Hậu Cung Nữ Phụ

Chương 43: Ăn



trong lúc đó, cô đang ở ban công hít thở không khí trong lành...

- người đẹp, .... em dứng đây làm gì...

nghe thấy giọng nói phong tình bình úy vang lên. cô quay lại, eo cô bịnh tiếng người nói đó ôm chặt...

- người đẹp, em rất đẹp...

hắn nhìn cô ánh mắt trêu đùa cùng hứng thú. cô nghe hắn nói, ánh mắt lạnh đi, cmn thằng điên này chui đâu ra vậy... lạnh lùng xô hắn ra nhưng không biết là do sức khỏe hắn quá khỏe hay là sức của cô quá yếu mà đẩy mãi không ra... đành vậy, cô lạnh lùng dơ chân đạp vào chân hắn một cái. cái yên gót không cao cũng không thấp nặng nề đạp xuống đôi giày của hắn. một cảm giác đau từ chân lên não làm hắn lạnh buốt sống lưng. Tiểu miêu, em rất đặc biệt... nghĩ xong cũng là lúc hắn buông cô ra ôm cái chân sắp gãy của mình.

cô cười mỉa hắn, tiện thể đạp cho hắn mấy cước nữa. hừ.... đáng đời... chọc bà... bà đánh là đáng.... hừ... bỏ đi, cô không biết rằng ánh mắt của người mà cô đánh nhìn cô đầy hứng thú và ánh mắt ở một góc nào đó tức giận nhìn cô.

cô đi vào lại trong sảnh, ánh mắt của mọi người nhìn cô bắt đầu đổ về... đi qua Mộ Lam Sắc, cô ta không biết vô tình hay cố ý chạm vào cô là cho ly rượu đô vào áo cô... làm cô té mà cô ta là đang nằm lên người cô.

Đau quá!...

đây cô nữ chủ ra, cô nhăn mặt vì đau...

bỗng một cánh tay rắng như con gái kéo cô đứng dậy.

- a...

bị ôm trong lồng ngục của người đàn ông đó, cô ngưới lên nhìn hắn.. oa... giống... giống tiểu thụ quá...

nhìn hắn cô liên tưởng đến... AV ... đam mĩ mà cô coi quá... hắn mở miệng nói, giọng nói ngọt ngào làm cho cô muốn nhảy vào người hắn hôn tới qua..

- em không sao chứ..

hắn nhìn cô hỏi, bỏ mặc nữ chủ ngồi đó, tất cả mọi người trong đai sảnh nhìn thấy vậy thì thương tiếc nữ chủ.. cô mặc kệ, quay lại nhìn người đang nắm khuỷu tay cô, lạnh nhạt nhưng ấm áp nói một cuâ nhưng chưa kịp nói thì một giọng nói lạnh lùng vang lên... kéo cô ra khỏi người của ai đó rồi đập vào lồng ngực quen thuộc... của Tonf61 Hàn...

- cảm ơn đã đỡ cho Tuyết...

lạnh lùng nói, hắn bế cô bỏ đi để lại sự cười nhạo cho sự nhếch nhác của nữ chủ ánh mắt khó chịu của 4 người đàn ông...

Tống Hàn bế cô đi trên hành lang phòng nghỉ. mở cửa một căn phòng, hắn ném cô xuống giường.

cô vặn vẹo thân thể đau nhói... ui da.. đau quá... hắn nhìn cô , cười một cánh phong tình.. 

' Tuyết, dáng người của chị có thể khơi lên dục vọng của mọi người đàn ông?"

ánh mắt hắn nóng bỏng lộ ra ý tứ khó hiểu, không tránh đi mà còn quan sát cô, khuôn mặt tuấn tú hiện lên sự hứng thú rõ ràng.

Một bộ lễ phục dài màu đen sắc được thiết kế đẹp mắt tôn lên dáng người hấp dẫn thướt tha , nóng bỏng gợi cảm của cô, cổ áo hình chữ V khoét sâu lộ ra cái cổ mảnh khảnh, xương quai xanh gợi cảm, đôi mắt như lưu ly càng thêm sáng hơn dươi ánh đèn rực rỡ.Giờ phút này cánh môi hồng nhạt, một đầu tóc được xõa ra hai bên vai. Cô như một thiên sứ giáng xuống nhân gian, cả người toát ra khí chất thanh thoát linh động, lạnh lùng cao quý làm cho người ta có cảm giác chạm cũng không thể chạm vào cô vì sợ bàn tay trần tục này sẽ làm bẩn một thiên sứ ác ma như cô

Đối mặt với sắc đẹp của Dạ Hàn Lâm Tuyết trước mắt làm cho Tống Hàn không thể nào dời mắt được.Hắn hận không thể chạy nhanh về phía cô đem cô hung hăng kéo vào trong ngực mà giày xéo một phen.

Ánh mắt của hắn thỉnh thoảng quét về phía của người ngồi bên cạnh, trong mắt ánh lên một tia khát vọng tha thiết.Hôm nay cô mặc lễ phục được thiết kế tế nhị nhưng cũng lộ ra vài chỗ da thịt, khi ngồi xuống hắn có thể thấy đường cong thân thể hấp dẫn của cô, lớp vải mỏng manh ôm trọn bộ ngực hoàn mỹ của cô đối với hắn mà nói là sự trí mạng.Trong thân thể của hắn dâng lên một cảm giác khác thường, miệng đắng lưỡi khô, trên trán là một trận mồ hồi.

Làm thế nào? Hắn thật muốn ôm cô vào ngực để âu yếm cưng chìu cô, hắn thật sự rất muốn hôn cô.Nhưng cô là chị của hắn nếu hắn làm như vậy thì nhất định sẽ dọa cô mất. Nhưng hắn lại không cam lòng, nếu bỏ qua cơ hội này thì không biết khi nào mới có cơ hội ngồi gần mình như vậy nữa.Dù là ngày mai, hắn cũng không muốn đợi nữa hiện tại hắn chỉ muốn hôn cô thôi.

Hắn với tay kéo chiếc váy của cô xuống. Dạ Hàn Lâm Tuyết thấy vậy hoảng sợ nói với hắn..

-" em làm trò gì vậy? chị là chị của em đó..."

."Chị. Dạ Hàn Lâm Tuyết, em đừng giả dối! Tới tận bây giờ tôi chưa hề coi em là chị, trong mắt tôi em chính là người con gái khiến tôi muốn đến phát điên".

Ánh mắt hắn đỏ đậm, đó là dấu hiệu của dục vọng.Hắn tàn nhẫn cởi quần áo của Lâm Tuyết không còn một mảnh, không để ý cô giãy dụa cùng đau khổ van xin, dùng sức xuyên xỏ qua, hung hăng biến cô thành người con gái của hắn.Hắn quá yêu cô, yêu đến khắc cốt ghi tâm, năm hắn 9 tuổi lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Tuyết, tâm đóng băng đã lau, nay lại vì cô mà trầm luân thật sâu...

Mười một năm, hắn vẫn vì cô mà chờ đợi đến cuồng dại, cam nguyện vì cô buông hết thảy thù hận, chỉ vì muốn một ngày nào đó quang minh chính đại đứng bên cạnh cô.Nhưng điều làm hắn tan nát cõi lòng là khi rốt cuộc hắn trở thành người đàn ông mà vạn người kính mộ, có thế lực khổng lồ sau lưng cơ hồ gần như một tay che trời thì cô lại gả cho người đàn ông khác.

"Dạ Hàn Lâm Tuyết Tuyết, vì tôi muốn có được em, tôi không tiếc bất cứ thủ đoạn nào để đoạt lấy."

Thiếu niên ôn nhu đã từng dốc lòng che chở cho cô nay đã biến thành ác ma thú tính điên cuồng đoạt lấy.Nguyên lai hắn 10 năm ẩn nhẫn, bất quá chỉ là vì trò chơi trả thù nực cười này sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện