Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 20: Người không đụng đến ta, ta cũng không đụng đến người (1)
Mộc Hoàng trong mắt ẩn hiện sát khí, lạnh lùng quay đầu nhìn Phong
Vân.Từ lúc nhị thẩm của nàng đi tới , từ thời điểm đó Phong Vân liền chú ý .Lúc này lại thấy Mộc Hoàng lạnh lùng nhìn nàng,trong mắt ý tứ rất rõ ràng, vấn đề của ngươi ,ngươi tự giải quyết.
Nhất thời không khỏi cười khẽ , người này thật đúng là một chút cũng không thấy mệt sao.Phong Vân trực tiếp đứng dậy, thân thủ một phen bưng lên chén rượu trước mặt Mộc Hoàng, vẻ mặt mỉm cười nhìn nhị thẩm của nàng nói:“Đa tạ nhị thẩm.Bất quá Mộc Mộc nhà ta không biết uống rượu, ngày hôm qua chỉ một ly rượu giao bôi liền trực tiếp say túy lúy, hôm nay lại là ngày tốt như vậy càng không thể say như ngày hôm qua .ột ly này ta thay Mộc Mộc nhà ta uống, đa tạ nhị thẩm .”
Dứt lời, ánh mắt hạ thấp nhìn lướt qua chén rượu, lập tức bưng lên chén rượu uống một hơi cạn sạch.
Mộc Hoàng thấy vậy,khuôn mặt nghiêm lại khẽ nhíu mày, Mộc Mộc ???.Nhị thẩm của Phong Vân thấy nàng thay thế Mộc Hoàng uống, cũng vô pháp truy cứu, đành phải cười nói:“Mộc Mộc? ‘’
Phong Vân nghe vậy thì cúi đầu cười liếc mắt nhìn Mộc Hoàng một cái, trong mắt hiện lên sự ôn nhu vô hạn:“Là nhũ danh của tức phụ nhà ta, Yên nhi rất nhu nhược, ta không thích.”
-‘’Ha ha, cảm tình này thật là……”
Lập tức,xung quanh một vòng không người nào không gật đầu nở nụ cười .Chỉ có Mộc Hoàng mang vẻ mặt lãnh khốc, trừng mắt với Phong Vân chỉ muốn nhe răng nanh mà cắn nàng thật nhanh.
-“Hư tắc thật chi, kì thực hư chi.” thấy vậy Phong Vân hướng Mộc Hoàng mỉm cười.
Như vậy một nam tử cường hãn, không ai có thể nghĩ tới hắn lại giả dạng làm nữ nhân, hơn nữa lại lập gia đình.Còn rõ ràng hơn hắn được gọi là Mộc Hoàng, ngược lại càng làm cho mọi người không ai dám tiến tới để hỏi.Mộc Hoàng lại càng không rõ, thật sự là phải nuốt xuống dưới cái khẩu khí này, lại càng cảm thấy Phong Vân nhìn không vừa mắt .
Phong Vân thấy vậy cũng không để ý tới Mộc Hoàng,ra sức mà đàm luận cùng chúng thân thích cho chu toàn.Mọi người kính lên chén rượu nhạt như vậy, không thể cự tuyệt, nhìn qua vạn phần cao hứng.Hết tới lớp này lại lớp khác,tất cả đều là một mảnh vui mừng.
Chỉ duy nhất có Mộc Hoàng nhìn qua màu của các loại rượu độc, sắc mặt càng ngày càng trầm.Gió thổi nhẹ, ngoài cửa sổ tháng ba dương liễu theo gió mà lay động, vạn phần phiêu dật, sinh cơ dạt dào.Nhất tịch mở tiệc vui vẻ, Phong Vân túy lúy đã rối tinh rối mù.Chỉ trông vào mọi người đem nàng hồi phủ vào nhà mới, quẳng ở trên giường.Mọi người nghĩ tới chuyện mà cười nửa ngày,cũng chỉ vừa mới rời đi.
Nhất thời không khỏi cười khẽ , người này thật đúng là một chút cũng không thấy mệt sao.Phong Vân trực tiếp đứng dậy, thân thủ một phen bưng lên chén rượu trước mặt Mộc Hoàng, vẻ mặt mỉm cười nhìn nhị thẩm của nàng nói:“Đa tạ nhị thẩm.Bất quá Mộc Mộc nhà ta không biết uống rượu, ngày hôm qua chỉ một ly rượu giao bôi liền trực tiếp say túy lúy, hôm nay lại là ngày tốt như vậy càng không thể say như ngày hôm qua .ột ly này ta thay Mộc Mộc nhà ta uống, đa tạ nhị thẩm .”
Dứt lời, ánh mắt hạ thấp nhìn lướt qua chén rượu, lập tức bưng lên chén rượu uống một hơi cạn sạch.
Mộc Hoàng thấy vậy,khuôn mặt nghiêm lại khẽ nhíu mày, Mộc Mộc ???.Nhị thẩm của Phong Vân thấy nàng thay thế Mộc Hoàng uống, cũng vô pháp truy cứu, đành phải cười nói:“Mộc Mộc? ‘’
Phong Vân nghe vậy thì cúi đầu cười liếc mắt nhìn Mộc Hoàng một cái, trong mắt hiện lên sự ôn nhu vô hạn:“Là nhũ danh của tức phụ nhà ta, Yên nhi rất nhu nhược, ta không thích.”
-‘’Ha ha, cảm tình này thật là……”
Lập tức,xung quanh một vòng không người nào không gật đầu nở nụ cười .Chỉ có Mộc Hoàng mang vẻ mặt lãnh khốc, trừng mắt với Phong Vân chỉ muốn nhe răng nanh mà cắn nàng thật nhanh.
-“Hư tắc thật chi, kì thực hư chi.” thấy vậy Phong Vân hướng Mộc Hoàng mỉm cười.
Như vậy một nam tử cường hãn, không ai có thể nghĩ tới hắn lại giả dạng làm nữ nhân, hơn nữa lại lập gia đình.Còn rõ ràng hơn hắn được gọi là Mộc Hoàng, ngược lại càng làm cho mọi người không ai dám tiến tới để hỏi.Mộc Hoàng lại càng không rõ, thật sự là phải nuốt xuống dưới cái khẩu khí này, lại càng cảm thấy Phong Vân nhìn không vừa mắt .
Phong Vân thấy vậy cũng không để ý tới Mộc Hoàng,ra sức mà đàm luận cùng chúng thân thích cho chu toàn.Mọi người kính lên chén rượu nhạt như vậy, không thể cự tuyệt, nhìn qua vạn phần cao hứng.Hết tới lớp này lại lớp khác,tất cả đều là một mảnh vui mừng.
Chỉ duy nhất có Mộc Hoàng nhìn qua màu của các loại rượu độc, sắc mặt càng ngày càng trầm.Gió thổi nhẹ, ngoài cửa sổ tháng ba dương liễu theo gió mà lay động, vạn phần phiêu dật, sinh cơ dạt dào.Nhất tịch mở tiệc vui vẻ, Phong Vân túy lúy đã rối tinh rối mù.Chỉ trông vào mọi người đem nàng hồi phủ vào nhà mới, quẳng ở trên giường.Mọi người nghĩ tới chuyện mà cười nửa ngày,cũng chỉ vừa mới rời đi.
Bình luận truyện