Hậu Cung Nữ Phụ

Chương 22



''  hello,  những ai đã đọc chương trước rồi thì xin lỗi nha, làm các bạn mừng hụt rồi, anh này tuy sạch sẽ nhưng tâm hồn không sạch chút nào, 'đã từng' yêu một người rồi nên mình không thể cho Dạ Hàn Lâm Tuyết xx với anh này được, nên .... thôi đọc tiếp đi.... 

Dạ Hàn Lâm Tuyết cười như hoa như nắng, uốn éo người làm tôn lên vẻ quyến rũ trời xinh khiến Sở Vân Phong xem đến lồi hai con mắt.' hàng dâng đến miệng không dùng  thì tiếc quá a!'. Dạ Hàn Lâm Tuyết đặt  tay trước ngực hắn, vừa cởi từng cúc áo vừa nói nhỏ nhẹ, uỷ mị nhưng trong lòng muốn ói vì giọng nói của chính mình. 

- ai nha..... phong từ từ, ta chưa chuẩn bị...

- Tuyết nhi, em ngượng ngùng cái gì? không phải là chưa từng trải qua...

hắn cười cười nhìn nàng rồi từ từ di chuyển xuống hai ngọn đồi hồng hào của cô. nhìn qua lớp áo bao lỗ, càng nhìn càng quyến rũ. 'thịch'  lúc này tim hắn đập nhanh một cái nữa. ' chết tiệt, cô ta bỏ cái gì trong thuốc mà tim mình cứ đập hoài' hắn chửi thầm cô trong lòng  nhưng ngoài mặt thì phong tình chuẩn bị cúi xuống kéo áo cô lên. bỗng.... giọng nói quyến rũ vang lên:

- phong.... hôm nay chúng ta đổi phương thức nha, ta thấy ta ''làm'' chuyện này nhiều lần rồi nên,.... đổi cách thức....

Dạ Hàn Lâm Tuyết cười rạng rỡ, lấy tay đẩy Sở Vân Phong sang bên cạnh sau đó chộp, cô lấy đà nằm úp lên người hắn. tình hình lúc này cô đang ở phía trên còn hắn.... đang ở phía dưới. hắn thấy vậy nhíu mày nhưng không kém kèm theo nụ cười yêu nghiệt.

- Tuyết nhi, em đây là muốn làm gì? chẳng lẽ em..... muốn là Bá Vương ngạnh thượng cung, nữ làm công nam làm thụ?

- có sao, sao em không biết............ 

cô cười cợt, mạnh mẽ kéo chiếc quần tây hắn đang mặc, sau đó tiếp đến chiếc áo sơ mi trắng, chẳng mấy chốc trên người hắn chỉ còn chiếc quần lót thì cô...? mặc lại quần áo cho hắn?... Dạ Hàn Lâm Tuyết rốt cuộc cô muốn làm gì? trong đầu hắn nghi hoặc, buột miệng nói ra:

- Dạ Hàn Lâm Tuyết, rốt cuộc cô muốn cái gì? chẳng lẽ cô không muốn cùng...?

- Sở Vân Phong, anh lấy tư cách gì leo lên giường của tôi?

 cô ngồi dậy, đi xuống giường kéo lại quần áo rồi quay lại trào phúng nhìn hắn nói. Sở Vân Phong ngồi dậy, đáy mắt  khinh thường nhìn cô nhưng nhanh chóng biến mất thay vào đó là nụ cười yêu nghiệt không kém phần ngay thơ nói:

- dựa vào, ...... anh là hôn phu của em.

- ha... ha... hôn phu của tôi mà.... ừm... lên giường với .... người khác...

cô nhìn hắn cười như điên, nước mắt rơi ra? tại sao lại vậy...? chắc bởi vì chấp niệm quá sâu sắc, Dạ Hàn Lâm Tuyết cũ này quá yêu Sở Vân Phong đi. trái tim đau nhói, nước mắt rơi rất nhiều. hắn nhìn cô, không hiểu sao trái tim đau nhói, cô nhìn thấy. ha.. ha... cũng đúng thôi, hắn biết chỗ đó của cô mà, nơi đó có kỉ niệm... xin lỗi, hắn có tư cách sao. cười như điên, cô xoay người đi ra ngoài. 'cạch' cánh của khép lại chỉ còn căn phòng nơi hắn ngồi trên giường, đau khổ....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện