Hệ Thống, Chạy Mau~!!!
Chương 16: Bắt cóc
Việc buổi lễ Đính hôn chú rể bỗng nhiên chạy mất tất nhiên là ko khác gì tát một cái đau điếng lên khuôn mặt Trịnh gia rồi…..Trịnh gia, nói lớn cũng ko đến nỗi lớn nhất Châu Á, nhưng nói nhỏ cũng tuyệt ko nhỏ, ít nhất trong nguyên tác, phải năm gia tộc của năm Vương tử hợp lại mới chỉnh được nó suy tàn cũng đủ hiểu là nó ương ngạnh đến mức nào….!!!
Đính hôn hủy bỏ, hai nhà Triệu – Thẩm trở mặt thành thù, cho nên Triệu gia tất nhiên là sẽ ko để yên cho Thẩm Vĩ Hàn….về phần Thẩm gia, lúc này còn đang sức đầu mẻ trán đâu, ko hơi đâu quan tâm hắn. Thế là, ko ngoài ý muốn Thẩm Vĩ Hàn bình yên ko được mấy ngày liền bị người bịt thuốc mê, bắt đi rồi. Đi theo còn có hai cái hàng tặng kèm, ko hay ho Trác thiếu và Hạ thiếu…
Trác Phàm là vì Thẩm Vĩ Hàn là nhân vật chính, nhỡ hắn chết Hệ thống buồn bực phán hắn một cái ko hoàn thành nhiệm vụ thì sao??? Như vậy hắn chẳng phải là chết oan, chết uổng ư??? Cho nên tất nhiên là phải giả bộ bất tỉnh để được mang theo luôn rồi….!!!
Về phần Hạ Di Tình, hắn đây mới là hàng thực giá thực ko hay ho….chỉ là đến thăm một chút Thẩm Vĩ Hàn thuận tiện cùng Thẩm thiếu bàn bạc một chút sau này ba người nên ở chung thế nào trong nhà vệ sinh thì liền bị người núp sẵn phía sau bịt mặt đem đi rồi…quả thật là ko hay ho thấu—!!!
Sau một lúc lâu, lắng nghe tiếng bước chân xa dần, Trác Phàm mới khe khẽ xốc lên mí mắt, đánh giá xung quanh…….ừ, cũ nát, bẩn thỉu, bụi bặm, u ám, trong ko khí còn có mùi ẩm mốc,….kết luận: là một cái nhà kho dưới tầng hầm bị bỏ hoang. Xem ra, ba người bọn họ thật sự là rất có duyên với nhà kho nha~!!!
May mắn là đám người kia rất tự tin vào lượng thuốc mê của mình nên chỉ sơ sài đem bọn họ buộc lại mà thôi…..điều này làm cho Trác Phàm ko khỏi cười thầm. Trác Phàm là ai nha??? Một cái có huyết thống Thiên sứ cộng với Hệ thống vạn năng sẽ cảnh báo khi có nguy hiểm đến gần, hắn còn có thể trúng thuốc mê mới là lạ…
Cởi bỏ dây thừng, hoạt động một chút tay chân, Trác Phàm bắt đầu đi vòng vòng tìm hiểu địa hình thuận tiện lát nữa thoát hiểm….nhưng, cửa sổ thoát hiểm gì đó ko thấy đâu lại mắt sắc thấy được một quả bom mini yên lặng nằm trong góc phòng, ko khỏi hút một hơi…..
_ Shit—-!!! có cần chơi tuyệt đến vậy ko??? ngay cả Bom cũng chuẩn bị???
Trác Phàm trợn to mắt, bên mắng chửi người, bên thật cẩn thận cầm lấy quả bom nghiên cứu….
_ Ko có nút bấm, cũng ko có công tắc…….đây là loại điều khiển từ xa??? Vậy thì hẳn là Triệu gia sẽ đàm điều kiện với Thẩm gia…..ra vẻ tạm thời quả bom này sẽ ko được nổ—-!!!
_ Trác Phàm…….??? – đang lúc Trác Phàm bận rộn xem xét thì giọng nói yếu ớt của Hạ Di Tình vang lên……
_ Tỉnh rồi??? ko sao chứ???
_ Uh…….cái đó…….bom???
_ Ừ…..việc này hẳn là Triệu gia muốn Thẩm gia phải đèn bù một khoảng tiền để bỏ hận đây–!!! Ko biết Trác gia và Hạ gia có bị cuốn vào ko…!!! – Trác Phàm gật đầu, cười khổ nói.
Hạ Di Tình nghe vậy, mày nhíu càng chặt, ko biết làm sao……
_ Đừng lo, lần này chúng ta cũng sẽ an toàn thoát ra thôi—!!! Tôi có cách liên lạc với bên ngoài, bảo bọn họ một bên đàm phán kéo dài thời gian, một bên cử người đi cứu chúng ta là được—!!! – đúng vậy, Trác Phàm cũng vừa nhớ tới chiếc đồng hồ lần trước đã cứu mạng bọn họ, nhanh chóng biên soạn một tin nhắn thuyết minh rõ ràng tình huống hiện tại và miêu tả sơ lược nơi mình bị nhốt, yêu cầu bọn họ nhanh chóng đi tìm hiểu…!!!
Hạ thiếu nghe vậy cũng hơi yên lòng, cùng nghiên cứu quả bom…
_ Chết tiệt, chỗ quỷ quái nào đây??? hai người đang làm gì??? – Thẩm Vĩ Hàn một lát sau cũng tỉnh lại, nghi hoặc nhìn Trác thiếu và Hạ thiếu.
_ Đang nghiên cứu cái này—!!! – Trác Phàm nhìn bộ dáng mơ hồ của Thẩm Vĩ Hàn mà ko khỏi buồn cười, lắc lắc quả bom trên tay, trêu đùa nói.
_ Ah~!!! đó….đó là loại bom ko thể phá kíp mới tung ra thị trường hắc đạo tháng trước mà??? – ngoài ý muốn là trước giờ luôn ngu ngơ Thẩm thiếu lần này lại hiểu biết rõ về quả bom như vậy….!!!
_ Ko thể phá kíp???
_ Ừ….các loại bom bình thường nếu có nghiên cứu thì tháo kíp vẫn là có thể, nhưng loại bom này lại trang bị thêm thiết bị cảm ứng ở kíp nổ, nếu tháo ra, quả bom sẽ lập tức nổ mạnh cho nên mới gọi là quả bom ko thể tháo kíp—-!!! Bởi vì có tháo cũng như ko…….hừ, ko biết là Trịnh gia lại coi trọng chúng ta đến vậy nha~!!! – Thẩm Vĩ Hàn tức giận gật đầu.
Đang lúc ba người tiếp tục tán dóc thì quả bom trong tay Trác Phàm bỗng tự dưng khởi động, bắt đầu đếm ngược 30 phút……..Trác Phàm ko khỏi cười khổ:
_ Xem ra là bọn họ đã phát hiện là ta đang câu giờ đâu—-!!! nóng nảy như vậy—!!!
Trái với Trác Phàm và Hạ Di Tình như thế bình tĩnh, Thẩm Vĩ Hàn nghe vậy liền bối rối tìm lối thoát….
_ Chết tiệt, tên khốn nào rỗi hơi đi làm cửa nhà kho bằng sắt nguyên chất vậy hả??? kiểu này chắc chỉ có bom tài năng tạc ra thôi—!!! – Thầm Vĩ Hàn tức giận đá cánh cửa sắt lâu năm, ko hề sứt mẻ, táo bạo chửi ầm lên…
_ Còn 21 phút nữa….!!! – Hạ Di Tình như sợ hắn chưa đủ bối rối vậy, bình tĩnh đọc lên con số thời gian biểu hiện trên quả bom…….
_ Ko có cửa sổ hay cái gì đại loại vậy sao??? Cửa thông khí???
_ Bói đâu ra cửa sổ dưới tầng hầm chứ??? vả lại cũng chả có ai đi làm cửa thông khí cho nhà kho cả….!!! – Trác Phàm run rẩy khóe miệng
_ Chết tiệt, im miệng…..chết đến nơi rồi mà còn bình tĩnh như vậy sao???
Trác Phàm nhún vai, dù sao hắn có Hệ thống là sẽ chết ko được, trừ khi nhiệm vụ ko hoàn thành…..!!! 2% tiến độ còn lại có lẽ hắn đã lờ mờ đoán ra làm thế nào để đạt được rồi—-!!!
_ Nếu tôi nói có một cơ hội thoát ra, các anh có muốn thử ko???
_ Thử chứ, tất nhiên rồi….có cơ hội thoát được thì phải thử mới biết chứ—!!!! – Thẩm Vĩ Hàn hăng hái…..Hạ Di Tình tuy ko nói câu nào nhưng cũng tỏ vẻ muốn thử.
Trác Phàm mỉm cười:
_ Vậy……. chúng ta bơi thôi ~~~~!!!!
_ Hm??? bơi???
Ko kịp để hai người kia hiểu chuyện gì xảy ra thì Trác Phàm đã đi đến bên ống nước, bởi vì là ống nước dùng cho hộ gia đình nên rất to, “bùm” một cái, đạp nát thành ống……nước bên trong lập tức như vỡ đê trào ra ngoài…..
Thẩm thiếu: _ Làm gì vậy??? ở đây thì làm gì có cửa thoát nước???
Hạ thiếu: _ Cậu……muốn dùng bom phá cửa, dùng áp suất nước để giảm bớt uy lực của quả bom???
_ Ko sai, vẫn là Di Tình thông minh, chịu thôi, cũng chỉ còn cách đó—!!! – Trác Phàm vui vẻ “bẹp” một cái lên má Hạ Di Tình, nhún vai tỏ vẻ mình bất lực.
15 phút sau…..
_ Đụng trần rồi, còn mấy phút nữa quả bom chết tiệt kia mới chịu nổ??? – Thẩm Vĩ Hàn chật vật hỏi.
_ Sắp rồi, còn hai phút nữa…!!! – Trác Phàm cũng chật vật ko kém, trấn an nói.
Vừa dứt lời liền thấy Hạ Di Tình do đuối sức mà dần chìm xuống, ko khỏi giật mình, lặn xuống kéo Hạ thiếu lên, thuận tiện độ chút khí cho hắn…..
_ Cố lên, lần này mà con sống sót trở ra tôi sẽ đem cả hai anh đều cưới về thế nào???
_ Hừ…..lúc này mà còn nghĩ chuyện này, nếu lần này sống sót, bổn đại gia cho phép cậu cưới tôi—!!! – Thẩm Vĩ Hàn nghe vậy, gương mặt đỏ bừng, kiêu ngạo nói che dấu sự xấu hổ của mình …!!!
Hạ Di Tình cũng cười khẽ,cố chấp nhìn chằm chằm Trác Phàm, gằn từng chữ nói:
_ Nhớ đấy nhé….!!!
_ Tất nhiên—!!! tôi đã nói nhất định sẽ giữ lời, trừ khi tôi biến mất—!!! [ Đúng vậy, trừ khi biến mất……cho nên này cũng ko thể nói là tôi nói dối nha~!!! ]
[ Đinh—-!!! Hoàn thành 100%. Phần thưởng: Exp 10 000, mỗi hạng mục +5, vật phẩm tùy chọn mời người chơi trở về ko gian chủ sẽ rút thăm. Xin hỏi người chơi có muốn trực tiếp trở về hay đợi một lát??? Yes/ No???]
Do dự một lát, Trác Phàm vẫn là chọn [ No—!!! ] đợi lát nữa hỗn loạn biến mất sẽ dễ dàng hơn một chút—!!! Vả lại, hắn vẫn ko quá yên tâm để bọn họ lại đây—!!!
[ Đã biết—!!! người chơi có thời gian 3 tiếng đồng hồ ở lại Thế giới Hiện đại. Qúa 3 giờ, Hệ thống sẽ tự động truyền tống người chơi trở về không gian chủ—!!!]
” ẦM ” – Hệ thống vừa dứt lời, dưới chân liền vang lên tiếng Bom nổ, tuy áp lực nước quả thực đã giảm đi phần nào uy lực của quả bom nhưng sức công phá của nó cũng vẫn đủ kinh người. Thẩm thiếu và Hạ thiếu bị Trác Phàm vây vào trong góc, dùng thân mình cản từng đợt áp lực ập đến…….nhìn hai người do kiệt sức cộng thêm áp suất nước quá mạnh mẽ cuối cùng vẫn là hôn mê, Trác Phàm nở nụ cười, khẽ hôn hôn trán bọn họ, thì thầm:
_ Phải sống sót nha~!!! sau này tìm ai đó tiếp tục sống thật hạnh phúc, miễn sao ko phải là Tiết Thu Nhi là được rồi—!!! – nói xong nhìn cánh cửa quả nhiên ko chịu nổi áp suất khổng lồ bị văng ra, lượng nước thấp dần…..thỏa mãn mở ra khung trò chơi của Hệ thống: [ Truyền tống trở về ]
Lúc Thẩm gia, Trác gia và Hạ gia tìm đến nơi chỉ thấy Hạ Di Tình và Thẩm Vĩ Hàn ngất xỉu giữa đống đổ nát, Trác Phàm ko rõ tung tích………
_________________________
[ Đinh—-!!! đã thoát ly Thế giới Hiện đại. Quét dữ liệu toàn thân:
* Tên: Trác Phàm
* Tuổi: 28
* Giới tính: Nam
* Thuộc tính: Phúc hắc, cuồng dã, tà mị tra công
* Thể lực: 75
* Trí lực: 155
* Mị lực: 85
* Tinh thần lực: 55
* May mắn: 15
* Huyết thống: Thượng đẳng Thiên sứ
* Exp: 10 000
* Level: 5 ]
[ Đinh—-!!! Đánh giá trình độ: A —– Biểu hiện: Ưu tú……Chúc mừng người chơi tăng lên cấp 5 ]
[ Thông báo—-!!! Người chơi đạt cấp 10 Hệ thống sẽ mở ra chức năng đổi đồ—!!! ]
[ Xin hỏi người chơi hiện tại bốc thăm quà thưởng nhiệm vụ??? Yes/ No??? ]
Trác Phàm vừa về đến ko gian chủ liền bị một đống nêu lên tạp choáng váng, chờ Hệ thống thông báo xong hết mới bắt đầu nhấn nút đồng ý bốc thăm…
[ Đinh—!!! Vật phẩm may mắn đã được chọn lựa: ” Nhẫn ko gian” – sau khi buộc định người chơi có thể đem theo khi xuyên qua đến các Thế giới. Ko gian chứa đồ rộng 100 m vuông, ko thể chứa đựng vật sống….!!! ]
_ Hm….!!! nhẫn ko gian??? cũng ngon quá ta—!!! cứ tưởng Hệ thống sẽ cho đại một món gì chứ…!!! – Trác Phàm suýt xoa…….
[ Đinh—!!! Vu oan Hệ thống: -10 điểm danh vọng. Danh vọng hiện tại -30. Cảnh cáo, danh vọng -50 người chơi sẽ bị cưỡng chế mang vào thuộc tính: Vô lại ]
_ ……….[!@#$$%%^^& ]…….
[ Bởi vì Thế giới thứ nhất người chơi đã hoàn thành với thành tích Ưu tú, Hệ thống quyết định mở ra chức năng: “Thế vai” để tăng độ khó của các Thế giới sau ]
_ Thế vai???
[ Người chơi sẽ ko thể giống như trong Thế giới thứ nhất, được Hệ thống giúp sáng tạo một thân thể và nhân vật mới, ko có trong nguyên tác. Từ Thế giới sau trở đi, người chơi sẽ phải thế vai thành các nhân vật có sẵn trong nguyên tác, dựa theo tính cách của họ để ko một ai phát hiện, lăng yên thay đổi kịch tình..!!! Nếu để bị nhân vật khác phát hiện nhân vật thế vai thay đổi: gạt bỏ—!!!]
_ Hm…..cũng có vẻ thú vị đó chứ—-!!! OK thôi, thế vai thì thế vai, như thế chẳng phải càng vui sao..!!! – Trác Phàm nghe vậy, cũng ko có gì bất mãn, nhún vai cười khẽ.
[ Đinh—-!!! Sau mỗi Thế giới, người chơi được thưởng cho một tuần để nghỉ ngơi. Xin hỏi người chơi có muốn nghỉ ngơi hay lập tức truyền tống đến Thế giới tiếp theo??? ]
_ Nghỉ ngơi đi—!!!
[ Đinh—!!! chúc người chơi có một tuần nghỉ dưỡng vui vẻ ]
…
…
Đính hôn hủy bỏ, hai nhà Triệu – Thẩm trở mặt thành thù, cho nên Triệu gia tất nhiên là sẽ ko để yên cho Thẩm Vĩ Hàn….về phần Thẩm gia, lúc này còn đang sức đầu mẻ trán đâu, ko hơi đâu quan tâm hắn. Thế là, ko ngoài ý muốn Thẩm Vĩ Hàn bình yên ko được mấy ngày liền bị người bịt thuốc mê, bắt đi rồi. Đi theo còn có hai cái hàng tặng kèm, ko hay ho Trác thiếu và Hạ thiếu…
Trác Phàm là vì Thẩm Vĩ Hàn là nhân vật chính, nhỡ hắn chết Hệ thống buồn bực phán hắn một cái ko hoàn thành nhiệm vụ thì sao??? Như vậy hắn chẳng phải là chết oan, chết uổng ư??? Cho nên tất nhiên là phải giả bộ bất tỉnh để được mang theo luôn rồi….!!!
Về phần Hạ Di Tình, hắn đây mới là hàng thực giá thực ko hay ho….chỉ là đến thăm một chút Thẩm Vĩ Hàn thuận tiện cùng Thẩm thiếu bàn bạc một chút sau này ba người nên ở chung thế nào trong nhà vệ sinh thì liền bị người núp sẵn phía sau bịt mặt đem đi rồi…quả thật là ko hay ho thấu—!!!
Sau một lúc lâu, lắng nghe tiếng bước chân xa dần, Trác Phàm mới khe khẽ xốc lên mí mắt, đánh giá xung quanh…….ừ, cũ nát, bẩn thỉu, bụi bặm, u ám, trong ko khí còn có mùi ẩm mốc,….kết luận: là một cái nhà kho dưới tầng hầm bị bỏ hoang. Xem ra, ba người bọn họ thật sự là rất có duyên với nhà kho nha~!!!
May mắn là đám người kia rất tự tin vào lượng thuốc mê của mình nên chỉ sơ sài đem bọn họ buộc lại mà thôi…..điều này làm cho Trác Phàm ko khỏi cười thầm. Trác Phàm là ai nha??? Một cái có huyết thống Thiên sứ cộng với Hệ thống vạn năng sẽ cảnh báo khi có nguy hiểm đến gần, hắn còn có thể trúng thuốc mê mới là lạ…
Cởi bỏ dây thừng, hoạt động một chút tay chân, Trác Phàm bắt đầu đi vòng vòng tìm hiểu địa hình thuận tiện lát nữa thoát hiểm….nhưng, cửa sổ thoát hiểm gì đó ko thấy đâu lại mắt sắc thấy được một quả bom mini yên lặng nằm trong góc phòng, ko khỏi hút một hơi…..
_ Shit—-!!! có cần chơi tuyệt đến vậy ko??? ngay cả Bom cũng chuẩn bị???
Trác Phàm trợn to mắt, bên mắng chửi người, bên thật cẩn thận cầm lấy quả bom nghiên cứu….
_ Ko có nút bấm, cũng ko có công tắc…….đây là loại điều khiển từ xa??? Vậy thì hẳn là Triệu gia sẽ đàm điều kiện với Thẩm gia…..ra vẻ tạm thời quả bom này sẽ ko được nổ—-!!!
_ Trác Phàm…….??? – đang lúc Trác Phàm bận rộn xem xét thì giọng nói yếu ớt của Hạ Di Tình vang lên……
_ Tỉnh rồi??? ko sao chứ???
_ Uh…….cái đó…….bom???
_ Ừ…..việc này hẳn là Triệu gia muốn Thẩm gia phải đèn bù một khoảng tiền để bỏ hận đây–!!! Ko biết Trác gia và Hạ gia có bị cuốn vào ko…!!! – Trác Phàm gật đầu, cười khổ nói.
Hạ Di Tình nghe vậy, mày nhíu càng chặt, ko biết làm sao……
_ Đừng lo, lần này chúng ta cũng sẽ an toàn thoát ra thôi—!!! Tôi có cách liên lạc với bên ngoài, bảo bọn họ một bên đàm phán kéo dài thời gian, một bên cử người đi cứu chúng ta là được—!!! – đúng vậy, Trác Phàm cũng vừa nhớ tới chiếc đồng hồ lần trước đã cứu mạng bọn họ, nhanh chóng biên soạn một tin nhắn thuyết minh rõ ràng tình huống hiện tại và miêu tả sơ lược nơi mình bị nhốt, yêu cầu bọn họ nhanh chóng đi tìm hiểu…!!!
Hạ thiếu nghe vậy cũng hơi yên lòng, cùng nghiên cứu quả bom…
_ Chết tiệt, chỗ quỷ quái nào đây??? hai người đang làm gì??? – Thẩm Vĩ Hàn một lát sau cũng tỉnh lại, nghi hoặc nhìn Trác thiếu và Hạ thiếu.
_ Đang nghiên cứu cái này—!!! – Trác Phàm nhìn bộ dáng mơ hồ của Thẩm Vĩ Hàn mà ko khỏi buồn cười, lắc lắc quả bom trên tay, trêu đùa nói.
_ Ah~!!! đó….đó là loại bom ko thể phá kíp mới tung ra thị trường hắc đạo tháng trước mà??? – ngoài ý muốn là trước giờ luôn ngu ngơ Thẩm thiếu lần này lại hiểu biết rõ về quả bom như vậy….!!!
_ Ko thể phá kíp???
_ Ừ….các loại bom bình thường nếu có nghiên cứu thì tháo kíp vẫn là có thể, nhưng loại bom này lại trang bị thêm thiết bị cảm ứng ở kíp nổ, nếu tháo ra, quả bom sẽ lập tức nổ mạnh cho nên mới gọi là quả bom ko thể tháo kíp—-!!! Bởi vì có tháo cũng như ko…….hừ, ko biết là Trịnh gia lại coi trọng chúng ta đến vậy nha~!!! – Thẩm Vĩ Hàn tức giận gật đầu.
Đang lúc ba người tiếp tục tán dóc thì quả bom trong tay Trác Phàm bỗng tự dưng khởi động, bắt đầu đếm ngược 30 phút……..Trác Phàm ko khỏi cười khổ:
_ Xem ra là bọn họ đã phát hiện là ta đang câu giờ đâu—-!!! nóng nảy như vậy—!!!
Trái với Trác Phàm và Hạ Di Tình như thế bình tĩnh, Thẩm Vĩ Hàn nghe vậy liền bối rối tìm lối thoát….
_ Chết tiệt, tên khốn nào rỗi hơi đi làm cửa nhà kho bằng sắt nguyên chất vậy hả??? kiểu này chắc chỉ có bom tài năng tạc ra thôi—!!! – Thầm Vĩ Hàn tức giận đá cánh cửa sắt lâu năm, ko hề sứt mẻ, táo bạo chửi ầm lên…
_ Còn 21 phút nữa….!!! – Hạ Di Tình như sợ hắn chưa đủ bối rối vậy, bình tĩnh đọc lên con số thời gian biểu hiện trên quả bom…….
_ Ko có cửa sổ hay cái gì đại loại vậy sao??? Cửa thông khí???
_ Bói đâu ra cửa sổ dưới tầng hầm chứ??? vả lại cũng chả có ai đi làm cửa thông khí cho nhà kho cả….!!! – Trác Phàm run rẩy khóe miệng
_ Chết tiệt, im miệng…..chết đến nơi rồi mà còn bình tĩnh như vậy sao???
Trác Phàm nhún vai, dù sao hắn có Hệ thống là sẽ chết ko được, trừ khi nhiệm vụ ko hoàn thành…..!!! 2% tiến độ còn lại có lẽ hắn đã lờ mờ đoán ra làm thế nào để đạt được rồi—-!!!
_ Nếu tôi nói có một cơ hội thoát ra, các anh có muốn thử ko???
_ Thử chứ, tất nhiên rồi….có cơ hội thoát được thì phải thử mới biết chứ—!!!! – Thẩm Vĩ Hàn hăng hái…..Hạ Di Tình tuy ko nói câu nào nhưng cũng tỏ vẻ muốn thử.
Trác Phàm mỉm cười:
_ Vậy……. chúng ta bơi thôi ~~~~!!!!
_ Hm??? bơi???
Ko kịp để hai người kia hiểu chuyện gì xảy ra thì Trác Phàm đã đi đến bên ống nước, bởi vì là ống nước dùng cho hộ gia đình nên rất to, “bùm” một cái, đạp nát thành ống……nước bên trong lập tức như vỡ đê trào ra ngoài…..
Thẩm thiếu: _ Làm gì vậy??? ở đây thì làm gì có cửa thoát nước???
Hạ thiếu: _ Cậu……muốn dùng bom phá cửa, dùng áp suất nước để giảm bớt uy lực của quả bom???
_ Ko sai, vẫn là Di Tình thông minh, chịu thôi, cũng chỉ còn cách đó—!!! – Trác Phàm vui vẻ “bẹp” một cái lên má Hạ Di Tình, nhún vai tỏ vẻ mình bất lực.
15 phút sau…..
_ Đụng trần rồi, còn mấy phút nữa quả bom chết tiệt kia mới chịu nổ??? – Thẩm Vĩ Hàn chật vật hỏi.
_ Sắp rồi, còn hai phút nữa…!!! – Trác Phàm cũng chật vật ko kém, trấn an nói.
Vừa dứt lời liền thấy Hạ Di Tình do đuối sức mà dần chìm xuống, ko khỏi giật mình, lặn xuống kéo Hạ thiếu lên, thuận tiện độ chút khí cho hắn…..
_ Cố lên, lần này mà con sống sót trở ra tôi sẽ đem cả hai anh đều cưới về thế nào???
_ Hừ…..lúc này mà còn nghĩ chuyện này, nếu lần này sống sót, bổn đại gia cho phép cậu cưới tôi—!!! – Thẩm Vĩ Hàn nghe vậy, gương mặt đỏ bừng, kiêu ngạo nói che dấu sự xấu hổ của mình …!!!
Hạ Di Tình cũng cười khẽ,cố chấp nhìn chằm chằm Trác Phàm, gằn từng chữ nói:
_ Nhớ đấy nhé….!!!
_ Tất nhiên—!!! tôi đã nói nhất định sẽ giữ lời, trừ khi tôi biến mất—!!! [ Đúng vậy, trừ khi biến mất……cho nên này cũng ko thể nói là tôi nói dối nha~!!! ]
[ Đinh—-!!! Hoàn thành 100%. Phần thưởng: Exp 10 000, mỗi hạng mục +5, vật phẩm tùy chọn mời người chơi trở về ko gian chủ sẽ rút thăm. Xin hỏi người chơi có muốn trực tiếp trở về hay đợi một lát??? Yes/ No???]
Do dự một lát, Trác Phàm vẫn là chọn [ No—!!! ] đợi lát nữa hỗn loạn biến mất sẽ dễ dàng hơn một chút—!!! Vả lại, hắn vẫn ko quá yên tâm để bọn họ lại đây—!!!
[ Đã biết—!!! người chơi có thời gian 3 tiếng đồng hồ ở lại Thế giới Hiện đại. Qúa 3 giờ, Hệ thống sẽ tự động truyền tống người chơi trở về không gian chủ—!!!]
” ẦM ” – Hệ thống vừa dứt lời, dưới chân liền vang lên tiếng Bom nổ, tuy áp lực nước quả thực đã giảm đi phần nào uy lực của quả bom nhưng sức công phá của nó cũng vẫn đủ kinh người. Thẩm thiếu và Hạ thiếu bị Trác Phàm vây vào trong góc, dùng thân mình cản từng đợt áp lực ập đến…….nhìn hai người do kiệt sức cộng thêm áp suất nước quá mạnh mẽ cuối cùng vẫn là hôn mê, Trác Phàm nở nụ cười, khẽ hôn hôn trán bọn họ, thì thầm:
_ Phải sống sót nha~!!! sau này tìm ai đó tiếp tục sống thật hạnh phúc, miễn sao ko phải là Tiết Thu Nhi là được rồi—!!! – nói xong nhìn cánh cửa quả nhiên ko chịu nổi áp suất khổng lồ bị văng ra, lượng nước thấp dần…..thỏa mãn mở ra khung trò chơi của Hệ thống: [ Truyền tống trở về ]
Lúc Thẩm gia, Trác gia và Hạ gia tìm đến nơi chỉ thấy Hạ Di Tình và Thẩm Vĩ Hàn ngất xỉu giữa đống đổ nát, Trác Phàm ko rõ tung tích………
_________________________
[ Đinh—-!!! đã thoát ly Thế giới Hiện đại. Quét dữ liệu toàn thân:
* Tên: Trác Phàm
* Tuổi: 28
* Giới tính: Nam
* Thuộc tính: Phúc hắc, cuồng dã, tà mị tra công
* Thể lực: 75
* Trí lực: 155
* Mị lực: 85
* Tinh thần lực: 55
* May mắn: 15
* Huyết thống: Thượng đẳng Thiên sứ
* Exp: 10 000
* Level: 5 ]
[ Đinh—-!!! Đánh giá trình độ: A —– Biểu hiện: Ưu tú……Chúc mừng người chơi tăng lên cấp 5 ]
[ Thông báo—-!!! Người chơi đạt cấp 10 Hệ thống sẽ mở ra chức năng đổi đồ—!!! ]
[ Xin hỏi người chơi hiện tại bốc thăm quà thưởng nhiệm vụ??? Yes/ No??? ]
Trác Phàm vừa về đến ko gian chủ liền bị một đống nêu lên tạp choáng váng, chờ Hệ thống thông báo xong hết mới bắt đầu nhấn nút đồng ý bốc thăm…
[ Đinh—!!! Vật phẩm may mắn đã được chọn lựa: ” Nhẫn ko gian” – sau khi buộc định người chơi có thể đem theo khi xuyên qua đến các Thế giới. Ko gian chứa đồ rộng 100 m vuông, ko thể chứa đựng vật sống….!!! ]
_ Hm….!!! nhẫn ko gian??? cũng ngon quá ta—!!! cứ tưởng Hệ thống sẽ cho đại một món gì chứ…!!! – Trác Phàm suýt xoa…….
[ Đinh—!!! Vu oan Hệ thống: -10 điểm danh vọng. Danh vọng hiện tại -30. Cảnh cáo, danh vọng -50 người chơi sẽ bị cưỡng chế mang vào thuộc tính: Vô lại ]
_ ……….[!@#$$%%^^& ]…….
[ Bởi vì Thế giới thứ nhất người chơi đã hoàn thành với thành tích Ưu tú, Hệ thống quyết định mở ra chức năng: “Thế vai” để tăng độ khó của các Thế giới sau ]
_ Thế vai???
[ Người chơi sẽ ko thể giống như trong Thế giới thứ nhất, được Hệ thống giúp sáng tạo một thân thể và nhân vật mới, ko có trong nguyên tác. Từ Thế giới sau trở đi, người chơi sẽ phải thế vai thành các nhân vật có sẵn trong nguyên tác, dựa theo tính cách của họ để ko một ai phát hiện, lăng yên thay đổi kịch tình..!!! Nếu để bị nhân vật khác phát hiện nhân vật thế vai thay đổi: gạt bỏ—!!!]
_ Hm…..cũng có vẻ thú vị đó chứ—-!!! OK thôi, thế vai thì thế vai, như thế chẳng phải càng vui sao..!!! – Trác Phàm nghe vậy, cũng ko có gì bất mãn, nhún vai cười khẽ.
[ Đinh—-!!! Sau mỗi Thế giới, người chơi được thưởng cho một tuần để nghỉ ngơi. Xin hỏi người chơi có muốn nghỉ ngơi hay lập tức truyền tống đến Thế giới tiếp theo??? ]
_ Nghỉ ngơi đi—!!!
[ Đinh—!!! chúc người chơi có một tuần nghỉ dưỡng vui vẻ ]
…
…
Bình luận truyện