Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 1 - Chương 19: Phòng họp dậy sóng



Còn chưa đến 9h30, trong phòng họp đã đầy ắp nhân viên của ba bộ phận. Phòng họp này thường xuyên tiến hành các hội nghị toàn cầu trực tuyến, là đầu mối trọng yếu để công ty và tổng bộ đàm phán với nhau, cũng nhiều lần là nơi quan trọng để lãnh đạo cấp trung và cấp cao thương thảo chiến lược phát triển công ty. Bàn tròn thật lớn gần như chiếm trọn căn phòng, mỗi một chỗ ngồi đều gắn mircophone, để cho mỗi một nhân vật ngồi đây đều có thể nghe thấy lời nói của nhau.

Chiếc bàn tròn lặng lẽ chia làm bốn mặt trận, trong đó bộ phận một và bộ phận ba ngồi ở vị trí đối lập nhau, giống như quan hệ căng thẳng giữa hai bộ phận trước giờ, bộ phận hai ngồi ở chính giữa, vừa vặn đối lập với vị trí chủ trì tham gia cuộc họp.

Sếp của bộ phận hai, Dương Thiên Vũ, đã tới từ sớm, đang thân thiết nói chuyện với nhân viên bộ phận mình, anh ta là sếp nam duy nhất trong ba bộ phận, trái ngược hoàn toàn với chị Mai và Angel, tính cách của anh ta rất ôn hòa, rất gần gũi với cấp dưới, nhưng bởi vì tính cách non nớt quá mức nên làm cho bản thân tuy có tài nhưng lại thiếu quyết đoán trong cách quản lý, nên hiệu quả công việc của bộ phận hai thường không được lý tưởng cho lắm.

Chị Mai và Angel vẫn chưa đến, hai người này đương nhiên ra vẻ kiêu căng, người của bộ phận một và ba đã bắt đầu ầm thầm bán tán sôi nổi.

“Noãn Thần, nghe nói hôm trước người của bộ phận ba làm một chương trình rất hoành tráng, bạn bè trong giới truyền thông của mình tiết lộ thì không thể sai được, còn nghe nói bởi vì thế mà đêm đó bà Angel liền bay tới Hồng Kông mua chiếc đồng hồ Jaeger-LeCoultre phiên bản số lượng có hạn năm nay, chiếc đồng hồ đó toàn bộ được làm bằng bạch kim, giá trị không hề nhỏ, hôm nay thế nào cũng đeo nó tới để áp đảo bộ phận chúng ta.” Chức vụ của Cao Oánh và Trang Noãn Thần là như nhau, cùng tổ chức sự kiện, cô ấy cũng không có ý gì, chỉ là nhiều chuyện thôi, còn rất nhạy cảm với các thương hiệu nổi tiếng trên thị trường hiện nay, ở công ty có ai mua hàng hiệu gì mới, ai xịt nước hoa nào mới đều không qua được mắt cô.

Lúc sáng, Trang Noãn Thần chen lấn trên xe giống như đi đánh giặc, bụng xẹp lép chạy đến công ty, vừa vội vội vàng vàng ăn bữa sáng, dạ dày nhanh chóng có phản ứng, làm gì có thời gian để ý đến Cao Oánh nói gì, ôm bụng nhíu mày nói, “Đau bụng quá, Cao Oánh, thấy chị Mai đến thì nhá máy cho mình nhé, mình sẽ vào bằng cửa sau.”

Dạ dày của cô từ nhỏ đã mẫn cảm, bình thường ăn chút đồ cay hay dầu mỡ nhiều nhất định sẽ bị tiêu chảy, thậm chí thức ăn không sạch sẽ một chút cũng không được, vì vậy mấy đồng nghiệp mới đặt biệt danh cho cô là ‘Máy lọc thức ăn sạch’, hễ đến chỗ nào ăn cũng kéo cô đi, bởi vì có cô, mọi người sẽ biết được thức ăn ở tiệm nào quán nào chế biến sạch sẽ.

Cao Oánh vừa nghe liền trợn mắt, “Cậu không phải chứ? Cậu muốn để cho tổng giám đốc mới nhậm chức nắm thóp à? Đến lúc đó dù là chị Mai cũng không giữ được cậu đâu.”

“Mình…” Trang Noãn Thần chưa kịp nói ra miệng, cửa phòng họp liền bị đẩy ra, ngẩng đầu lên thì thấy là Angel đến, mỗi lần cô ấy xuất hiện đều kèm theo mùi hương mê người, mái tóc xoăn giữ lọn tỉ mỉ buông xõa ngay thắt lưng lộ vẻ quyến rũ mềm mại của người phụ nữ. Không giống vẻ ngoài mạnh mẽ của chị Mai, ngược lại thân hình của Angel nhỏ nhắn xinh đẹp, trên mặt lúc nào cũng tươi cười, lúc nói chuyện cũng rất nhỏ nhẹ, vừa nhìn thấy chính là dạng người mà kẻ khác rất muốn làm quen.

Cô ấy thân thiết chào mọi người, Trang Noãn Thần nhìn thấy cổ tay cô sáng chói, quả nhiên là chiếc Jaeger-LeCoultre số lượng có hạn. Lúc đang nghĩ hiện giờ có nên lao ra khỏi phòng họp để vào toilet hay không, cửa phòng họp lại mở ra lần nữa, lần này là chị Mai.

Phong thái nghiêm nghị của chị Mai đương nhiên mạnh hơn Angel rất nhiều, cùng ở độ tuổi 35, nhưng khí chất thể hiện lại khác nhau. Khác với vẻ xinh đẹp của Angel, mái tóc ngắn của chị Mai đã thể hiện khí chất của một nữ cường nhân, hơn nữa dáng người cao ráo, cử chỉ quyết đoán, lúc nói chuyện rất rõ ràng lưu loát, vừa thấy chính là người mạnh mẽ.

Tất cả mọi người đều đồng loạt chào hỏi chị Mai, chị Mai chỉ cong môi xem như đáp lại, sau khi thấy các nhân viên của bộ phận mình đều đến đủ cả mới hài lòng gật đầu, ngồi xuống, đúng lúc đối diện với Angel.

“Chị Mai, hôm nay hình như chị tới hơi muộn.” Angel mỉm cười, trong mắt hiện lên vẻ ôn hòa.

Chị Mai nhìn cô, mỉm cười phản bác, “Vậy à? Thật sự ngại quá, nếu không phải vì phải đậu xe ở vị trí 808, tôi nghĩ tôi sẽ đến sớm hơn chị một chút rồi, chị cũng biết mà, vị trí 808 luôn cao hơn so với vị trí đậu xe của chị mà.”

Tất cả mọi người trong công ty đều biết chị Mai thích đậu xe ở vị trí 808, dường như chị cố tình độc chiếm con số này, nhưng không biết tại sao Angel đột nhiên lại tranh giành chỗ đậu xe 808 của chị ấy, rất hiển nhiên, Angel không tranh nổi với chị Mai, cuối cùng đành phải đậu xe dưới một tầng.

Vẻ tươi cười trên mặt Angel hơi cứng lại, nhưng rất nhanh lại giữ vẻ cười, “Cũng đúng, nói thế nào chị Mai cũng vào công ty sớm hơn tôi, thứ tốt đương nhiên phải hiếu kính với tiền bối trước. À đúng rồi, chị Mai…” nụ cười của cô càng sâu hơn, “Hôm qua ở Hồng Kông cuối cùng tôi cũng mua được loại mặt nạ dưỡng ẩm mà chị thích nhất, trong nước đã đứt nguồn hàng, không ngờ để tôi nhìn thấy ở Hồng Kông, sẵn tiện tôi cũng mua cho chị mặt nạ tinh chất vàng na ná như vậy, là loại mới ra, giúp ích rất nhiều cho nếp nhăn trên mặt chị đó.”

Chị Mai bật máy tính xách tay lên, chỉ lạnh lùng đáp trả, “Tặng tôi lễ vật lớn như vậy thật sự ngại quá, nếu mặt nạ vàng tặng tôi thì tôi sẽ nhận, còn mặt nạ dưỡng ẩm xem như tôi tặng lại cho chị, mấy ngày nay chị có đắp mặt nạ không đấy? Nếp nhăn quanh mắt hiện cả lên rồi kìa.”

Hai người chị một câu tôi một câu, lúc nói chuyện cho thấy sự đấu đá.

“Được rồi được rồi, hai cô đều trẻ trung xinh đẹp mà cứ nói mình già, thì bảo mặt mũi của tôi phải để ở đâu? Angel, chị Mai, hai cô có diệu kế gì để cứu vãn nếp nhăn đầy mặt tôi không?” Dương Thiên Vũ trước giờ vẫn luôn là người đứng ra hòa giải, cười ha ha nói, lại lập tức bảo một cấp dưới bên cạnh ra ngoài xem tình hình.

“Thiên Vũ, bây giờ anh đang được tình yêu tưới mát thì làm sao mà già cho được hả?” Chị Mai cười sang sảng.

Dương Thiên Vũ cũng cười ồ lên, Angel cắn môi cười nhẹ, trận phong ba này xem như tạm thời chấm dứt.

“Cái bà Angel kia thật đáng ghét, dám ám chỉ chị Mai của chúng ta già, không phải bả cũng 35 rồi à? Chỉ nhỏ hơn chị Mai một tháng thôi mà, luôn lấy chuyện này ra để hạ thấp chị Mai, bả thì có gì đặc biệt hơn người chứ, giỏi như vậy sao đến giờ vẫn ế chỏng gọng?” Cao Oánh bất bình nhỏ giọng nói, rồi giống như khám phá ra được châu lục mới, giữ chặt lấy Trang Noãn Thần, “Ê, cậu mau nhìn kìa, chiếc đồng hồ hôm nay chị Mai đeo hiệu Patek Philippe, chính là nhãn hiệu mình thích nhất, đây là biểu tượng của quý tộc! Trình độ nghệ thuật cao quý và chất liệu chế tác đắt đỏ đã tạo nên thương hiệu Patek Philippe lâu đời, trời ơi, mình hâm mộ chị Mai quá, chị ấy đã đánh bật chiếc Jaeger-LeCoultre của bà Angel rồi.”

Trang Noãn Thần đã nghe không vào ‘bài ca thương hiệu’ của Cao Oánh, cô chỉ cảm thấy trong bụng mình đang sôi trào, dạ dày cũng đang co bóp, nhưng lúc này đi cũng không được mà không đi cũng không được, cuối cùng cô vừa quyết định nói với chị Mai một tiếng, chợt nghe thấy giọng nói nghiêm chỉnh của chị Mai vang lên, “Tổng giám đốc mới sẽ lập tức đến đây, tất cả mọi người ổn định chỗ ngồi, đừng để người ta cho rằng chúng ta không có thành ý!”

Lời vừa nói xong, Trang Noãn Thần không dám xin ra ngoài nữa, đành ngồi chịu trận, cô chỉ thầm mong vị tổng giám đốc kia mau đến, nói chuyện bàn giao thủ tục công việc nhanh chóng, rồi mau mau tan họp.

Đúng là ông trời thương xót, không bao lâu nhân viên của bộ phận hai hớt hải chạy vào, la lên, “Đến rồi, đến rồi, trời ạ, lát nữa mọi người tuyệt đối đừng ngất xỉu nhé, tổng giám đốc mới đến rất trẻ còn đẹp trai nữa chứ, tôi thấy anh ấy từ trên xe bước xuống, CEO còn đích thân ra đón.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện