Hành Trình Truy Thê Của Chàng Thụ

Chương 29: Buổi sáng ngọt ngào



Hạ Ngưng Tuyết hưởng thụ sự phục vụ của Âu Dương Vũ thoải mái tựa đầu vào vòm ngực rắn chắc của anh mà ngủ mất, suốt ngày lăn giường đã tiêu tốn năng lượng quá nhiều rồi. Tiết chế, tiết chế

Nhìn nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rõ ràng đôi thỏ trắng nõn, ôm thân thể mềm mại cô vào lòng trong lòng Âu Dương Vũ từ từ dâng lên tia thỏa mãn kì lạ

Tuy có hơi nào đó vỗn đã cương cứng khó chịu nhưng động tác trên tay lại vô cùng nhẹ nhàng, lau khô tóc cho cô rồi ôm cô về giường. Đôi tay to lớn trong bóng đêm không chịu nổi cuối cùng cũng đặt lên đôi thỏ ngọc căng đầy, lòng bàn tay khẽ dùng lực bóp một cái mới thỏa mãn mà chìm vào giấc ngủ

Không khí mát mẻ của buổi sớm, tiếng chim hót râm ran cùng mùi hương dịu nhẹ của đám hoa hồng trong vườn, màn cửa khẽ lay động để ánh nắng ấm áp của buổi sáng chiếu vào hai người đang ngủ say

Người con gái xinh tuyệt trần hoàn toàn nằm trong ngực người đàn ông, mái tóc dài hơi xoăn mượt mà như dòng suối trải dài trên drap giường trắng tinh.  Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đẹp như một nữ thần, đôi mắt to tròn giờ đóng lại lông mi dài cong vút khẽ rung, mũi cao thẳng tắp cùng đôi môi đỏ xinh xắn. Đẹp như bức tượng làm bằng cẩm thạch hoàn toàn không tỳ vết

Người đàn ông ngũ quan cân đối, không phải là vẻ đẹp nam tính mà trái ngược lại vô cùng mềm mại nghiêng về có phần nữ tính có thể dễ dàng hớp hồn bất cứ chàng trai cô gái nào, một vẻ đẹp yêu nghiệt phi giới tính còn đẹp hơn cả phụ nữ, từng đường nét vô cùng tinh xảo một đầu tóc đen mượt, sóng mũi cao thẳng cùng đôi môi hồng mỏng hơi cong nhưng trái ngược hẳn so với khuôn mặt đẹp như tượng tạc là thân thể vô cùng cường tráng, cơ bắp rắn chắc cùng bờ ngực rộng vững chãi khiến người khác an tâm mà dựa vào. Ai có thể đoán được người đàn ông bên ngoài có vẻ yếu ớt khi rũ bỏ tây trang trên người là một thân hình vững chắc như vậy cơ chứ, có thể nói là một kiệt tác mà ông trời ban tặng, một vưu vật hiếm có của nhân gian

Lông mi dài khẽ rung động, đôi mắt màu hạt dẻ của Hạ Ngưng Tuyết từ từ mở ra đập vào mắt cô là bờ ngực cứng rắn của người nào đó, tên chết tiệt này ngủ lại đi cởi áo làm gì?

Thân thể mềm mại như rắn nước khẽ cựa quậy, cảm nhận người bên cạnh không có một dấu hiệu muốn tỉnh ngủ bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn với lên.... bóp mũi! Người nào đó dang ngủ liền bị khó chịu mà tỉnh dậy, đôi mắt nhập nhèm còn chưa tỉnh hẳn quay sang nhìn cô

" Nữ vương, buổi sáng hảo "

Gạt tay cô xuống rồi lật người ôm thân thể mềm mại của cô vào lòng, miệng rì rầm còn muốn ngủ

" Âu Dương Vũ, đừng nháo "

" Bảo bối, anh mất ngủ cả đêm rồi " Âu Dương Vũ giọng ủy khúc lên án cô, ôm thân thể mềm mại của cô vào lòng, vừa mềm vừa thơm hại hắn mất ngủ cả đêm giờ lại còn ăn hiếp không cho hắn ngủ

" Về nhà anh mà ngủ " cảm nhận thân thể hắn đột nhiên cứng đờ Hạ Ngưng Tuyết tò mò chui ra khỏi ngực Âu Dương Vũ nhìn lên

Đôi mắt đen láy to tròn vô cùng uất ức nhìn cô, như một chú cún nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ

" Không! Em còn dám uy hiếp anh liền kiện em đã làm chuyện đồi bại với anh " giọng nói vô cùng kiên quyết, nhét cái đầu nhỏ cô về chổ cũ ôm thật chặt

Hạ Ngưng Tuyết dở khóc dở cười, thân thể mềm mại cựa quậy nhằm thoát khỏi vòng tay rắn chắc của anh nhưng đột nhiên cứng đờ, nơi nào đó cứng rắn chỉa thẳng vào bụng nhỏ của cô

" Nữ vương à, anh thật khó chịu nha " thân thể to lớn đột nhiên phủ xuống người cô, đôi môi mềm mại đặt lên đôi môi đỏ của cô ra sức mà dây dưa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện