Chương 108: Thuốc viên? Có hay không?
Sở Phong nhìn tia chớp hình ấn ký trên tay cười cười, nói: "Ngươi xem, vẫn còn đầy a! "
Elijah gật gật đầu, vừa lòng nói:"Vậy rất hảo a!"
Elijah thầm nghĩ: Cổ mộ bên kia cũng không biết tình huống như thế nào? Bọn họ ở bên này lâu thêm một ít, qua bên kia cũng an toàn một chút.
Sở Phong vuốt tia chớp hình ấn ký trên tay, thầm nghĩ: Sau khi hấp thu năng lượng trong vu thạch hắn đối với tia chớp hình ấn ký này năng lực khống chế giống như tăng lên rất nhiều, chỉ cần hắn ở chỗ này liên tục sử dụng thể lực không ngừng là có thể trì hoãn thời gian trở lại bên kia, chỉ cần hắn nguyện ý, ở bên này nghỉ ngơi một hai tháng cũng không phải không có khả năng.
Sở Phong nhìn cục đá trong tay, nói: “Bên trong cục đá này tựa hồ chứa đựng rất nhiều năng lượng".
Hắn hấp thu lâu như vậy nhưng hơi thở bên trong cục đá giống như không suy nhược bao nhiêu.
Sở Phong: "Cục đá này lợi hại như vậy sao? Con bò cạp trong mộ thất kia hẳn chính là do vu thạch này tạo thành, như vậy vu thạch vừa thấy liền biết bộ dáng thập phần không đơn giản".
Elijah ôm vu thạch, nói: “Khối Vu Thạch lớn như vậy nếu xuất hiện ở tuyến biên giới hai tộc Nhân Ma nói không chừng sẽ dẫn đến hai tộc đại chiến".
Sở Phong: “Vu Thạch giá trị lớn như vậy sao?"
....................Truyện này chỉ được edit và đăng tải trên W🅰️✝️✝️P🅰️D, nếu bạn đọc truyện thấy có gì sai sót cảm phiền bạn vào truyện của tui trên W🅰️✝️✝️P🅰️D mà góp ý thẳng với tui, tui sẽ sửa lại liền đừng cmt ở những trang web khác tui không thấy lấy đâu mà sửa với chửa nha mấy má.
"Elijah, loại vải ngài muốn đã đem về tới.“ Phi Ưng bay vào nói.
Elijah hướng tới Phi Ưng cười cười, nói: “Đa tạ.”
Phi Ưng gãi gãi đầu, nói: “Không cần khách khí, vải dệt này cực kỳ khó tìm, không nghĩ tới nhanh như vậy liền lấy tới tay được".
"Phi Ưng ngươi hiệu suất thật cao a!" Elijah khen ngợi nói.
Phi Ưng cười gượng một chút, nói: “Còn hảo, còn hảo, Elijah, ngươi muốn vải dệt này không phải để mặc đi?"
Elijah lắc lắc đầu, nói: “Không phải".
Phi Ưng thở dài nhẹ nhõm một hơi, thì thào nói: “Không phải liền hảo, không phải liền hảo."
Elijah nhìn biểu tình của Phi Ưng có chút không thể hiểu được.
"Làm sao vậy? "
"Không sao".
Elijah gật gật đầu, nói: "Tốt, vừa đi".
Phi Ưng lắc lắc đầu, nói:" Không có gì, ta trước".
Elijah đùa nghịch vải dệt trên tay có chút vui sướng.
"Đây là quần áo làm từ bích tơ tằm, có thể dùng để che lấp khí tức của vu thạch." Elijah nói.
Elijah đem bích tơ tằm bọc mấy tầng quanh vu thạch, vu thạch bị bao lại xong Sở Phong quả nhiên không cảm giác được hơi thở của Vu Thạch.
Sở Phong có chút tò mò nói: “Ngươi làm sao biết thứ này hữu dụng như vậy."
"Năng lực giả khoảng cách gần thời điểm có thể cảm ứng được hơi thở của vu thạch, rất nhiều người đã bộc phát ra rất nhiều cuộc chiến vì vu thạch, vu thạch đối với một ít dã thú cũng có lực hấp dẫn rất lớn, sau đó lại có người phát hiện tơ tằm y phục có thể che lấp hơi thở vu thạch, vì vậy ít đi rất nhiều người chiến đấu vì tranh đoạt vu thạch".
Sở Phong gật gật đầu, nói: “Vẫn là ngươi nghĩ chu toàn."
Sở Phong thầm nghĩ: Vu thạch lực hấp dẫn tựa hồ rất lớn, Sở An Chi nói con bò cạp giống như không thể rời đi thôn xóm, khả năng chưa chắc là con bò cạp này không thể mà là không muốn. Mặc kệ hơi thở vu thạch lộ ra ngoài nếu là đưa tới dã thú liền không hảo.
"Bích Tơ Tằm thập phần trân quý, giá trị xa xỉ, Nhân tộc quý tộc rất thích mặc quần áo do loại vải dệt này làm ra, thập phần hiếm thấy".
Sở Phong nhăn mày, nói: “Không biết Phi Ưng từ nơi nào tìm tới vải dệt này, ta như thế nào cảm giác được một mùi mồ hôi rất thúi?”
Sở Phong sau khi cảm giác chính mình thực lực tăng lên trực giác giống như cũng nhạy bén lên không ít.
Elijah che cái mũi, nói: “Hình như là hương vị rất nặng."
Sở Phong lắc lắc đầu, nói: “Mặc kệ đi, dù sao cũng không phải dùng để mặc".
Elijah gật gật đầu, nói: “Cũng đúng, vải dệt này chỉ cung ứng quý tộc, có thể lấy tới tay đã không dễ dàng."
Sở Phong bỗng nhiên đoán được cái gì lắc lắc đầu đem suy đoán quăng ra, mặc kệ vải dệt là nơi nào tới đều chắp vá dùng đi.
Elijah nhìn Sở Phong liếc mắt một cái, nói: “Làm sao vậy?"
Sở Phong lắc lắc đầu, nói: “Không có việc gì."
Sở Phong nghĩ thầm: Đây chỉ là suy đoán mà thôi, vẫn là đừng nói ra.
....................Truyện được edit sơ sơ và hiểu theo nghĩa của con edit nên mn thấy sai sót gì thì lên W🅰️✝️✝️P🅰️D cmt góp ý để tui sửa nhe.
Lam Hồ đùa nghịch 50 công phiếu trên tay có chút đắc ý, nói :“Xem, Phi Ưng cho ta, nhiều công phiếu như vậy có thể đổi năm bao khoai lát to."
Thập Thất cau mày, nói:" Thiếu gia, ngươi làm sao có thể lấy áo trong người chính mình đi đổi đồ vật."
Lam Hồ chẳng hề để ý nói: "Có quan hệ gì?"
“Đó chính là phu nhân chọn lựa kỹ càng cho ngươi a! Tốn 300 đồng vàng nhờ người từ Màu Tằm thôn xa xôi đưa tới."
Bích tơ tằm mặc cực kỳ thoải mái, nhưng vải dệt này còn có một cái đặc điểm là đao thương không nhập, phòng hộ tính năng phi thường hảo.
Lam Hồ không thèm để ý nói: “Dù sao quần áo đều cũ, cũ không đi mới không tới ".
Lam Hồ nghiêng đầu, nói: “Quần áo kia chính là tên tuổi dễ nghe, món ăn bán lẻ trong thôn, nội y cũng rất thoải mái a!"
Thập Thất gật gật đầu, nói: “Đúng là như thế".
Bên trong Nguyệt Nha thôn xóm quần áo đẹp rất nhiều, rất nhiều kiểu dáng đều mới mẻ, đặc biệt là các loại váy. Nơi này váy đem đến kinh đô rất có có thể sẽ khiến cho kinh đô quý nữ điên cuồng theo đuổi.
Thập Thất hít sâu một hơi khí, thầm nghĩ: Quầy bán quà vặt tựa hồ có bán không ít váy, mua một cái cũng không tồi a! Bất quá hiện tại giống như không được mặc váy.
Lam Hồ chống cằm, nói:" Nghe nói Bích Tằm Ti là Sở Phong muốn, không biết muốn tới làm gì, sẽ không phải muốn mặc đi".
Lam Hồ thầm nghĩ: Để Sở Phong mặc lại quần áo cũ của hắn tựa hồ có chút không đúng lắm.
Thập Thất nghiêng đầu, thầm nghĩ: Sở Phong nghe nói là hải bên kia tới, mang lại đây đồ vật đều là những thứ bên này không có, người này sẽ đối với vải dệt trân quý nơi này cảm thấy hứng thú cũng không kỳ quái, bất quá Thập Thất cảm thấy không phải như vậy.
"Không phải là bởi vì Vu Thạch đi".
Lam Hồ nhìn Thập Thất, nói: “Vì cái gì".
Thập Thất lắc lắc đầu, nói: "Không có gì."
Vu Thạch đã tuyệt tích nhiều năm, mặc dù là đế đô một trong ba đại gia tộc Mercedes gia tộc cũng không có được bao nhiêu.
Lam Hồ híp mắt mắt, nói: “Ta mặc áo khoác cùng quần tuy rằng không phải Bích Tơ Tằm nhưng tính chất cũng là không tồi".
Lam Hồ nhìn Thập Thất, nói: “Thập Thất, ngươi có biết hay không, có một loại rượu tên Mao Đài."
Thập Thất gật gật đầu, nói: “Nghe nói qua, nghe nói rượu này 100 công phiếu một lọ".
Bên trong quầy bán quà vặt có rất nhiều thứ, kỳ thật đều rất tiện nghi, bất quá rượu này thật sự có chút quý, nghe nói là bởi vì hải bên kia cũng rất quý.
"Thiếu gia, ngươi không phải không thích uống rượu sao?"
Mercedes gia tộc mỗi năm đều sẽ thu được không ít rượu ngon do các xưởng rượu đưa đến, Lam Hồ thích mỹ thực nhưng lại không ham thích rượu.
Lam Hồ gật gật đầu, nói:" Là như thế không sai, bất quá thứ này quý như vậy khẳng định rất đặc biệt đi."
Thập Thất lắc lắc đầu, nói: “Không cảm thấy."
Lam Hồ:"...... "
....................Truyện được edit sơ sơ và hiểu theo nghĩa của con edit nên thấy sai sót gì thì lên W🅰️✝️✝️P🅰️D cmt góp ý để tui sửa nhe.
Bên trong quầy bán quà vặt Phi Ưng đem một tờ công phiếu mệnh giá 100 đưa đến trước mặt Khinh Lan, nói: “Lấy cho ta một trăm bao gạch cua đậu nành".
Khinh Lan nhìn Phi Ưng liếc mắt một cái có chút nghi hoặc nói:" Ngươi phát tài rồi ".
Phi Ưng có chút đắc ý nói: "Vừa mới kiếm lời 300 công phiếu."
Khinh Lan tràn đầy ngoài ý muốn nhìn Phi Ưng, nói: “Nhiều như vậy, ngươi làm cái gì?"
Phi Ưng có chút đắc ý nói: “Đây là bí mật của ta làm sao có thể nói cho ngươi biết đâu?"
"Hãm hại lừa gạt sao?"
Phi Ưng:".... "
Từ trình độ nào đó cũng coi như đi, Elijah cho hắn một số tiền nhờ hắn đi phụ cận thành trấn nhìn xem có vải dệt Bích Tằm Ti bán ra hay không, chỉ cần có thể mua được liền cho hắn 300 công phiếu. Hắn đi phụ cận mấy cái thành trấn dạo qua một vòng nhưng đáng tiếc người ở phụ cận mấy cái thành trấn đều quá nghèo, người thường liền vải bố quần áo đều mặc không nổi, người phú quý thật ra tốt hơn một chút nhưng cũng không mặc nổi Bích Tằm Ti vải dệt, cho nên hắn bất lực trở về. Hắn trở về gặp được Lam Hồ, Lam Hồ nội y chính là do Bích Tằm Ti làm ra, Phi Ưng liền đem vải dệt kia mua tới đưa cho Elijah, kiếm được 250 công phiếu.
Thôn xóm không ít người gần nhất đều tìm được biện pháp kiếm công phiếu Khinh Lan cũng không hỏi nhiều lấy một trăm bao hoàng đậu nành đưa cho Phi Ưng.
Phi Ưng ôm một cái rương gạch cua đậu nành có một loại cảm giác giàu có trước nay chưa từng hưởng qua.
....................
Bên trong lâu đài.
Sở Phong tu luyện một hồi cảm giác tiến vào bình cảnh liền đem cục đá đưa cho Elijah.
“Ta giống như không hấp thu được năng lượng của cục đá nữa rồi."
Elijah ôm lấy cục đá, nói: “Đây là bình thường, Vu Thạch ẩn chứa năng lực rất lớn, mỗi người một ngày có thể tiếp thu lượng đều hữu hạn, nếu không như thế năng lượng bên trong vu thạch sợ là đã sớm bị đám bò cạp kia hấp thu hết."
Sở Phong gật gật đầu, nói: “Có đạo lý a!"
Elijah ôm cục đá hấp thu một hồi cũng tiến vào bình cảnh.
Elijah thu hồi Vu Thạch, nói: "Chúng ta đi bái phỏng hiến tế đi."
“Hảo a!"
Sở Phong thầm nghĩ: Chuyện lần này ít nhiều nhờ giải độc đan của hiến tế nếu không chuyện của đường đệ thật sự có chút phiền phức.
Sở Phong nhìn Elijah, nói: “Hiến tế trừ bỏ giải độc đan còn có loại đan dược nào khác hay không?"
Elijah có chút tò mò nói: “Ngươi muốn cái gì a! ”
Sở Phong thầm nghĩ: "Tỷ như thập toàn đại bổ hoàn a! Hiệu quả nhanh cứu lâm hoàn, đan dược khởi tử hồi sinh a! "
Elijah phồng lên quai hàm, lắc lắc đầu, nói: “Ngươi nói thứ kia giống như không có a! "
"Đều không có sao? “Sở Phong hỏi.
Elijah lắc lắc đầu, “Đại khái không có."
"Thật sự không có thì tráng dương đan cũng được a! "😅😅
Sở Phong thầm nghĩ: Bên kia người bị thận hư có rất nhiều, nếu hiến tế có đan dược cùng loại có lẽ có thể bán được giá tốt
"Tráng dương đan là cái gì? "Elijah có chút tò mò hỏi.
"Không có gì."
Sở Phong gãi gãi đầu, thầm nghĩ: Nhất thời đắc ý vênh váo, hắn lại nói mê sảng a!
Elijah có chút bất mãn nói: "Ngươi rõ ràng vừa nói, bây giờ lại gạt người."(ui dễ thương thế nhờ 😶)
Sở Phong có chút ngượng ngùng, nói :“Chính là đan dược có thể cường thân kiện thể, tăng khí lực cho người dùng".
Elijah lắc lắc đầu, nói: “Không có."
Sở Phong nhíu mày, nói: “Cũng không có sao? Có thể là có nhưng ngươi không biết a!"
Elijah nghĩ nghĩ, gật gật đầu, nói: “Cũng có khả năng này, chúng ta đi thôi, đi hỏi hiến tế một chút thì tốt rồi."
Sở Phong miễn cưỡng gật gật đầu, nói: “Hảo a!"
Bình luận truyện