Em Ngửi Thấy Hương Thơm

Chương 16: Đậm vị thịt



Châu Châu bị ném lên giường mềm mại, tóc dài tản ra, cô vừa định chống người dậy thì bị Hứa Gia Ngang chồm lên đè xuống.

Hứa Gia Ngang có vẻ rất kích động rất phấn khởi, lúc đưa đầu lưỡn tiến vào trong miệng Châu Châu thì tay đã bắt đầu sờ soạn lôi kéo quần áo của hai người.

Bọn họ quấn quýt lấy nhau, không khí không ngừng nóng lên. Hứa Gia Ngang buông tha môi cô, đi xuống cằm, rồi cổ…

Anh vừa liếm xương quai xanh của Châu Châu vừa dùng tay xoa nắn bầu ngực cô, đợi lúc anh phát hiện hai chân Châu Châu đang cọ xát vào nhau bèn di chuyển cơ thể cắn một cái lên đầu ngực cô.

Châu Châu dùng đầu gối cọ sát phần đùi của Hứa Gia Ngang, cô cảm thấy toàn thân mình đang bốc cháy, nhất là giữa hai chân, hơi nóng dâng trào như muốn hòa tan.

Tay Hứa Gia Ngang cách một lớp quần lót đè vào cửa hoa, rất nhanh đã sờ được một mảng ẩm ướt.

Anh cũng không vội vàng cởi quần lót của cô ra mà miệng từ bầu ngực mềm mại của cô di chuyển một đường thẳng xuống, lúc đi qua chiếc rốn nhỏ tinh tế sạch sẽ, anh cười cười dùng đầu lưỡi liếm một cái, bỗng nhiên Châu Châu thắt chặt bụng dưới, cô níu lấy chăn, cất tiếng run rẩy: “Ngứa…”

Hứa Gia Ngang không buông tha cô, đảo lưỡi quanh rốn đến khi liếm bụng cô lấp lánh ánh nước mới chịu bỏ qua.

Lúc này Châu Châu đã rơi vào trạng thái đê mê.

Cô sợ Hứa Gia Ngang sẽ dùng miệng chạm vào chỗ kín của mình, bị dọa bóp chặt vai anh: “Đừng… đừng mà…”

“Đừng sợ.”

“Không phải là… là… em sợ… còn chưa tắm… bẩn.”

Hứa Gia Ngang im lặng khiến Châu Châu cắn môi, cô đành liều mình: “Lần sau… lần sau được không?”

Nhận được câu trả lời vừa ý, Hứa Gia Ngang thỏa mãn cười một tiếng: “Được.”

Châu Châu khóc không thành nước mắt, sao cô cứ tự đào hố rồi nhảy vậy?

Kéo quần lót xuống tới bắp chân, Hứa Gia Ngang dùng đầu gối tách hai chân Châu Châu ra, lòng bàn tay phủ lên âm đế đang run rẩy dùng sức chèn ép một chút, hai cánh hoa phía dưới sung huyết hơi mở ra, đồng thời nước bên trong chậm ra chảy ra ngoài…

Châu Châu không ngừng vặn vẹo mông, lực chà đạp của Hứa Gia Ngang lên hạt châu càng thêm mạnh, hai ngón tay cứ như vậy mà đâm vào trong, không dợi Châu Châu lấy sức, đầu ngón tay khẽ con móc lấy nếp uốn bên trong động hoa, qua nhiên đào ra được càng nhiều mật hơn…

Hứa Gia Ngang thấy thời cơ đã đến, anh giơ chân đè lên Châu Châu, vật đàn ông đang vận sức chờ phát động di chuyển từng chút một vào trong động hoa ấm áp của cô…

Đến tận khi cả thanh cứng rắn chỉ còn lại một đoạn nhỏ và hai túi cầu lớn lẻ loi bên ngoài, Hứa Gia Ngang mới thở ra một tiếng thỏa mãn.

Eo hẹp nhấp nhô, vật đàn ông rong ruổi lang bạt bên trong con đường hoa, chân Châu Châu bị giữ chặt, cô ra sức hô hấp, vách động càng co lại chặt hơn.

“Bé yêu thả lỏng một chút nào.” Hứa Gia Ngang bị siết muốn bắn tinh, quy đầu chọc vào điểm mẫn cảm của Châu Châu cũng không dám cử động.

Châu Châu đỏ mặt, cô lắc đầu: “Căng… lắm…”

Hứa Gia Ngang không còn cách nào, nâng đầu gối cô gập xuống đặt ở trước ngực phập phồng của cô.

Chỉ cần anh cúi đầu là có thể nhìn thấy thanh kiếm dữ tợn đang nhét vào trong động hoa đỏ thắm, hai bên cánh hoa đã sưng phồng, còn chảy ra bọt trắng, hai túi cầu rung rung lúc chạm vào cửa động càng nổi bật sự xinh đẹp của động hoa.

“Châu Châu, giữ đầu gối.”

“Vâng…” Châu Châu nghe lời giữ đầu gối của mình, hai tay Hứa Gia Ngang chống đỡ hai bên, mắt không chớp nhìn chằm chằm Châu Châu ý loạn tình mê mà ra sức cày cấy!

Anh nằm trên người cô nỗ lực ra vào, cơ bắp toàn thân căng chặt, đáp lại anh là những tiếng rên rỉ đầy ẩn nhẫn của Châu Châu, như có như không, càng khiến trái tim ngứa ngáy.

Túi cầu đập vào mông Châu Châu phát ra từng tiếng vang, đập tới đập lui vài trăm cái khiến làn da trắng muốt bị ma sát đỏ bừng.

Hứa Gia Ngang cúi đầu dùng miệng chặn miệng cô, nhưng vẫn có tiếng nghẹn ngào thoát ra bên ngoài, anh mạnh mẽ xông lên khiến âm thanh ra vào vang lên bên tai không dứt, thậm chí còn lớn hơn tiếng Châu Châu thở dốc.

Vật đàn ông ma sát với cửa động yếu ớt, lặp đi lặp lại, Hứa Gia Ngang dùng sức đâm một cái, trong nháy mắt quy đầu chọc vào miệng tử cung…

Châu Châu bắt đầu không ngừng run rẩy, móng tay của cô dùng sức bấm vào cánh tay Hứa Gia Ngang, kêu lên: “Số Pi!”

Cô há miệng thở dốc như người bị ngạt nước, nhưng anh đã chen vào bên trong.

Đây là cao trào mãnh liệt nhất đêm nay của Châu Châu.

Thanh đàn ông bị vô số chèn ép bao vây, Hứa Gia Ngang bị siết đến mức quy đầu thả lỏng, một lực mạnh mẽ bắn thẳng vào, chỉ cảm thấy sau lưng rụt lại, tinh dịch đậm đặc chia làm mấy đợt tràn vào trong tử cung của Châu Châu…

Châu Châu bị tinh dịch của Hứa Gia Ngang bắn muốn bùng cháy, cao trào vừa qua lại nghênh đón một đợt cao trào mới!

Hai người ôm chặt nhau run rẩy, chất lỏng từ nơi kết hợp không ngừng chảy ra…

Mùa xuân cũng sắp đến rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện