Hậu Tinh Thần Biến
Chương 398: Huyết ô Thiên giới
Huyết Ma hơi hơi nheo mắt lại, trên khuôn mặt đỏ sậm chợt hiện ra một tia lãnh quang nhiếp lòng người, làm cho người ta cảm giác sâu tận đáy lòng một trận lạnh lẻo.
Thân ảnh vừa động, ngay sau đó đã xuất hiện trước mặt Huyền lão, một cỗ khí tức huyết tinh sền sệt nồng đậm nhất thời ập vào mặt lão.
"Lão bất tử, ngươi phải trả giá cho hành động phong ấn, chết đi cho ta!"
Chỉ thấy một tia huyết quang bùng lên mãnh liệt, huyết khí sền sệt mù mịt từ trong tay Huyết Ma giống như một tấm lưới hướng về Huyền lão phủ chụp xuống. Huyền lão hai mắt trống rỗng nhìn vào Huyết Ma phá vỡ phong ấn sống lại, thực lực của hắn Huyền lão hiểu rõ hơn ai hết, cho dù là Thủy Quân cũng khó mà chống lại dị thế cuồng ma, mà đồ án huyền ảo kia bị ô uế ăn mòn, cũng trực tiếp gây tổn thương nặng đến bản thân của Huyền lão, thêm vào lực lượng cường hãn của Huyết Ma khiến cho ông giờ phút này căn bản không còn dậy lên nổi chút ý niệm phản kháng nào.
"Dừng tay!"
Bỗng nhiên một tiếng quát lớn vang lên, cách đó không xa một đạo quang mang rực rỡ ào tới, một âm thanh rít gào hỗn loạn dường như ẩn chứa một loại lực lượng không thể hình dung được cắt ngang qua hư không, cùng huyết quang mạnh mẽ đánh ập vào nhau. Trong khoảnh khắc này sức phản chấn khiến cho mặt đất rốt cục không chịu nổi lực ép phải sụp lún xuống, nhưng khiến cho Huyết Ma giật mình kinh ngạc chính là năng lượng ẩn chứa trong quang hoa kia, vậy mà có thể đánh cho tản mát được huyết khí do chính mình phát ra.
Hồng Quân động vẫn như bất động hiện ra tại trước mặt Huyết Ma, sắc mặt hắn lạnh lùng nâng trong tay Hồng Quân giới quang hoa sáng chói, trong ánh mắt rực cháy như lửa đỏ ẩn chứa đầy vẻ phẩn nộ:
"Phải chết chính là ngươi!"
Huyết Ma có chút kinh ngạc nhìn Hồng Quân, tựa hồ cảm nhận được Hồng Quân giới đó là vật không tầm thường, nhưng ánh mắt khinh thường lại không xem nó vào đâu, điềm nhiên nói:
"Chỉ dựa vào ngươi? Ha Ha Ha Ha! Tên xuẩn ngốc, dám cả gan mạo phạm Huyết Ma đại nhân ta!"
Cách đó không xa, Huống Thiên Minh ôm chặt lồng ngực liên tục phập phồng, khóe miệng không ngừng rỉ máu tươi, xem ra mất đi Thiên đạo chi nhận, hiện giờ năng lực của hắn thậm chí ngay cả biến thân cũng cực kỳ khó khăn. Lãnh Diễm Phỉ si ngốc nhìn hắn, trong ánh mắt chứa đầy vẻ đau thương lo lắng, thấp giọng hỏi:
"Huynh… huynh thế nào?"
Huống Thiên Minh suy sụp gắng gượng lắc lắc đầu, lập cập nói:
"Thời gian… Ta cần thời gian,… con đường sinh cơ kia chính đang… ở trong cơ thể của Huyết Ma!" Lãnh Diễm Phỉ trong lòng cả kinh, tuy rằng không rõ ý tứ trong câu này, nhưng nàng biết nhất định Huống Thiên Minh có kế hoạch gì đó.
Tuy nhiên lực lượng của Huống Thiên Minh mất đi nhanh chóng, lúc này hắn mới hoàn toàn cảm nhận được lực lượng cường hãn của Huyết Ma, cho dù là sáu lần biến thân cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản công kích của nó, lúc này làm cho nó phẫn nộ, không khỏi vì Hồng Quân mà thập phần lo lắng.
Tuy rằng huyết vân đã tan biến đi, nhưng mất đi sự bảo vệ của Hồng Quân giới, đám người Cam Vân, Ngộ Không vẫn cảm giác được uy áp từ Huyết Ma mang đến, lực lượng trong cơ thể giống như bị ăn mòn phát sinh hư thoát không còn sức lực.
Trong lúc đó, Tần Vũ lập tức kéo theo Huyền lão bên cạnh Huyết Ma phóng ra xa, sắc mặt ông tái nhợt, Lục đạo Luân Hồi trong đan điền giờ khắc này tựa như đã không còn chịu sự khống chế của ông đang xoay chuyển mãnh liệt.
Thế nhưng lúc này thì Huyết Ma toàn bộ chú ý đều dồn vào Hồng Quân, hình như coi cái chết của Huyền lão chắc chắn đã nằm trong tay hắn, vấn đề chẳng qua chỉ là thời gian mà thôi. Dưới ma nhãn của Huyết Ma, thực lực của Hồng Quân hắn sớm đã tra xét rõ ràng, đến nay cũng chỉ đạt tới tu vi tám cánh thượng giai, có điều là với cảnh giới Á hoàng giai lại có thể đánh tan huyết khí ô uế của mình, không khỏi có chút khó chấp nhận.
Hồng Quân giới, là chí bảo Hồng Quân ở trong Tử giới đã rèn luyện thành, tuy rằng không giống như Hồng Mông, Tần Vũ các người có thể sáng tạo ra thiên địa vũ trụ, nhưng nó cũng được sinh ra tại trong Tử giới, loại diệu dụng có khác biệt, đây cũng là nguyên nhân mà Tần Vũ nhận định tương lai sau này của hắn về trình độ, cảnh giới, thậm chí là sự hiểu biết đối với Thiên đạo tuyệt sẽ không ở dưới so với chính mình.
Chẳng qua giờ này sắc mặt của Hồng Quân có chút trắng bệch, toàn thân cũng mơ hồ đang run rẩy, xem ra dùng Hồng Quân giới cứu Huyền lão ra cũng không được thoải mái cho lắm.
Huyết Ma cười lạnh một tiếng, ngoài làn da đỏ sậm kia bỗng nhiên bộc phát ra tầng tầng lớp lớp huyết khí sền sệt mù mịt, mãnh liệt quay cuồng, thậm chí so với huyết vân ô uế mới rồi còn gấp ba lần. Hồng Quân tức thì cảm thấy không ổn, vội vàng sử dụng Hồng Quân giới bao phủ lên chính mình, quang hoa sáng chói lóa mắt ở trong huyết vân nồng đậm đó trương lên một không gian phạm vi đến ba trượng chống cự lại.
"Ta chịu không được rồi, lão Tôn ta đây cũng muốn đánh một trận!" Địch thủ càng mạnh chiến ý trong lòng Tôn Ngộ Không lại càng dâng cao, trường côn phóng lên cao, khí thế của kinh thiên ba mươi sáu côn đó giống như cuồng phong bão táp bùng lên. Đế Tuyết Phong vội vàng ngăn Tôn Ngộ Không lại:
"Đẳng cấp chiến đấu loại này không phải chúng ta có thể tham gia được, huống chi đám huyết khí đó thật không tầm thường, chúng ta tuyệt không thể tới gần!"
Cam Vân đám người không ngừng gật đầu, bọn họ đi theo Tần Vũ thật vất vả tu luyện cảnh giới đến nay, ai cũng không mong muốn giờ phút này chết ở trong tay Huyết Ma.
Tôn Ngộ Không phẫn nộ đem trường côn hung hăng cắm xuống mặt đất, trên gương mặt khỉ lộ ra thần sắc dữ tợn không cam chịu.
Đế Tuyết Phong trong lòng cực kỳ lo lắng cho Hồng Quân, ánh mắt nhìn về phía Tần Vũ cách đó không xa, mà Tần Vũ lại không mảy may có ý muốn ra tay, duy chỉ trên nét mặt thoáng hiện ra vẻ ngưng trọng.
Tuy nhiên Đế Tuyết Phong lại không có phát hiện ra, cỏ cây ở chung quanh Tần Vũ đều giống như đã trải qua bốn mùa thay đổi, nguyên lực sinh mệnh bị rút hết không còn gì trong nháy mắt đã biến thành vàng úa héo khô, toàn bộ không còn sinh khí. Tần Vũ hai tay nắm chặt, Lục đạo Luân Hồi trong cơ thể vận hành như ngựa hoang tuột dây cương, đã hoàn toàn không còn chịu khống chế của ông, xem ra Huyết Ma phá vỡ Càn Khôn đại trận, đã trực tiếp gây ảnh hưởng đến việc vận hành Tinh Thần Biến của Tần Vũ.
Đúng lúc này, Hồng Quân đột nhiên xuất hiện sau lưng Huyết Ma, mà tựa hồ chỉ trong chớp mắt, Huyết Ma đã cảm giác được khí tức từ phía sau truyền đến, tức thì tiện tay tung ra một đám huyết vân mạnh mẽ đón chận Hồng Quân. Tầng tầng huyết vân kia bùng tóe ra, như quầng sáng xông lên tận trời cao, mà Hồng Quân cũng không có né tránh, Hồng Quân giới trong tay sớm đã biến mất không thấy, đem từng tia từng tia huyền hoàng khí trên Tàn Tuyết thần thương phóng xuất ra.
"Nghịch Thiên nhất thương!" Theo tiếng thét của Hồng Quân, Tàn Tuyết thần thương vẽ ra một đường cong huyền ảo, một luồng năng lượng từ huyền hoàng khí tạo thành xen lẫn năng lượng màu xám hướng về phía Huyết Ma bay tới. Nguồn: https://truyenbathu.net
"Hừ, để ta cho ngươi biết thế nào là chênh lệch của Ma vương ta với các ngươi!" Huyết Ma ngông cuồng cười, nhưng hắn đúng là có năng lực để ngông cuồng ngạo mạn, một thân năng lượng cường hãn kia đến ngay cả Thủy Quân cũng không thể theo kịp, thì bất luận kẻ nào cũng không thể chống cự nổi cùng hắn.
"Hóa Liên Phân Thân?" Đế Tuyết Phong lẩm bẩm, ánh mắt hắn chiếu vào trước mặt của Huyết Ma bên trong đoàn huyết vụ, giữa huyết khí sền sệt mù mịt, vẫn như trước có thể cảm nhận được năng lượng của Hồng Quân giới tản phát ra, nhưng xuất hiện ở phía sau Huyết Ma, không thể nghi ngờ chính là Hóa Liên Phân Thân của Hồng Quân.
Tàn Tuyết thần thương vốn là nhất lưu Hồng Mông linh bảo, phối hợp với Nghịch Thiên nhất thương của Hồng Quân, uy lực thật kinh người. Trong phạm vi quỹ tích của mũi thương xẹt qua, không gian liên tiếp nứt vỡ thấy mà thương, khí tức hủy diệt ẩn chứa trong đó khiến cho mọi người tại đây có cảm giác như ngày tận thế.
Từng lớp từng lớp không gian nứt vỡ tan tành sinh ra hấp lực cường đại cứ giống như toàn bộ hư không đều dao động dậy lên, nhưng mà nảy sinh ra một màn làm người ta ngạc nhiên hơn chính là trong khoảnh khắc tầng tầng lớp lớp huyết khí mãnh liệt quay cuồng kia va chạm vào Tàn Tuyết thần thương, huyết khí cũng không có vì vậy mà tan đi, ngược lại bùng lên một cỗ huyết quang màu đỏ sậm, hai tay Hồng Quân đột nhiên thoáng rung động, chỉ thấy huyết quang giống như độc xà rất nhanh theo mũi thương lan tràn lên, thoáng cái đã lan ra toàn thân cây thương.
Hồng Quân tức thì cảm nhận mùi tanh hôi của ô huyết, trong lòng rõ ràng nảy sinh ra dự cảm không ổn khiến cho hắn không chút do dự đem Tàn Tuyết thần thương ném ra ngoài. Mọi người tại đây đều chấn động, duy chỉ có Huyền lão khẽ lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, nói:
"Ô huyết của Huyết Ma năng lực quả thật quá mạnh mẽ, cơ hồ có thể gây ô nhiễm bất kỳ thứ gì trong toàn cả Thiên thần giới, không có ngoại lệ!"
"Không có ngoại lệ?" Tần Vũ cắn chặt hàm răng, nhìn tốc độ không thể tưởng tượng của huyết khí ô uế đem Tàn Tuyết thần thương biến thành một khối sắt vụn mang theo mùi máu tươi. Trong lòng rất là kinh ngạc, dù sao Tàn Tuyết thần thương cũng là nhất lưu Hồng Mông linh bảo vậy e rằng ngoại trừ Thiên Tôn linh bảo Hồng Quân giới ra, tại đây không có bất cứ linh bảo nào có thể thoát khỏi bị huyết khí ô uế.
Nhưng đúng lúc này Tinh Thần Biến xuất hiện trạng thái chuyển động khác thường, tốc độ của Lục đạo Luân Hồi càng lúc càng nhanh, khuấy trộn trong đan điền của Tần Vũ thành một mảnh hỗn loạn.
Huyết Ma cười rộ lên ngông cuồng, năm ngón tay hơi xòe ra, khống chế huyết khí xông thẳng lên tận trời cao, cứ giống như ô huyết chuyển động mà hình thành ra viên cầu xoáy tròn. Hồng Quân nhìn Tàn Tuyết thần thương bị ô uế, đối với huyết khí này nhất thời rất chú tâm đến, thân mình vừa động, cũng đã thu hồi Hóa Liên Phân Thân, ở giữa vùng huyết khí đột nhiên biến mất không còn hình bóng.
Cùng lúc đó, huyết cầu hình thành từ ô huyết kia ầm một tiếng bùng nổ vỡ tan ra, ô huyết bắn ra bốn phía, Hồng Quân dưới sự bảo vệ vững chắc của Hồng Quân giới quang hoa rực rỡ lui về phía sau hơn mười trượng.
"Hắc Hắc Hắc Hắc!" Tiếng cười khàn khàn của Huyết Ma rộ lên nghe thật kinh khủng đáng sợ:
"Biết sự chênh lệch trong đó rồi chứ? Bị phong ấn lâu như vậy, hôm nay bản Ma vương phải ngẩng cao đầu kiêu hãnh, cho các ngươi tận mắt nhìn thấy thủ đoạn hủy diệt Thiên thần giới này của ta! Cho các ngươi biết thế nào là lễ độ!" Vừa dứt lời, Huyết Ma giơ cao hai tay lên đỉnh đầu, giống như một hình thái hiến tế, trong miệng lầm bầm niệm chú ngữ cao thâm huyền ảo.
"Huyết hải nổi lên!"
Tựa hồ cùng thời gian với tiếng rống của Huyết Ma, Hồng Quân quát to một tiếng: "Không xong!" Tức thì dùng hết toàn lực phóng xuất ra Hồng Quân giới, đem tất cả mọi người bao trùm vào trong đó, hướng lên không trung phóng vọt đi. Đám người Ngộ Không còn chưa hiểu được đã xảy ra chuyện gì mọi ánh mắt cùng nhìn lại, liền không khỏi kinh hãi toát ra mồ hôi lạnh đầy mình.
Chỉ thấy mặt đất khô khốc vàng vọt kia bỗng chốc nổi lên một đám huyết khí, trong nháy mắt huyết thủy ô uế mang theo mùi tanh hôi nồng nặc đã từ những kẽ nứt trên mặt đất tuôn tràn ra, trong khoảnh khắc mỗi một tấc đất trên toàn cả Sa thành đều đã bị huyết khí ô uế, huyết thủy tụ họp lại thành sông, tụ thành biển máu, điên cuồng lan rộng, không ngừng dâng lên gần tới đám người Tần Vũ trên không trung.
Huyết thần cả người đều chìm sâu trong biển máu, tiếng cười kia vẫn như trước lồng lộng không ngừng nghỉ:
"Ha Ha Ha! Các ngươi thấy đấy, ta phải dùng máu để nhấn chìm toàn cả Thiên thần giới, Ha Ha Ha! Đi ra cho ta, Huyết Thần Tử!"
Bang Bang Bang!
Tiếng vang liên tiếp không ngừng, bên trong biển máu sôi lên sùng sục, chỉ thấy mấy trăm con Huyết Thần Tử thể tích khổng lồ từ trong biển máu phóng vọt ra, toàn thân chúng sớm đã bị huyết khí ô uế không còn hình dáng, duy chỉ có hai ánh mắt âm u thâm thúy vẫn còn tỏa ra một cỗ sát khí khát máu.
Huyền lão nhìn thấy mà phát kinh sợ, thân mình lom khom run rẩy từng hồi, giờ này ông giống như đã sống lại trong trận chiến phong ấn ngày nào, chỉ có điều hiện tại từ rất lâu đã không còn Thủy Quân cùng tứ đại hộ pháp Thiên Vương…
Thân ảnh vừa động, ngay sau đó đã xuất hiện trước mặt Huyền lão, một cỗ khí tức huyết tinh sền sệt nồng đậm nhất thời ập vào mặt lão.
"Lão bất tử, ngươi phải trả giá cho hành động phong ấn, chết đi cho ta!"
Chỉ thấy một tia huyết quang bùng lên mãnh liệt, huyết khí sền sệt mù mịt từ trong tay Huyết Ma giống như một tấm lưới hướng về Huyền lão phủ chụp xuống. Huyền lão hai mắt trống rỗng nhìn vào Huyết Ma phá vỡ phong ấn sống lại, thực lực của hắn Huyền lão hiểu rõ hơn ai hết, cho dù là Thủy Quân cũng khó mà chống lại dị thế cuồng ma, mà đồ án huyền ảo kia bị ô uế ăn mòn, cũng trực tiếp gây tổn thương nặng đến bản thân của Huyền lão, thêm vào lực lượng cường hãn của Huyết Ma khiến cho ông giờ phút này căn bản không còn dậy lên nổi chút ý niệm phản kháng nào.
"Dừng tay!"
Bỗng nhiên một tiếng quát lớn vang lên, cách đó không xa một đạo quang mang rực rỡ ào tới, một âm thanh rít gào hỗn loạn dường như ẩn chứa một loại lực lượng không thể hình dung được cắt ngang qua hư không, cùng huyết quang mạnh mẽ đánh ập vào nhau. Trong khoảnh khắc này sức phản chấn khiến cho mặt đất rốt cục không chịu nổi lực ép phải sụp lún xuống, nhưng khiến cho Huyết Ma giật mình kinh ngạc chính là năng lượng ẩn chứa trong quang hoa kia, vậy mà có thể đánh cho tản mát được huyết khí do chính mình phát ra.
Hồng Quân động vẫn như bất động hiện ra tại trước mặt Huyết Ma, sắc mặt hắn lạnh lùng nâng trong tay Hồng Quân giới quang hoa sáng chói, trong ánh mắt rực cháy như lửa đỏ ẩn chứa đầy vẻ phẩn nộ:
"Phải chết chính là ngươi!"
Huyết Ma có chút kinh ngạc nhìn Hồng Quân, tựa hồ cảm nhận được Hồng Quân giới đó là vật không tầm thường, nhưng ánh mắt khinh thường lại không xem nó vào đâu, điềm nhiên nói:
"Chỉ dựa vào ngươi? Ha Ha Ha Ha! Tên xuẩn ngốc, dám cả gan mạo phạm Huyết Ma đại nhân ta!"
Cách đó không xa, Huống Thiên Minh ôm chặt lồng ngực liên tục phập phồng, khóe miệng không ngừng rỉ máu tươi, xem ra mất đi Thiên đạo chi nhận, hiện giờ năng lực của hắn thậm chí ngay cả biến thân cũng cực kỳ khó khăn. Lãnh Diễm Phỉ si ngốc nhìn hắn, trong ánh mắt chứa đầy vẻ đau thương lo lắng, thấp giọng hỏi:
"Huynh… huynh thế nào?"
Huống Thiên Minh suy sụp gắng gượng lắc lắc đầu, lập cập nói:
"Thời gian… Ta cần thời gian,… con đường sinh cơ kia chính đang… ở trong cơ thể của Huyết Ma!" Lãnh Diễm Phỉ trong lòng cả kinh, tuy rằng không rõ ý tứ trong câu này, nhưng nàng biết nhất định Huống Thiên Minh có kế hoạch gì đó.
Tuy nhiên lực lượng của Huống Thiên Minh mất đi nhanh chóng, lúc này hắn mới hoàn toàn cảm nhận được lực lượng cường hãn của Huyết Ma, cho dù là sáu lần biến thân cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản công kích của nó, lúc này làm cho nó phẫn nộ, không khỏi vì Hồng Quân mà thập phần lo lắng.
Tuy rằng huyết vân đã tan biến đi, nhưng mất đi sự bảo vệ của Hồng Quân giới, đám người Cam Vân, Ngộ Không vẫn cảm giác được uy áp từ Huyết Ma mang đến, lực lượng trong cơ thể giống như bị ăn mòn phát sinh hư thoát không còn sức lực.
Trong lúc đó, Tần Vũ lập tức kéo theo Huyền lão bên cạnh Huyết Ma phóng ra xa, sắc mặt ông tái nhợt, Lục đạo Luân Hồi trong đan điền giờ khắc này tựa như đã không còn chịu sự khống chế của ông đang xoay chuyển mãnh liệt.
Thế nhưng lúc này thì Huyết Ma toàn bộ chú ý đều dồn vào Hồng Quân, hình như coi cái chết của Huyền lão chắc chắn đã nằm trong tay hắn, vấn đề chẳng qua chỉ là thời gian mà thôi. Dưới ma nhãn của Huyết Ma, thực lực của Hồng Quân hắn sớm đã tra xét rõ ràng, đến nay cũng chỉ đạt tới tu vi tám cánh thượng giai, có điều là với cảnh giới Á hoàng giai lại có thể đánh tan huyết khí ô uế của mình, không khỏi có chút khó chấp nhận.
Hồng Quân giới, là chí bảo Hồng Quân ở trong Tử giới đã rèn luyện thành, tuy rằng không giống như Hồng Mông, Tần Vũ các người có thể sáng tạo ra thiên địa vũ trụ, nhưng nó cũng được sinh ra tại trong Tử giới, loại diệu dụng có khác biệt, đây cũng là nguyên nhân mà Tần Vũ nhận định tương lai sau này của hắn về trình độ, cảnh giới, thậm chí là sự hiểu biết đối với Thiên đạo tuyệt sẽ không ở dưới so với chính mình.
Chẳng qua giờ này sắc mặt của Hồng Quân có chút trắng bệch, toàn thân cũng mơ hồ đang run rẩy, xem ra dùng Hồng Quân giới cứu Huyền lão ra cũng không được thoải mái cho lắm.
Huyết Ma cười lạnh một tiếng, ngoài làn da đỏ sậm kia bỗng nhiên bộc phát ra tầng tầng lớp lớp huyết khí sền sệt mù mịt, mãnh liệt quay cuồng, thậm chí so với huyết vân ô uế mới rồi còn gấp ba lần. Hồng Quân tức thì cảm thấy không ổn, vội vàng sử dụng Hồng Quân giới bao phủ lên chính mình, quang hoa sáng chói lóa mắt ở trong huyết vân nồng đậm đó trương lên một không gian phạm vi đến ba trượng chống cự lại.
"Ta chịu không được rồi, lão Tôn ta đây cũng muốn đánh một trận!" Địch thủ càng mạnh chiến ý trong lòng Tôn Ngộ Không lại càng dâng cao, trường côn phóng lên cao, khí thế của kinh thiên ba mươi sáu côn đó giống như cuồng phong bão táp bùng lên. Đế Tuyết Phong vội vàng ngăn Tôn Ngộ Không lại:
"Đẳng cấp chiến đấu loại này không phải chúng ta có thể tham gia được, huống chi đám huyết khí đó thật không tầm thường, chúng ta tuyệt không thể tới gần!"
Cam Vân đám người không ngừng gật đầu, bọn họ đi theo Tần Vũ thật vất vả tu luyện cảnh giới đến nay, ai cũng không mong muốn giờ phút này chết ở trong tay Huyết Ma.
Tôn Ngộ Không phẫn nộ đem trường côn hung hăng cắm xuống mặt đất, trên gương mặt khỉ lộ ra thần sắc dữ tợn không cam chịu.
Đế Tuyết Phong trong lòng cực kỳ lo lắng cho Hồng Quân, ánh mắt nhìn về phía Tần Vũ cách đó không xa, mà Tần Vũ lại không mảy may có ý muốn ra tay, duy chỉ trên nét mặt thoáng hiện ra vẻ ngưng trọng.
Tuy nhiên Đế Tuyết Phong lại không có phát hiện ra, cỏ cây ở chung quanh Tần Vũ đều giống như đã trải qua bốn mùa thay đổi, nguyên lực sinh mệnh bị rút hết không còn gì trong nháy mắt đã biến thành vàng úa héo khô, toàn bộ không còn sinh khí. Tần Vũ hai tay nắm chặt, Lục đạo Luân Hồi trong cơ thể vận hành như ngựa hoang tuột dây cương, đã hoàn toàn không còn chịu khống chế của ông, xem ra Huyết Ma phá vỡ Càn Khôn đại trận, đã trực tiếp gây ảnh hưởng đến việc vận hành Tinh Thần Biến của Tần Vũ.
Đúng lúc này, Hồng Quân đột nhiên xuất hiện sau lưng Huyết Ma, mà tựa hồ chỉ trong chớp mắt, Huyết Ma đã cảm giác được khí tức từ phía sau truyền đến, tức thì tiện tay tung ra một đám huyết vân mạnh mẽ đón chận Hồng Quân. Tầng tầng huyết vân kia bùng tóe ra, như quầng sáng xông lên tận trời cao, mà Hồng Quân cũng không có né tránh, Hồng Quân giới trong tay sớm đã biến mất không thấy, đem từng tia từng tia huyền hoàng khí trên Tàn Tuyết thần thương phóng xuất ra.
"Nghịch Thiên nhất thương!" Theo tiếng thét của Hồng Quân, Tàn Tuyết thần thương vẽ ra một đường cong huyền ảo, một luồng năng lượng từ huyền hoàng khí tạo thành xen lẫn năng lượng màu xám hướng về phía Huyết Ma bay tới. Nguồn: https://truyenbathu.net
"Hừ, để ta cho ngươi biết thế nào là chênh lệch của Ma vương ta với các ngươi!" Huyết Ma ngông cuồng cười, nhưng hắn đúng là có năng lực để ngông cuồng ngạo mạn, một thân năng lượng cường hãn kia đến ngay cả Thủy Quân cũng không thể theo kịp, thì bất luận kẻ nào cũng không thể chống cự nổi cùng hắn.
"Hóa Liên Phân Thân?" Đế Tuyết Phong lẩm bẩm, ánh mắt hắn chiếu vào trước mặt của Huyết Ma bên trong đoàn huyết vụ, giữa huyết khí sền sệt mù mịt, vẫn như trước có thể cảm nhận được năng lượng của Hồng Quân giới tản phát ra, nhưng xuất hiện ở phía sau Huyết Ma, không thể nghi ngờ chính là Hóa Liên Phân Thân của Hồng Quân.
Tàn Tuyết thần thương vốn là nhất lưu Hồng Mông linh bảo, phối hợp với Nghịch Thiên nhất thương của Hồng Quân, uy lực thật kinh người. Trong phạm vi quỹ tích của mũi thương xẹt qua, không gian liên tiếp nứt vỡ thấy mà thương, khí tức hủy diệt ẩn chứa trong đó khiến cho mọi người tại đây có cảm giác như ngày tận thế.
Từng lớp từng lớp không gian nứt vỡ tan tành sinh ra hấp lực cường đại cứ giống như toàn bộ hư không đều dao động dậy lên, nhưng mà nảy sinh ra một màn làm người ta ngạc nhiên hơn chính là trong khoảnh khắc tầng tầng lớp lớp huyết khí mãnh liệt quay cuồng kia va chạm vào Tàn Tuyết thần thương, huyết khí cũng không có vì vậy mà tan đi, ngược lại bùng lên một cỗ huyết quang màu đỏ sậm, hai tay Hồng Quân đột nhiên thoáng rung động, chỉ thấy huyết quang giống như độc xà rất nhanh theo mũi thương lan tràn lên, thoáng cái đã lan ra toàn thân cây thương.
Hồng Quân tức thì cảm nhận mùi tanh hôi của ô huyết, trong lòng rõ ràng nảy sinh ra dự cảm không ổn khiến cho hắn không chút do dự đem Tàn Tuyết thần thương ném ra ngoài. Mọi người tại đây đều chấn động, duy chỉ có Huyền lão khẽ lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, nói:
"Ô huyết của Huyết Ma năng lực quả thật quá mạnh mẽ, cơ hồ có thể gây ô nhiễm bất kỳ thứ gì trong toàn cả Thiên thần giới, không có ngoại lệ!"
"Không có ngoại lệ?" Tần Vũ cắn chặt hàm răng, nhìn tốc độ không thể tưởng tượng của huyết khí ô uế đem Tàn Tuyết thần thương biến thành một khối sắt vụn mang theo mùi máu tươi. Trong lòng rất là kinh ngạc, dù sao Tàn Tuyết thần thương cũng là nhất lưu Hồng Mông linh bảo vậy e rằng ngoại trừ Thiên Tôn linh bảo Hồng Quân giới ra, tại đây không có bất cứ linh bảo nào có thể thoát khỏi bị huyết khí ô uế.
Nhưng đúng lúc này Tinh Thần Biến xuất hiện trạng thái chuyển động khác thường, tốc độ của Lục đạo Luân Hồi càng lúc càng nhanh, khuấy trộn trong đan điền của Tần Vũ thành một mảnh hỗn loạn.
Huyết Ma cười rộ lên ngông cuồng, năm ngón tay hơi xòe ra, khống chế huyết khí xông thẳng lên tận trời cao, cứ giống như ô huyết chuyển động mà hình thành ra viên cầu xoáy tròn. Hồng Quân nhìn Tàn Tuyết thần thương bị ô uế, đối với huyết khí này nhất thời rất chú tâm đến, thân mình vừa động, cũng đã thu hồi Hóa Liên Phân Thân, ở giữa vùng huyết khí đột nhiên biến mất không còn hình bóng.
Cùng lúc đó, huyết cầu hình thành từ ô huyết kia ầm một tiếng bùng nổ vỡ tan ra, ô huyết bắn ra bốn phía, Hồng Quân dưới sự bảo vệ vững chắc của Hồng Quân giới quang hoa rực rỡ lui về phía sau hơn mười trượng.
"Hắc Hắc Hắc Hắc!" Tiếng cười khàn khàn của Huyết Ma rộ lên nghe thật kinh khủng đáng sợ:
"Biết sự chênh lệch trong đó rồi chứ? Bị phong ấn lâu như vậy, hôm nay bản Ma vương phải ngẩng cao đầu kiêu hãnh, cho các ngươi tận mắt nhìn thấy thủ đoạn hủy diệt Thiên thần giới này của ta! Cho các ngươi biết thế nào là lễ độ!" Vừa dứt lời, Huyết Ma giơ cao hai tay lên đỉnh đầu, giống như một hình thái hiến tế, trong miệng lầm bầm niệm chú ngữ cao thâm huyền ảo.
"Huyết hải nổi lên!"
Tựa hồ cùng thời gian với tiếng rống của Huyết Ma, Hồng Quân quát to một tiếng: "Không xong!" Tức thì dùng hết toàn lực phóng xuất ra Hồng Quân giới, đem tất cả mọi người bao trùm vào trong đó, hướng lên không trung phóng vọt đi. Đám người Ngộ Không còn chưa hiểu được đã xảy ra chuyện gì mọi ánh mắt cùng nhìn lại, liền không khỏi kinh hãi toát ra mồ hôi lạnh đầy mình.
Chỉ thấy mặt đất khô khốc vàng vọt kia bỗng chốc nổi lên một đám huyết khí, trong nháy mắt huyết thủy ô uế mang theo mùi tanh hôi nồng nặc đã từ những kẽ nứt trên mặt đất tuôn tràn ra, trong khoảnh khắc mỗi một tấc đất trên toàn cả Sa thành đều đã bị huyết khí ô uế, huyết thủy tụ họp lại thành sông, tụ thành biển máu, điên cuồng lan rộng, không ngừng dâng lên gần tới đám người Tần Vũ trên không trung.
Huyết thần cả người đều chìm sâu trong biển máu, tiếng cười kia vẫn như trước lồng lộng không ngừng nghỉ:
"Ha Ha Ha! Các ngươi thấy đấy, ta phải dùng máu để nhấn chìm toàn cả Thiên thần giới, Ha Ha Ha! Đi ra cho ta, Huyết Thần Tử!"
Bang Bang Bang!
Tiếng vang liên tiếp không ngừng, bên trong biển máu sôi lên sùng sục, chỉ thấy mấy trăm con Huyết Thần Tử thể tích khổng lồ từ trong biển máu phóng vọt ra, toàn thân chúng sớm đã bị huyết khí ô uế không còn hình dáng, duy chỉ có hai ánh mắt âm u thâm thúy vẫn còn tỏa ra một cỗ sát khí khát máu.
Huyền lão nhìn thấy mà phát kinh sợ, thân mình lom khom run rẩy từng hồi, giờ này ông giống như đã sống lại trong trận chiến phong ấn ngày nào, chỉ có điều hiện tại từ rất lâu đã không còn Thủy Quân cùng tứ đại hộ pháp Thiên Vương…
Bình luận truyện