Hậu Tinh Thần Biến
Chương 476: Bí Mật Kinh Thiên (Hạ)
Mấy chữ này, như tiếng sét mạnh nổ vang trong đầu Tử Dạ Thương Long cấp bậc Chưởng Khống Giả, từ lúc hắn sáng tạo vũ trụ Tà Thần đến nay, còn chưa có chuyện gì có thể khiến hắn quá xúc động như thế, lúc này tâm tình của hắn giống như một khối cự thạch rơi vào mặt hồ yên tĩnh, dâng lên cơn sóng ngập trời.
"Trục tâm của nguyên thủy... Điều này tuyệt đối không có khả năng, nếu như nó sụp đỗ, như vậy ngũ giới nguyên thủy đều phải...!" Tử Dạ Thương Long vô cùng kinh sợ nói, trong ánh mắt của hắn chớp lóe ra tia sáng kinh khủng.
Vũ Văn Thác thê lương cười, thở dài nói:
"Trục tâm của nguyên thủy là từ hỗn độn diễn sinh ra, một đạo cấm chế đang chống đở cả vũ trụ nguyên thủy, cũng là một đạo ranh giới đem ngũ giới ngăn cách. Đạo cấm chế kia, ngay cả đến Đại Thần Thiên cũng không cách nào khống chế. Sụp đổ của nó, có thể nói trực tiếp làm cho mặt bằng không gian giữa ngũ giới hoàn toàn vỡ tan, sau đó, cả vũ trụ nguyên thủy sẽ trở thành một cục diện loạn chiến hỗn loạn."
"Vậy Đại Thần Thiên chết như thế nào, chẳng lẽ là bởi vì cái này?" Tử Dạ Thương Long hỏi.
Vũ Văn Thác nặng nề gật đầu:
"Đại Thần Thiên nắm trong tay pháp tắc của toàn bộ vũ trụ nguyên thủy, sau khi trục tâm của nguyên thủy sụp đổ, từ chân thân của hắn lấy bảy đạo chân linh mạnh mẽ chống đỡ vận hành của trục tâm nguyên thủy, nhưng như vậy cũng chỉ có thể chống đỡ được trong thời gian ba ngàn năm."
Tâm trí của Tử Dạ Thương Long vừa động, cả kinh nói:
"Khó trách, trừ Đại Thần Thiên giới ra Tứ Giới chúng ta cũng không có động tĩnh gì khác, nói như vậy khoảng cách thời gian sụp đổ không còn hơn hai ngàn năm?"
Vũ Văn Thác thở dài thật sâu, nói:
"Chính xác là như thế, chẳng qua cũng giống như ngươi nếu ngươi đã có cảm giác bất an, như vậy Chiến Thần, Tử Thần và Loạn Thần, với Quy Thần trung kỳ bọn họ thậm chí chủ thần có tu vi càng cao, cũng như nhau đều cảm giác được tình huống như vậy, nói không chừng không đến năm trăm năm, khi trục tâm của nguyên thủy vỡ nát đạo chân linh thứ tư của Đại Thần Thiên, toàn bộ chấn động của vũ trụ nguyên thủy tất nhiên sẽ gây nên chú ý của bọn họ, tới lúc đó, mới là bắt đầu loạn chiến."
"Thì ra là như vậy, lại là một lần mọi người lao vào chiến đấu... Chẳng lẽ lại phải quay về thời kỳ nguyên thủy của tứ thần sáng thế trước kia sao?" Ánh của mắt Tử Dạ Thương Long hơi hoang mang, mờ mịt nhìn ra ngoài cửa sổ bầu trời sao lấp lánh, nhưng mà cùng với tâm tình hỗn loạn của hắn, toàn bộ tinh vân của vũ trụ Tà Thần chuyển động cũng xuất hiện khác thường, trên bầu trời lúc thì u ám không ánh sáng, lúc thì đầy sao lấp lánh, tinh vân kia nghịch chuyển, bầu trời biến đổi, hết thảy đều đang theo nhất đại Tà Thần mà biến động kịch liệt.
Vũ Văn Thác như có điều suy nghĩ nói:
"Năm đó chúng thần hỗn chiến, toàn cả vũ trụ nguyên thủy đều trở thành bốn cái chiến trường của các ngươi, nếu không có Đại Thần Thiên xuất thủ, e rằng tới bây giờ, cuộc chiến kia vẫn như cũ không kết thúc."
Tử Dạ Thương Long tựa hồ cũng đang nhớ lại tình cảnh của chúng thần loạn chiến trước kia, nói:
"Đại Thần Thiên là Chưởng Khống Giả của toàn bộ vũ trụ nguyên thủy, cho dù bốn người chúng ta hợp lại cũng không cách nào thoát khỏi hạn chế pháp tắc của hắn... Thật là buồn cười, lúc đầu tưởng rằng vô địch khắp cả vũ trụ hỗn độn, ở trước mặt của hắn, thậm chí so với con kiến còn không bằng."
Đại Thần Thiên quả thực hết sức cường đại, ở trong đầu của nhất đại Tà Thần lưu lại ấn tượng sâu sắc, trong các cường giả có cấp biệt Chưởng Khống Giả này, đây càng là một cái giới hạn vĩnh viện không cách nào vượt qua.
Vũ Văn Thác tiếp tục nói:
"Lúc đầu trục tâm của nguyên thủy sụp đổ, toàn bộ Đại Thần Thiên giới hầu như đều rất nhanh bị hủy diệt, lực hỗn độn căn bản không thể ngăn cản được, trực tiếp nghiền nát hỗn nguyên của ta, tu vi vài ngàn vạn năm này cũng bị phá hủy trong chốc lát, trước khi Đại Thần Thiên tự hủy chân thân, hắn sử dụng pháp tắc không gian đem ta truyền tống đến vũ trụ Tà Thần!"
"Hóa ra là như thế, như vậy hiện tại Đại Thần Thiên giới thế nào rồi?"
Vũ Văn Thác nói:
"Ta không biết, chẳng qua quyền chưởng khống hẳn là giao lại cho Thần Tôn, hắn cũng giống như ta, cũng là gia nô trung thành nhất của Đại Thần Thiên, điểm này cũng không cần lo lắng."
Tử Dạ Thương Long nhíu mày, nói:
"Vậy lần này ngươi tới tìm ta, ngoài nói những việc này ra, còn muốn ta làm cái gì?"
"Một là chuẩn bị binh lực, lần này bùng phát loạn chiến đã không có cách nào ngăn cản, tất nhiên sẽ nguy hiểm cho cả vũ trụ nguyên thủy, đến lúc đó đừng nói là tứ đại vũ trụ các ngươi, cho dù là thế giới tinh trần đều có thể vì xao động của nó mà hoàn toàn bị tan vỡ. Mà một cách khác là lúc phải tuân theo Đại Thần Thiên, để tìm cách giải trừ sát kiếp, một lần nữa tân thần thiên chưởng khống cả vũ trụ nguyên thủy!" Vũ văn thác nghiêm nghị nói.
Ánh mắt của Tử Dạ Thương Long thu lại:
"Tân Thần Thiên... Là trong tứ đại chủ thần của chúng ta sao?"
Vũ Văn Thác hờ hững cười một tiếng, lắc đầu nói:
"Không phải, người này ta còn không rõ lắm, hết thảy đều phải xem ý chỉ của Đại Thần Thiên, cho nên ngươi phải dẫn ta đi Thần Thiên mộ địa một lần."
Toàn thân của Tử Dạ Thương Long run lên, hình như liên quan tới địa phương hắn cũng không muốn tiếp xúc:
"Thần Thiên mộ địa... Thôi được, chờ một chút ta dẫn ngươi đi, chẳng qua tên gia hỏa trấn giữ nơi đó quả thực cũng không dễ đối phó."
Vũ Văn Thác nói:
"Lúc trước khi Đại Thần Thiên đang chống đở trục tâm nguyên thủy, phân hóa một đạo chân linh mang theo thần cốt của hắn tiến vào bên trong Thần Thiên mộ địa, chẳng qua với tu vi của ngươi hiện tại, mặc dù không thể giết chết hắn, nhưng kiềm chế lại là việc không khó."
Trầm mặc trong chốc lát, tâm tình của Tử Dạ Thương Long dần dần trở lại bình thường, dù sao lần nói chuyện này đối với tâm cảnh của hắn chấn động thật sự quá lớn, không lâu sau, tinh vân trên bầu trời lưu động vừa đi vào trật tự thì cả Tà Thần vũ trụ cũng dần dần ổn định trở lại.
"Thật không nghĩ tới, Đại Thần Thiên giới lại xảy ra chuyện như vậy, Ôi... chúng thần loạn chiến, không biết ai sẽ trở thành Chưởng Khống Giả của vũ trụ nguyên thủy, trận chiến đấu này chắc chắn sẽ to lớn chưa từng có! Chẳng qua, trục tâm nguyên thủy tồn tại không biết bao nhiêu năm rồi, tại sao tới bây giờ đột nhiên phải sụp đổ." Tử Dạ Thương Long trầm giọng nói.
Vũ Văn Thác khẽ lắc đầu:
"Kỳ thực có một số việc, thậm chí là Chưởng Khống Giả cũng không có thể nắm bắt được, ở thế giới vũ trụ này, không có Chưởng Khống Giả tuyệt đối, biến số sẽ tồn tại vĩnh viễn, không cẩn thận một chút, tức thì sẽ từ một đầu ngón tay nho nhỏ chảy qua, cứ thế mà tạo thành tai họa không cách nào bù đắp."
Thiên đạo mờ mịt, có thể nắm trong tay Thiên đạo, có thể trở thành bất cứ Chưởng Khống Giả của một phương thế giới vũ trụ nào, ở trong này có mệnh ký của từng người, có từng tấc pháp tắc của không gian, có hiểu rõ tuyệt đối từng loại vật chất, thế nhưng đúng như Vũ Văn Thác nói, Chưởng Khống Giả vĩnh viễn không phải là tuyệt đối, biến số vẫn tồn tại như cũ. Nguồn: https://truyenbathu.net
"Ta bây giờ vẫn rất lưu ý đến tột cùng người nào sẽ trở thành tân nhậm Thần Thiên, chẳng lẽ còn có người có năng lực vượt qua tứ đại chủ thần?" Tử Dạ Thương Long nghi hoặc nói.
"Năng lực người này, nhất định là một cái biến số không cách nào dự đoán ở vũ trụ nguyên thủy, hoặc là trong số các ngươi, hoặc là cũng không phải." Vũ Văn Thác vừa nói, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mới phát hiện trên bầu trời sao phát sáng rừng rực một màn bạch quang như ẩn như hiện, hờ hững cười nói:
"Không nghĩ tới thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, ngay cả mặt trời cũng sắp mọc lên rồi."
Tử Dạ Thương Long cũng cùng nhìn lên bầu trời, cười nói:
"Có thể là có liên quan đến tâm tình rối loạn của ta mới vừa rồi, bây giờ lẽ ra là nửa đêm, nếu như ngươi muốn, ta có thể khống chế thời gian, quay trở lại lúc mới vào đêm."
Vũ Văn Thác khoát tay:
"Được rồi, ta thường có thói quen để thuận theo tự nhiên, thời gian cũng không còn sớm nữa, ta phải nhanh một chút đi thôi."
Tử Dạ Thương Long uốn mình, nói:
"Thân phận của ngươi bây giờ, bọn họ vẫn không biết chứ?"
"Đúng, chẳng qua cũng là lúc nên biết rồi, ta ẩn giấu thật sự quá lâu rồi." Nói xong, Vũ Văn Thác đã ra khỏi Tà Thần cổ tháp, đối với Chưởng Khống Giả của vũ trụ Tà Thần, thậm chí hắn không nói một tiếng tạm biệt.
Sắc mặt của Tử Dạ Thương Long có chút ngưng trọng, lại lần nữa nhắm hai mắt lại, cả người liền giống như biến thành một tòa thạch điêu. Ở bên trong toàn bộ hư không vũ trụ hiện ra nhỏ bé như thế nhưng mà lại không thể khuất phục.
Bởi vì liên quan đến Tử Dạ Thương Long, thời gian pháp tắc bị rối loạn, cho nên thời gian một đêm này chỉ có phân nửa bình thường. Tự nhiên, đang say mê trong diễn hóa hỗn độn, khống chế pháp tắc hiển nhiên Tần Vũ không cảm giác được biến hóa của nó.
Ờ trong sương phòng của Tần Vũ, đại lượng vật chất hỗn độn tràn ngập. Thể khí màu xám đen dày đặc xoay quanh hắn, chậm rãi mà nhu động. Đương nhiên chỉ có thời gian một đêm, cũng không thể làm cho Tần Vũ ở trên bản chất có chỗ tăng lên, chỉ là tăng thêm mức độ thuần thục mà thôi.
Hướng về tia nắng sớm dầu tiên soi vào song cửa, Tần Vũ cũng từ từ mở hai mắt ra, lực lượng mới trong cơ thể trải qua thư giản, vật chất hỗn độn đã tận sức thu nạp vào, làm cho cả sương phòng lại biến hóa thành rộng lớn hơn rất nhiều.
Tần Vũ ngồi ở trên giường gỗ sạch sẽ trắng ngần, trên mặt hiện ra thần sắc nghi hoặc, chợt lại lắc đầu, lẩm bẩm: "Xem ra với tu vi của ta bây giờ, vẫn còn không cách nào dò biết được nguồn gốc của lực lượng mới... Mọi sự không thể đòi hỏi nhanh, vẫn phải thuận theo tự nhiên thôi."
Lúc này, đột nhiên ngoài cửa vang lớn một tiếng, Tử Băng Linh không chút kiêng dè tiến vào, bưng vào một thang trà tối, nói:
"Tần đại ca, ngươi mãi lo tu luyện suốt đêm, Bổn công chúa đặc biệt vì ngươi chuẩn bị thang trà tinh chất, thử xem."
Tần Vũ hơi kinh ngạc thái độ của Tử Băng Linh đối với chính mình, hoàn toàn không phù hợp với tính cách điêu ngoa của nàng, có chút nghi hoặc cười nói:
"Làm phiền công chúa điện hạ rồi."
Tử Băng Linh hướng về Tần Vũ làm một cái mặt quỷ vô cùng khả ái, mang thang trà để xuống, nói:
"Ồ, đúng rồi, ba lão kia nói đã kiềm chế không được rồi, bây giờ đã đi tới Thương Thần điện, chuẩn bị lĩnh ngộ tinh thần lạc ấn, thật không rõ, nâng cao cảnh giới đối với bọn họ thật sự quan trọng như vậy sao?"
Tần Vũ hờ hững cười nói:
"Có thực lực mới có quyền lợi lớn hơn, đây là khát vọng trong lòng của mỗi một nam nhân."
Từ lúc Tần Vũ xuất quan, sau khi đoạt được Thất Sát tinh, thái độ của Tử Băng Linh đối với Tần Vũ so với lúc đầu gặp hắn thì đã xảy ra thay đổi ba trăm sáu mươi độ, có lẽ cảm giác này ngay cả chính nàng cũng còn không có phát giác, chỉ là đắm chìm ở bên trong mà thôi.
"Đúng rồi, phụ thân ngươi đâu?" Tần Vũ hỏi.
Tử Băng Linh nhíu mày:
"Trước lúc trời sáng hắn đã rời khỏi cổ tháp Tà Thần, bây giờ cùng mẫu thân ở trong hậu điện."
"Ồ, vậy chúng ta bây giờ đi xem bọn Thiên Hành một chút chứ."
Sau đó, Tử Băng Linh dẫn Tần Vũ đi tới Thương Long điện.
"Trục tâm của nguyên thủy... Điều này tuyệt đối không có khả năng, nếu như nó sụp đỗ, như vậy ngũ giới nguyên thủy đều phải...!" Tử Dạ Thương Long vô cùng kinh sợ nói, trong ánh mắt của hắn chớp lóe ra tia sáng kinh khủng.
Vũ Văn Thác thê lương cười, thở dài nói:
"Trục tâm của nguyên thủy là từ hỗn độn diễn sinh ra, một đạo cấm chế đang chống đở cả vũ trụ nguyên thủy, cũng là một đạo ranh giới đem ngũ giới ngăn cách. Đạo cấm chế kia, ngay cả đến Đại Thần Thiên cũng không cách nào khống chế. Sụp đổ của nó, có thể nói trực tiếp làm cho mặt bằng không gian giữa ngũ giới hoàn toàn vỡ tan, sau đó, cả vũ trụ nguyên thủy sẽ trở thành một cục diện loạn chiến hỗn loạn."
"Vậy Đại Thần Thiên chết như thế nào, chẳng lẽ là bởi vì cái này?" Tử Dạ Thương Long hỏi.
Vũ Văn Thác nặng nề gật đầu:
"Đại Thần Thiên nắm trong tay pháp tắc của toàn bộ vũ trụ nguyên thủy, sau khi trục tâm của nguyên thủy sụp đổ, từ chân thân của hắn lấy bảy đạo chân linh mạnh mẽ chống đỡ vận hành của trục tâm nguyên thủy, nhưng như vậy cũng chỉ có thể chống đỡ được trong thời gian ba ngàn năm."
Tâm trí của Tử Dạ Thương Long vừa động, cả kinh nói:
"Khó trách, trừ Đại Thần Thiên giới ra Tứ Giới chúng ta cũng không có động tĩnh gì khác, nói như vậy khoảng cách thời gian sụp đổ không còn hơn hai ngàn năm?"
Vũ Văn Thác thở dài thật sâu, nói:
"Chính xác là như thế, chẳng qua cũng giống như ngươi nếu ngươi đã có cảm giác bất an, như vậy Chiến Thần, Tử Thần và Loạn Thần, với Quy Thần trung kỳ bọn họ thậm chí chủ thần có tu vi càng cao, cũng như nhau đều cảm giác được tình huống như vậy, nói không chừng không đến năm trăm năm, khi trục tâm của nguyên thủy vỡ nát đạo chân linh thứ tư của Đại Thần Thiên, toàn bộ chấn động của vũ trụ nguyên thủy tất nhiên sẽ gây nên chú ý của bọn họ, tới lúc đó, mới là bắt đầu loạn chiến."
"Thì ra là như vậy, lại là một lần mọi người lao vào chiến đấu... Chẳng lẽ lại phải quay về thời kỳ nguyên thủy của tứ thần sáng thế trước kia sao?" Ánh của mắt Tử Dạ Thương Long hơi hoang mang, mờ mịt nhìn ra ngoài cửa sổ bầu trời sao lấp lánh, nhưng mà cùng với tâm tình hỗn loạn của hắn, toàn bộ tinh vân của vũ trụ Tà Thần chuyển động cũng xuất hiện khác thường, trên bầu trời lúc thì u ám không ánh sáng, lúc thì đầy sao lấp lánh, tinh vân kia nghịch chuyển, bầu trời biến đổi, hết thảy đều đang theo nhất đại Tà Thần mà biến động kịch liệt.
Vũ Văn Thác như có điều suy nghĩ nói:
"Năm đó chúng thần hỗn chiến, toàn cả vũ trụ nguyên thủy đều trở thành bốn cái chiến trường của các ngươi, nếu không có Đại Thần Thiên xuất thủ, e rằng tới bây giờ, cuộc chiến kia vẫn như cũ không kết thúc."
Tử Dạ Thương Long tựa hồ cũng đang nhớ lại tình cảnh của chúng thần loạn chiến trước kia, nói:
"Đại Thần Thiên là Chưởng Khống Giả của toàn bộ vũ trụ nguyên thủy, cho dù bốn người chúng ta hợp lại cũng không cách nào thoát khỏi hạn chế pháp tắc của hắn... Thật là buồn cười, lúc đầu tưởng rằng vô địch khắp cả vũ trụ hỗn độn, ở trước mặt của hắn, thậm chí so với con kiến còn không bằng."
Đại Thần Thiên quả thực hết sức cường đại, ở trong đầu của nhất đại Tà Thần lưu lại ấn tượng sâu sắc, trong các cường giả có cấp biệt Chưởng Khống Giả này, đây càng là một cái giới hạn vĩnh viện không cách nào vượt qua.
Vũ Văn Thác tiếp tục nói:
"Lúc đầu trục tâm của nguyên thủy sụp đổ, toàn bộ Đại Thần Thiên giới hầu như đều rất nhanh bị hủy diệt, lực hỗn độn căn bản không thể ngăn cản được, trực tiếp nghiền nát hỗn nguyên của ta, tu vi vài ngàn vạn năm này cũng bị phá hủy trong chốc lát, trước khi Đại Thần Thiên tự hủy chân thân, hắn sử dụng pháp tắc không gian đem ta truyền tống đến vũ trụ Tà Thần!"
"Hóa ra là như thế, như vậy hiện tại Đại Thần Thiên giới thế nào rồi?"
Vũ Văn Thác nói:
"Ta không biết, chẳng qua quyền chưởng khống hẳn là giao lại cho Thần Tôn, hắn cũng giống như ta, cũng là gia nô trung thành nhất của Đại Thần Thiên, điểm này cũng không cần lo lắng."
Tử Dạ Thương Long nhíu mày, nói:
"Vậy lần này ngươi tới tìm ta, ngoài nói những việc này ra, còn muốn ta làm cái gì?"
"Một là chuẩn bị binh lực, lần này bùng phát loạn chiến đã không có cách nào ngăn cản, tất nhiên sẽ nguy hiểm cho cả vũ trụ nguyên thủy, đến lúc đó đừng nói là tứ đại vũ trụ các ngươi, cho dù là thế giới tinh trần đều có thể vì xao động của nó mà hoàn toàn bị tan vỡ. Mà một cách khác là lúc phải tuân theo Đại Thần Thiên, để tìm cách giải trừ sát kiếp, một lần nữa tân thần thiên chưởng khống cả vũ trụ nguyên thủy!" Vũ văn thác nghiêm nghị nói.
Ánh mắt của Tử Dạ Thương Long thu lại:
"Tân Thần Thiên... Là trong tứ đại chủ thần của chúng ta sao?"
Vũ Văn Thác hờ hững cười một tiếng, lắc đầu nói:
"Không phải, người này ta còn không rõ lắm, hết thảy đều phải xem ý chỉ của Đại Thần Thiên, cho nên ngươi phải dẫn ta đi Thần Thiên mộ địa một lần."
Toàn thân của Tử Dạ Thương Long run lên, hình như liên quan tới địa phương hắn cũng không muốn tiếp xúc:
"Thần Thiên mộ địa... Thôi được, chờ một chút ta dẫn ngươi đi, chẳng qua tên gia hỏa trấn giữ nơi đó quả thực cũng không dễ đối phó."
Vũ Văn Thác nói:
"Lúc trước khi Đại Thần Thiên đang chống đở trục tâm nguyên thủy, phân hóa một đạo chân linh mang theo thần cốt của hắn tiến vào bên trong Thần Thiên mộ địa, chẳng qua với tu vi của ngươi hiện tại, mặc dù không thể giết chết hắn, nhưng kiềm chế lại là việc không khó."
Trầm mặc trong chốc lát, tâm tình của Tử Dạ Thương Long dần dần trở lại bình thường, dù sao lần nói chuyện này đối với tâm cảnh của hắn chấn động thật sự quá lớn, không lâu sau, tinh vân trên bầu trời lưu động vừa đi vào trật tự thì cả Tà Thần vũ trụ cũng dần dần ổn định trở lại.
"Thật không nghĩ tới, Đại Thần Thiên giới lại xảy ra chuyện như vậy, Ôi... chúng thần loạn chiến, không biết ai sẽ trở thành Chưởng Khống Giả của vũ trụ nguyên thủy, trận chiến đấu này chắc chắn sẽ to lớn chưa từng có! Chẳng qua, trục tâm nguyên thủy tồn tại không biết bao nhiêu năm rồi, tại sao tới bây giờ đột nhiên phải sụp đổ." Tử Dạ Thương Long trầm giọng nói.
Vũ Văn Thác khẽ lắc đầu:
"Kỳ thực có một số việc, thậm chí là Chưởng Khống Giả cũng không có thể nắm bắt được, ở thế giới vũ trụ này, không có Chưởng Khống Giả tuyệt đối, biến số sẽ tồn tại vĩnh viễn, không cẩn thận một chút, tức thì sẽ từ một đầu ngón tay nho nhỏ chảy qua, cứ thế mà tạo thành tai họa không cách nào bù đắp."
Thiên đạo mờ mịt, có thể nắm trong tay Thiên đạo, có thể trở thành bất cứ Chưởng Khống Giả của một phương thế giới vũ trụ nào, ở trong này có mệnh ký của từng người, có từng tấc pháp tắc của không gian, có hiểu rõ tuyệt đối từng loại vật chất, thế nhưng đúng như Vũ Văn Thác nói, Chưởng Khống Giả vĩnh viễn không phải là tuyệt đối, biến số vẫn tồn tại như cũ. Nguồn: https://truyenbathu.net
"Ta bây giờ vẫn rất lưu ý đến tột cùng người nào sẽ trở thành tân nhậm Thần Thiên, chẳng lẽ còn có người có năng lực vượt qua tứ đại chủ thần?" Tử Dạ Thương Long nghi hoặc nói.
"Năng lực người này, nhất định là một cái biến số không cách nào dự đoán ở vũ trụ nguyên thủy, hoặc là trong số các ngươi, hoặc là cũng không phải." Vũ Văn Thác vừa nói, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mới phát hiện trên bầu trời sao phát sáng rừng rực một màn bạch quang như ẩn như hiện, hờ hững cười nói:
"Không nghĩ tới thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, ngay cả mặt trời cũng sắp mọc lên rồi."
Tử Dạ Thương Long cũng cùng nhìn lên bầu trời, cười nói:
"Có thể là có liên quan đến tâm tình rối loạn của ta mới vừa rồi, bây giờ lẽ ra là nửa đêm, nếu như ngươi muốn, ta có thể khống chế thời gian, quay trở lại lúc mới vào đêm."
Vũ Văn Thác khoát tay:
"Được rồi, ta thường có thói quen để thuận theo tự nhiên, thời gian cũng không còn sớm nữa, ta phải nhanh một chút đi thôi."
Tử Dạ Thương Long uốn mình, nói:
"Thân phận của ngươi bây giờ, bọn họ vẫn không biết chứ?"
"Đúng, chẳng qua cũng là lúc nên biết rồi, ta ẩn giấu thật sự quá lâu rồi." Nói xong, Vũ Văn Thác đã ra khỏi Tà Thần cổ tháp, đối với Chưởng Khống Giả của vũ trụ Tà Thần, thậm chí hắn không nói một tiếng tạm biệt.
Sắc mặt của Tử Dạ Thương Long có chút ngưng trọng, lại lần nữa nhắm hai mắt lại, cả người liền giống như biến thành một tòa thạch điêu. Ở bên trong toàn bộ hư không vũ trụ hiện ra nhỏ bé như thế nhưng mà lại không thể khuất phục.
Bởi vì liên quan đến Tử Dạ Thương Long, thời gian pháp tắc bị rối loạn, cho nên thời gian một đêm này chỉ có phân nửa bình thường. Tự nhiên, đang say mê trong diễn hóa hỗn độn, khống chế pháp tắc hiển nhiên Tần Vũ không cảm giác được biến hóa của nó.
Ờ trong sương phòng của Tần Vũ, đại lượng vật chất hỗn độn tràn ngập. Thể khí màu xám đen dày đặc xoay quanh hắn, chậm rãi mà nhu động. Đương nhiên chỉ có thời gian một đêm, cũng không thể làm cho Tần Vũ ở trên bản chất có chỗ tăng lên, chỉ là tăng thêm mức độ thuần thục mà thôi.
Hướng về tia nắng sớm dầu tiên soi vào song cửa, Tần Vũ cũng từ từ mở hai mắt ra, lực lượng mới trong cơ thể trải qua thư giản, vật chất hỗn độn đã tận sức thu nạp vào, làm cho cả sương phòng lại biến hóa thành rộng lớn hơn rất nhiều.
Tần Vũ ngồi ở trên giường gỗ sạch sẽ trắng ngần, trên mặt hiện ra thần sắc nghi hoặc, chợt lại lắc đầu, lẩm bẩm: "Xem ra với tu vi của ta bây giờ, vẫn còn không cách nào dò biết được nguồn gốc của lực lượng mới... Mọi sự không thể đòi hỏi nhanh, vẫn phải thuận theo tự nhiên thôi."
Lúc này, đột nhiên ngoài cửa vang lớn một tiếng, Tử Băng Linh không chút kiêng dè tiến vào, bưng vào một thang trà tối, nói:
"Tần đại ca, ngươi mãi lo tu luyện suốt đêm, Bổn công chúa đặc biệt vì ngươi chuẩn bị thang trà tinh chất, thử xem."
Tần Vũ hơi kinh ngạc thái độ của Tử Băng Linh đối với chính mình, hoàn toàn không phù hợp với tính cách điêu ngoa của nàng, có chút nghi hoặc cười nói:
"Làm phiền công chúa điện hạ rồi."
Tử Băng Linh hướng về Tần Vũ làm một cái mặt quỷ vô cùng khả ái, mang thang trà để xuống, nói:
"Ồ, đúng rồi, ba lão kia nói đã kiềm chế không được rồi, bây giờ đã đi tới Thương Thần điện, chuẩn bị lĩnh ngộ tinh thần lạc ấn, thật không rõ, nâng cao cảnh giới đối với bọn họ thật sự quan trọng như vậy sao?"
Tần Vũ hờ hững cười nói:
"Có thực lực mới có quyền lợi lớn hơn, đây là khát vọng trong lòng của mỗi một nam nhân."
Từ lúc Tần Vũ xuất quan, sau khi đoạt được Thất Sát tinh, thái độ của Tử Băng Linh đối với Tần Vũ so với lúc đầu gặp hắn thì đã xảy ra thay đổi ba trăm sáu mươi độ, có lẽ cảm giác này ngay cả chính nàng cũng còn không có phát giác, chỉ là đắm chìm ở bên trong mà thôi.
"Đúng rồi, phụ thân ngươi đâu?" Tần Vũ hỏi.
Tử Băng Linh nhíu mày:
"Trước lúc trời sáng hắn đã rời khỏi cổ tháp Tà Thần, bây giờ cùng mẫu thân ở trong hậu điện."
"Ồ, vậy chúng ta bây giờ đi xem bọn Thiên Hành một chút chứ."
Sau đó, Tử Băng Linh dẫn Tần Vũ đi tới Thương Long điện.
Bình luận truyện