Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ: Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 1346: Thiếu gia kiêu ngạo lại ghen rồi
Editor: May
Thịnh Vị Ương lại cười cong mặt mày, ăn một ngụm bánh mousse cuộn trà xanh, sau đó gật đầu nói,
“Xác thật không có cơ hội, anh vẫn là tiếp tục chờ mong lần diễm ngộ tiếp theo đi.”
Chờ khi Hoàng Phủ Bạc Ái xuống lầu đến nhà ăn, nhìn đảo qua chung quanh, liếc mắt một cái liền tìm được bóng dáng người anh yêu ở trong đám người náo nhiệt kia
Nhưng mà, giây tiếp theo, môi mỏng lạnh lùng nhướng lên chợt cứng đờ! Nháy mắt, mặt đầy gió lạnh Siberia thổi qua,
Con báo nhỏ nhà anh lại có thể đang ngồi cùng nhau ăn bữa sáng với một người đàn ông khác! Lại còn vừa nói vừa cười!!
Sắc mặt vị đại thiếu kiêu ngạo nào đó âm trầm đến giống như muốn hạ dao nhỏ.
……
So với lúc vừa rồi Thịnh Vị Ương lên sân khấu, hiệu quả càng rõ ràng, Hoàng Phủ Bạc Ái vừa xuất hiện, đám phụ nữ nhà ăn đều sôi nổi hoan hô lên.
Người đàn ông anh tuấn phi phàm như thế, đi đến nơi nào cũng là tiêu điểm chú mục của mọi người.
Thịnh Vị Ương vừa vặn ngồi đối diện, không biết có phải cảm ứng ăn ý giữa vợ chồng hay không, trước khi mọi người ở nhà ăn hoan hô lên, Thịnh Vị Ương đã theo tầm mắt ngẩng đầu lên.
Cách hơn mười mét, ở trong không khí phiêu đang mùi cà phê pho mát, chạm vào ánh mắt đen nhánh lãnh mị của người đàn ông.
Bỗng chốc, Thịnh Vị Ương lập tức mi mắt cong cong cười, phất phất tay với Hoàng Phủ Bạc Ái, hô,
“Ba tuổi! Em ở chỗ này!”
Nghe được cô cười càn rỡ gọi, một giây trước tâm tình còn gió bão đột kích, giống như kỳ tích nháy mắt chuyển biến tốt đẹp.
Hoàng Phủ Bạc Ái nhịn không được ở trong lòng rít gào, thật là không có tiền đồ mà!
……
Thịnh Vị Ương đã đứng lên, nhìn Hoàng Phủ Bạc Ái đi về phía cô, cũng gấp không chờ nổi chạy về phía anh.
“Ba tuổi, em còn tưởng rằng anh sẽ không xuống dưới ăn sáng!” Thịnh Vị Ương thân mật kéo chặt cánh tay Hoàng Phủ Bạc Ái.
Thịnh Vị Ương lại cười cong mặt mày, ăn một ngụm bánh mousse cuộn trà xanh, sau đó gật đầu nói,
“Xác thật không có cơ hội, anh vẫn là tiếp tục chờ mong lần diễm ngộ tiếp theo đi.”
Chờ khi Hoàng Phủ Bạc Ái xuống lầu đến nhà ăn, nhìn đảo qua chung quanh, liếc mắt một cái liền tìm được bóng dáng người anh yêu ở trong đám người náo nhiệt kia
Nhưng mà, giây tiếp theo, môi mỏng lạnh lùng nhướng lên chợt cứng đờ! Nháy mắt, mặt đầy gió lạnh Siberia thổi qua,
Con báo nhỏ nhà anh lại có thể đang ngồi cùng nhau ăn bữa sáng với một người đàn ông khác! Lại còn vừa nói vừa cười!!
Sắc mặt vị đại thiếu kiêu ngạo nào đó âm trầm đến giống như muốn hạ dao nhỏ.
……
So với lúc vừa rồi Thịnh Vị Ương lên sân khấu, hiệu quả càng rõ ràng, Hoàng Phủ Bạc Ái vừa xuất hiện, đám phụ nữ nhà ăn đều sôi nổi hoan hô lên.
Người đàn ông anh tuấn phi phàm như thế, đi đến nơi nào cũng là tiêu điểm chú mục của mọi người.
Thịnh Vị Ương vừa vặn ngồi đối diện, không biết có phải cảm ứng ăn ý giữa vợ chồng hay không, trước khi mọi người ở nhà ăn hoan hô lên, Thịnh Vị Ương đã theo tầm mắt ngẩng đầu lên.
Cách hơn mười mét, ở trong không khí phiêu đang mùi cà phê pho mát, chạm vào ánh mắt đen nhánh lãnh mị của người đàn ông.
Bỗng chốc, Thịnh Vị Ương lập tức mi mắt cong cong cười, phất phất tay với Hoàng Phủ Bạc Ái, hô,
“Ba tuổi! Em ở chỗ này!”
Nghe được cô cười càn rỡ gọi, một giây trước tâm tình còn gió bão đột kích, giống như kỳ tích nháy mắt chuyển biến tốt đẹp.
Hoàng Phủ Bạc Ái nhịn không được ở trong lòng rít gào, thật là không có tiền đồ mà!
……
Thịnh Vị Ương đã đứng lên, nhìn Hoàng Phủ Bạc Ái đi về phía cô, cũng gấp không chờ nổi chạy về phía anh.
“Ba tuổi, em còn tưởng rằng anh sẽ không xuống dưới ăn sáng!” Thịnh Vị Ương thân mật kéo chặt cánh tay Hoàng Phủ Bạc Ái.
Bình luận truyện