Hệ Thống Liên Minh

Chương 77: Trần Phương vs Long





Long ở giữa quảng trường Chiến Thắng trừng trị đám lưu manh gây nên động tính lớn như vậy khiến cho rất nhiều người chú ý. Hầu như tất cả mọi người trên quảng trường đều hướng ánh mắt về đây.



Trong số những ánh mắt này, có hai đôi mắt nhìn Long tràn đầy hưng phấn. Chủ nhân của hai đôi mắt này là một thanh niên hơn 20 tuổi và một thiếu niên 16 tuổi. Bọn họ không phải ai khác, chính là hai tên sát thủ đến từ KillGod - Trần Phương và John.



Sau khi Long và Thanh Mị mất tích do chính tay bọn họ tạo nên. Hai người cày nát Huyển Mộng Tinh lên, ngoài trừ cấm địa của Linh Sư: Khu A thì không nơi nào của Huyễn Mông Tinh mà bọn họ chưa đặt chân đến với mục đích tìm bằng được tung tích của Long. Nhưng than ôi! tìm hoài không thấy, dù cho bọn họ tìm thế nào cũng thấy tung tích của hai người. Cứ như hai người bốc hơi khỏi nhân gian vậy.



Long không biết sống chết. Hai người cũng không dám thông báo cho tổng bộ là hoàn thành nhiệm vụ. Mà như vậy có nghĩa là nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành, John cùng Trần Phương không nhận được tiền và không có tiền mua quà sinh nhật cho đại tỷ. Biết thế, hai người đã lấy lý do đi làm nhiệm vụ mà bỏ trốn. Tuy vậy, hai người đều biết lần sau gặp đại tỷ là xác cmn định rồi.



Với tâm trạng buồn bực cùng với sợ hãi với sự trừng phạt của đại tỷ. John cùng Phương Trần liền tới thành phố Hà Bắc chơi đùa mấy ngày. Lúc Lạc Tuyết, Uyển Như bị mấy tên lưu manh bắt nạt. Hai người ngồi cách đó không xa theo dõi, đang có ý định ra tay cứu hai người đẹp thì Long xuất hiện.



" Đại ca. ông trời quả nhiên giúp chúng ta mà! Mục tiêu vậy mà xuất hiện ở nơi này".



John hưng phấn nhìn Long chằm chằm, trong mắt toát lên vẻ vui mừng. Bọn họ thật không ngờ Long lại ở nơi này. Quả thật chính là : đi gặp chân trời, gần ngay trước mặt ah.



.



Không chỉ John mà Trần Phương cũng hưng phấn vô cùng. Mục tiêu đã mất tích hơn mười ngày đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, bảo sao hắn không kinh hỉ cho được. Lập tức hạ lệnh:



" Nhanh, đi theo hắn. Không được để cho mục tiêu chạy thoát"



" Vâng"



John gật đầu sau đó hai người đứng dậy đi về phía Long



Xử lý xong mấy tên lưu manh, nhìn một đám nam nhân ở trên đất lăn lộn rên rỉ. Long không chút nào để ý đi tới bên cạnh Uyển Như với Lạc Tuyết mỉm cười đùa giỡn:



" Báo cáo, đã hoàn thành nhiệm vụ"



" Hì... Hì, Em thật không ngờ anh cũng biết hãm hại người khác cơ đây" Lạc Tuyết đi tới ôm lấy cánh tay hắn cười trêu ghẹo.




" Đúng đó. Bọn họ thật đáng thương ah"



Uyển Như cũng đi tới ôm lấy cánh tay còn lại của Long, phụ họa. Biểu hiện của Long hôm nay khiến cô thật sự kinh ngạc. Cô tưởng Long là một người thật thà, đánh người thì trực tiếp đánh. Thật không ngờ , Long lại có thể troll đối phương thảm như vậy. Dù là Uyển Như, cũng không khỏi có chút thương cảm nhìn mấy tên lưu manh.



Thấy Long trái ôm phải ấp. Một đám nam nhân xung quanh dậm chân , than thở không thôi. Ánh mắt tràn đầy ghen ghét, đố kị nhìn Long. Nếu ánh mắt có thể giết người. Không biết Long đã chết bao nhiêu lần rồi.



Đối với ánh mắt tràn đầy sát khí của đám nam nhân, Long không chút nào để ý. Hắn còn đắc ý, ngẩng đầu ưỡn ngực nghênh ngang mang theo Lạc Tuyết với Uyển Như rời đi.



Đi được một đoạn, bỗng Long nhín mày. Khuôn mặt trầm xuống nhìn về phía Lạc Tuyết với Uyển Như nghiêm giọng:



" Hai em về trước chờ anh. Anh có chút chuyện cần giải quyết".



Nghe vậy, hai cô gái không khỏi nhìn nhau một chút. Sau đó quay sang nhìn Long đồng thanh nói:



" Anh phải cẩn thận đó"



Hai người biết Long không để hai người đi chung chứng tỏ việc hắn làm không phải là việc bình thường, rất có thể sẽ khiến Long động thủ. Để không làm vướng chân tay của Long, hai người lựa chọn nghe lời hắn trở về nhà. Bọn họ tin tưởng, Long sẽ giải quyết truyện này một cách dễ dàng.



" Yên tâm, một chút chuyện cỏn con mà thôi. hai em ở nhà đợi anh".



Long ở trên trán mỗi người hôn một cái. Mỉm cười khiến hai cô an tâm. Sau đó quay đầu rời đi. Khi hắn quay đầu, trong mắt lóe lên một tia sát khí.



" Đại ca. đối phương đi một mình vào trong ngõ tối. Chúng ta có nên...."



Cách dó không xa. John ở trên mái nhà cầm một khẩu súng Sniper hướng ống nhòm về phía Long lên tiếng.



Nghe vậy, Trần Phương trầm mặc, cuối cùng hạ lệnh:



" Chú mày ở đây. Để anh"



Sau đó , không chút do dự đuổi theo Long vào trong hẻm tối



Bên trong hẻm tối. Trần Phương một tay cầm đại đao, một tay cầm khiêng. Ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.



Bỗng, Trần Phương biến sắc. Lập tức dơ tấm khiêng lên đỉnh đầu.



Đúng lúc này, một thanh trường kiếm với lưỡi kiếm được nhuộm một màu máu từ trên không đâm thẳng về phía Trần Phương. Một kiếm này mang theo uy lực thập phần kinh khủng cùng với tấm khiêng va chạm.



- Keng



Một tiêng va chạm vang lên. Một kiếm này tuy rằng vô cùng đáng sợ thế nhưng đối mặt với tấm khiêng dày chắc cũng thúc thủ vô sách , hoàn toàn không thể xuyên thủng nó.



Thấy một kiếm không thành. Long từ trên không hạ xuống, hơi chút kinh ngạc nhìn Trần Phương lên tiếng:



" Tấm khiêng của ngươi không tệ ah. Có thể cản được 2/10 công lực của ta"



Đừng thấy Long nói 2/10 công lực mà ít. 2/10 công lực của Long, đủ sức tiễn một tên Luyện Tinh Cảnh cấp mười về với chầu tổ tiên đấy.



Dù sao, trong cuộc chém giết 20 tỷ thây ma ở lăng mộ, Long mặc dù không thu được liên minh điểm trực tiếp từ những thây ma, thế nhưng hắn lại thu được rất nhiều liên minh điểm ở hệ thống. Số liên minh điểm đó đủ để Long mua hai trang bị lớn của dành cho Yasuo và Ashe: Vô Cực Kiếm và Huyết Kiếm.



Mà trong tay hắn, chính là Huyết Kiếm. Hai trang bị này cho Long một nguồn sức mạnh thể chất vô cùng khủng bố. Vì thế mới nói 2/ 10 công lực của Long đủ sức giết chết một tên Luyện Tinh Cảnh. Vậy mà Trần Phương có thể nhờ vào một chiếc khiêng đỡ được, Long không khỏi kinh ngạc



" Thật không ngờ ngươi lại có thực lực Luyện Tinh Cảnh".



Trần Phương ánh mắt ngưng trọng nhìn Long. Trong lòng khiếp hãi vô cùng.




Từ một kiếm vừa rồi, Trần Phương cảm nhận được một nguồn sức mạnh cực kì khủng bố. Một nguồn sức mạnh chắc chắn không thể có được trên người một tên Sơ Nguyên Cảnh. Như vậy, chỉ có thể nói: Long là một tên Luyện Tinh Cảnh. Thế nhưng đối phương mới mười bốn tuổi ah. Mười bốn tuổi Luyện Tinh Cảnh, đây cmn quá không khoa học.



" Nói đi. Là ai thuê người đến giết ta?"



Long cũng không để ý tới Trần Phương. Hắn ánh mắt băng lãnh nhìn Trần Phương chất vấn. Hắn muốn biết là thằng nào dám sai khiến đối phương giết mình. Là Đinh Hùng hay vẫn là Vũ Văn Hải?



" Xin lỗi. thân là sát thủ, không thể nói ra tên " người giao hàng" "



Trần Phương lắc đầu nói. Hắn cũng rất muốn biết thằng nào là người đưa cái nhiệm vụ này, tại sao hắn muốn biết? Tất nhiên là tìm gặp đối phương để thăm viếng rồi.



Nghe Trần Phương nói tới ba từ " người giao hàng", Long hai mắt lóe lên vẻ giật mình nhìn Trần Phương cười lạnh:



" Nếu như ngươi đã không muốn nói. Như vậy, chết đi"



Nói xong. " Tốc Biến" + Lăng Ba Vi Bộ, dưới sự hỗ trợ của phong nguyên tố. Long quỷ mị xuất hiện bên cạnh Trần Phương. Một kiếm đâm về phía tim của đối phương. Một kiếm này, Long không dùng hai thành công lực nữa mà là một trăm thành công lực.



- Keng



Lại một tiếng va chạm vang lên. Trong ánh mắt kinh ngạc của Long, một kiếm này của hắn bị đại đao của đối phương cản lại. Một cỗ phản lực khủng khiếp từ nơi va chạm bắn tới khiến Long không thể không lui lại phía sau. Cánh tay cầm kiếm run lên cho thấy hắn đã bị thương.



" Ngươi. Cũng quá coi thường ta rồi đó".



Trần Phương thu đao lại, nhàn nhạt trả lời



Cảm nhận trên tay mình đau đớn, Long khuôn mặt trầm xuống. Hắn quả thực có chút khinh địch rồi. Long thấy đối phương chỉ có thực lực Dẫn Nguyên Cảnh cấp hai mươi, trong khi bản thân hắn lại có đủ sức giết chét Dẫn Nguyên Cảnh dưới cấp hai năm.



Và quan trọng nhất. Khi nhìn thấy Trần Phương, Long lại không thể không nhớ tới mười ngày bị sư phụ hành hạ thế nào. Cảm giác ức chế nhưng lại không thể phản kháng khiến Long vô cùng ủy khuất.



Trần Gia Khánh là sư phụ mình, hắn không thể động vì thế kẻ mang hắn tới đó Trần Phương bị Long ghi hận



Hiện tại cừu nhân gặp mặt. Cơn tức giận ùa về. Toàn bộ sự ủy khuất mà Trần Gia Khánh mang lại cho hắn chuyển thành vô biên lửa giận. Hiện tại, hắn chỉ muốn đập Trần Phương một trận , giải tỏa cơn giận trong lòng.



Cũng vì đó, mà Long mới không một chút nghĩ ngợi, thấy Trần Phương là đánh tới. Và cũng bởi vì hành động của mình mà trả giá.



Nghĩ vậy, Long thầm mắng mình ngu ngốc. Tâm trí không kiên định, để lửa giận lấn át lí trí. Cố gắng để mình bình tĩnh lại, Nhìn về phía Trần Phương, Long trầm giọng:



" Thật không ngờ tới ngươi là người đột biến"



" Bingo. Trả lời rất chính xác. Nhưng không có phần thưởng ah"



Trần Phương cười nhẹ, nói xong. Hắn thân hình khẽ động. Chỉ trong tích tắc xuất hiện bên cạnh Long. Dơ đại đao lên cao, Một đao cực kì nhanh, chuẩn, tàn nhẫn bổ về phía Long;



" Phá Thiên Đao - Bạo"



Lập tức, một đao kình cương mãnh, sắc bén vô cùng từ trên đại đao xuất hiện bổ thẳng về phía Long. Một đao này không mang theo linh lực, không mang theo đao khí nhưng lại có uy năng kinh khủng vô cùng, Thâm chí, một đao vừa ra, không khí xung quanh liền bị đao kình phá nát. Giống như một đao này có thể bổ đôi cả đại địa vậy



Cảm nhận sự kinh khủng từ đại đao truyền tời. Long khuôn mặt trong nháy mắt trắng bệch. Ánh mắt toát lên vẻ không thể tin được.



Thế nhưng, lúc này là lúc sinh tử, hắn không được phép phân tâm. Vì thế, trong nháy Long, ánh mắt Long trở lên thanh tỉnh. Hắn không lùi mà tiến, sử dụng Quét Kiếm ( E) lên người Trần Phương. Lập tức hóa thành bạch quang lướt ra phía sau, tránh thoát khỏi một đao này



- Oanh



Một tiếng nổ kinh thiên vang lên. Đao kình cùng với mặt đật tiếp xúc lập tức chém đôi mắt đất ra. Để lại trên mắt đất một vết đao thật sâu.



Thấy vậy, Long khuôn mặt trầm xuống lẩm bẩm:



" Gen của Khủng Long. Thật sự là đáng sợ. Cơ mà..."




Nói xong, Long ngẩng đầu nhìn Trần Phương, có chút không thể tin được lên tiếng:



" Phá Thiên Đao. Ngươi là truyền nhân của Đao Thánh Vô Danh"



Đao Thánh Vô Danh - một trong Ngũ Thánh của Việt Nam Thiên Quốc. Ông cùng với Thập Tiên, Nhị Thần đã biến mất cùng với Việt Nam Thiên Quốc. Đã trở thành truyền thuyết mà ít ai biết tới. Hiện tại, nói đến Thập Tiên là ai thì ngoại trừ mấy gia tộc như gia tộc Long ra thì không còn ai biết tới huống chi là Ngũ Thành với Nhị Thần.



Đao Thánh Vô Danh là một vị Thánh Hiền Cảnh tuyệt thế cường giả. Đao pháp của ông mang theo uy lực vô cùng bá đạo, thập phần khủng bố, có thể một đao bổ đôi một tinh cầu.



Những đối thủ của ông một khi cùng ông solo đều sẽ không chịu được quá ba đao bởi vì sát thương cực kì khủng bố, tăng theo cấp số nhân của bộ đao pháp Phá Thiên Đao. Vì thế, ở trên đại lục ông được coi là thiên hạ đệ nhất Đao Sư.



Vô Danh biến mất kéo theo đó chính là Phá Thiên Đao cũng biến mất theo. Trong suốt năm mươi ngàn năm, Long chưa từng nhìn thấy ai sử dụng bộ đao pháp này. Khiến cho Long nghĩ rằng Vô Danh đã chết mà chưa tìm được truyền nhân. Vậy mà ngày hôm nay, hắn lại được chứng kiến một người thi chiển bộ đao pháp bá đạo đó. Quả thật khiến hắn giật mình không thôi.



Không chỉ Long mà kể cả Trần Phương nghe vậy cũng giật mình, kinh hãi không thôi kêu lên:



" Ngươi biết sư phụ ta".



Dù sao, Vô Danh đã tuyệt tích năm mươi ngàn năm. Khi Trần Phương đạt được truyền thừa của Vô Danh đã nghĩ rằng cả đại lục này không ai biết tới ông ta. Dù sao, từ thời của Vô Danh đến nay đã qua năm mươi nghìn năm.



Trong khi đó, lịch sử của đại lục cũng chỉ viết lại lịch sử của hai ngàn năm trở lại đây. Dù cho lịch sử có nhắc tới Việt Nam Thiên Quốc thế nhưng lại không có tên của Thập Tiên, Ngũ Thánh và Nhị Thần. Vì thế, Trần Phương tin tưởng cả đại lục này không ai biết sư phụ mình là ai.



Hiện tại, từ tên một thiếu niên mười bốn tuổi, Trần Phương lại nghe được tên của sư phụ mình, bảo sao hắn không kinh ngạc được.



" Quả nhiên ngươi là đồ đệ của ông ta".



Long than thở một tiếng. Sau đó khuôn mặt trầm xuống, trong lòng dâng lên một cỗ nguy hiểm. Hắn biết cuộc chiến này, nếu đánh tiếp, hắn chỉ có thua mà không có cửa thắng.



Trần Phương không chỉ đạt được Truyền Thừa củ Vô Danh, học được bộ đao pháp cực kì bá đạo: Phá Thiên Đao. Không những thế, nhờ vào truyền thừa mà Đao Pháp đạt tới Đao Khí cảnh. Thực lực cũng là Dẫn Nguyên Cảnh. Điều đặc biệt là đối phương còn là người đột biến.



Người đột biến thuộc về nhân loại bị biến đổi gen. Có thể là do trời sinh hoặc là sau này dựa vào khoa học mà biến đổi. Người đột biến ngoài gen của con người còn mang theo gen của yêu thú khiến cho bọn họ có những năng lực của Yêu thú đó.



Như Trần Phương, trong gen của hắn mang theo gen của loài khủng long, vì thế bản thân hắn có được thể lực, sức mạnh thể chất cường hãn hơn hẳn Dẫn Nguyên cảnh cùng cấp, khiến cho khi hắn thi triển Phá Thiên Đao uy lực tăng lên nhiều lần.



Tổng hợp chiến lực, Trần Phương có thể vượt cấp khiêu chiến, giết chết một tên Dẫn Nguyên cảnh trên mình một, hai cấp. Cuộc chiến này, Long khó mà thắng nổi.



Mới cả Vô Danh cùng gia tộc hắn có chút quan hệ. Lại thêm thân phận đối phương khiến Long không khỏi suy nghĩ lại.



" Ngươi tên gì?"



" Trần Phương"



Trần Phương thanh âm lạnh nhạt. Ánh mắt tràn đầy cảnh giác nhìn Long. Hắn mới không tin đối phương tự nhiên đi hỏi tên mình. Chắc chắn thằng này có âm mưu gì đó.



" Trần Phương. Rất tốt, hôm nay, ta muốn cho ngươi biết, động tới ta sẽ có kết quả như thế nào?".



Long ánh mắt lạnh xuống, sau đó hắn đưa tay ra phía trước, nắm tay lại quát lên một tiếng:



" Yasuo Project"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện