trí. Đều là người một nhà, mọi người giúp đỡ lẫn nhau, tất cả cùng có lợi, không phải rất tốt….”
Không đợi Trì Kiến nói xong, Trì Nghiệp Đàn đã trực tiếp cúp điện thoại, cho dù 《Nữ Thừa tướng》 không thể quay, hắn cũng sẽ không để cho bất kỳ một ai có quan hệ với Trì Kiến tiến vào Noãn Phong!
Chuyện này cũng nhắc nhở hắn, phải nhanh chóng mạnh tay xử lý một nhà ông chú này, có thân thích như vậy, hắn và anh trai đều không thể sống yên ổn.
Trong lúc Trì Nghiệp Đàn đang suy nghĩ xem có nên đến bệnh viện nói chuyện với anh trai hay không, Tỉnh Phẩm gọi điện thoại tới: “Ông chủ, mau xem Weibo, Nhàn Thù tag tên anh.”
“Nhàn Thù?” Trì Nghiệp Đàn khó hiểu, mặc dù hắn rất thưởng thức vị tác gia Nhàn Thù này, nhưng hai người chưa từng qua lại với nhau, đối phương vào lúc này tag tên hắn làm cái gì?
Trì Nghiệp Đàn không ngắt cuộc gọi, dùng máy tính bảng lên Weibo, rất nhanh đã tìm được bài đăng Nhàn Thù tag tên hắn kia…..
Nhàn Thù V: Chuyện gì xảy ra vậy, chú cậu muốn ép duyên cậu à? @Trì Nghiệp Đàn V.
Hết chương 16
Bình luận truyện