Em Là Vị Hôn Thê Của Tôi
Chương 11: Hôn ước
Hết 1 tháng hắn cuối cùng cũng được thả tự do mà lông nhông ra ngoài hít thở không khí trong lành chứ không phải mùi thuốc clo và thuốc sát trùng. Ấy thế nhưng hắn lại cố gắng tỏ ra vô cùng bình tĩnh nhẹ nhàng hít thở luồng không khí ấy.
- Gió tây bắc đấy. Hít cho lắm vào- một giọng nói vang lên
Cái giọng này thì không thể nhầm được. Hắn quay đầu sang nhìn nó
- Một tháng không gặp cô vẫn như cũ nhỉ- hắn cười nhẹ
- Oa- nó tỏ vẻ rất ngạc nhiên- anh cười?
Đôi mắt nai ngây thơ to tròn hỏi
- Cô đúng là có tài diễn kịch- hắn nói
- Cảm ơn- nó nở nụ cười dịu dàng- Nhưng lần này không phải diễn kịch
- Không phải?- hắn bất ngờ khi nghe điều này
-Ưm- nó lắc đầu rồi nở một nụ cười thê lương- Không phải
Hắn ngạc nhiên khi nhìn nó lúc này chưa bao giờ nó dễ thương vậy. Khuôn mặt buồn rầu của nó thật hút hồn. Hắn trầm lặng suy nghĩ một vài điều gì đó
- Đi thôi
- Đi đâu? - Hắn hỏi
- Về nhà anh
- Nhà tôi?
- Phải
- Tại sao?
- Không biết sao tôi và anh có hôn ước
- Hôn ước?- Hắn nhíu mày khó chịu
- Tôi biết anh không yêu tôi, tôi biết anh đã yêu một người khác. Người con gái tên Nhược Anh ấy.
- Sao cô biết?- Hắn bất giác run lên
- Vì...cô ấy là chị tôi- Nó cố gắng kìm nén nước mắt
- Chị cô?- Hắn bất ngờ hỏi
- Phải hai người đã từng có một tình yêu thật đẹp phải không? Chị ấy lúc nào cũng kể về anh. Chị ấy luôn luôn vui vẻ khi kể về anh. Chị ấy thật lòng yêu anh. Xin đừng hận chị ấy. Chị ấy là bị ép phải rời khỏi anh. Chị ấy đã bị giết. Anh... biết gì không?- Tay nó run run- Chị là một người phụ nữ thông minh. Chị luôn có những phán đoán rất chính xác nhưng chị ấy đã mù quáng vì yêu. Chị ấy... tưởng rằng anh sẽ gặp nguy hiểm nếu bên cạnh anh. Mà anh biết không chị ấy đã bị giết bởi bạn thân cua anh- Tâm Phong. Vậy mà anh còn nghi ngờ chị ấy tôi hận anh.- Nó gần như gào lên
Ngừng lại một vài giây nó nói tiếp:
- Thê nhưng chị ấy vẫn tin tưởng anh. Chị ấy nói hãy yêu anh thay chị. Anh đã bị ấn tượng vì tôi có nét giống chị ấy, vì tính cách này quá giống chị ấy đúng chứ?- nó nói
Hắn thực sự chưa thể tiếp thu tiếp
- Anh đã biết rồi tôi cũng không cần phải diễn kịch nữa nhưng tôi sẽ cố gắng bên anh thay chị- nó nói rồi quay lưng bước đi- anh sẽ giúp tôi thực hiện tâm nguyện của chị chứ?
-...Được- hắn chần chừ rồi nói
- Cảm ơn- nó tiếp tục bước đi
- Gió tây bắc đấy. Hít cho lắm vào- một giọng nói vang lên
Cái giọng này thì không thể nhầm được. Hắn quay đầu sang nhìn nó
- Một tháng không gặp cô vẫn như cũ nhỉ- hắn cười nhẹ
- Oa- nó tỏ vẻ rất ngạc nhiên- anh cười?
Đôi mắt nai ngây thơ to tròn hỏi
- Cô đúng là có tài diễn kịch- hắn nói
- Cảm ơn- nó nở nụ cười dịu dàng- Nhưng lần này không phải diễn kịch
- Không phải?- hắn bất ngờ khi nghe điều này
-Ưm- nó lắc đầu rồi nở một nụ cười thê lương- Không phải
Hắn ngạc nhiên khi nhìn nó lúc này chưa bao giờ nó dễ thương vậy. Khuôn mặt buồn rầu của nó thật hút hồn. Hắn trầm lặng suy nghĩ một vài điều gì đó
- Đi thôi
- Đi đâu? - Hắn hỏi
- Về nhà anh
- Nhà tôi?
- Phải
- Tại sao?
- Không biết sao tôi và anh có hôn ước
- Hôn ước?- Hắn nhíu mày khó chịu
- Tôi biết anh không yêu tôi, tôi biết anh đã yêu một người khác. Người con gái tên Nhược Anh ấy.
- Sao cô biết?- Hắn bất giác run lên
- Vì...cô ấy là chị tôi- Nó cố gắng kìm nén nước mắt
- Chị cô?- Hắn bất ngờ hỏi
- Phải hai người đã từng có một tình yêu thật đẹp phải không? Chị ấy lúc nào cũng kể về anh. Chị ấy luôn luôn vui vẻ khi kể về anh. Chị ấy thật lòng yêu anh. Xin đừng hận chị ấy. Chị ấy là bị ép phải rời khỏi anh. Chị ấy đã bị giết. Anh... biết gì không?- Tay nó run run- Chị là một người phụ nữ thông minh. Chị luôn có những phán đoán rất chính xác nhưng chị ấy đã mù quáng vì yêu. Chị ấy... tưởng rằng anh sẽ gặp nguy hiểm nếu bên cạnh anh. Mà anh biết không chị ấy đã bị giết bởi bạn thân cua anh- Tâm Phong. Vậy mà anh còn nghi ngờ chị ấy tôi hận anh.- Nó gần như gào lên
Ngừng lại một vài giây nó nói tiếp:
- Thê nhưng chị ấy vẫn tin tưởng anh. Chị ấy nói hãy yêu anh thay chị. Anh đã bị ấn tượng vì tôi có nét giống chị ấy, vì tính cách này quá giống chị ấy đúng chứ?- nó nói
Hắn thực sự chưa thể tiếp thu tiếp
- Anh đã biết rồi tôi cũng không cần phải diễn kịch nữa nhưng tôi sẽ cố gắng bên anh thay chị- nó nói rồi quay lưng bước đi- anh sẽ giúp tôi thực hiện tâm nguyện của chị chứ?
-...Được- hắn chần chừ rồi nói
- Cảm ơn- nó tiếp tục bước đi
Bình luận truyện