Hệ Thống Xin Xếp Hàng
Chương 124: Phi kiếm xuất hiện
Thiếu niên một kiếm chém đầu cá mập sa mạc, động tác có thể nói là liền một mạch, sạch sẽ gọn gàng, tiêu sái vô cùng.
Thanh kiếm mềm mại, vừa mềm vừa vừa co giãn, lưỡi kiếm mềm như đậu hũ, lúc thu kiếm nhìn như đang vung vẩy dây cao su, hình ảnh nhìn qua có vẻ tức cười không nói ra được.
Bất quá, tức cười như vậy nhưng lại càng tăng thêm nhiều chấn động hơn.
Áo Cổ Tư Đinh vô cùng chấn động, một thanh kiếm mềm nhũn, mỏng như tờ giấy, co dãn như cao su...
Khụ khụ, tóm lại, nhìn thanh kiếm này chẳng thể tưởng tượng nổi đây là một thanh nhuyễn kiếm, có thể dễ dàng rạch vảy cả cứng rắn của cá mập sa mạc.
Áo Cổ Tư Đinh có cảm giác rung động sâu sắc.
Đồng thời cũng sinh ra thán phục cùng kính nể, thiếu niên kia nhìn qua cũng mới mười sáu mười bảy tuổi, so với hắn còn nhỏ hơn mấy tuổi, nhưng lại có thực lực khó lường như vậy. KY7J
Không nói phong thái một kiếm chém đầu, tốc độ đuổi theo sa mạc ác sa kia, mười Áo Cổ Tư Đinh hợp lại cũng không theo kịp.
Thiếu niên đó là ai?
Áo Cổ Tư Đinh phát hiện mình chưa bao giờ thấy người này, thậm chí cũng chưa từng nghe qua danh hiệu, nhưng với thực lực như thế thì vô danh sao được.
Hiển nhiên chỉ còn một loại, đó là thiếu niên này mai danh ẩn tích, khiêm tốn làm việc, không vì danh lợi, một lòng tu luyện thành thiên tài.
Mình từng vì danh hiệu thiếu niên thiên tài mà dương dương tự đắc, so sánh cùng thiếu niên này, quả thực quá nông cạn, quá buồn cười.
Áo Cổ Tư Đinh nghĩ như vậy, trong lòng tự thẹn không bằng.
Đầu ác sa rơi xuống đất, phun ra Phan Minh Minh.
Phan Minh Minh từ trong đầu cá bò ra, máu của ác sa chảy đầy đất, thoa khắp mặt hắn, nửa người dưới dính đầy nước miếng, tản ra mùi tanh hôi làm người ta buồn nôn.
Ọe!
Phan Minh Minh trừng hai mắt, nằm trên đất nôn mửa, uế vật từ trong miệng phun ra lẫn không ít cát sỏi.
Lúc bị kéo vào trong cát, hắn tưởng như bị nghẹt thở, cố gắng hắ miệng, không ít cát sỏi tiến vào trong bụng hắn.
Dường như Phan Minh Minh muốn phun cả dạ dày ra luôn vậy, ói đến mức nước mắt chảy ròng ròng.
- Cảm ơn...
Phan Minh Minh suy yếu, ngẩng đầu, nhìn ân nhân cứu mạng, nói ra hai chữ cảm ơn từ sâu trong nội tâm, trong lòng tràn đầy cảm kích.
Khi trước hắn chưa từng quen biết đối phương, nhưng hắn biết, vô luận bao nhiêu năm sau, hắn cũng sẽ không quên bóng lưng thiếu niên kia.
Thiếu niên tiêu sái đứng trên lưng cá mập, kiếm treo bên hông, đứng chắp tay, trầm mặc nhìn chiến trường hỗn loạn phía xa.
Tựa hồ hắn đang cảm thụ cái gì, suy tính cái gì, chờ đợi cái gì, nhưng một cỗ khí thế vô địch để người ta hận không được sùng bái nổi lên, tràn ngập, rung động.
Thiếu niên này có khí thế vương giả, tuyệt không phải người phàm.
Phan Minh Minh suy nghĩ như vậy, cúi đầu nôn tiếp, hắn biết, có thiếu niên ở đây, đám ác sa kia sẽ không dậy được cái sóng gì, không còn gì lo lắng, ta tiếp tục làm nôn đây.
...
...
Giá trị khiếp sợ đến từ Áo Cổ Tư Đinh + 99!
Giá trị sùng bái đến từ Phan Minh Minh + 99! "
Thiếu niên một kiếm chém đầu ác sa chính là bạn học Thẩm Phong của chúng ta.
Lúc cá mập sa mạc đánh tới, mọi người kinh hoàng thất thố, nhưng Thẩm Phong một chút đều không hoảng.
Trong tay hắn có bộ hệ thống ngay cả đại đế, thánh nhân cũng dám trêu đùa, chỉ là một đám cá mập, đương nhiên không làm cho hắn kinh hãi.
Rất nhanh Thẩm Phong từ trong kho phần mềm của window tìm thấy ứng dụng phù hợp để đối phó với tình huống này.
Ứng dụng này gọi là 360 Antivirus.
Chức năng của phần mềm là như vậy: Tiến hành quét 360 độ trong bán kính 1 km, phàm những sinh vật trong bán kính đó có ý đồ gây bất lợi với túc chủ sẽ bị coi là virus. Túc chủ có thể sử dụng 'Cách ly', 'Quét virus', 'Nâng cấp kho virut', 'Tự động phòng ngự' cùng 'Một kiếm diệt sát' để phòng ngự và loại bỏ.
Không thể nghi ngờ, cá mập sa mạc có địch ý với Thẩm Phong, sử dụng 360 Antivirus sẽ loại bỏ chúng một cách sạch sẽ!
Thẩm Phong không chút do dự sử dụng phần mềm này, bật chức năng 'Một kiếm diệt sát'.
Dĩ nhiên ngày trước hắn đã từng dùng qua phần mềm diệt virus. Tất cả các phần mềm đó đều có chức năng loại bỏ virus.
Tức là khi người sử dụng nhấn vào chức năng 'Một khóa diệt sát', phần mềm sẽ tự động tiêu diệt các loại virus và sửa lại các lỗ hổng bảo mật.
Nhưng hệ thống lại đem 'Một khóa diệt sát' viết thành "Một kiếm diệt sát", Thẩm Phong không cho đây là lỗi chính tả.
Hắn nhanh chóng chọn chức năng này, trong đầu tưởng tượng một thanh phi kiếm bắn nhanh ra, xoạt xoạt xoạt chém giết sạch sẽ cá mập sa mạc.
Phi kiếm xuất hiện, giết địch ngoài ngàn dặm!
Một kiếm diệt sát thật trâu bò!
Nhưng kết quả là:...
- Tiến hành quét...
- Quét hoàn thành! Tổng cộng có 38 virus cần xử lí!
- Ngài lựa chọn một kiếm diệt sát.
- Hoan nghênh sử dụng chức năng, nhuyễn kiếm sát độc!
Thẩm Phong nhìn thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay, mong mỏng, nhẹ nhàng, sờ rất mềm mại và co dãn, cả người lâm vào ngu ngốc.
Thần con mẹ nó nhuyễn kiếm sát độc!
Phi kiếm phóng ra, giết địch ngoài ngàn dặm đâu rồi?
Một phần mềm diệt virus có cùi đến mấy cũng chỉ cần người dùng nhấn một cái là tự động diệt, ngươi đưa cho ta một thanh kiếm mềm nhũn, để làm gì?
Nhất thời Thẩm Phong hết ý kiến. Cảnh tượng tức cười khi mình cầm thanh kiếm đậu hũ cùng con cá mập chém giết hiện ra làm hắn chẳng còn ý chí chiến đấu gì nữa.
Nhưng khi Phan Minh Minh bị cá mập lôi đi, Thẩm Phong cũng không thể làm người thấy chết mà không cứu.
Sau khi sử dụng phần mềm quét xem có nguy hiểm gì ảnh hưởng tới sự an toàn của Đại Vũ hay không, Thẩm Phong mớicầm nhuyễn kiếm xông ra.
Mặc dù có thể đuổi kịp đầu ác sa kia, nhưng công lao chủ yếu là của thiên sứ nhỏ. Nàng cung cấp thần uy Phá Hiểu để cho hắn có năng lực biến thân thành ánh sáng.
Lấy linh năng lực của Thẩm Phong hiện nay, tốc độ chỉ bằng 0.000001s tốc độ ánh sáng.
Nhưng tốc độ di chuyển này quả thật quá kinh người cho nên Thẩm Phong chủ động giảm tốc độ Phá Hiểu để kéo dài thời gian sử dụng.
Mặc dù giảm nhiều nhưng nó vẫn gần đạt tới vận tốc âm thanh, khiến cho Áo Cổ Tư Đinh cùng mọi người cả kinh, trợn mắt hốc mồm, cống hiến từng trị giá khiếp sợ.
Đối mặt với cá mâoj hung tàn, Thẩm Phong lựa chọn tin tưởng hệ thống, không sử dụng quang minh kiếm, mà là nhuyễn kiếm!
Quả nhiên hệ thống không để cho Thẩm Phong thất vọng, nhuyễn kiếm không chỉ biết nhược điểm ác sa, còn có thể hủy bỏ sự chống trả, xuyên qua phòng ngự, tăng sát thương 100 lần. Bị coi là "Vi rút ", cá mập sa mạc ở trước nhuyễn kiếm, mềm yếu như đậu hủ, cơ thể như tờ giấy mỏng!
- Vô địch.
Thẩm Phong đứng trên lưng ác sa, chắp tay, dù không phải là phi kiếm, nhưng mười bước giết một, ngàn dặm truy sát, cảnh tượng này quả thật tiêu sái dị thường.
Ngóng về phía chiến trường hỗn loạn, Thẩm Phong từ từ khôi phục linh năng lực bị hao tổn, hắn muốn tàn sát hết bọn cá mậpkia.
Ánh mắt hắn quét qua từng chỗ giao chiến, cuối cùng ánh mắt như ngừng lại nơi con cá mập đầu đàn.
- Bắt giặc phải bắt vua trước, con kế tiếp liền chọn ngươi đi.
Thẩm Phong từ bên hông rút nhuyễn kiếm ra, vận sức.
Ngay lúc này, từ đầu con cá mập vừa chết kia, một quả cầu năng lượng từ cái trán con cá mập bay ra!
Nó như một viên đạn nhỏ, hưu một tiếng từ phía sau bắn vào thân thể không phòng bị chút nào của Thẩm Phong!
Mắt hắn đỏ lên.
Đang nằm trên đất nôn mửa, đột nhiên Phan Minh Minh cảm thấy một trận sát ý kinh người, thân thể như đặt trong hầm băng, cứng đơ tại chỗ.
Phan Minh Minh ngẩng đầu nhìn lên thấy thiếu niên đã cứu mạng hắn đang nhìn hắn, đôi mắt đỏ bừng, khóe miệng hiện lên một nụ cười quỷ dị làm người ta rợn tóc gáy.
Thanh kiếm mềm mại, vừa mềm vừa vừa co giãn, lưỡi kiếm mềm như đậu hũ, lúc thu kiếm nhìn như đang vung vẩy dây cao su, hình ảnh nhìn qua có vẻ tức cười không nói ra được.
Bất quá, tức cười như vậy nhưng lại càng tăng thêm nhiều chấn động hơn.
Áo Cổ Tư Đinh vô cùng chấn động, một thanh kiếm mềm nhũn, mỏng như tờ giấy, co dãn như cao su...
Khụ khụ, tóm lại, nhìn thanh kiếm này chẳng thể tưởng tượng nổi đây là một thanh nhuyễn kiếm, có thể dễ dàng rạch vảy cả cứng rắn của cá mập sa mạc.
Áo Cổ Tư Đinh có cảm giác rung động sâu sắc.
Đồng thời cũng sinh ra thán phục cùng kính nể, thiếu niên kia nhìn qua cũng mới mười sáu mười bảy tuổi, so với hắn còn nhỏ hơn mấy tuổi, nhưng lại có thực lực khó lường như vậy. KY7J
Không nói phong thái một kiếm chém đầu, tốc độ đuổi theo sa mạc ác sa kia, mười Áo Cổ Tư Đinh hợp lại cũng không theo kịp.
Thiếu niên đó là ai?
Áo Cổ Tư Đinh phát hiện mình chưa bao giờ thấy người này, thậm chí cũng chưa từng nghe qua danh hiệu, nhưng với thực lực như thế thì vô danh sao được.
Hiển nhiên chỉ còn một loại, đó là thiếu niên này mai danh ẩn tích, khiêm tốn làm việc, không vì danh lợi, một lòng tu luyện thành thiên tài.
Mình từng vì danh hiệu thiếu niên thiên tài mà dương dương tự đắc, so sánh cùng thiếu niên này, quả thực quá nông cạn, quá buồn cười.
Áo Cổ Tư Đinh nghĩ như vậy, trong lòng tự thẹn không bằng.
Đầu ác sa rơi xuống đất, phun ra Phan Minh Minh.
Phan Minh Minh từ trong đầu cá bò ra, máu của ác sa chảy đầy đất, thoa khắp mặt hắn, nửa người dưới dính đầy nước miếng, tản ra mùi tanh hôi làm người ta buồn nôn.
Ọe!
Phan Minh Minh trừng hai mắt, nằm trên đất nôn mửa, uế vật từ trong miệng phun ra lẫn không ít cát sỏi.
Lúc bị kéo vào trong cát, hắn tưởng như bị nghẹt thở, cố gắng hắ miệng, không ít cát sỏi tiến vào trong bụng hắn.
Dường như Phan Minh Minh muốn phun cả dạ dày ra luôn vậy, ói đến mức nước mắt chảy ròng ròng.
- Cảm ơn...
Phan Minh Minh suy yếu, ngẩng đầu, nhìn ân nhân cứu mạng, nói ra hai chữ cảm ơn từ sâu trong nội tâm, trong lòng tràn đầy cảm kích.
Khi trước hắn chưa từng quen biết đối phương, nhưng hắn biết, vô luận bao nhiêu năm sau, hắn cũng sẽ không quên bóng lưng thiếu niên kia.
Thiếu niên tiêu sái đứng trên lưng cá mập, kiếm treo bên hông, đứng chắp tay, trầm mặc nhìn chiến trường hỗn loạn phía xa.
Tựa hồ hắn đang cảm thụ cái gì, suy tính cái gì, chờ đợi cái gì, nhưng một cỗ khí thế vô địch để người ta hận không được sùng bái nổi lên, tràn ngập, rung động.
Thiếu niên này có khí thế vương giả, tuyệt không phải người phàm.
Phan Minh Minh suy nghĩ như vậy, cúi đầu nôn tiếp, hắn biết, có thiếu niên ở đây, đám ác sa kia sẽ không dậy được cái sóng gì, không còn gì lo lắng, ta tiếp tục làm nôn đây.
...
...
Giá trị khiếp sợ đến từ Áo Cổ Tư Đinh + 99!
Giá trị sùng bái đến từ Phan Minh Minh + 99! "
Thiếu niên một kiếm chém đầu ác sa chính là bạn học Thẩm Phong của chúng ta.
Lúc cá mập sa mạc đánh tới, mọi người kinh hoàng thất thố, nhưng Thẩm Phong một chút đều không hoảng.
Trong tay hắn có bộ hệ thống ngay cả đại đế, thánh nhân cũng dám trêu đùa, chỉ là một đám cá mập, đương nhiên không làm cho hắn kinh hãi.
Rất nhanh Thẩm Phong từ trong kho phần mềm của window tìm thấy ứng dụng phù hợp để đối phó với tình huống này.
Ứng dụng này gọi là 360 Antivirus.
Chức năng của phần mềm là như vậy: Tiến hành quét 360 độ trong bán kính 1 km, phàm những sinh vật trong bán kính đó có ý đồ gây bất lợi với túc chủ sẽ bị coi là virus. Túc chủ có thể sử dụng 'Cách ly', 'Quét virus', 'Nâng cấp kho virut', 'Tự động phòng ngự' cùng 'Một kiếm diệt sát' để phòng ngự và loại bỏ.
Không thể nghi ngờ, cá mập sa mạc có địch ý với Thẩm Phong, sử dụng 360 Antivirus sẽ loại bỏ chúng một cách sạch sẽ!
Thẩm Phong không chút do dự sử dụng phần mềm này, bật chức năng 'Một kiếm diệt sát'.
Dĩ nhiên ngày trước hắn đã từng dùng qua phần mềm diệt virus. Tất cả các phần mềm đó đều có chức năng loại bỏ virus.
Tức là khi người sử dụng nhấn vào chức năng 'Một khóa diệt sát', phần mềm sẽ tự động tiêu diệt các loại virus và sửa lại các lỗ hổng bảo mật.
Nhưng hệ thống lại đem 'Một khóa diệt sát' viết thành "Một kiếm diệt sát", Thẩm Phong không cho đây là lỗi chính tả.
Hắn nhanh chóng chọn chức năng này, trong đầu tưởng tượng một thanh phi kiếm bắn nhanh ra, xoạt xoạt xoạt chém giết sạch sẽ cá mập sa mạc.
Phi kiếm xuất hiện, giết địch ngoài ngàn dặm!
Một kiếm diệt sát thật trâu bò!
Nhưng kết quả là:...
- Tiến hành quét...
- Quét hoàn thành! Tổng cộng có 38 virus cần xử lí!
- Ngài lựa chọn một kiếm diệt sát.
- Hoan nghênh sử dụng chức năng, nhuyễn kiếm sát độc!
Thẩm Phong nhìn thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay, mong mỏng, nhẹ nhàng, sờ rất mềm mại và co dãn, cả người lâm vào ngu ngốc.
Thần con mẹ nó nhuyễn kiếm sát độc!
Phi kiếm phóng ra, giết địch ngoài ngàn dặm đâu rồi?
Một phần mềm diệt virus có cùi đến mấy cũng chỉ cần người dùng nhấn một cái là tự động diệt, ngươi đưa cho ta một thanh kiếm mềm nhũn, để làm gì?
Nhất thời Thẩm Phong hết ý kiến. Cảnh tượng tức cười khi mình cầm thanh kiếm đậu hũ cùng con cá mập chém giết hiện ra làm hắn chẳng còn ý chí chiến đấu gì nữa.
Nhưng khi Phan Minh Minh bị cá mập lôi đi, Thẩm Phong cũng không thể làm người thấy chết mà không cứu.
Sau khi sử dụng phần mềm quét xem có nguy hiểm gì ảnh hưởng tới sự an toàn của Đại Vũ hay không, Thẩm Phong mớicầm nhuyễn kiếm xông ra.
Mặc dù có thể đuổi kịp đầu ác sa kia, nhưng công lao chủ yếu là của thiên sứ nhỏ. Nàng cung cấp thần uy Phá Hiểu để cho hắn có năng lực biến thân thành ánh sáng.
Lấy linh năng lực của Thẩm Phong hiện nay, tốc độ chỉ bằng 0.000001s tốc độ ánh sáng.
Nhưng tốc độ di chuyển này quả thật quá kinh người cho nên Thẩm Phong chủ động giảm tốc độ Phá Hiểu để kéo dài thời gian sử dụng.
Mặc dù giảm nhiều nhưng nó vẫn gần đạt tới vận tốc âm thanh, khiến cho Áo Cổ Tư Đinh cùng mọi người cả kinh, trợn mắt hốc mồm, cống hiến từng trị giá khiếp sợ.
Đối mặt với cá mâoj hung tàn, Thẩm Phong lựa chọn tin tưởng hệ thống, không sử dụng quang minh kiếm, mà là nhuyễn kiếm!
Quả nhiên hệ thống không để cho Thẩm Phong thất vọng, nhuyễn kiếm không chỉ biết nhược điểm ác sa, còn có thể hủy bỏ sự chống trả, xuyên qua phòng ngự, tăng sát thương 100 lần. Bị coi là "Vi rút ", cá mập sa mạc ở trước nhuyễn kiếm, mềm yếu như đậu hủ, cơ thể như tờ giấy mỏng!
- Vô địch.
Thẩm Phong đứng trên lưng ác sa, chắp tay, dù không phải là phi kiếm, nhưng mười bước giết một, ngàn dặm truy sát, cảnh tượng này quả thật tiêu sái dị thường.
Ngóng về phía chiến trường hỗn loạn, Thẩm Phong từ từ khôi phục linh năng lực bị hao tổn, hắn muốn tàn sát hết bọn cá mậpkia.
Ánh mắt hắn quét qua từng chỗ giao chiến, cuối cùng ánh mắt như ngừng lại nơi con cá mập đầu đàn.
- Bắt giặc phải bắt vua trước, con kế tiếp liền chọn ngươi đi.
Thẩm Phong từ bên hông rút nhuyễn kiếm ra, vận sức.
Ngay lúc này, từ đầu con cá mập vừa chết kia, một quả cầu năng lượng từ cái trán con cá mập bay ra!
Nó như một viên đạn nhỏ, hưu một tiếng từ phía sau bắn vào thân thể không phòng bị chút nào của Thẩm Phong!
Mắt hắn đỏ lên.
Đang nằm trên đất nôn mửa, đột nhiên Phan Minh Minh cảm thấy một trận sát ý kinh người, thân thể như đặt trong hầm băng, cứng đơ tại chỗ.
Phan Minh Minh ngẩng đầu nhìn lên thấy thiếu niên đã cứu mạng hắn đang nhìn hắn, đôi mắt đỏ bừng, khóe miệng hiện lên một nụ cười quỷ dị làm người ta rợn tóc gáy.
Bình luận truyện