Em Gái Dịu Dàng Và Anh Trai Ma Quỷ

Chương 39: Cách " ăn " mới ... (H)



Edit: TrangQA830810

Phương Hân Ngữ bị ôm đặt lên trên ghế chỗ bàn ăn, mất tự nhiên di chuyển cặp mông " Cái quần chữ T này do nhân viên cửa hàng đồ lót chọn cho em, có cái lỗ nhỏ ở đũng quần, em mặc rất khó chịu "

Phương Tử Ngôn đưa tay vén váy Hân Ngữ lên, vừa nhìn đã phát hiện điểm đặc biệt bên trong của chiếc quần chữ T, giữa đũng quần có chừa một khe hẹp, nếu đem hai chân giang rộng có thể để miệng huyệt mềm mịn phơi bày, đoán chừng cố ý thiết kế như vậy để tăng cường tình thú lúc ân ái.

Phương Tử Ngôn cười nói. " Chiếc quần chữ T này quả rất tuyệt "

Phương Hân Ngữ nhắc nhở " Anh hai cắm nến đi "

" Được, cắm nến " Phương Tử Ngôn lấy trong túi ny lon một cây nến màu sắc rực rỡ, đẩy hai chân Hân Ngữ ra, đem ngọn nến cắm vào bên trong khe huyệt căng mịn.

" Ừm..." Phương Hân Ngữ bị dị vật lạnh lẽo cứng rắn nhét vào, khó chịu càu nhàu. " Em nói là cắm lên bánh kem đó, anh hai hư! "

Phương Tử Ngôn ra lệnh " Để trừng phạt sai lầm em đã phạm, nên thay bánh kem thành em, anh chưa cho phép không được đem cây nến rút ra "

Phương Hân Ngữ khó khăn đứng lên, tiểu huyệt theo chuyển động của cô hút chặt dị vật vào sâu bên trong, khiến cô bước đi cực kỳ cứng ngắc. Phương Hân Ngữ lấy hai cây nến lớn và một cây nhỏ hơn cắm lên trên bánh kem, đại biểu cho sinh nhật hai mươi hai tuổi của anh trai.

Phương Hân Ngữ châm nến rồi nói. " Anh hai cầu nguyện rồi thổi nến đi "

Phương Tử Ngôn đi tắt đèn, phòng ăn chỉ còn mấy ngọn nến thắp sáng, hai tay Hân Ngữ nắm chặt chăm chú nhìn anh trai nguyện ước, sau đó hai người cùng thổi nến. Phút chốc gian phòng sáng rực, Phương Hân Ngữ làm nũng hỏi nguyện vọng của anh hai là gì.

Phương Tử Ngôn giơ tay nhéo cái mũi nhỏ xinh của em gái nói " Nói ra sẽ không thành hiện thực "

Phương Hân Ngữ lè lưỡi, khinh thường hừ một tiếng.

" Bất quá có thể tiết lộ một chút, nguyện vọng của anh mãi mãi đều liên quan tới em " Phương Tử Ngôn ánh mắt đầy ẩ ý nhìn em gái đắm đuối, khoé miệng mỉm cười vui vẻ làm Hân Ngữ mặt đỏ, tim nhảy bùm bùm.

Phương Hân Ngữ vì che giấu tâm trạng khẩn trương, đánh trống lãng nói. " Anh hai, ăn bánh ga tô đi, em đói "

Phương Tử Ngôn dùng dao rất thuần thục, ngay cả bánh ga tô đều cắt hết sức hoàn mỹ, vốn nhìn không ra bị cắt ở chỗ nào.

" Dĩa nhỏ đâu? " Phương Tử Ngôn sau khi cắt xong hỏi em gái.

" Quên chuẩn bị, để em đi lấy " Phương Hân Ngữ đang chuẩn bị chạy vào bếp lại bị anh trai kéo lại.

Phương Tử Ngôn vẻ mặt thần bí nở nụ cười ái muội. " Không cần lấy, anh hai có biện pháp này "

Dưới sự chỉ dẫn của anh trai, Phương Hân Ngữ nằm thẳng xuống sàn, Phương Tử Ngôn sợ em gái nhiễm lạnh, dịu dàng lấy thảm bông lót phía dưới.

Phương Hân Ngữ lo sợ bất an hỏi. " Anh hai, anh muốn làm gì? "

" Ăn bánh kem nha " Phương Tử Ngôn cầm trái cherry đặt lên môi Hân Ngữ sau đó cúi người hôn xuống, cùng cô nhấm nháp khối cherry kia. Anh tiếp tục ép hai chân cô dạng ra hình chữ M, thưởng thức động nhỏ trước mặt, đáy quần màu đen bao xung quanh miệng nhỏ, càng là nổi bật khe thịt mềm mại trắng hồng, trên đó còn đang cắm một cây nến.

Phương Hân Ngữ chu môi. " Anh hai, ngọn nến bên trong rất khó chịu "

" Mỗi ngày anh đút vào sao không thấy em nói khó chịu, còn không phải muốn cái lớn hơn nhồi vào, em thật là trẻ con "

Phương Tử Ngôn vén áo Hân Ngữ lên, lấy kem vẽ loạn lên hai đỉnh anh đào trước ngực " Em hiện tại cũng có nước ngọt, đút cho anh hai ăn được không ? "

" Em nào có nước..."

" Đây không phải à? " Phương Tử Ngôn dùng tay nắm hai bầu ngực nhỏ, cúi đầu liếm láp phần đỉnh.

Phương Tử Ngôn tà mị đưa lưỡi liếm một vòng quanh miệng nói " Nước của em thật ngọt, chảy không ngừng, có phải cũng đang muốn ăn lại của anh hai, anh đút cho em được không? "

Phương Tử Ngôn đem cây nến rút ra, Phương Hân Ngữ vời thở nhẹ thư thái, lại cảm nhận được một cự vật thô to đang chống đỡ khe huyệt, tách ra hai cánh hoa mập mạp tiến thẳng và u cốc chật hẹp.

" Ừm...Anh hai...thật phồng...thật thoải mái..." Cự vật của anh trai so với cây nến vừa to vừa cứng rắn hơn rất nhiều, vùi vào bên trong hết sức thoải mái, đụng cho linh hồn cô muốn bay đi.

Phương Tử Ngôn vẫn dùng sức nâng mông luật động, hai tay lại đem bánh kem tiếp tục vẽ loạn trên ngực Hân Ngữ

" Phía dưới đang ăn, chúng ta cũng nên tiếp tục ăn bánh "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện