Hậu Tinh Thần Biến

Chương 392: Đế Thích Thiên bất đắc dĩ ( Thượng )



Trong lúc đó Thiên giới cùng Tu La giới có một không gian hỗn loạn, chính là Thiên Khanh, mà Thiên Khanh này cũng không chỉ có đan đan là một không gian hỗn loạn, dọc theo bên bờ không gian hỗn loạn là một ngọn núi thật lớn sừng sững tại nơi này, lúc trước Đế Tuyết Phong cũng từ Thiên giới đến Thiên Khanh đi mất mấy năm thời gian

Mà dãy núi lớn này ngoại trừ chỗ Phong Dực thành, ngoài cái hạp côc này ra không thể có con đường nào khác có thể xuyên qua được ngọn núi này trù phi có thể đạt tới tu vi của Đế Tuyết Phong mới có thể dùng tự thân siêu cấp lực lượng vượt qua đám yêu thú hoành hành trên núi. Nếu không cho dù là sáu cánh cũng không có thể cam đoan được an toàn cho bản thân

Nơi này là cấm địa của người Thiên giới, là địa phương mà tất cả mọi người đều không muốn bàn tới

Sâu trong núi suối chảy vô số, mặt đất chỗ cao chỗ thấp bất thường, linh khí thì dư thừa chí cực, một đạo thân ảnh từ giữa sườn núi đột nhiên xuất hiện tại giữa không trung, chỉ thấy người nọ tóc dài rối bời không thể tả, nếu không phải trên mặt loé lên quang mang của hai con ngươi thì giờ phút này hắn như là một con dã quỷ khiến cho người ta phải sợ hãi

Thoạt nhìn người này đã cực kì già nua, da mặt nhăn nhúm, đôi lông mày màu xám, xem bộ dáng như là đã ngủ say từ rất lâu

" Hai cái tên tiểu quỉ, vô sự đánh nhau cái chó má gì khiến lão tử từ trong mỹ mộng tỉnh lại, hừ, chờ ta đi lấy đầu các người! Oáp …" Hắn há to miệng ngáp một hơi thật dài vỗ miệng tự nhủ:

" Ngủ bao lâu? Hình như đã trăm ngàn năm rồi a. còn nhớ kĩ lần trước xuất hiện là bị tên Thiên Mông tiểu tử kia bức bách đáp ứng hắn chuyện ta không muốn làm, cũng không biết Tu La tộc chí bảo có đúng hay không bị tên tiểu Thiên kia cướp đi rồi, không xong, không xong rồi, mẹ hắn!"

Đang nói hắn liền ngừng lại, thân ảnh trong nháy mắt biến mất phảng phất nhu cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua, chỉ nghe thấy một đạo thanh âm từ xa xa bay tới:

" Lão tử này phải đi Thiên Đế Phong, tiểu Thiên nếu cả gan dám đoạt Thiên đạo chi nhận lão tử sẽ lấy đầu hắn …"

Quang mang bắn ra bốn phía giải phóng ra cường đại uy áp bắn tới phía dòng suối màu đen. Thiên địa bốn phía trong nháy mắt xảy ra biến hoá mãnh liệt, cả không gian đồng thời chấn động một hồi, khí thế cường bạo chí cực nhất thời đánh bay Lăng Thanh Vân cùng với Thượng Phổ ra xa. Mà tướng lãnh cùng binh tốt Tu La tộc còn lại đã sớm lui ra rất xa bên ngoài, nếu không kịp lui về nhất định đã bị nghiền nát, bị khí thế kinh thiên của hai người nghiền nát tại chỗ

Quanh thân Huống Thiên Minh tản ra khí thế cường đại đưa Tôn Ngộ Không cùng với Bạch Y Thần đang huynh huynh ta ta bao phủ lại. Tay còn lại là nắm chặt lấy bàn tay Lãnh Diễm Phỉ, khí tức nhàn nhạt bao phủ lấy nàng tránh cho người có tu vi yếu nhất như nàng bị lực lượng cường đại của hai người Tần Vũ làm thương tổn

Oanh long! Trong bầu trời giống như một tiếng cự lôi bính phát, kình khí quyền chưởng thật lớn cùng với lục đạo tinh thần của Tần Vũ đang gắt gao đối kháng, từng đạo quang mang từ trong hai đạo kình khí loé ra. Chỉ cần một đạo nhỏ cũng đều có thể để lại trên mặt đất một hố sâu hơn mười trượng, trời đen đất tối, khắp nơi không có ánh sáng, cả Tu La giới tất cả Tu La nhân đều cảm nhận được lực lượng cường đại tràn ngập trong Thiên địa trong lúc đó làm cho bọn họ phát run kinh ngạc và run sợ

Lúc này bầu trời đã có biến hoá rất lớn, chỉ thấy dòng suối màu đen đột nhiên tốc độ vận chuyển nhanh hẳn, nhất thời hấp thu quyền ấn kia, chỉ đảo mắt quyền ấn to lớn vô cùng kia đã rút nhỏ lại còn có một nửa, mà sắc mặt Tát Hải cũng đột nhiên chuyển sang màu trắng, hiển nhiên là thụ thương không nhẹ

Tần Vũ sắc mặt cũng đã sớm tái nhợt, kích phát lục đạo luân hồi trong cơ thể đã hao phí rất nhiều lực lượng, duy trì dòng suối này giữa không trung lại càng khiến hắn khó khăn hơn. Lực lượng toàn thân bị sử dụng không còn, Tinh vân bên trong đan điền đã dần đình chỉ xoay tròn

Mắt thấy quyền ấn ngày càng nhỏ, Tần Vũ cũng dần dần chống đỡ không được, linh quang trong đầu chợt loé liền nghĩ tới có thể dừng lại phía bên trên đoàn người Đế Thích Thiên đang ở chân núi. Thoáng suy tư, khoé miệng Tần Vũ nở ra nụ cười, đã bị Đế Thích Thiên lợi dụng một lần, vậy hắn giúp mình ngăn cản một chút lực lượng của Tát Hải cũng không tính là gì a

Không chút do dự, Tần Vũ nắm bắt cơ hội, chỉ thấy lục đạo luân hồi đột nhiên vận chuyển với tốc độ kinh người, không chung quanh dòng suối nhất thời nứt ra một khe hở màu đen hoàn toàn hấp thu quyền ấn vào trong

Nơi nào đó tại Thiên Sơn, Đế Thích Thiên vui mừng nhìn hai huynh đệ Đế Tuyết Phong và Đế Thiên Hồn cười to tán thưởng nói:

" Không hổ là nhi tử của Đế Thích Thiên ta, xem ra trong Tu La giới này các người cũng không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu nhưng là cũng rất có tương lai. Phong nhi nét mặt cũng đã có trải nghiệm ít nhiều, Thiên Hồn cảnh giới cũng đã đề cao hơn rất nhiều, ha ha, ta quyết định quả nhiên là đúng!"

Đế Tuyết Phong có chút ngượng ngùng cười một điểm cũng không bàn luận mỹ nữ tiêu sái như lúc ở cùng Đế Thiên Hồn. Đế Thiên Hồn hai mắt nhìn đăm đăm trong lòng thầm phục ca ca quả nhiên lợi hại

Bát đại Thiên vương thấy Đế Thích Thiên vui mừng cũng đều tiến lên chúc mừng hai huynh đệ, như là bọn họ đã đạt được rất nhiều thành tích. Mọi người đang vui vẻ chỉ thấy đột nhiên phía chân trời một cái hang màu đen khôn cùng vô tế xuất hiện trước mặt liền chấn động

Toàn thân Đế Thích Thiên đột nhiên bính phát ra khí thế cường đại đưa mọi người vào trong đó, tới đây thì một đạo lực lượng kinh người từ phương xa trong nháy mắt xuất hiện trước mặt làm cho bọn họ một trận kinh sợ hung hăng công kích tại vòng bảo hộ của Đế Thích Thiên

Oanh!

Thanh âm đinh tai nhức óc khiến Bát đại Thiên vương thậm chí là Đế Thiên Hồn choáng váng, chỉ có Đế Tuyết Phong là có thể bảo trụ vài phần tỉnh táo, hắn kinh ngạc nhìn Đế Thích Thiên trong nháy mắt sắc mặt đã chuyển sang trắng bệch, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ

" Hảo Tát Hải, cũng như thế khi dễ ta!" Đế Thích Thiên hít một hơi sâu, tiếng thét phẫn nộ từ trong miệng hắn phát ra, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ, một thanh âm từ xa lại truyền tới:

" Quét sạch chỗ này cho ta, gặp phải tiện dân Tu La tộc giết không tha!"

Phốc … sau khi quyền ấn trên bầu trời biến mất thì lục đạo luân hồi cũng là đột nhiên biến mất vô ảnh tung, Tát Hải sắc mặt tái nhợt nhìn quyến ấn chính mình phát ra biến mất thì cực kì khổ muộn, mở miệng phun một ngụm máu tươi ra ngoài

" Tần Vũ, không thể tưởng được tu vi của người lại cao như vậy, ngay cả ta sắp đột phá mười cánh tu vi hoàng giai cũng bị ngươi đả thương!" Quang mang trên mặt chợt loé, Tát Hải đã ngăn cản thương thế trong cơ thể chậm rãi liếc mắt nhìn Tần Vũ, vừa lại lướt qua bảy người Hàn Sanh bên cạnh bình tĩnh nói:

" Tát Hải ta không bằng người tất nhiên là không thể nói gì nhưng ta hy vọng Tần Vũ huynh đệ tại Sa Thành không nên sinh thị phi, nơi này dù sao cũng là địa bàn Tu La giới!"

Trong mắt Tát Hải hiện lên một đạo lãnh quang, nhẹ giọng cảnh cáo:

" Nếu Tần Vũ huynh đệ một khi cố ý gây chuyện tại Sa Thành, Tát Hải ta cho dù có bại dưới tay ngươi cũng tình nguyện quần công cùng với ngươi cũng không thể để Tu La giới bị phá hư!"

Tần Vũ hờ hững, phất tay nhẹ giọng nói:

" Chúng ta chỉ là tới đây tìm người, một khi đã tìm thấy liền lập tức rời đi, Tát Hải huynh không cần lo lắng, nhưng thật ra Đế Thích Thiên đi tới Tu La giới cũng là có chút ý đồ, còn phải cẩn thận với hắn hơn mới phải!"

" Đa tạ Tần huynh nhắc nhở, ta lần này rời núi cũng là vì đuổi Thiên nhân ra khỏi Tu La giới …" Nói đến đây Tát Hải đánh giá Tần Vũ cùng với Cam Vân phía sau, trên mặt lộ ra thần sắc thẹn thùng, hiển nhiên nghĩ tới có thể Tần Vũ hôm nay thân phận cũng chính là một thành viên của Thiên nhân tộc nhưng chính mình lại bại dưới tay của hắn điều này làm trong lòng hắn có chút không cam

Dừng lại một chút Tát Hải tiếp tục nói:

" Đương nhiên cũng không phải là đối với người, còn hy vọng Tần huynh gặp Tu La nhân chúng ta thủ hạ lưu tình!"

Tần Vũ mỉm cười gật đầu, sau một hồi đại chiến đối với Tát Hải trong lòng hắn cũng thầm bộ phục, lần này đánh nhau nếu không phải là hắn đối với khống chế không gian có chút tinh tường thoáng có chút lợi thế, nếu như nói Tần Vũ thắng cũng có chút miễn cưỡng. Dù sao trong tình trạng kiệt sức, toàn thân lực lượng đã sử dụng hết giờ phút này còn có thể có nhiều tham vọng sao!

Liếc thật sâu vào mắt Tần Vũ, sớm đã nhìn bọn người phía sau, Tát Hải hành lễ ôn nhu nói:

" Đã như vậy, ta … đi trước!"

Vừa nói vừa cùng Hàn Sanh nhìn nhau sau đó định hướng Thiên Sơn bay đi

Bỗng dưng xa xa một tiếng quát truyền tới, trong thanh âm xen lẫn sự phẫn nộ, không gian bốn phía đều lại cuồng bạo hắn lên:

" Tát Hải lão thất phu đứng lại cho ta? Vì sao ngươi dùng Tử Vân Vô Cực đại pháp cường đạo lực lượng đánh lén ta?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện