Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc

Chương 266: Yêu em mới khó khăn làm sao



Edit:huyền.uha

“Em xuống đi, anh chờ em!” Tiêu Dật nói.

Lâm Tử Lam cầm điện thoại di động, đáp một tiếng, cúp điện thoại, rồi đi xuống dưới lầu……

Ban đêm, cái giờ này, không tính là sớm cũng không coi là quá muộn. Trên trời đầy những ánh sao lấp lánh. Thời điểm, Lâm Tử Lam từ trên lầu đi xuống, liền nhìn thấy Tiêu Dật đứng ở dưới lầu. Ánh đèn lờ mờ, đem thân hình cao lớn của hắn kéo dài hơn.

Lâm Tử Lam vừa bước ra, đối mặt với tầm mắt Tiêu Dật. Phút chốc bốn mắt nhìn nhau, trong lòng Lâm Tử Lam không khỏi dâng lên chút cảm giác quái dị.

Chỉ là, khóe miệng Lâm Tử Lam nâng lên một nụ cười nhạt, hướng Tiêu Dật đi tới.

Sắc mặt Tiêu Dật có chút khó coi, nhưng thời điểm nhìn thấy Lâm Tử Lam, khóe miệng nâng lên nụ cười,”Tiểu Lam……..” hắn vươn tay, định cho Lâm Tử Lam một cái ôm.

Nhưng Lâm Tử Lam đi tới vương taycho tiêu dật một quyền,” Đừng gọi em”. Không nói tiếng nào biến mất lâu như vậy, bây giờ muốn xuất hiện liền xuấ hiện rồi hả?

Rất dễ nhận thấy,Tiêu Dật không ngờ Lâm Tử Lam sẽ ra tay, trong lòng buồn bực khẽ hừ, chân mày cau lại.

Lâm Tử Lam sững sờ, theo bản năng nhìn Tiêu Dật, lâu ngày nhạy cảm, khiến Lâm Tử Lam rất nhanh đoán ra,” Anh bị thương?” Lâm Tử Lam khẩn trương nhìn hắn hỏi.

Sau khi ra tay, chạm tới vết thương của Tiêu Dật thì Tiêu Dật lại cầm tay Lâm Tử Lam, đặt ở vị trí ngực mình, nắm thật chặt bàn tay của cô. Tiêu Dật nhìn cô cười,” Thật không lừa gạt được em?”

Nhìn Tiêu Dật giả bộ nửa đùa nửa thật, Lâm Tử Lam cau mày,cho dù trước kia, Tiêu Dật bị thương vô số lần, cũng đều có biện pháp dấu diếm, mà bây giờ, đôi môi Tiêu Dật, xem ra có chút nhợt nhạt. không thể che hết việc hắn bị thương là sự thật.

Lâm Tử Lam cau mày,” Tiêu Dật, đừng gạt em, anh bị thương phải hay không?”

Nói xong Lâm Tử Lam xem xét phải trái Tiêu Dật. Nhưng Tiêu Dật làm như không có nghe thấy Lâm Tử Lam nói, khi tay Lâm Tử Lam chạm tới vết thương của hắn thì Tiêu Dật trực tiếp ôm lấy Lâm Tử Lam.

Không phải ôm bá đạo! Là ôm rất dịu dàng! Một loại tư vị thật lâu, rất nhớ nhung cái ôm này. Lâm Tử Lam sững sờ, không ngờ Tiêu Dật chợt ôm mình. Trước giờ, bọn họ ôm nhau không ít, nhưng lúc này, Lâm Tử Lam nói không ra cảm giác.

Cũng không biết có phải có Mặc Thiếu Thiên, hay là, biết mối quan hệ của Tiêu Dật và Mặc Thiếu Thiên, cho nên mới như vậy.

Lâm Tử Lam vừa định động, lúc này, Tiêu Dật mở miệng,” Đừng động, để anh ôm em một cái!” Âm thanh của hắn trước sau như một, từ tính, trầm thấp, thanh tuyến mê người.

Nhưng thời gian bảy năm, Lâm Tử Lam đã sớm đối với Tiêu Dật sinh ra sức chống cự,” Này, anh mà không buông ra, là em không khách khí đâu!” Lâm Tử Lam nói bên tai Tiêu Dật.

Nghe như thế, Tiêu Dật cười một tiếng, buông Lâm Tử Lam ra,” Lâu như vậy, em cũng không nghĩ tới anh?”Tiêu Dật nhìn cô hỏi.

“Anh còn dám nói, không nói tiếng nào liền biến mất lâu như vậy, còn dám xuất hiện?” Lâm Tử Lam nhìn Tiêu Dật có chút tức giận nói.

Nhìn bộ dạng Lâm Tử Lam, Tiêu Dật không nói lời nào, chỉ là khóe miệng mang nụ cười thản nhiên, gữi kín như bưng cảm xúc, làm cho người ta không nhìn ra hắn đang nghĩ gì.

“Anh nhìn em làm gì?”Lâm Tử Lam nhìn hắn hỏi.”Em lo lắng cho anh?”

“Nói nhảm!” Lâm Tử Lam nói thẳng. Không nói tiếng nào biến mất, có thể không lo lắng sao? Tiêu Dật nhìn Lâm Tử Lam, trong con ngươi tràn đầy tình cảm khác thường,”Tiểu Lam………..”

“Hả?”

“Cùng anh về Mỹ!” Tiêu Dật nói.

Nghe vậy, Lâm Tử Lam dừng lại, sau đó nhìn Tiêu Dật,” Đừng làm loạn!”

“Anh không có nói náo, anh rất nghiêm túc nói với em!” Tiêu Dật nhìn Lâm Tử Lam gằn từng chữ, “ Cùng anh đi mỹ, anh sẽ chăm sóc em và Hi Hi cả đời!” Đây là hắn cam kết! Cả đời cam kết.

Nghe Tiêu Dật nói Lâm Tử Lam rất cảm động. Nhưng bây giờ, cô đã có Mặc Thiếu Thiên. Nghĩ đến đây, Lâm Tử Lam ngẩng đầu nhì Tiêu Dật, suy nghĩ một chút, mở miệng,”Tiêu Dật……… Em có chuyện muốn nói cho anh biết!” Lâm Tử Lam nhìn Tiêu Dật cười nói.

Tiêu Dật mím môi, không nói gì, hình như, thông qua ánh mắt Lâm Tử Lam, cũng đã biết cô muốn nói gì.

“Em và Mặc Thiếu Thiên ở cùng một chỗ……….hơn nữa chẳng mấy chốc sẽ đính hôn!” Lâm Tử Lam nhìn Tiêu Dật nói.

Thời điểm nói hết người lời này, sắc mặt của Tiêu Dật, cũng không có gì thay đổi, chỉ là tròng mắt kia, càng thêm tĩnh mịch, nhìn Lâm Tử Lam, đáy mắt nhiều hơn một chút đau đớn.

Thật ra thì, nếu Lâm Tử Lam không nói. Hắn cũng đã sớm biết! Trong khoảng thời gian này, Mặc Thiếu Thiên không ngừng làm cho người ta tìm hắn gây phiền toái, mặc dù hắn vẫn không có liên lạc với Lâm Tử Lam, tuy nhiên một mực chú ý tin tức của cô.

Đến A thị không phải địa bàn của hắn, cho nên mới bị Mặc Thiếu Thiên gây nhiều phiền toái, nhưng hắn cũng không có phản kích, nhưng Mặc Thiếu Thiên được voi đòi tiên, hắn không phản kích, hắn vẫn không ngừng gây phiền toái.

Đến bây giờ Tiêu Dật hiểu, Mặc Thiếu Thiên dây dưa không mục đích. Thì ra là vì Lâm Tử Lam! Hắn không ngờ, tốc độ của Mặc Thiếu Thiên lại nhanh như vậy.

Nhìn Lâm Tử Lam, Tiêu Dật cảm giác nói không ra lời. Từ khi biết Hi Hi là con của Mặc Thiếu Thiên, từ đó trở đi hắn biết, hắn nhất định thua một bậc. Nhưng bây giờ hắn phát hiện, đối với Lâm Tử Lam,hắn không buông được ……….

Khi biết được, ít ngày nữa, Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên đính hôn, Tiêu Dật cũng không chú ý, bất chấp tất cả. Mặc kệ như thế nào, hắn muốn gặp được Lâm Tử Lam một lần! Có rất nhiều lời muốn nói, nhưng giờ phút này, cái gì cũng không nói ra! Nhìn cô cười, nói với cô chuyện của Mặc Thiếu Thiên, Tiêu Dật cảm thấy, nói gì đều là một loại dư thừa.

Lâm Tử Lam cũng không mong Tiêu Dật chúc phúc. Bởi vì cô hiểu được mối quan hệ của Tiêu Dật và Mặc Thiếu Thiên, mà hôm nay, Tiêu Dật bị thương, cũng chỉ sợ Mặc Thiếu Thiên không thoát khỏi quan hệ. Cho nên, Lâm Tử Lam không mở miệng muốn Tiêu Dật chúc phúc cho mình.

“Em yêu hắn?” Tiêu Dật nhìn Lâm Tử Lam hỏi, thời điểm hỏi câu hỏi này con ngươi Tiêu Dật thoáng qua tia đau đớn.

Lâm Tử Lam nhìn Tiêu Dật, cũng không có phủ nhận, mà là rất khẳng định gật đầu” ừ, đúng, em cũng không ngờ, em sẽ yêu anh ấy!” Lâm Tử Lam cười nói.

Trước, người như Mặc Thiếu Thiên cô rất ghét, nhưng hôm nay, cô còn yêu Mặc Thiếu Thiên! Đây cũng không tính là chuyện khác thường, một ngày nào đó, mình sẽ thích người mình ghét? Mặc kệ như thế nào Lâm Tử Lam yêu, sẽ dũng cảm thừa nhận. Mặc dù mọi người đều nói Mặc Thiếu Thiên không đáng tin cậy, nhưng Lâm Tử Lam nguyện ý tin tưởng hắn.

“Em cũng đã biết hắn là người như thế nào?” Tiêu Dật hỏi.

“Mặc kệ Mặc Thiếu Thiên là người như thế nào, đối với em mà nói không quan trọng!” Lâm Tử Lam chắc chắn mà nói.

Mặc kệ là Mặc Thiếu Thiên phúc hắc, còn là Mặc Thiếu Thiên bi thương, không có những cái đó sẽ không còn là Mặc Thiếu Thiên, đối với cô mà nói, đều giống nhau!

Nghe được đáp án của Lâm Tử Lam, Tiêu Dật chợt cười. Là cười khổ! Bất đác dĩ cười! Lâm Tử Lam nhìn hắn” Anh cười cái gì?” Tiêu Dật nhìn cô sau đó vuốt tóc cô,” Không có gì!”

Cảm nhận được nhiệt độ lòng bàn tay hắn, Lâm Tử Lam có cảm giác kì quái. Tiêu Dật cũng nhìn Lâm Tử Lam, cũng không nghĩ đến, chuyện sẽ như thế này!” Hi vọng em sẽ không hối hận vì quyết định của mình!” Tiêu Dật nhin Lâm Tử Lam nói.

Nghe Tiêu Dật nói, Lâm Tử Lam sững sờ, ngay sau đó cười nói,” Anh hiểu được em…em cho tới bây giờ đều không phải là người sẽ phải hối hận!”

Chỉ cần Mặc Thiếu Thiên không phụ cô, thì tất nhiên cô cũng sẽ không phụ Mặc Thiếu Thiên!Cho dù hối hận Lâm Tử Lam cũng thản nhiên chịu đựng.

Đúng,hắn nhìn cô! Hiếu rõ cô! Cho nên rất nhiều lời muốn nói, Tiêu Dật cũng không nói ra khỏi miệng.

Tiêu Dật nhìn Lâm Tử Lam, nhếch miệng cười cưng chiều.

Ngay vào lúc này, tai nghe Tiêu Dật vang lên. Tiêu Dật sững sờ. Trong tai nghe truyền tới âm thanh,” Lão đại, chúng ta nhất định phải đi thôi!”. Trong tai nghe truyến ra âm thanh. Tiêu Dật nhíu mày một cái,” Ta biết rồi!”Ngay sau đó bỏ tai nghe ra.

Lâm Tử Lam nhìn hắn,” Thế nào đã xảy ra chuyện gì?”

“Anh phải đi!”Tiêu Dật nhìn cô nói.

“Anh đi đâu?” Lâm Tử Lam nhìn Tiêu Dật hỏi.

“Anh muốn rời đi một thời gian!” Tiêu Dật nói.

Lâm Tử Lam cau mày, nhìn Tiêu Dật. Tiêu Dật vốn là muốn đi, nhưng chứng kiến ánh mắt của Lâm Tử Lam, cảm giác tất cả cũng hỏng mất. Hắn xoay người ôm Lâm Tử Lam. Thật chặt, hung hăng ôm. Bị hắn ôm Lâm Tử Lam không nói ra được cảm giác, trái tim, hình như cũng sắp nhảy vọt ra ngoài. Lúc này Tiêu Dật nhìn Lâm Tử Lam, môi mỏng nâng lên nụ cười,” Em đính hôn, anh sợ là không thể tham gia, nếu như Mặc Thiếu Thiên dám phụ em, anh sẽ nhất định không bỏ qua cho hắn!!!” Tiêu Dật nhìn Lâm Tử Lam nói tứng chữ một.

Lâm Tử Lam nhìn Tiêu Dật, không biết có thể nói gì, cũng không biết Tiếu Dật nói những lời này có ý gì! Tiêu Dật cho tới bây giờ cũng rất thần bí, để cho cô không lắm bắt được, duy nhất chỉ có thể liên lạc với hắn thông qua người khác.

“ Anh không lên xem Hi Hi một chút sao? Nó rất nhớ anh!” Lâm Tử Lam nói.

Đây là lời nói thật. Tình cảm của Tiêu Dật đối với bọn họ, bọn họ đều nhớ. Cho dù Hi Hi rất thích Mặc Thiếu Thiên, nhưng cũng giống như thích Tiêu Dật. Hai người cũng không xung đột.

Nghe được lời Lâm Tử Lam nói, đôi môi tái nhợt của Tiêu Dật nở nụ cười,” Em nói với bảo bối, anh cũng rất nhớ nó, anh sẽ quay trở về tìm hai người!” Tiêu Dật nói.

Lâm Tử Lam gật đầu một cái,”Vậy anh cẩn thận một chút!”Tiêu Dật gật đầu.

Lúc này,một chiếc xe con chậm rãi lái tới, trực tiếp đến trước mặt Tiêu Dật. Bóng dáng từ trên xe bước xuống, nhìn Lâm Tử Lam, gật đầu một cái, xem như chào hỏi. Bóng dáng đó là cận vệ của Tiêu Dật, phàm là người biết Tiêu Dật, cũng biết mấy người bên cạnh hắn. Lúc này bóng dáng trực tiếp mở cửa,” Lão đại, chúng ta nhất định phải rời đi!” Bóng dáng nói.

Tiêu Dật gật đầu một cái, lúc này,cúi đầu nhìn Lâm Tử Lam, con ngươi tĩnh mịch tràn đầy tiếc nuối, nhưng bây giờ hắn nhất định phải rời đi.

“Có chuyện gì gọi điện thoại cho anh!” Tiêu Dật nói.

Lâm Tử Lam gật đầu một cái.

Tiêu Dật vừa muốn đi, lúc này, chợt nhớ tới cái gì, nhìn Lâm Tử Lam nói,” Đúng rồi, cẩn thận người phụ nữ bên cạnh Mặc Thiếu Thiên, Diệp An Nhiên……………”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện