Hệ Thống Liệp Diễm
Chương 25: Ăn phương mỹ tâm
Hắn thoát ra không gian nhẵn thì dự định đi hoàn thành nghiệm vụ, mình từ lúc tới nay chưa bao giờ thấy gương mặt của mấy bà vợ của Đại Trưởng Lão thì lấy gì cưa mấy nàng chứ, phải đi gặp và tìm cách tán tỉnh các nàng mới được. Nhưng trước khi đi mình phải đến thăm mẹ con Phương Mỹ Tâm cái đã.
Thế là hắn đi đến phía tây phong của Phương Mỹ Tâm, bây giờ mới có 5 giờ sáng không biết nàng ta có thức dậy chưa.
Đi tới Phòng của Phương Mỹ Tâm thì thấy bên ngoài không có ai chuẩn bị gõ cửa nàng, nhưng không ngờ chuẩn bị gỏ thì phía trong phát ra âm thanh khe khẻ giống như rên rỉ. Nghe thấy thế hắn nghi nghe đưa tai vào sát cửa nghe cho rõ.
Bên trong Phương Mỹ Tâm không ngờ rằng Long Ngạo đang ở bên ngoài.
Hai tay nàng đang vân vê đôi ngực to lớn của mình và rên rỉ khe khẻ.
– Long Ngạo thiếu gia, đừng...đừng cham vào...chổ đó..ứ...đừng...chạm vào...thiếp ngứa...ứ chàng..mạnh vào...ứ...ứ.
Bên trong Phương Mỹ Tâm rên rỉ không biết rằng bên ngoài Long Ngạo trơn mắt há mồm nhìn cảnh này, hắn không ngơ Phương Mỹ Tâm đang thẩm du, mà người nàng tưởng tưởng tượng để thẩm du không ngờ là mình. Nhìn nàng rên rỉ cơn dục vọng bị dập tắc bởi Hồ Bích Trâm lại trổi dậy mạnh mẽ. Hắn lập tức đẩy cửa vào.
Phương Mỹ Tâm bên trong rên rỉ, tâm thần mơ hồ không cảm thấy Long Ngạo mở cửa vào mà vẫn rên rỉ, tiếng rên rỉ của nàng ngày càng to.
– Long Ngạo thiếu gia...ứ...mạnh vào...mạnh vào nữa...á...á...thiệp không chịu nổi nữa rồi...a...ư...thiếp ra....aaa.
Phương Mỹ Tâm rên rỉ thật lớn xong rồi dưới chổ tư mật của nàng bắn mạnh một dòng nước ngay vào mặt Long Ngạo.
Khi Phương Mỹ Tâm hoài phục lại từ cơn khoái cảm thì mở mắt, thì thấy một cảnh tượng làm nàng hết hồn.
– Long...Long...Long ngạo thiếu gia, ngài...ngài sao lại tới đây.
Phương Mỹ Tâm hết hồn, miệng lấp bắp nói.
– Sao, nàng dám tự an ủi mà Dùng tên ta, mà không cho ta vào à.
Long Ngạo lấy tay lâu những giọt nước từ chổ tư mật của nàng xuống rồi đưa vào miệng.
– Ừ, có mùi vị ngọt ngọt.
Long Ngạo nhấm nháp đánh giá.
– Thiếu...thiếu gia...ngài...
Phương Mỹ Tâm thấy Long Ngạo uống nước từ chổ tư mật mình tiết ra thì ngượng ngùng và một chút ít vui mừng, vì thấy thiếu gia uống nó cho thấy thiếu gia cũng không chê mình.
– Mỹ Tâm này, nàng muốn làm nương tử ta không, sau này không cần làm những việc này nữa.
Long Ngạo đi tới ôm nàng, mùi hương cơ thể nàng toát ra xong vào mũi hắn khiến hắn dễ chịu.
– Nhưng nô tỳ không còn trong sạch nữa sợ không xứng đáng với công tử.
Phương Mỹ Tâm buồn bả nói.
– Ta không cần nàng còn trong trằng, chỉ cần sau này nàng không phản bội ta là được rồi.
Long Ngạo dịu dàng nói.
– Cảm ơn thiếu gia đã không chê nô tỳ, nhưng nô tỳ muốn làm người hầu của thiếu gia suốt đời, mong thiếu gia tọa nguyện.
Phương Mỹ Tâm kiên quyết nói.
Long Ngạo thấy nàng kiên quyết như thế hắn cũng không ngăn cản, chỉ cần về sau đối sử tốt với nàng như những người khác là được.
– Ừ ta chiều ý nàng.
Hắn ôm nàng ta nằm xuống giường, sau đó lấy tay cởi áo nàng ta dần dần chiếc áo ngủ màu xanh đã bị Long Ngạo cởi xong, xuất hiện trước mắt hắn là hai đồi núi to lớn đang ưởng cao ngạo nghể về phía trước, không một chút xệ xuống.
– Ngực của Tâm nghi thật đẹp.
Long Ngạo cảm khái.
Phương Mỹ Tâm xấu hổ, nhưng vui mừng lớn hơn vì thiếu gia không chê cơ thể mình.
– Thiếu gia, người thích thì cho người đó, Tâm nhi cái cơ thể này, cái gì cũng cho người đó, cho người hết đó.
Long Ngạo thấy nàng nói như thế thì nóng máu lên, dùng hai tay vân vê ngực nàng một cách nhẹ nhàng, không thô bạo.
– Tâm nhi thoải mái không.
Long Ngạo hỏi.
– Thoải mái lắm thiếu gia.
Phương Mỹ Tâm ngượng ngùng nói.
Thấy nàng nói như thế hắn cũng không kiên nể gì nữa, thì dùng hai tay ấn mạnh vào ngực nàng và vân vê hai nhủ hoa màu đỏ hồng trên đỉnh ngọn đồi, vân vê một hoài thì thấy nó đã cương cứng lên.
Hắn dùng môi hắn hôn môi nàng. Phương Mỹ Tâm đã lâu rồi chưa được ai hôn kể từ khi chồng chết, thế cho nên thấy Long Ngọa hôn mình thì nàng tích cực phối hợp. Thấy nàng phối hợp như thế thì Long Ngạo hưng phấn dùng lưỡi của mịn tách hai hàm răng trắng ngần của nàng ra, lười của hắn tấn công vào miệng nàng vấn lấy chiếc lười của nàng múc lấy những giọt nước bọt thơm tho của nàng.
Phương Mỹ Tâm thấy hắn nút lưởi mình như thế nàng cũng không yếu thế, cũng lấy lưởi của mình vấn lấy lưởi của hắn.
Hai người nút lưởi một hoài lâu, cho đến khi hai người không thở được nữa thì mới tách ra.
Long Ngạo lại dùng tay đưa xuống, từ ngực nàng xuống bụng, rồi sau đó xuống chổ tư mật của nàng, do hoài nảy nàng đã ra một lần cho nên bây giờ chổ tư mật của nàng đã ước đẫm. Hắn lấy tay đúc vào bên trong chổ tư mật của nàng, bên trong chổ tư mật mật của nàng thật là khít, chi dù hắn đưa một ngón tay vào mà vẫn thấy khít.
– Tâm nhi chổ tư mật của nàng thật khít
Long Ngạo dùng tay đâm vào chổ tư mật của Phương Mỹ Tâm rồi nói với nàng.
– Ừ, do chổ này đã lâu rồi không có ai chạm vào mà.
Phương Mỹ Tâm ngượng ngùng nói.
– Thế bây giờ nó là của ta đúng không.
Long Ngạo cười xấu xa nói.
– Ừ, bây giờ nó là của chàng, chàng muốn làm gì thì làm.
Nghe nàng nói thế thì Linh Ngạo cũng không chịu nổi nữa rôi. Hắn cởi quần mình lộ ra con giao long to lớn, trên thân nổi gân xanh.
Phương Mỹ Tâm nhìn thấy cái thứ đó thì hết hồn, nàng không ngờ người đàn ông mình mới có 12 tuổi mà cái thứ này lại to lớn như thế, không biết khi đút vào thì thế nào.
– Ta vào Nhé?.
Long Ngạo hỏi nàng.
– Ừ, chàng vào đi.
Nàng dùng tay che mặc e lẹ nói.
Thế là Long Ngạo đưa cái thứ to lớn ấy vào chổ tư mật của nàng, bên trong nàng thật khít, khít đến nổi hắn muốn ra ngay lập tức, nhưng hắn ngừng lại kiệp.
Long Ngạo đâm vào rồi lại ra liên tục khiến cho nhưng âm thanh khiến người ta xấu hổ quan lên " ba ba ba" liên tục.
Hai người ân ái mà không biết rằng một đôi mắt nhỏ nhắn đang mở to, ra vẻ tò mò nhìn hai người, không biết hai người đang làm gì...
........
Mây mưa tan, hai người ôm lấy nhau, nhìn vào mắt nhau say đấm.
– Công tử.
Phương Mỹ Tâm kêu.
– Tâm nhi.
Long Ngạo cũng kêu.
– Ba Ba, ma ma.
Hai ngươi đang thâm tình gọi nhau thì một thành âm ngọt ngào ngây thơ van lên khiến cho bầu không khí lãng mạng bị phá vở ngay lập tức, người nói không ai khác chính là con gái 5 tuổi của Phương Mỹ Tâm, Phương Linh Nhi?.
– Linh nhi, con...con thức dậy từ bao giờ.
Phương Mỹ Tâm kinh hãi, nàng quên bến đi mất là ngủ bên cạnh mình còn có con gái nàng nữa, thế mà nàng dám cả gan ân ái trước mặt con gái nữa chứ.
– Ba ba người từ này về sau làm baba của Linh nhi nhé.
Linh Nhi Ngây thơ nói.
– Tại sao ta phải làm baba của Linh nhi.
Long Ngạo cười hỏi
– Bởi vì ngươi đã nằm ngủ trên giường của mụ mụ, thì sẽ là baba của Linh nhi.
Linh nhi ngây thơ đáp.
– Ừ từ này về sau ta sẽ làm baba của Linh nhi.
Long Ngạo cười nói sau đó ôm linh nhi vào lòng, cơ thể linh Nhi nhỏ nhắn mà còn thơm nữa chứa.
– Baba này hoài nãy hai người làm gì thế, còn thấy mụ mụ rất xung sướng, con có thể được làm không.
Linh nhi mở to mắt hỏi Long Ngạo.
– À...Linh Nhi à chuyện này là chuyện của người lớn, chừng nào linh nhi lớn mới được biết những chuyện này.
Long Ngạo bối rối giải thích.
– Baba ơi, khi Linh Nhi lớn lên cũng muốn được baba làm như thế được không.
Linh nhi hỏi một câu làm hai người giật mình.
– Linh nhi này không được nói bậy, coi chừng mẫu thân giận đó.
Long Ngạo nghiêm mặt nói.
– Nhưng Linh Nhi muốn được baba làm cơ?
Linh nhi đáng thương nói.
Long Ngạo thấy linh nhi nói thế, liền quay lại nhìn Phương Mỹ Tâm xin giúp đở nhưng không ngờ rằng nàng lại nói một câu làm hắn ngả ngửa.
– Linh Nhi đừng lo, chờ Linh Nhi lớn thêm 2 3 tuổi nữa thì mẫu thân sẽ nói ba ba làm linh Nhi được không.
Phương Mỹ Tâm dịu dàng nói.
– Thật không mẫu thân?.
Linh nhi vui mừng hỏi.
– Thật chứ sao không.
– Hihi hoan hô, chờ linh nhi lớn thêm thì có thể làm chuyện này cũng baba.
Long Ngạo thấy Phương Mỹ Tâm nói thế với Linh Nhi thì trừng mắt nhìn nàng nói.
– Sao nàng lại nói thế với Linh Nhi.
– Thì Linh Nhi là con của thiếp mà, thiếp là của chàng thì nó cũng là của chàng đó, thiếp không còn trong trắng để cho chàng thì có nó bù lại
Phương Mỹ Tâm nghiêm túc nói.
Long Ngạo thấy nàng nghiêm túc thế thì không còn gì để nói, thôi để sau này khiên nàng cũng được.
– Thôi được rồi, hai mẹ con nhắm mắt lại để ta đưa hai mẹ con vào nơi ở mới.
Sau đó hắn ta đưa hai mẹ con nàng vào không gian của hắn và giới thiệu cho các nàng làm quen, sau đó hắn đi ra ngoài.
Thế là hắn đi đến phía tây phong của Phương Mỹ Tâm, bây giờ mới có 5 giờ sáng không biết nàng ta có thức dậy chưa.
Đi tới Phòng của Phương Mỹ Tâm thì thấy bên ngoài không có ai chuẩn bị gõ cửa nàng, nhưng không ngờ chuẩn bị gỏ thì phía trong phát ra âm thanh khe khẻ giống như rên rỉ. Nghe thấy thế hắn nghi nghe đưa tai vào sát cửa nghe cho rõ.
Bên trong Phương Mỹ Tâm không ngờ rằng Long Ngạo đang ở bên ngoài.
Hai tay nàng đang vân vê đôi ngực to lớn của mình và rên rỉ khe khẻ.
– Long Ngạo thiếu gia, đừng...đừng cham vào...chổ đó..ứ...đừng...chạm vào...thiếp ngứa...ứ chàng..mạnh vào...ứ...ứ.
Bên trong Phương Mỹ Tâm rên rỉ không biết rằng bên ngoài Long Ngạo trơn mắt há mồm nhìn cảnh này, hắn không ngơ Phương Mỹ Tâm đang thẩm du, mà người nàng tưởng tưởng tượng để thẩm du không ngờ là mình. Nhìn nàng rên rỉ cơn dục vọng bị dập tắc bởi Hồ Bích Trâm lại trổi dậy mạnh mẽ. Hắn lập tức đẩy cửa vào.
Phương Mỹ Tâm bên trong rên rỉ, tâm thần mơ hồ không cảm thấy Long Ngạo mở cửa vào mà vẫn rên rỉ, tiếng rên rỉ của nàng ngày càng to.
– Long Ngạo thiếu gia...ứ...mạnh vào...mạnh vào nữa...á...á...thiệp không chịu nổi nữa rồi...a...ư...thiếp ra....aaa.
Phương Mỹ Tâm rên rỉ thật lớn xong rồi dưới chổ tư mật của nàng bắn mạnh một dòng nước ngay vào mặt Long Ngạo.
Khi Phương Mỹ Tâm hoài phục lại từ cơn khoái cảm thì mở mắt, thì thấy một cảnh tượng làm nàng hết hồn.
– Long...Long...Long ngạo thiếu gia, ngài...ngài sao lại tới đây.
Phương Mỹ Tâm hết hồn, miệng lấp bắp nói.
– Sao, nàng dám tự an ủi mà Dùng tên ta, mà không cho ta vào à.
Long Ngạo lấy tay lâu những giọt nước từ chổ tư mật của nàng xuống rồi đưa vào miệng.
– Ừ, có mùi vị ngọt ngọt.
Long Ngạo nhấm nháp đánh giá.
– Thiếu...thiếu gia...ngài...
Phương Mỹ Tâm thấy Long Ngạo uống nước từ chổ tư mật mình tiết ra thì ngượng ngùng và một chút ít vui mừng, vì thấy thiếu gia uống nó cho thấy thiếu gia cũng không chê mình.
– Mỹ Tâm này, nàng muốn làm nương tử ta không, sau này không cần làm những việc này nữa.
Long Ngạo đi tới ôm nàng, mùi hương cơ thể nàng toát ra xong vào mũi hắn khiến hắn dễ chịu.
– Nhưng nô tỳ không còn trong sạch nữa sợ không xứng đáng với công tử.
Phương Mỹ Tâm buồn bả nói.
– Ta không cần nàng còn trong trằng, chỉ cần sau này nàng không phản bội ta là được rồi.
Long Ngạo dịu dàng nói.
– Cảm ơn thiếu gia đã không chê nô tỳ, nhưng nô tỳ muốn làm người hầu của thiếu gia suốt đời, mong thiếu gia tọa nguyện.
Phương Mỹ Tâm kiên quyết nói.
Long Ngạo thấy nàng kiên quyết như thế hắn cũng không ngăn cản, chỉ cần về sau đối sử tốt với nàng như những người khác là được.
– Ừ ta chiều ý nàng.
Hắn ôm nàng ta nằm xuống giường, sau đó lấy tay cởi áo nàng ta dần dần chiếc áo ngủ màu xanh đã bị Long Ngạo cởi xong, xuất hiện trước mắt hắn là hai đồi núi to lớn đang ưởng cao ngạo nghể về phía trước, không một chút xệ xuống.
– Ngực của Tâm nghi thật đẹp.
Long Ngạo cảm khái.
Phương Mỹ Tâm xấu hổ, nhưng vui mừng lớn hơn vì thiếu gia không chê cơ thể mình.
– Thiếu gia, người thích thì cho người đó, Tâm nhi cái cơ thể này, cái gì cũng cho người đó, cho người hết đó.
Long Ngạo thấy nàng nói như thế thì nóng máu lên, dùng hai tay vân vê ngực nàng một cách nhẹ nhàng, không thô bạo.
– Tâm nhi thoải mái không.
Long Ngạo hỏi.
– Thoải mái lắm thiếu gia.
Phương Mỹ Tâm ngượng ngùng nói.
Thấy nàng nói như thế hắn cũng không kiên nể gì nữa, thì dùng hai tay ấn mạnh vào ngực nàng và vân vê hai nhủ hoa màu đỏ hồng trên đỉnh ngọn đồi, vân vê một hoài thì thấy nó đã cương cứng lên.
Hắn dùng môi hắn hôn môi nàng. Phương Mỹ Tâm đã lâu rồi chưa được ai hôn kể từ khi chồng chết, thế cho nên thấy Long Ngọa hôn mình thì nàng tích cực phối hợp. Thấy nàng phối hợp như thế thì Long Ngạo hưng phấn dùng lưỡi của mịn tách hai hàm răng trắng ngần của nàng ra, lười của hắn tấn công vào miệng nàng vấn lấy chiếc lười của nàng múc lấy những giọt nước bọt thơm tho của nàng.
Phương Mỹ Tâm thấy hắn nút lưởi mình như thế nàng cũng không yếu thế, cũng lấy lưởi của mình vấn lấy lưởi của hắn.
Hai người nút lưởi một hoài lâu, cho đến khi hai người không thở được nữa thì mới tách ra.
Long Ngạo lại dùng tay đưa xuống, từ ngực nàng xuống bụng, rồi sau đó xuống chổ tư mật của nàng, do hoài nảy nàng đã ra một lần cho nên bây giờ chổ tư mật của nàng đã ước đẫm. Hắn lấy tay đúc vào bên trong chổ tư mật của nàng, bên trong chổ tư mật mật của nàng thật là khít, chi dù hắn đưa một ngón tay vào mà vẫn thấy khít.
– Tâm nhi chổ tư mật của nàng thật khít
Long Ngạo dùng tay đâm vào chổ tư mật của Phương Mỹ Tâm rồi nói với nàng.
– Ừ, do chổ này đã lâu rồi không có ai chạm vào mà.
Phương Mỹ Tâm ngượng ngùng nói.
– Thế bây giờ nó là của ta đúng không.
Long Ngạo cười xấu xa nói.
– Ừ, bây giờ nó là của chàng, chàng muốn làm gì thì làm.
Nghe nàng nói thế thì Linh Ngạo cũng không chịu nổi nữa rôi. Hắn cởi quần mình lộ ra con giao long to lớn, trên thân nổi gân xanh.
Phương Mỹ Tâm nhìn thấy cái thứ đó thì hết hồn, nàng không ngờ người đàn ông mình mới có 12 tuổi mà cái thứ này lại to lớn như thế, không biết khi đút vào thì thế nào.
– Ta vào Nhé?.
Long Ngạo hỏi nàng.
– Ừ, chàng vào đi.
Nàng dùng tay che mặc e lẹ nói.
Thế là Long Ngạo đưa cái thứ to lớn ấy vào chổ tư mật của nàng, bên trong nàng thật khít, khít đến nổi hắn muốn ra ngay lập tức, nhưng hắn ngừng lại kiệp.
Long Ngạo đâm vào rồi lại ra liên tục khiến cho nhưng âm thanh khiến người ta xấu hổ quan lên " ba ba ba" liên tục.
Hai người ân ái mà không biết rằng một đôi mắt nhỏ nhắn đang mở to, ra vẻ tò mò nhìn hai người, không biết hai người đang làm gì...
........
Mây mưa tan, hai người ôm lấy nhau, nhìn vào mắt nhau say đấm.
– Công tử.
Phương Mỹ Tâm kêu.
– Tâm nhi.
Long Ngạo cũng kêu.
– Ba Ba, ma ma.
Hai ngươi đang thâm tình gọi nhau thì một thành âm ngọt ngào ngây thơ van lên khiến cho bầu không khí lãng mạng bị phá vở ngay lập tức, người nói không ai khác chính là con gái 5 tuổi của Phương Mỹ Tâm, Phương Linh Nhi?.
– Linh nhi, con...con thức dậy từ bao giờ.
Phương Mỹ Tâm kinh hãi, nàng quên bến đi mất là ngủ bên cạnh mình còn có con gái nàng nữa, thế mà nàng dám cả gan ân ái trước mặt con gái nữa chứ.
– Ba ba người từ này về sau làm baba của Linh nhi nhé.
Linh Nhi Ngây thơ nói.
– Tại sao ta phải làm baba của Linh nhi.
Long Ngạo cười hỏi
– Bởi vì ngươi đã nằm ngủ trên giường của mụ mụ, thì sẽ là baba của Linh nhi.
Linh nhi ngây thơ đáp.
– Ừ từ này về sau ta sẽ làm baba của Linh nhi.
Long Ngạo cười nói sau đó ôm linh nhi vào lòng, cơ thể linh Nhi nhỏ nhắn mà còn thơm nữa chứa.
– Baba này hoài nãy hai người làm gì thế, còn thấy mụ mụ rất xung sướng, con có thể được làm không.
Linh nhi mở to mắt hỏi Long Ngạo.
– À...Linh Nhi à chuyện này là chuyện của người lớn, chừng nào linh nhi lớn mới được biết những chuyện này.
Long Ngạo bối rối giải thích.
– Baba ơi, khi Linh Nhi lớn lên cũng muốn được baba làm như thế được không.
Linh nhi hỏi một câu làm hai người giật mình.
– Linh nhi này không được nói bậy, coi chừng mẫu thân giận đó.
Long Ngạo nghiêm mặt nói.
– Nhưng Linh Nhi muốn được baba làm cơ?
Linh nhi đáng thương nói.
Long Ngạo thấy linh nhi nói thế, liền quay lại nhìn Phương Mỹ Tâm xin giúp đở nhưng không ngờ rằng nàng lại nói một câu làm hắn ngả ngửa.
– Linh Nhi đừng lo, chờ Linh Nhi lớn thêm 2 3 tuổi nữa thì mẫu thân sẽ nói ba ba làm linh Nhi được không.
Phương Mỹ Tâm dịu dàng nói.
– Thật không mẫu thân?.
Linh nhi vui mừng hỏi.
– Thật chứ sao không.
– Hihi hoan hô, chờ linh nhi lớn thêm thì có thể làm chuyện này cũng baba.
Long Ngạo thấy Phương Mỹ Tâm nói thế với Linh Nhi thì trừng mắt nhìn nàng nói.
– Sao nàng lại nói thế với Linh Nhi.
– Thì Linh Nhi là con của thiếp mà, thiếp là của chàng thì nó cũng là của chàng đó, thiếp không còn trong trắng để cho chàng thì có nó bù lại
Phương Mỹ Tâm nghiêm túc nói.
Long Ngạo thấy nàng nghiêm túc thế thì không còn gì để nói, thôi để sau này khiên nàng cũng được.
– Thôi được rồi, hai mẹ con nhắm mắt lại để ta đưa hai mẹ con vào nơi ở mới.
Sau đó hắn ta đưa hai mẹ con nàng vào không gian của hắn và giới thiệu cho các nàng làm quen, sau đó hắn đi ra ngoài.
Bình luận truyện