[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 21: Đừng Sợ. Tôi Chỉ Muốn Yêu Anh 4



Sáng sớm, bầu trời trong xanh. Nhưng đám mây bay lượn lờ. Sở Tần Sinh đang nhìn chăm chăm vào tủ lạnh. Đúng hơn là đang nghĩ về cô gái đang ngủ trong đó.

- Sở Tần Sinh suy nghĩ. Vẫn muốn cô trở về thân thể. Như vậy giá tiền điện sẽ không tăng nữa... Mỗi khi mở tủ lạnh sẽ không phải đối mặt khơi gương mặt trắng nhợt Của cô. Và điều quan trọng nhất là ừm ừm. Đó là Muốn Thân thân với cô dễ hơn..

" Sở tần sinh lắc đầu... Ai aii não bị úng rồi. Cư nhiên lại muốn thân thân với cô ta....... Hajzzzzz nhưng cảm giác trong lòng vẫn luôn muốn vậy..... Sở Tần Sinh đang ngây ngốc một chỗ. Uyển nhi mở tủ lạnh ra ngồi vào laptop khi nào không hay.

"Tần Sinh. Anh đang nghĩ cái gì mà xuất Thần như vậy.?

- --Tôi đang suy nghĩ. Làm như nào để cô về lại với thân xác được... Ài ài

- -Tần sinh. Anh đây là muốn đuổi tôi...

. (Hệ thống có phải hắn muốn đuổi lão nương đi hay không độ hào cảm đã 70% rồi lí nào lại muốn đuổi lão nương đi....không thể nào được)

[[ Tiểu tỷ tỷ à. Theo ta nghĩ không hẳn đâu. Hắn hơi thích tiểu tỷ tỷ rồi. Hắn là đang muốn tỷ tỷ tỉnh lại để dễ dàng thân thân nha... ]]

"Phải vậy không "

""""Tần Sinh. Có phải anh cảm thấy tôi phiền tới anh không. Tôi sẽ tận lực khi nào ngủ tôi mới chui vào tủ. Tôi sẽ sẽ tiết kiệm tiền điện Mà. Anh đừng đuổi tôi đi có được không.

"""" Đôi con ngươi anh co giật.cô gái này suy nghĩ quá xa rồi.... Ài ngốc nghếch lại đáng yêu như vậy. Không nỡ đuổi

- --Uyển nhi, cô suy nghĩ quá xa rồi. Mặc dù tiền điện chỉ tăng có ít gấp 3lan mọi tháng thôi. Nhưng tôi vẫn muốn cô về Lại với thân thể của mình hơn.

( các bạn cũng biết giá tiền điện nước ở việt nam. Đứng gần như nhất nhì thế giới mà. Nên là đi ngủ đào mới dám bật điều hoà huhuhu)

- mặc dù anh vẫn rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Có người luôn quan tâm anh.

- -- Tần Sinh, Anh nói là thật. Vậy nếu như tôi tỉnh lại. Anh có hay không vẫn cho tôi thuê phòng.

"Tàn sinh trì độn trả lời: Cô về lại được thân thể rồi. Còn muốn chui vào tủ lạnh nhà tôi làm gì. Muốn làm thịt đông lạnh à. Với lại tôi không đủ tiền để mua cái tủ to hơn....

- -Uyển nhi cả người đông cứng. Mẹ nó tên này là đang chêu chọc mà.phải giết......không công cái lược chi nữa....

[[Tiểu tỷ tỷ bình tĩnh. Hoàn thành nhiệm vụ tỷ muốn ăn hay bao nhiêu cái tủ lạnh đều được nha ]]

- -Uyển nhi.. Trong đầu chỉ nghĩ.

Sở Tần Sinh= hoàn thành nhiệm vụ =Đồ ăn =Tủ lạnh =Phải sủng.... Không thể giết... Phù phù nhịn nhịn nhịn. Sau khi tẩy não xong cô trả lời

Tần sinh. Anh cũng biết. Cha mẹ tôi không còn... Chỉ có bà vú và anh là người quan trọng nhất của tôi.. Nếu như tôi tỉnh lại. Anh phải thuê ở trong nhà tôi. Có được không.

- Lời nói của cô vừa xong. Khiến cho trái tim của Tần Sinh rung động. Tim nhảy loạn lên... Cô ấy coi mình là người quan trọng....

"Được. Tôi hứa. Sẽ bên cô bão vệ cô"

(Ting độ hào cảm của nam chủ là 75%)

- --uyển nhi vui vẻ. Khi nghe được âm thanh hệ thống.. Đáp lại

"Tần Sinh. Anh hứa rồii nhé. Ừm hôm Nay đồ dùng trong nhà hết rồi. Tủ lạnh lại trống trơn... Có phải không anh nên đi Mua đồ đi..

"Tần sinh thật muốn phì cười. Trời ơi cô gái này liền quan tâm anh ra. Thì duy nhất rất luyến cái tủ lạnh nhà anh... Phải làm sao đây

"Được rồi. Tôi đi mua đồ. Đang buổi trưa, trời nắng cô không nên theo.. Chờ tôi về.

""" Được Tần Sinh. Anh đi về sớm... Tôi ở nhà rất buồn

Vẫy tay với cô. Anh bước nhanh ra cửa. Từ phòng trọ Của anh ra tới siêu thị,chỉ mất 20p đồng hồ. Anh đang lựa đồ dùng cá nhân và nước khoáng... Sữa chua, bất ngờ anh đụng phải một cô gái. Cô ta có gương mặt thanh tú. Nước da trắng đôi mắt to trong veo. Bất quá cô ta mặc đồ kì lạ... Giống như mấy vị thiên sư hay bắt ma vậy. Vâng cô ấy là nữ chính Hàm tiếu tiếu.

Hộp sữa chua rớt xuống. Hai người cùi đầu xuống nhặt. Cô đưa Lại cho anh. Bỗng cô ta tên tiếng.

- anh gì ơi. Tôi cảm thấy ấn đường của anh rất kém. Không lâu nữa sẽ gặp điềm không lành. Vừa nói cô ta nhanh tay vẽ lá bùa lên chai nước khoáng... Rồi trả về phía sở tần sinh.

- Đây là danh thiếp của tôi. Nếu anh có chuyện gì hãy liên hệ với tôi ngay.....anh có hiều chưa.Tôi là Hàm Tiếu tiếu. Anh đừng quên tên tôi...

- Sở Tần Sinh " Má nó. Mới ra đường đã gặp người điên.. Cái gì mà ấn đường đennn chứ. Muốn lừa đảo đây mà, phải nhanh chạy đi còn đợi tới khi nào.

(mẹ ơi nữ chính đó Ba. Ba lại nghĩ bà điên. Để tỷ tỷ mà biết cười cho rụng răng)

- Anh không để ý tới Hàm Tiếu Tiếu. Mà nhanh chân rời đi không quan tâm cô ta.

- Hàm tiếu tiếu cũng chỉ bất lực nhìn anh đi. Trong lòng suy nghĩ. Cũng kịp vẽ cái Bùa. Mong anh ta không có chuyện gì xảy ra..

Tần sinh về tới nhà. Uyển nhi cũng vội bay tới đỡ lấy bọc đồ. Bất chợt cô la lênnn

AAAAAAAAAA. NÓNG QUÁ...... ĐAU QUÁ TẦN SINH GIÚP tôi AAAAAA HHUNMMMM

- Sở Tần Sinh giật mình vội chạy lại... Uyển nhi uyển nhi cô như vẠy là làm saooooo.

"Anh.. Anh xem trong bọc đồ có đồ nào dính bùa không liền vứt đi cho tôi.... Đauuuu quá con mẹ nó đauuuuu....

- --Sở tần sinh nhhanh chóng. Lục lọi phát hiện ra chai nước có vết chu sa. Anh liền vứt đi rất xa.... Anh nhìn linh hồn người con gái đang đau đớn mờ nhạt dầnnn.trong tim bỗng đau nhói....

- --Tần Sinh. Anh không muốn tôi ở đây hay tranh tủ lạnh của anh. Anh cứ việc đuổi. Hà cớ gì muốn đánh tan linh hồn tôi... Anh còn bịa muốn tôi về thân thể... Anh thật quá đáng.

- --Uyển nhi....không phải tôi làm... Tôi không biết chuyện như vậy là sao cô phải nghe tôi..

# Tôi nhớ ra rồi. Chai nước đó có một cô gái nhặt lên giúp tôi... Cô ta còn nói ấn đường tôi rất đennnn.. Cô phải tin tôi uyển nhi à.

" cô biết là ai dở trò với cô rồi. Bất quá lần này phải tu bổ linh hồn rất lâu lâu với về lại thể xác được. " cô cũng mới nhớ, hôm nay là ngày nam chính gặp nữ chính nha.

""""" Được rồi tôi tin anh... Nhưng bây giờ tôi bị hao tổn linh hồn rất có thể tôi sẽ tan biến (dọa anh ta mới được.....grrrr làm bà đây đau)

- -vậy vậy bây giờ phải làm sao đây. Uyển nhi cô không được Xẩy ra chuyện gìi. Tôi rất lo lắng cho cô. Mặt sở Tần Sinh tái mét. Chỉ là một chai nước mà khiến người con gái đó đau đớn tới vậy.. Là lỗi của anhhh.

" không sao. Không sao. Bất quá tôi ở trong tủ lạnh nhà anh dưỡng linh hồn một thời gian dài. Thời gian này a giúp tôi nhiêm phong tủ. Đừng làm phiền tôii... Nếu nhớ hay muốn nói chuyện với tôi... Anh viết ra giấy rồi đốt cho tôi..

" bây giờ sắc mặt của sở Tần sinh mới hòa hoãn Lại một xíu..

" Được. Tôi sẽ không phiền. Cô yên tâm nghĩ ngơi đi. Anh thở ra ngụm khí.. Nhẹ nhõm cả người

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện