[Harry Potter Đồng Nhân] Thỏ Và Sói

Chương 13



Lúc này, trong phòng ngủ, Harry đã thay quần áo. “ Malfoy. Giờ chúng ta làm gì?”

“ Chờ một chút, tiểu thư Granger thông minh kia chắc chắn sẽ tới kiểm tra một phen,” thỏ Malfoy lão luyện, “ Chờ cô ta đến rồi lại hành động.”

Harry vừa lộ ra vẻ mặt hoài nghi, Hermione liền gõ cửa, “ Harry, tớ có thể vào không? Nghe nói bồ không thoải mái.”

Malfoy bộ dáng đắc ý, Harry tức giận mở cửa.

“ Bồ không sao chứ? Có cần đến chỗ phu nhân Pomfrey xem qua một chút?” So với ý muốn truy cứu, sự quan tâm cũng tương đối nhiều.

“ Không, không cần, phu nhân hôm nay cũng muốn đến làng Hogmeade, không cần làm phiền bà. Tớ nằm nghỉ một lát là tốt rồi.” Harry vừa nói liền nằm lên giường, Malfoy ở cạnh cửa cười trộm, giả vờ thật gượng gạo.

“ Thật sự không có việc gì?”

“ Thật sự!”

Cuối cùng Hermione cũng rời đi, bất quá nàng xuất môn còn dắt theo con thỏ ra ngoài, Harry càng hoảng sợ, đuổi theo tới cửa nàng liền trả con thỏ cho cậu, đồng thời cười rất có thâm ý.

Harry thầm giật mình, đem thỏ Malfoy từ trên xuống dưới kiểm tra một lượt nhưng không phát hiện thiếu mất cái gì, chính là, Hermione vừa rồi cười thật sự kì quái.

“ Không cần nhìn.” Xác định nàng đi xa, Malfoy tránh ra, nhảy lên đầu cậu, “ Bất quá nàng vừa hạ một thần chú lên người ta, nếu ta rời trường nàng sẽ biết.”

Không thể nào? Chẳng lẽ muốn ta một mình đến trang viên Malfoy? Ta nhất định chưa về đã bị Lucius tóm được, sau đó lấy tội danh xâm nhập bất hợp pháp vào tư gia đưa đến Bộ pháp thuật.

“ Vậy làm sao bây giờ?”

“ Vấn đề nhỏ mà thôi, mặc dù không thể giải thần chú, bất giờ, dời thần chú, hừ hừ,” Ánh mắt Malfoy dừng trên giường Harry, “ Muốn nó rời khỏi cũng rất khó khăn sao?”

“ Vậy phải làm thế nào?” Kỳ quái, mình từ lúc nào bắt đầu dựa vào Malfoy rồi, biết hắn sẽ có biện pháp giải quyết chuyện này.

“ Đầu tiên, ngươi đem ta biến trở về, cầm đũa phép của ngươi, thần chú nước không cần ta dạy ngươi chứ?” Malfoy rất có kiên nhân chỉ đạo anh bạn nhỏ Harry.

Bạch quang chợt lóe, Malfoy hình người xuất hiện, “ Kế tiếp đưa đũa phép của ngươi cho ta, di, ngươi làm gì mà nhắm mắt lại?”

Harry nhắm chặt mắt lục lọi đũa phép đưa tới, mò phải mặt Malfoy, trong nháy mắt gương mặt đỏ bừng, cũng không dám lộn xộn nữa.

“ Không có ý tứ à nha? Rõ ràng đã nhìn toàn bộ rồi, vừa rồi cũng không biết mơ thấy cái gì, còn gọi ta là Draco nữa? Hơn nữa, chuyện thân mật hơn cũng đã là,…” Có chủ tâm chế nhạo cậu, muốn nhìn cậu đỏ mặt, vô luận là thẹn thùng hay tức giận, lại một lần nữa kích khởi cơn giận của cậu.

“ Câm miệng, Malfoy!” Harry ngăn hắn nói bậy, cậu nhanh chóng cởi áo chùng của mình ném qua, “ Mặc quần áo vào, đồ điên!”

Thấy Harry cơ hồ phóng hỏa, Malfoy đình chỉ giễu cợt cậu, thành thành thật thật tiếp nhận áo chùng phủ lên.

Chỉ cần thân thể thời khắc bảo trì ướt át thì có thể duy trì hình người một thời gian ngắn, hắn nghiên cứu qua rồi, chỉ cần một giờ đối chính mình thi một lần thần chú nước là được, sau đó, hắn đem thần chú Hermione dùng trên người mình dời đến trên giường của Harry.

Mọi chuyện làm xong hắn quay đầu nhìn Harry trợn mắt há mồm, cười, “ Thế nào, sùng bái ta sao?”

Harry hừ một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác không để ý tới hắn, vì hắn nói không sai, trước kia không nghĩ hắn có thể sử dụng ma pháp cao sâu như vậy, trong khoảng thời gian này Malfoy cho mình kinh dị thật sự nhiều lắm, bất quá cậu sẽ không thừa nhận mình quả thật thay đổi cách nhìn với hắn.

“ Được rồi, đừng hờn dỗi, lại đây ôm chặt ta.” Malfoy lấy cái nhẫn mang theo, dùng đũa phép nhẹ nhàng giải phong ấn phía trên.

Harry cho rằng mình nghe nhầm, “ Ngươi nói cái gì?” Ôm chặt hắn?

“ Ngươi không nghe nhầm, ta nói, ôm chặt ta.” Malfoy bước tới ôm eo Harry, giam cầm tiểu hài tử đang giãu dụa vì thẹn thùng, “ Chớ lộn xộn, cẩn thận lại rơi ở nơi nào không biết.”

“ Ngươi có dùng tư thế khác không?” Bị ôm thế này thật rất không quen, Harry tuyệt không cho rằng ôm ấp người cùng giới là bình thường, chính mình với Ron cũng không như vậy, Malfoy ôm kiểu này chính là một loại ham muốn giữ lấy, huống chi hắn còn đem mặt dán gần như vậy, hại mình không thể hô hấp.

“ Không thể!”

Harry giận, Malfoy cười khẽ, nhớ tới lần đầu gặp mặt, tiểu hài tử cũng xụ mặt với hắn, gương mặt trắng nõn còn muốn tỏ vẻ đại nhân, môi nhỏ hồng hồng, không biết có bao nhiêu hấp dẫn người khác, hiện tại không khác tí nào.

Không cần nghĩ nữa, hắn có thể thừa nhận Zanibi nhìn rất chính xác, chính mình còn chưa phát hiện hắn đã nhìn thấy tâm ý mình.

“ Malfoy, ngươi!” Harry há mồm muốn lại, lại bị hắn thừa cơ tiến vào.

Xâm chiến đôi môi người trong lòng, Malfoy nhẹ nhàng nỉ non, “ Hư, ngay bây giờ.”

Không có cảm giác bị lôi kéo trước kia, Harry đã cảm thấy chân chạm đất tồi, đại khái cảm giác đều bị người kia ăn hết rồi sao.

“ Được rồi,” Malfoy lưu luyến dời môi Harry, “ Hoan nghênh đến trang viên Malfoy.”

Chứng kiến cảnh tượng bốn phía, Harry thật khiếp hãi, đây là trang viên Malfoy nổi tiếng đã lâu?

“ A, thật rách nát a!”

Tác giả: Cái này, có thể tính là đậu hủ ư, Draco, ngươi có phần chậm chạp nha. Còn có, tiểu Har, ngươi thế nào cư nhiên có nói trang viên Malfoy rách nát?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện