Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 357: Chương V120.2: Sóng ngầm (2)



++++

California.

Mặc Khiêm Nhân vừa xuống máy bay thì một tệp tài liệu lập tức được gửi vào mail hắn.

“Cảm ơn.” Mặc Khiêm Nhân nói.

Đầu dây bên kia là một giọng nam trầm ấm, “Có thể giúp anh là vinh hạnh của tôi, cần gì xin cứ bảo tôi.”

Đây là một đặc vụ CIA, không một tay thám tử nào có thể tìm thứ Mặc Khiêm Nhân muốn nhanh hơn họ. Người trong Giáo hội nói đúng, Mặc Khiêm Nhân nhìn thì như lẻ loi nhưng thực ra chỉ cần hắn nói một câu, sẽ có nhiều người sẵn sàng vào sinh ra tử vì hắn.

Mặc Khiêm Nhân cúp máy, bật chiếc laptop trên đùi lên rồi vào hộp mail, nhập mật khẩu mở tệp tài liệu đã được mã hóa.

Trên mắt kính phản chiếu những hàng chữ dày đặc.

Desno… Cái chết của ông ấy được xưng là tổn thất của nhân loại, nhà khoa học này sở hữu một gia tài giải thưởng khổng lồ, trong đó có giải Nobel Vật lý và Nobel Hóa học. Sau khi bị tên biến thái Caesar giết, ông ấy để lại trong viện nghiên cứu một cái két cho vợ mình trông coi. Kẻ tiết lộ thông tin về cái két – cũng chính là trợ lý của Desno – chết vài ngày sau đó, có thể thấy là bị giết người diệt khẩu.

Tiến sĩ Desno chết năm năm trước, chỉ hai tháng sau Đế chế Bạch đã bắt đầu truy tìm mật mã. Cái két được tiến sĩ Desno tự tay chế tác, phải có mật mã hoặc chìa khóa mới mở được, bằng không két sẽ tự phát nổ, vì tiến sĩ Desno sợ rằng thứ bên trong bị đánh cắp sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Mà mật mã và chìa khóa thì ngay cả ngay cả vợ ông ta cũng không biết.

Các nhà khoa học của hai thế lực đã đến viện nghiên cứu của tiến sĩ Desno tìm kiếm thông tin liên quan đến mật mã. Cuối cùng trời không phụ lòng người, bọn họ tìm được một chuỗi cái dãy số và hình vẽ, thành công phá giải hai lớp mật mã, nhưng lớp cuối cùng thì làm khó họ đến tận hôm nay.

Vậy là rõ rồi, bọn họ tìm đến Caesar là vì muốn lấy được phần mật mã cuối cùng từ chỗ hắn ta, mấy vụ trước đó cũng đều là hành động của Giáo hội.

Mặc Khiêm Nhân mặt không đổi sắc đọc tiếp xuống dưới, thấy ảnh chụp các dãy số và vài trang hình vẽ.

Đây là… Phần mật mã mà hai bên mất năm năm vẫn chưa giải ra?

Hắn nheo mắt nhìn những con số Ả Rập chằng chịt trên màn hình…

++++

Cùng lúc đó.

Nước Ý.

Máy bay vẽ một vệt trắng lên nền trời xanh thẳm.

Người đàn ông trong chiếc áo dạ cổ đứng màu xám một tay giữ mũ, đầu ngẩng lên nhìn trời, vài lọn tóc vàng lộ ra dưới vành mũ.

Thời tiết đẹp thật, quả là một đất nước nhiều hoài niệm, hiềm một nỗi hơi thiếu mồi ngon và mùi thuốc súng.

Hắn liếm liếm cánh môi, khuôn mặt điển trai, đôi mắt xanh biếc, ở hắn tỏa ra một sức hút khiến những phụ nữ xung quanh khó thể nào chối từ, thậm chí cả đàn ông cũng phải ghé mắt nhìn. Trông hắn vẫn như mọi khi: tràn đầy phong độ của một thân sĩ hào hoa.

Bên kia đại dương, tại thành phố K thuộc Trung Quốc, phòng khám chui trong con hẻm nọ treo biển “Tạm nghỉ”, làm mấy cô gái tới khám ra về trong tiếc nuối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện