Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 72-73: Vô sỉ cực kỳ
Dương Lỗi vui vẻ, hệ thống thợ săn, cái này không phải là một hạng trong sinh hoạt chức nghiệp hệ thống sao? Cái này đáng giá chúc mừng rồi, thật sự là vô tình cắm liễu liễu xanh tươi, Dương Lỗi nghĩ đến nếu như có thể đem sinh hoạt chức nghiệp hệ thống, toàn bộ mở ra mà nói, không biết có thay đổi gì, rất chờ mong a.
Đã học xong thuật thu nhặt, như vậy sơ cấp tiễn thuật không có lý do gì không học.
- Phải chăng hối đoái sơ cấp tiễn thuật hay không?
- Hối đoái.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được sơ cấp tiễn thuật, phải chăng học tập.
Đương nhiên là học tập, hối đoái còn không học tập dùng để làm gì.
- Đinh, chúc mừng người chơi học sơ cấp tiễn thuật.
Lần này lại tiêu phí bốn ngàn điểm tích lũy, để cho Dương Lỗi thập phần thịt đau, nguyên bản hơn một vạn ba ngàn điểm tích lũy, lập tức lại biến thành chín ngàn rồi, Dương Lỗi như thế nào không cảm thấy phiền muộn chứ.
Sơ cấp tiễn thuật:
Công kích từ xa, ở trong trăm mét tỉ lệ chính xác 90%, phạm vi công kích ngoài trăm mét, tỉ lệ chính xác 60%, cần phân phối cung tiễn.
Cái sơ cấp tiễn thuật này khiến Dương Lỗi có chút kinh ngạc, ở trong trăm mét tỉ lệ chính xác rõ ràng đạt đến 90%, đây chính là phi thường biến thái rồi.
Hiện tại thuật thu nhặt cũng học tập, tiễn thuật cũng có rồi, đã có tiễn thuật, lại không có cung tiễn, cũng là thập phần im lặng a, luyện chế một cây cung? Nói giỡn sao, hiện tại nơi nào có thời gian, nếu như có thể tuôn ra một cây cung còn mũi tên mà nói, cái kia còn không sai biệt lắm.
Tiến lên, trong núi này nguy hiểm còn là rất lớn, càng đi ở trong chỗ sâu đẳng cấp ma thú càng cao, dù sao chỗ sâu nhất là nguy cơ trùng trùng, đã từng có Vũ Thần vẫn lạc trong đó, không thể bảo là không mạnh mẻ, hậu sơn này kỳ thật cũng là cùng Yên Sơn sơn mạch tương liên, là một cái chi nhánh của Yên Sơn sơn mạch.
Mà hậu sơn này địa thế đặc biệt, tăng thêm không động ở chỗ này, cho nên Dương gia mới kiến ở đây.
Một đường đi tới, Dương Lỗi cũng không có nhìn thấy ma thú đẳng cấp cao gì, mạnh nhất cũng chỉ có cấp hai.
Đối với những thứ này, Dương Lỗi cũng không có để ở trong mắt, mà là gia tốc hướng ở trong chỗ sâu hậu sơn tiến lên.
. . .
- Sư Hống Thú, không có nghĩ tới đây rõ ràng gặp Sư Hống Thú.
Dương Lỗi cẩn thận từng li từng tí đi về phía trước, Sư Hống Thú này là lục cấp ma thú, kỳ kỹ Sư rống có thể rung trời, uy lực cực lớn, thực lực tương đương với Vũ Vương.
Toàn lực xuất kích.
- Phong Đao Thất Sát, Tứ Sát Hợp Nhất. Một kích trí mạng.
Kỹ năng toàn bộ phát động, cả người Dương Lỗi hóa thành một thanh Trường Đao, hướng phía Sư Hống Thú công kích qua.
Sư Hống Thú cảm thấy uy hiếp, quay đầu, há mồm, chính là một tiếng rống to, Dương Lỗi chỉ cảm giác lỗ tai mình sắp bị chấn điếc.
- Di. . .
Một kích trúng cổ Sư Hống Thú.
Tiếng hô dần dần yếu bớt, Sư Hống Thú này nhược điểm lớn nhất không phải trái tim, mà là nơi cổ họng, một khi cổ họng bị đâm bị thương, như vậy liền không cách nào phát huy ưu thế lớn nhất của nó.
Bất quá một kích này của Dương Lỗi, cũng không có đem nó giết chết, chỉ là trọng thương, nhưng Sư Hống Thú sau khi trọng thương đối với Dương Lỗi còn có uy hiếp sao? Đáp án dĩ nhiên là không.
Sư Hống Thú thấy tình thế không ổn, biết rõ mình nếu không trốn sẽ mất mạng, liền điên cuồng chạy thục mạng.
Nhưng tốc độ kia như thế nào vượt qua Dương Lỗi, nếu như không có bị thương có lẽ có thể đào thoát, nhưng hôm nay, chỉ còn đường chết.
- Phong Đao Thất Sát, Phong Bạo sát.
- Đinh, chúc mừng người chơi giết chết lục cấp Sư Hống Thú, điểm kinh nghiệm EXP +50000, khí công giá trị +500, điểm tích lũy giá trị +500.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được lục cấp Sư Hống Thú ma hạch một quả.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Sư Hống Công.
Lại là Sư Hống Công, Dương Lỗi không khỏi cuồng hỉ, không nghĩ tới lần này giết Sư Hống Thú rõ ràng hùng hồn như vậy, tuôn ra Sư Hống Công, phải biết Sư Hống Công này là Âm Ba Công cường đại ah.
Sư Hống Công:
Địa giai võ kỹ, phát ra gầm rú y hệt sư tử công kích địch nhân, thuộc về âm hệ công kích, có thể làm người hôn mê, thậm chí tử vong. Tu vi càng cường đại, lực công kích càng lớn, cần tiêu hao giá trị khí công.
Đại hỉ, kinh hỉ lớn, đánh chết một đầu Sư Hống Thú này không chỉ có lấy được 100000 điểm tích lũy, hơn nữa quan trọng nhất là nhận được bí tịch Sư Hống Công, làm Dương Lỗi như thế nào không cuồng hỉ tung tăng như chim sẻ.
- Đinh, phải chăng học tập Sư Hống Công?
- Học tập.
- Đinh, chúc mừng người chơi học Sư Hống Công.
Sau khi học Sư Hống Công, Dương Lỗi đi tới trước mặt thi thể Sư Hống Thú, này cũng không có thể lãng phí, còn có thể thu thập đấy.
Thuật thu nhặt.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được da lông Sư Hống Thú.
Lại đến, thuật thu nhặt.
Thu thập thất bại.
Lại tới một lần.
Vẫn là thất bại.
Sau ba lượt, thi thể Sư Hống Thú biến mất.
Thu thập xong xuôi, tiếp tục đi tới.
Nửa giờ sau hắn không có gặp được ma thú cường đại gì, duy chỉ có chém xuống một tứ cấp ma báo bình thường mà thôi.
Có thanh âm, có người, Dương Thiên Phong.
Còn có một giọng nữ, đây không phải là Dương Thanh Thủy sao?
Tiềm hành đi vào, xem xét, quả nhiên không sai, là Dương Thanh Thủy, Dương Thiên Phong.
- Dương Thanh Thủy, ngươi vẫn là đem tất cả đồ đạc giao ra đây a, nếu không, đừng trách ta không khách khí.
Dương Thiên Phong lạnh lùng nhìn xem Dương Thanh Thủy, sát ý nồng đậm, không có chút nào che dấu.
- Dương Thiên Phong, ngươi không sợ các trưởng lão biết sao?
Trong nội tâm Dương Thanh Thủy tinh tường, mình là tuyệt đối không có khả năng chiến thắng đối phương, trốn, cũng không có khả năng.
- Các trưởng lão thì như thế nào, bọn hắn như thế nào sẽ biết? Hừ, hơn nữa, trong này lại không có quy định không thể cướp đoạt, không thể giết người, khặc khặ-x-xxxxx, bộ dáng của ngươi không tệ, dáng người rất tốt, còn có thể để cho ta hưởng thụ một lần.
Dương Thiên Phong nhếch miệng cười, hai mắt không kiêng sợ ở trên người Dương Thanh Thủy qua lại nhìn quét.
Dương Thanh Thủy chỉ cảm thấy tóc gáy dựng lên, khẽ kêu nói:
- Dương Thiên Phong, ngươi vô sỉ, ngươi cầm thú, ta cho dù chết cũng sẽ không cho ngươi thực hiện được.
- Chết, cho dù chết rồi, ta cũng muốn ở trên thân thể ngươi hưởng thụ một phen, ha ha. . . Ha ha. . .
Dương Thiên Phong cuồng tiếu nói.
Thực biến thái, Dương Lỗi không khỏi thầm mắng, thằng này quá biến thái rồi, không chém giết hắn, vạn nhất nếu để cho hắn gặp Nhị tỷ của mình, đây chẳng phải là phiền toái, hết thảy người có thể gây nguy hiểm cho thân nhân của mình đều phải bóp chết trong trứng nước, Dương Thiên Phong này liền là người thứ nhất.
Sắc mặt Dương Thanh Thủy tái nhợt, rút kiếm tương hướng, đem thực lực của mình phát huy đến cực hạn.
- Ta và ngươi liều mạng.
- Cùng ta liều mạng, ha ha, ngươi có năng lực kia sao?
Dương Thiên Phong cuồng tiếu, nhẹ nhàng lóe lên, dễ dàng tránh qua, tránh né Dương Thanh Thủy công kích. Thuận tay một trảo, chỉ nghe "Xoẹt" một tiếng, ống tay áo của Dương Thanh Thủy liền bị thoát đi.
- Vô sỉ.
- Ta vô sỉ, vô sỉ thì như thế nào, tiểu mỹ nhân, tiểu Thanh Thủy, ngươi không chạy thoát được đâu, có lẽ nếu như ngươi để cho ta thoải mái mà nói, ta có thể buông tha ngươi một con đường sống.
Dương Thiên Phong nhìn cánh tay trắng nõn kia của nàng, rất là vô sỉ cười nói.
- Mơ tưởng.
Dương Thanh Thủy nghiến răng nghiến lợi, trong nội tâm âm thầm kêu khổ, biết rõ hôm nay là chạy trời không khỏi nắng rồi, chuẩn bị tự bạo.
Lúc này Dương Lỗi đã không thể đợi, chậm rãi đi ra.
- Tại đây thật nóng ah, không nghĩ tới Dương Thiên Phong ngươi quả nhiên là thứ súc sinh, không đúng, hẳn là so với súc sinh còn không bằng, ngày ấy ta nói sai rồi.
- Dương Lỗi, lại là ngươi?
Dương Thiên Phong lắp bắp kinh hãi, Dương Lỗi này là đến đây lúc nào hắn vậy mà không biết, không khỏi hút miệng khí lạnh, thằng này tu vị đến cùng đạt đến trình độ nào?
- Tam Thiếu gia.
Chứng kiến Dương Lỗi đến, Dương Thanh Thủy mừng rỡ không thôi.
- Tam Thiếu gia cứu ta.
- Dương Lỗi, chuyện này ngươi không nên xen vào, ta và ngươi nước giếng không phạm nước sông, ngươi cứ như vậy ly khai, như thế nào?
Dương Thiên Phong không có phần thắng tuyệt đối, là không muốn cùng Dương Lỗi giao thủ, nói giỡn sao, cái Tam Thiếu này trước kia phế vật, hôm nay thời điểm khảo thí tu vi tuy bất quá là Vũ Sư thất giai, nhưng thực lực chân chính lại một chút cũng không có biểu lộ ra, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không mạo hiểm.
- Ta tại sao phải ly khai? Ngươi bảo ta ly khai ta liền ly khai, ta đây chẳng phải là quá mất mặt sao?
Dương Lỗi ngữ khí lạnh nhạt, không đem Dương Thiên Phong để ở trong mắt chút nào.
- Chẳng lẽ Tam Thiếu vừa ý cô nàng này?
Trong nội tâm Dương Thiên Phong giận dữ, nhưng trên mặt lại mang theo dáng tươi cười.
- Tam Thiếu ngươi đã vừa ý nữ nhân này, như vậy ta không đoạt thứ người thích rồi, nữ nhân này tặng cho Tam Thiếu ngươi, ta đi trước một bước, Tam Thiếu chậm rãi hưởng thụ, ha ha. . . Ha ha. . .
- Cứ như vậy đi rồi, đây không phải là quá không có suy nghĩ đi à nha, nói như thế nào cũng phải lưu lại vài thứ chứ.
Dương Lỗi lại không có ý định cứ như vậy buông tha hắn, nói giỡn sao, mình buông tha hắn, cái kia chính là một cái tai họa, cơ hội tốt như vậy, lần sau là không dễ dàng như vậy rồi.
Dương Thiên Phong biến sắc:
- Ngươi có ý gì?
Dương Lỗi cười lạnh nói:
- Có ý gì, nói đúng là, đem ngươi lấy được đồ đạc giao ra đây cho ta, ăn cướp ah, ngươi đây cũng không biết, chẳng lẽ ngươi là ngu ngốc sao? Cũng khó trách, ngươi là đầu óc heo, ta quên rồi.
- Ngươi. . . Dương Lỗi, chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ ta lại hay sao? Đừng tưởng rằng có mấy cái phù triện là có thể tùy ý làm bậy.
Dương Thiên Phong hừ lạnh nói.
Dương Lỗi cười nói:
- Thì tính sao, ta chính là có phù triện.
Sau đó thò tay lấy ra phù triện, bộ dạng tầm mười tấm.
Dương Thiên Phong thấy không khỏi lui về phía sau vài bước, thằng này rõ ràng xuất ra nhiều phù triện như vậy, nếu như uy lực phù triện này đều như lúc đánh Dương Thiên Tinh mà nói, hơn mười tấm này đủ có thể khiến mình chật vật không chịu nổi rồi
- Dương Lỗi, ngươi cũng đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, ngươi ưa nữ nhân này, ta đã để cho ngươi rồi, không nên ép ta.
Dương Thiên Phong cả giận nói.
Dương Lỗi nở nụ cười, liều lĩnh nở nụ cười:
- Được một tấc lại muốn tiến một thước, thì tính sao, ta được một tấc lại muốn tiến một thước rồi, như thế nào, ta chính là xem ngươi khó chịu, hôm nay muốn thu thập ngươi.
- Ngươi. . . Hừ, Dương Thiên Phong ta cũng không phải dễ trêu, cho dù ngươi có phù triện nơi tay, ta cũng chưa chắc sẽ sợ.
Trong nội tâm Dương Thiên Phong rất phẫn nộ, cho tới bây giờ đều chỉ là mình uy hiếp người khác, hôm nay rõ ràng bị người uy hiếp, trong nội tâm rất biệt khuất, rất phẫn nộ, nhưng hắn vẫn muốn nhẫn, bởi vì mình còn có đối thủ, cái kia chính là Dương Thiên Lôi, nếu như mình cùng Dương Lỗi đấu xuống dưới, mặc dù chiến thắng, nhưng mà sẽ bị thương, đến lúc đó sẽ cho Dương Thiên Lôi thời cơ lợi dụng, đây là không sáng suốt.
Dương Lỗi không để ý tới, đối với Dương Thanh Thủy nói:
- Thanh Thủy muội tử, ngươi đi xa một chút, ta thu thập hắn rồi nói sau.
- Ngươi cẩn thận một chút.
Dương Thanh Thủy sắc mặt ửng đỏ, trong nội tâm suy nghĩ, ở thời điểm mình nguy hiểm nhất, thời điểm mình muốn tự bạo, là hắn xuất hiện cứu mình, hắn là Bạch Mã Vương Tử của mình sao?
Dương Lỗi quay người, tay xé rách phù triện:
- Băng Hỏa phù, đi cho ta.
Dương Thiên Phong lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Dương Lỗi nói đánh liền đánh, giận dữ quát lớn nói:
- Một quyền Khai Ngũ Hồ.
- Lại đến nha.
Sau đó truyền đến thanh âm trêu tức của Dương Lỗi.
- Băng Hỏa phù.
Dương Lỗi lần nữa phóng thích một tấm.
Dương Thiên Phong giận dữ, rít gào nói:
- Dương Lỗi, ngươi cái này là muốn chết, ngươi chọc giận ta rồi, ngươi triệt để chọc giận ta rồi, hôm nay ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro.
- Một quyền Định Tứ Hải.
Dương Thiên Phong oanh ra một quyền, quyền cương cuồng bạo, hướng phía Dương Lỗi tập kích đi qua, xoáy lên cây cối bốn phía, khủng bố dị thường.
Phong Ẩn Đao,
- Đến đây đi, ha ha, Phong Đao Thất Sát Phong Bạo Sát.
Dương Lỗi thu hồi phù triện, xuất đao, sử xuất Phong Bạo sát bên trong Phong Đao Thất Sát, trên Đao Phong lập tức xoáy lên cuồng phong, so với một quyền kia của Dương Thiên Phong càng thêm bá đạo.
Bành bành bành.
Khí kình chạm vào nhau, bốn phía bị xoáy lên toàn bộ, nổ tung, sau đó nhấc lên một đóa mây hình nấm cực lớn.
Cây cối chung quanh hai người, bị phá hư không thành bộ dáng.
Xa xa Dương Thanh Thủy bị ảnh hướng đến, khó khăn lắm đứng lại, hai người này tu vị quá kinh khủng, nàng biết rõ Vũ Vương cảnh giới rất lợi hại, nhưng thật không ngờ sẽ khủng bố như vậy.
- Tốt, tốt, lại đến, ha ha, đủ kình.
Dương Lỗi lui ra phía sau ba bước, không bị thương chút nào.
- Lưu Sa Phù.
Xuất kỳ bất ý, thời điểm Dương Lỗi vô sự, luyện chế ra một ít phù triện cấp thấp, trong đó có Lưu Sa Phù, Địa Hãm Phù.
Những cấp thấp phù triện này bình thường đối với Dương Thiên Phong là không có chút tác dụng nào đấy, nhưng ở thời điểm Dương Lỗi xuất kỳ bất ý, lại làm ra hiệu quả không ngờ, thoáng cái vậy mà để cho Dương Thiên Phong trúng chiêu rồi.
Dương Lỗi thầm vui:
- Cơ hội, cơ hội tốt, Phong Đao Thất Sát, Tam Sát Hợp Nhất.
- Đáng chết, tại sao có thể như vậy.
Dương Thiên Phong thấy Dương Lỗi công đi qua, chính mình lại ở bên trong đất cát không cách nào mượn lực, tròng mắt hơi híp, nắm tay chắt chẽ cầm lên, khí kình cùng một chỗ, đúng là sinh sinh kéo đi lên.
- Phá Hoang quyền, một quyền phá Thương Khung.
Một quyền này uy lực vô cùng, toàn bộ Thương Khung tựa hồ cũng bị xé nứt rồi, pháp tắc ẩn hiện.
Dương Lỗi cảm nhận được một quyền này uy lực cực lớn, biến sắc, trong nội tâm thầm mắng:
- Đáng chết.
- Đại Địa Kim Cương Phù.
- Phong Đao Thất Sát, Tứ Sát Hợp Nhất, phá cho ta.
Đã học xong thuật thu nhặt, như vậy sơ cấp tiễn thuật không có lý do gì không học.
- Phải chăng hối đoái sơ cấp tiễn thuật hay không?
- Hối đoái.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được sơ cấp tiễn thuật, phải chăng học tập.
Đương nhiên là học tập, hối đoái còn không học tập dùng để làm gì.
- Đinh, chúc mừng người chơi học sơ cấp tiễn thuật.
Lần này lại tiêu phí bốn ngàn điểm tích lũy, để cho Dương Lỗi thập phần thịt đau, nguyên bản hơn một vạn ba ngàn điểm tích lũy, lập tức lại biến thành chín ngàn rồi, Dương Lỗi như thế nào không cảm thấy phiền muộn chứ.
Sơ cấp tiễn thuật:
Công kích từ xa, ở trong trăm mét tỉ lệ chính xác 90%, phạm vi công kích ngoài trăm mét, tỉ lệ chính xác 60%, cần phân phối cung tiễn.
Cái sơ cấp tiễn thuật này khiến Dương Lỗi có chút kinh ngạc, ở trong trăm mét tỉ lệ chính xác rõ ràng đạt đến 90%, đây chính là phi thường biến thái rồi.
Hiện tại thuật thu nhặt cũng học tập, tiễn thuật cũng có rồi, đã có tiễn thuật, lại không có cung tiễn, cũng là thập phần im lặng a, luyện chế một cây cung? Nói giỡn sao, hiện tại nơi nào có thời gian, nếu như có thể tuôn ra một cây cung còn mũi tên mà nói, cái kia còn không sai biệt lắm.
Tiến lên, trong núi này nguy hiểm còn là rất lớn, càng đi ở trong chỗ sâu đẳng cấp ma thú càng cao, dù sao chỗ sâu nhất là nguy cơ trùng trùng, đã từng có Vũ Thần vẫn lạc trong đó, không thể bảo là không mạnh mẻ, hậu sơn này kỳ thật cũng là cùng Yên Sơn sơn mạch tương liên, là một cái chi nhánh của Yên Sơn sơn mạch.
Mà hậu sơn này địa thế đặc biệt, tăng thêm không động ở chỗ này, cho nên Dương gia mới kiến ở đây.
Một đường đi tới, Dương Lỗi cũng không có nhìn thấy ma thú đẳng cấp cao gì, mạnh nhất cũng chỉ có cấp hai.
Đối với những thứ này, Dương Lỗi cũng không có để ở trong mắt, mà là gia tốc hướng ở trong chỗ sâu hậu sơn tiến lên.
. . .
- Sư Hống Thú, không có nghĩ tới đây rõ ràng gặp Sư Hống Thú.
Dương Lỗi cẩn thận từng li từng tí đi về phía trước, Sư Hống Thú này là lục cấp ma thú, kỳ kỹ Sư rống có thể rung trời, uy lực cực lớn, thực lực tương đương với Vũ Vương.
Toàn lực xuất kích.
- Phong Đao Thất Sát, Tứ Sát Hợp Nhất. Một kích trí mạng.
Kỹ năng toàn bộ phát động, cả người Dương Lỗi hóa thành một thanh Trường Đao, hướng phía Sư Hống Thú công kích qua.
Sư Hống Thú cảm thấy uy hiếp, quay đầu, há mồm, chính là một tiếng rống to, Dương Lỗi chỉ cảm giác lỗ tai mình sắp bị chấn điếc.
- Di. . .
Một kích trúng cổ Sư Hống Thú.
Tiếng hô dần dần yếu bớt, Sư Hống Thú này nhược điểm lớn nhất không phải trái tim, mà là nơi cổ họng, một khi cổ họng bị đâm bị thương, như vậy liền không cách nào phát huy ưu thế lớn nhất của nó.
Bất quá một kích này của Dương Lỗi, cũng không có đem nó giết chết, chỉ là trọng thương, nhưng Sư Hống Thú sau khi trọng thương đối với Dương Lỗi còn có uy hiếp sao? Đáp án dĩ nhiên là không.
Sư Hống Thú thấy tình thế không ổn, biết rõ mình nếu không trốn sẽ mất mạng, liền điên cuồng chạy thục mạng.
Nhưng tốc độ kia như thế nào vượt qua Dương Lỗi, nếu như không có bị thương có lẽ có thể đào thoát, nhưng hôm nay, chỉ còn đường chết.
- Phong Đao Thất Sát, Phong Bạo sát.
- Đinh, chúc mừng người chơi giết chết lục cấp Sư Hống Thú, điểm kinh nghiệm EXP +50000, khí công giá trị +500, điểm tích lũy giá trị +500.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được lục cấp Sư Hống Thú ma hạch một quả.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Sư Hống Công.
Lại là Sư Hống Công, Dương Lỗi không khỏi cuồng hỉ, không nghĩ tới lần này giết Sư Hống Thú rõ ràng hùng hồn như vậy, tuôn ra Sư Hống Công, phải biết Sư Hống Công này là Âm Ba Công cường đại ah.
Sư Hống Công:
Địa giai võ kỹ, phát ra gầm rú y hệt sư tử công kích địch nhân, thuộc về âm hệ công kích, có thể làm người hôn mê, thậm chí tử vong. Tu vi càng cường đại, lực công kích càng lớn, cần tiêu hao giá trị khí công.
Đại hỉ, kinh hỉ lớn, đánh chết một đầu Sư Hống Thú này không chỉ có lấy được 100000 điểm tích lũy, hơn nữa quan trọng nhất là nhận được bí tịch Sư Hống Công, làm Dương Lỗi như thế nào không cuồng hỉ tung tăng như chim sẻ.
- Đinh, phải chăng học tập Sư Hống Công?
- Học tập.
- Đinh, chúc mừng người chơi học Sư Hống Công.
Sau khi học Sư Hống Công, Dương Lỗi đi tới trước mặt thi thể Sư Hống Thú, này cũng không có thể lãng phí, còn có thể thu thập đấy.
Thuật thu nhặt.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được da lông Sư Hống Thú.
Lại đến, thuật thu nhặt.
Thu thập thất bại.
Lại tới một lần.
Vẫn là thất bại.
Sau ba lượt, thi thể Sư Hống Thú biến mất.
Thu thập xong xuôi, tiếp tục đi tới.
Nửa giờ sau hắn không có gặp được ma thú cường đại gì, duy chỉ có chém xuống một tứ cấp ma báo bình thường mà thôi.
Có thanh âm, có người, Dương Thiên Phong.
Còn có một giọng nữ, đây không phải là Dương Thanh Thủy sao?
Tiềm hành đi vào, xem xét, quả nhiên không sai, là Dương Thanh Thủy, Dương Thiên Phong.
- Dương Thanh Thủy, ngươi vẫn là đem tất cả đồ đạc giao ra đây a, nếu không, đừng trách ta không khách khí.
Dương Thiên Phong lạnh lùng nhìn xem Dương Thanh Thủy, sát ý nồng đậm, không có chút nào che dấu.
- Dương Thiên Phong, ngươi không sợ các trưởng lão biết sao?
Trong nội tâm Dương Thanh Thủy tinh tường, mình là tuyệt đối không có khả năng chiến thắng đối phương, trốn, cũng không có khả năng.
- Các trưởng lão thì như thế nào, bọn hắn như thế nào sẽ biết? Hừ, hơn nữa, trong này lại không có quy định không thể cướp đoạt, không thể giết người, khặc khặ-x-xxxxx, bộ dáng của ngươi không tệ, dáng người rất tốt, còn có thể để cho ta hưởng thụ một lần.
Dương Thiên Phong nhếch miệng cười, hai mắt không kiêng sợ ở trên người Dương Thanh Thủy qua lại nhìn quét.
Dương Thanh Thủy chỉ cảm thấy tóc gáy dựng lên, khẽ kêu nói:
- Dương Thiên Phong, ngươi vô sỉ, ngươi cầm thú, ta cho dù chết cũng sẽ không cho ngươi thực hiện được.
- Chết, cho dù chết rồi, ta cũng muốn ở trên thân thể ngươi hưởng thụ một phen, ha ha. . . Ha ha. . .
Dương Thiên Phong cuồng tiếu nói.
Thực biến thái, Dương Lỗi không khỏi thầm mắng, thằng này quá biến thái rồi, không chém giết hắn, vạn nhất nếu để cho hắn gặp Nhị tỷ của mình, đây chẳng phải là phiền toái, hết thảy người có thể gây nguy hiểm cho thân nhân của mình đều phải bóp chết trong trứng nước, Dương Thiên Phong này liền là người thứ nhất.
Sắc mặt Dương Thanh Thủy tái nhợt, rút kiếm tương hướng, đem thực lực của mình phát huy đến cực hạn.
- Ta và ngươi liều mạng.
- Cùng ta liều mạng, ha ha, ngươi có năng lực kia sao?
Dương Thiên Phong cuồng tiếu, nhẹ nhàng lóe lên, dễ dàng tránh qua, tránh né Dương Thanh Thủy công kích. Thuận tay một trảo, chỉ nghe "Xoẹt" một tiếng, ống tay áo của Dương Thanh Thủy liền bị thoát đi.
- Vô sỉ.
- Ta vô sỉ, vô sỉ thì như thế nào, tiểu mỹ nhân, tiểu Thanh Thủy, ngươi không chạy thoát được đâu, có lẽ nếu như ngươi để cho ta thoải mái mà nói, ta có thể buông tha ngươi một con đường sống.
Dương Thiên Phong nhìn cánh tay trắng nõn kia của nàng, rất là vô sỉ cười nói.
- Mơ tưởng.
Dương Thanh Thủy nghiến răng nghiến lợi, trong nội tâm âm thầm kêu khổ, biết rõ hôm nay là chạy trời không khỏi nắng rồi, chuẩn bị tự bạo.
Lúc này Dương Lỗi đã không thể đợi, chậm rãi đi ra.
- Tại đây thật nóng ah, không nghĩ tới Dương Thiên Phong ngươi quả nhiên là thứ súc sinh, không đúng, hẳn là so với súc sinh còn không bằng, ngày ấy ta nói sai rồi.
- Dương Lỗi, lại là ngươi?
Dương Thiên Phong lắp bắp kinh hãi, Dương Lỗi này là đến đây lúc nào hắn vậy mà không biết, không khỏi hút miệng khí lạnh, thằng này tu vị đến cùng đạt đến trình độ nào?
- Tam Thiếu gia.
Chứng kiến Dương Lỗi đến, Dương Thanh Thủy mừng rỡ không thôi.
- Tam Thiếu gia cứu ta.
- Dương Lỗi, chuyện này ngươi không nên xen vào, ta và ngươi nước giếng không phạm nước sông, ngươi cứ như vậy ly khai, như thế nào?
Dương Thiên Phong không có phần thắng tuyệt đối, là không muốn cùng Dương Lỗi giao thủ, nói giỡn sao, cái Tam Thiếu này trước kia phế vật, hôm nay thời điểm khảo thí tu vi tuy bất quá là Vũ Sư thất giai, nhưng thực lực chân chính lại một chút cũng không có biểu lộ ra, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không mạo hiểm.
- Ta tại sao phải ly khai? Ngươi bảo ta ly khai ta liền ly khai, ta đây chẳng phải là quá mất mặt sao?
Dương Lỗi ngữ khí lạnh nhạt, không đem Dương Thiên Phong để ở trong mắt chút nào.
- Chẳng lẽ Tam Thiếu vừa ý cô nàng này?
Trong nội tâm Dương Thiên Phong giận dữ, nhưng trên mặt lại mang theo dáng tươi cười.
- Tam Thiếu ngươi đã vừa ý nữ nhân này, như vậy ta không đoạt thứ người thích rồi, nữ nhân này tặng cho Tam Thiếu ngươi, ta đi trước một bước, Tam Thiếu chậm rãi hưởng thụ, ha ha. . . Ha ha. . .
- Cứ như vậy đi rồi, đây không phải là quá không có suy nghĩ đi à nha, nói như thế nào cũng phải lưu lại vài thứ chứ.
Dương Lỗi lại không có ý định cứ như vậy buông tha hắn, nói giỡn sao, mình buông tha hắn, cái kia chính là một cái tai họa, cơ hội tốt như vậy, lần sau là không dễ dàng như vậy rồi.
Dương Thiên Phong biến sắc:
- Ngươi có ý gì?
Dương Lỗi cười lạnh nói:
- Có ý gì, nói đúng là, đem ngươi lấy được đồ đạc giao ra đây cho ta, ăn cướp ah, ngươi đây cũng không biết, chẳng lẽ ngươi là ngu ngốc sao? Cũng khó trách, ngươi là đầu óc heo, ta quên rồi.
- Ngươi. . . Dương Lỗi, chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ ta lại hay sao? Đừng tưởng rằng có mấy cái phù triện là có thể tùy ý làm bậy.
Dương Thiên Phong hừ lạnh nói.
Dương Lỗi cười nói:
- Thì tính sao, ta chính là có phù triện.
Sau đó thò tay lấy ra phù triện, bộ dạng tầm mười tấm.
Dương Thiên Phong thấy không khỏi lui về phía sau vài bước, thằng này rõ ràng xuất ra nhiều phù triện như vậy, nếu như uy lực phù triện này đều như lúc đánh Dương Thiên Tinh mà nói, hơn mười tấm này đủ có thể khiến mình chật vật không chịu nổi rồi
- Dương Lỗi, ngươi cũng đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, ngươi ưa nữ nhân này, ta đã để cho ngươi rồi, không nên ép ta.
Dương Thiên Phong cả giận nói.
Dương Lỗi nở nụ cười, liều lĩnh nở nụ cười:
- Được một tấc lại muốn tiến một thước, thì tính sao, ta được một tấc lại muốn tiến một thước rồi, như thế nào, ta chính là xem ngươi khó chịu, hôm nay muốn thu thập ngươi.
- Ngươi. . . Hừ, Dương Thiên Phong ta cũng không phải dễ trêu, cho dù ngươi có phù triện nơi tay, ta cũng chưa chắc sẽ sợ.
Trong nội tâm Dương Thiên Phong rất phẫn nộ, cho tới bây giờ đều chỉ là mình uy hiếp người khác, hôm nay rõ ràng bị người uy hiếp, trong nội tâm rất biệt khuất, rất phẫn nộ, nhưng hắn vẫn muốn nhẫn, bởi vì mình còn có đối thủ, cái kia chính là Dương Thiên Lôi, nếu như mình cùng Dương Lỗi đấu xuống dưới, mặc dù chiến thắng, nhưng mà sẽ bị thương, đến lúc đó sẽ cho Dương Thiên Lôi thời cơ lợi dụng, đây là không sáng suốt.
Dương Lỗi không để ý tới, đối với Dương Thanh Thủy nói:
- Thanh Thủy muội tử, ngươi đi xa một chút, ta thu thập hắn rồi nói sau.
- Ngươi cẩn thận một chút.
Dương Thanh Thủy sắc mặt ửng đỏ, trong nội tâm suy nghĩ, ở thời điểm mình nguy hiểm nhất, thời điểm mình muốn tự bạo, là hắn xuất hiện cứu mình, hắn là Bạch Mã Vương Tử của mình sao?
Dương Lỗi quay người, tay xé rách phù triện:
- Băng Hỏa phù, đi cho ta.
Dương Thiên Phong lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Dương Lỗi nói đánh liền đánh, giận dữ quát lớn nói:
- Một quyền Khai Ngũ Hồ.
- Lại đến nha.
Sau đó truyền đến thanh âm trêu tức của Dương Lỗi.
- Băng Hỏa phù.
Dương Lỗi lần nữa phóng thích một tấm.
Dương Thiên Phong giận dữ, rít gào nói:
- Dương Lỗi, ngươi cái này là muốn chết, ngươi chọc giận ta rồi, ngươi triệt để chọc giận ta rồi, hôm nay ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro.
- Một quyền Định Tứ Hải.
Dương Thiên Phong oanh ra một quyền, quyền cương cuồng bạo, hướng phía Dương Lỗi tập kích đi qua, xoáy lên cây cối bốn phía, khủng bố dị thường.
Phong Ẩn Đao,
- Đến đây đi, ha ha, Phong Đao Thất Sát Phong Bạo Sát.
Dương Lỗi thu hồi phù triện, xuất đao, sử xuất Phong Bạo sát bên trong Phong Đao Thất Sát, trên Đao Phong lập tức xoáy lên cuồng phong, so với một quyền kia của Dương Thiên Phong càng thêm bá đạo.
Bành bành bành.
Khí kình chạm vào nhau, bốn phía bị xoáy lên toàn bộ, nổ tung, sau đó nhấc lên một đóa mây hình nấm cực lớn.
Cây cối chung quanh hai người, bị phá hư không thành bộ dáng.
Xa xa Dương Thanh Thủy bị ảnh hướng đến, khó khăn lắm đứng lại, hai người này tu vị quá kinh khủng, nàng biết rõ Vũ Vương cảnh giới rất lợi hại, nhưng thật không ngờ sẽ khủng bố như vậy.
- Tốt, tốt, lại đến, ha ha, đủ kình.
Dương Lỗi lui ra phía sau ba bước, không bị thương chút nào.
- Lưu Sa Phù.
Xuất kỳ bất ý, thời điểm Dương Lỗi vô sự, luyện chế ra một ít phù triện cấp thấp, trong đó có Lưu Sa Phù, Địa Hãm Phù.
Những cấp thấp phù triện này bình thường đối với Dương Thiên Phong là không có chút tác dụng nào đấy, nhưng ở thời điểm Dương Lỗi xuất kỳ bất ý, lại làm ra hiệu quả không ngờ, thoáng cái vậy mà để cho Dương Thiên Phong trúng chiêu rồi.
Dương Lỗi thầm vui:
- Cơ hội, cơ hội tốt, Phong Đao Thất Sát, Tam Sát Hợp Nhất.
- Đáng chết, tại sao có thể như vậy.
Dương Thiên Phong thấy Dương Lỗi công đi qua, chính mình lại ở bên trong đất cát không cách nào mượn lực, tròng mắt hơi híp, nắm tay chắt chẽ cầm lên, khí kình cùng một chỗ, đúng là sinh sinh kéo đi lên.
- Phá Hoang quyền, một quyền phá Thương Khung.
Một quyền này uy lực vô cùng, toàn bộ Thương Khung tựa hồ cũng bị xé nứt rồi, pháp tắc ẩn hiện.
Dương Lỗi cảm nhận được một quyền này uy lực cực lớn, biến sắc, trong nội tâm thầm mắng:
- Đáng chết.
- Đại Địa Kim Cương Phù.
- Phong Đao Thất Sát, Tứ Sát Hợp Nhất, phá cho ta.
Bình luận truyện