Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
Chương 85: Dáng dấp không đủ hấp dẫn người! (1)
Mày khẽ cau, hắn chợt hiểu được, đôi lông mày hắn nhíu lại đột nhiên tiến tới, đè ép thân thể nhu mềm của cô, giọng dạy dỗ,
“Vật nhỏ, cô thế nhưng tính toán tôi? Hả?”
Tử Lam nhìn hắn, hiện ra dáng vẻ vô tội,
“Mặc tổng, anh xử oan tôi, tôi nơi nào tính toán với anh?”
“Còn dám nói không là?”
“Tôi chỉ là nói thật!” Tử Lam nói gằn từng chữ, mắt đều mang nụ cười.
“Hừ, cho tôi thu hồi chút ít tâm tư kia của cô, nếu không, xem tôi như thế nào giáo huấn cô!”
Mặc Thiếu Thiên đè ép cô, giơ quả đấm hừ hừ cảnh cáo. Tử Lam cười, Mặc Thiếu Thiên tay, cũng không biết đụng phải nơi nào, Tử Lam nhíu mày,
“Ưmh......”
Mặc Thiếu Thiên Lập tức phát hiện có cái gì không đúng,
“cô làm sao vậy?”
Hắn hỏi. Tử Lam cắn môi, giơ cánh tay lên, thế nhưng xây xát một lớp da, còn có một chút vết máu. Mặc Thiếu Thiên bắt được cánh tay của cô, chợt tà ác cười,
“Có đau hay không?”
Tử Lam nhíu mày, “Không đau!”
Mặc Thiếu Thiên chợt ở trên vết thương của cô ấn xuống một cái! Nhất thời Tử Lam hít vào một ngụm khí lạnh! Dựa vào hành động Mặc Thiếu Thiên! Đau chết cô mất! Tử Lam ở trong lòng nói xấu trong lòng. Mặc Thiếu Thiên lại nhìn cô, trên mặt yêu nghiệt cười đến tà ác cực kỳ,
“Đây là trừng phạt đối với cô!” Tử Lam căm tức nhìn hắn, hắn còn lại là không nhìn, trực tiếp đem cô lên xe, điều chỉnh tư thế ngồi, khởi động xe
...........................................
Xe lái thẳng vào bệnh viện. Mặc dù Tử Lam lần nữa nói không cần, Mặc Thiếu Thiên còn mang Tử Lam đi bệnh viện, xử lý vết thương một chút, băng bó một chút. Như vậy bận rộn một buổi chiều đã qua, cũng tan việc, Tử Lam không tiếp tục về công ty, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp lái xe đem Tử Lam đưa về đến nhà. Bởi vì còn không phải là rất khuya, Mặc Thiếu Thiên nhìn Tử Lam.
“Như thế nào? Không mời tôi đi lên ngồi một chú?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Tử Lam nghĩ tới, vào giờ phút này, sợ là Hi Hi cũng sắp trở về đi, Mặc Thiếu Thiên, ngộ nhỡ cùng Hi Hi chạm mặt, vậy không phải tự tìm chuyện sao? Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, vẫn là được rồi!
“Mặc tổng, miếu nhỏ không dung được đại thần như ngài, ngài vẫn là trở về đi!”
Tử Lam nói. Mặc Thiếu Thiên trừng mắt nhìn cô, nữ nhân không có lương tâm, giúp cô cũng không nói cám ơn, hắn xin đi lên ngồi một chút cũng dễ giận như vậy.
“Nhưng tôi hôm nay liền muốn vào rồi!”
Cô càng không muốn làm cho hắn đi lên, Mặc Thiếu Thiên càng tò mò....... Tử Lam nhìn hắn, cô tại sao có thể quên, Mặc Thiếu Thiên là một người không theo lẽ, thường xuất bài gia hỏa!
“Mặc tổng......”
Tử Lam vừa muốn nói gì, điện thoại di động Mặc Thiếu Thiên chợt vang lên. Mặc Thiếu Thiên thấy mã số, chân mày nhíu lại, còn là bấm nút nghe.
“Này......”
“Cái gì?”
“Được, ta biết rồi, lập tức đi tới!”
Đơn giản mấy câu, điện thoại bên cắt đứt. Mặc dù Tử Lam không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn sắc mặt Mặc Thiếu Thiên, hình như là đã xảy ra chuyện gì. Tử Lam đứng ở ngoài cửa sổ, nhìn hắn, khóe miệng mang theo nụ cười,
“Mặc tổng, muốn đi lên uống ly cà phê sao?”
Nét mặt kia, mười phần chân nụ cười cùng cố ý. Mặc Thiếu Thiên căm tức nhìn cô một cái, biết rõ cô là cố ý, nhưng không biết vì sao a, thế nhưng cảm thấy rất đáng yêu, hơn nữa cô giỏi về ngụy trang, như vậy cô, giống như cái gai, lại làm cho hắn lần nữa nghĩ đến gần cô. Mặc Thiếu Thiên cũng không kịp nghĩ đến nhiều như vậy, nhìn cô,
“Hôm nào, tôi nhất định sẽ đến uống cà phê đấy!”
Tử Lam hướng hắn cười một tiếng, lại không đang nói cái gì. Mặc Thiếu Thiên quay đầu xe, lên ga một tiếng, vội vã đi. Nhìn Mặc Thiếu Thiên đi, Tử Lam mới nặng nề thở dốc một hơi, không biết chuyện này, còn có thể lừa gạt bao lâu. Thôi, không buồn lo vô cớ, lúc nào thì phát hiện tính lúc đó. Chuyện của ngày mai, ai có thể dự liệu được đây? Tử Lam có một chỗ tốt chính là như vậy, cô chưa bao giờ đi dự liệu chuyện, vĩnh viễn quý trọng hạnh phúc trước mặt. Tử Lam quay người đi lên lầu.
“Vật nhỏ, cô thế nhưng tính toán tôi? Hả?”
Tử Lam nhìn hắn, hiện ra dáng vẻ vô tội,
“Mặc tổng, anh xử oan tôi, tôi nơi nào tính toán với anh?”
“Còn dám nói không là?”
“Tôi chỉ là nói thật!” Tử Lam nói gằn từng chữ, mắt đều mang nụ cười.
“Hừ, cho tôi thu hồi chút ít tâm tư kia của cô, nếu không, xem tôi như thế nào giáo huấn cô!”
Mặc Thiếu Thiên đè ép cô, giơ quả đấm hừ hừ cảnh cáo. Tử Lam cười, Mặc Thiếu Thiên tay, cũng không biết đụng phải nơi nào, Tử Lam nhíu mày,
“Ưmh......”
Mặc Thiếu Thiên Lập tức phát hiện có cái gì không đúng,
“cô làm sao vậy?”
Hắn hỏi. Tử Lam cắn môi, giơ cánh tay lên, thế nhưng xây xát một lớp da, còn có một chút vết máu. Mặc Thiếu Thiên bắt được cánh tay của cô, chợt tà ác cười,
“Có đau hay không?”
Tử Lam nhíu mày, “Không đau!”
Mặc Thiếu Thiên chợt ở trên vết thương của cô ấn xuống một cái! Nhất thời Tử Lam hít vào một ngụm khí lạnh! Dựa vào hành động Mặc Thiếu Thiên! Đau chết cô mất! Tử Lam ở trong lòng nói xấu trong lòng. Mặc Thiếu Thiên lại nhìn cô, trên mặt yêu nghiệt cười đến tà ác cực kỳ,
“Đây là trừng phạt đối với cô!” Tử Lam căm tức nhìn hắn, hắn còn lại là không nhìn, trực tiếp đem cô lên xe, điều chỉnh tư thế ngồi, khởi động xe
...........................................
Xe lái thẳng vào bệnh viện. Mặc dù Tử Lam lần nữa nói không cần, Mặc Thiếu Thiên còn mang Tử Lam đi bệnh viện, xử lý vết thương một chút, băng bó một chút. Như vậy bận rộn một buổi chiều đã qua, cũng tan việc, Tử Lam không tiếp tục về công ty, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp lái xe đem Tử Lam đưa về đến nhà. Bởi vì còn không phải là rất khuya, Mặc Thiếu Thiên nhìn Tử Lam.
“Như thế nào? Không mời tôi đi lên ngồi một chú?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Tử Lam nghĩ tới, vào giờ phút này, sợ là Hi Hi cũng sắp trở về đi, Mặc Thiếu Thiên, ngộ nhỡ cùng Hi Hi chạm mặt, vậy không phải tự tìm chuyện sao? Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, vẫn là được rồi!
“Mặc tổng, miếu nhỏ không dung được đại thần như ngài, ngài vẫn là trở về đi!”
Tử Lam nói. Mặc Thiếu Thiên trừng mắt nhìn cô, nữ nhân không có lương tâm, giúp cô cũng không nói cám ơn, hắn xin đi lên ngồi một chút cũng dễ giận như vậy.
“Nhưng tôi hôm nay liền muốn vào rồi!”
Cô càng không muốn làm cho hắn đi lên, Mặc Thiếu Thiên càng tò mò....... Tử Lam nhìn hắn, cô tại sao có thể quên, Mặc Thiếu Thiên là một người không theo lẽ, thường xuất bài gia hỏa!
“Mặc tổng......”
Tử Lam vừa muốn nói gì, điện thoại di động Mặc Thiếu Thiên chợt vang lên. Mặc Thiếu Thiên thấy mã số, chân mày nhíu lại, còn là bấm nút nghe.
“Này......”
“Cái gì?”
“Được, ta biết rồi, lập tức đi tới!”
Đơn giản mấy câu, điện thoại bên cắt đứt. Mặc dù Tử Lam không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn sắc mặt Mặc Thiếu Thiên, hình như là đã xảy ra chuyện gì. Tử Lam đứng ở ngoài cửa sổ, nhìn hắn, khóe miệng mang theo nụ cười,
“Mặc tổng, muốn đi lên uống ly cà phê sao?”
Nét mặt kia, mười phần chân nụ cười cùng cố ý. Mặc Thiếu Thiên căm tức nhìn cô một cái, biết rõ cô là cố ý, nhưng không biết vì sao a, thế nhưng cảm thấy rất đáng yêu, hơn nữa cô giỏi về ngụy trang, như vậy cô, giống như cái gai, lại làm cho hắn lần nữa nghĩ đến gần cô. Mặc Thiếu Thiên cũng không kịp nghĩ đến nhiều như vậy, nhìn cô,
“Hôm nào, tôi nhất định sẽ đến uống cà phê đấy!”
Tử Lam hướng hắn cười một tiếng, lại không đang nói cái gì. Mặc Thiếu Thiên quay đầu xe, lên ga một tiếng, vội vã đi. Nhìn Mặc Thiếu Thiên đi, Tử Lam mới nặng nề thở dốc một hơi, không biết chuyện này, còn có thể lừa gạt bao lâu. Thôi, không buồn lo vô cớ, lúc nào thì phát hiện tính lúc đó. Chuyện của ngày mai, ai có thể dự liệu được đây? Tử Lam có một chỗ tốt chính là như vậy, cô chưa bao giờ đi dự liệu chuyện, vĩnh viễn quý trọng hạnh phúc trước mặt. Tử Lam quay người đi lên lầu.
Bình luận truyện