Hồ Ca Phiêu Hương Ký

Chương 17: Song phi (20+)



Khi suất hiện lần nữa hắn đã ở bên trong sinh mệnh pháp khí của mình, một tay ôm Sở Linh một tay kéo chăn trên người Chu Mị ra, đặt Sở Linh nằm bên cạnh Chu Mị cho nàng nhìn vào gương mặt ngủ say của Chu Mị, nhìn vào dung nhan xinh đẹp vũ mị của Chu Mị, tiếng cười khanh khách của nàng vang lên.

-Khách khách..tướng công, tỷ tỷ thật xinh đẹp..

-...

Nói xong Sở Linh mặt kệ hắn mà xoay người qua nằm lên thân thể của Chu Mị, nhưng nàng xoay người qua huynh đệ đang trong hạ thân của nàng vì vậy mà tuốt ra làm nàng nhăn mặt một cái, lắc lắc hai mông nhìn hắn nũng nịu nói.

-Tướng công..nhân gia đau đớn...

Nhìn kiều đồn nàng nhếch lên lắc lư qua lại cùng giọng ai oán của nàng, Kha La vỗ vỗ lên kiều đồn đầy đặn to tròn của nàng hai cái cười nói.

-Hắc..hắc..để tướng công giúp nàng..

Nói xong trên tay hắn hiện lên một luồn linh lực nhu hòa rồi đặt lên hoa huy*t của nàng xoa nhẹ nhàng, trong nháy mắt hoa huy*t sưng đỏ của nàng từ từ khôi phục lại, được tay Kha La xoa nhẹ vài lần hạ thân của nàng cảm giác dễ chịu lại đến với nàng, xuân thủy lại ri rỉ ra, giọng dụ hoặc của nàng lại vang lên.

-Tướng công..thật dễ chịu nhân gia không còn đau, lại muốn muốn tướng công..

-Hắc hắc..nàng giúp nàng ấy thức tỉnh, để ta giúp nàng..

-Ân..tướng công thật xấu xa..

Kha La cũng không có nói thêm lời nào, dẫn động huynh đệ của hắn trực chỉ hoành long, tiến vào u động ẩm ướt ấm nóng của Sở Linh bắt đầu một chột chinh phích mới...

Chu Mị đang ngủ say sau khi đã quá độ với Kha La thì trong mơ nàng lại cảm giác được ngực của nàng bị một vật tròn tròn đè ép lên, dưới hạ thân lại truyền đến dễ chịu kích thích làm nàng rên lên một tiếng, như tĩnh như mơ mà nói nhỏ.

-Tướng công, để thiếp nghĩ ngơi đi mà, thiếp mệt mỏi...

-....

Một lúc sau, cảm giác kích thích dưới hạ thân của nàng lại tăng lên, nàng có thể cảm nhận được hạ thân mình dưới sự du ngoạn của hai ngón tay nhỏ nhắn thon dài đã ướt sũng, cảm nhận được không phải ngón tay của Kha La đang loạn động mà là của một người khác. Chu Mị mơ mơ hồ hồ tỉnh dậy, nàng đang mơ hồ thì bên tay vang lên giọng dụ hoặc rên rỉ khó nhọc của một nữ nhân khác bên tay nàng..

-Tỷ..tỷ..ân..ân..ngươi..cũng đã thức tỉnh...giúp muội muội với..Ân..ngô ~

-Tỷ tỷ..a..ta lại có muội muội..sao ta không nhận thức...

Khi Chu Mị hoàn toàn tỉnh táo sau, mở đôi mỹ mâu ra nàng nhìn thấy trước mắt mình có một nữ nhân xinh đẹp không kém với mình thần thái dâm mị xuân quang tứ xạ, đang yêu kiều không ngừng rên rỉ gọi mình.. Rồi nàng cũng chân thực cảm giác được nhũ phong của mình là bị song phong của nàng ta đè lên, hạ thân mình thì không ngừng bị ngọc thủ của nàng hí lọng xuân thủy la tràn không thôi, nàng biết là ai bày ra cái trò này, dung nhan xinh đẹp vũ mị của nàng nở nụ cười quyến rũ trêu chọc nàng Sở Linh.

-Ngươi nha..trêu chọc tướng công rồi bây giờ đánh thức ta, gây họa cho ta..hừ hừ phải trừng phạt ngươi mới được...

Nói xong Chu Mị đưa hai ngọc thủ ra nắm lấy hai song phong tròn trịa của Sở Linh đẩy nàng lên mà nhào nặn, bị đẩy lên cao không còn điểm tựa Sở Linh phải đặt ngọc thủ của nàng lên nhũ phong của Chu Mị làm điểm tựa.

Kích thích từ phía sau từ Kha La và trên ngực song trọng kích thích đáng úp lên tinh thần cùng thân thể rất nhanh Sở Linh lãnh ngâm lên một tiếng cao vút tiêu hồn, cơ thể nàng run rẩy không thôi.

-A nha.. Nhân gia..nhân gia lại không..không xong rồi..Ngô~

-Ngô..tướng công..ưm

Khi Sở Linh nhuyễn nhược nằm trên người của Chu Mị, Kha La lại đem huynh đệ của hắn chen chúc mà vào u động của Chu Mị làm nàng kêu lên một tiếng, khi đi vào u động của Chu Mị hắn lại kì quái rằng hấp lực của nàng lần này lại tự vận chuyển không có chờ đến khi nàng tiết thân mới xuất hiện, Kha La mang theo nghi hoặc cùng thích thú không thôi lại tăng lên tốc độ mà ra sức trên người của Chu Mị.

Khi hắn tăng lên tốc độ làm cho cảm giác kích thích của Chu Mị lại tăng lên, nàng không có ngại ngùng gì khi Sở Linh còn trên người nàng mà lớn giọng tiêu hồn mà rên rỉ, rất nhanh giọng rên rỉ của nàng biến thành một tiếng lãnh ngâm.

-Ân..ân..tướng công..thiếp không xong..rồi..Ngô

-Tỷ tỷ...tiếng rên của ngươi làm nhân gia lại muốn rồi.. Tướng công...

Sở Linh nằm trên người của Chu Mị, khi nàng run rẩy tiết thân làm cho thân hình của Sở Linh củng phập phòng theo. Lần này Kha La cũng không nhịn được nữa mà phun tất cả vào sâu trong người Chu Mị, hấp lực trong nàng làm hắn có cảm giác, nếu hắn cảnh giới thấp hơn nàng hắn sẽ bị hấp lực của nàng hút vào luôn a... (..nhìn máy hút bụi khi dọn phòng mà ra =D..)

Đem tất cả vào người Chu Mị sau, nghe giọng dụ hoặc đồi hỏi của Sở Linh, huynh đệ hắn lại tràn đầy sát khí tiến nhập u động của nàng một lần nữa...

Cùng hai nàng lật qua lật lại không biết bao nhiêu lần, Kha La đã biến hai yêu tinh này thành một vũng nước xuân nhuyễn nhược vô lực, hạ thân ướt sũng nhỏ giọt mà nằm trong người hắn không ngừng thở dốc... Nghĩ ngơi trong lòng hắn lấy lại một tia sức lực sau, Sở Linh lại hỏi hắn.

-Tướng công, chàng còn chưa có nói cho nhân gia tên họ của chàng nha..

-Đúng đấy tướng công, chàng lật qua lật lại tỷ muội bọn thiếp như vậy nhưng chưa biết danh tự của chàng nha..

Nhìn hai dung nhan xinh đẹp một cái vũ mị, một cái dâm mị nằm trong lòng mình, Kha La cười một cái rồi nói với hai nàng..

-Ta họ Thư Ca, danh tự Kha La...

Khi hắn vừa nói ra danh tự của mình, cả thiên địa Phàm, Tiên, Thần điều run lên một cái, như sợ hãi một điều gì đấy. Làm cho sắc mặt hắn chợt đen lại nghĩ “Thiên Đạo chi linh a, ngươi cần gì phải run như vậy, chỉ là tên của bổn Hồ gia thôi a”.. ( =D)

Hai nàng nghe tên của hắn, cảm thấy hơi kì lạ, Sở Linh giọng dụ hoặc khanh khách cười nói.

-Khách khách..tên tướng công thật khó gọi..

-A..thật khó gọi sao.. Vậy nàng không cần gọi, hai mỹ nữ cười một cái cho gia xem nào..

-Khách khách..tướng công

-Khách khách..xấu xa..

Bị hắn chọc cho yêu kiều cười lên hai nàng cùng nhau đưa tay xuống nắm lấy huynh đệ tựa hồ còn tức giận của hắn nắn bóp nhìn hắn một cái xuân nhãn câu hồn.. Kha La lại xách thương ra trận, lật đi lật lại hai nàng đến ngất đi vì mệt mỏi mới tha các nàng, kéo chăn đắp lên người các nàng, để hai nàng ôm nhau ngủ hắn mới mặc lại hồng y, ra khỏi sinh mệnh pháp khí nhìn chăm chú xem vưu vật dưới lòng đất đang làm gì

Nhìn xuống bên dưới Kha La thấy cái vưu vật dụ người nàng đang lười biến mà nằm trên chín chiếc đuôi xích hỏa của mình, nhắm mắt dưỡng thần mà nghĩ ngơi, không có mặt một mảnh y phục nào trên người, đui ngọc khép chặc có thể nhìn thấy xuân thủy óng ánh bên trên, hai nhũ phong to lớn tuyết bạch của nàng phập nhòng theo tường nhịp thở của nàng, cảnh quan rất ưu mỹ hảo a..

Ngắm nhìn nàng một hồi, ý niệm hắn khẽ động lặng yên không lộ ra một tia khí tức nào mà xuất hiện bên cạnh cái vưu vật mê người này, hắn nhoài người nằm ra sau lưng nàng, một tay đặt lên eo nhỏ xà dạng mềm mại của nàng, thổi một luồn khí nóng lên vành tai trong suốt của nàng nói.

-Tiểu yêu tinh ta đã đến..

-Ân..nhân gia lại ảo giác rồi..chính là..

Vưu vật này cảm nhân được trên eo có vật thể lạ, ấm áp cùng một luồn khí nóng thổi lên vành tai, nghe thêm lời nói khi nảy của hắn cứ nghĩ mình vẫn là dùng tay đến ảo giác còn chưa hồi phục nên nói một câu.

Nghe lời nàng khóe miệng hắn lại treo lên một nụ cười yêu dị, dùng sức một cái xoay người vưu vật này lại đối mặt với hắn, vẫn treo lên nụ cười yêu dị. Nàng bị hắn xoay lại, khi nhìn thấy tuấn nhan tuyệt mỹ câu chết tâm can nhỏ bé của Kha La nàng, thất thần mê ly ngắm nhìn thật lâu, hồi phục tinh thần sau nàng nhẹ lắc đầu nói..

-Ai nha, nhân gia đã tịch mịch đến sắp điên rồi, ảo giác đăng lúc càng uy lực hơn rồi, đã ảo giác đến một nam nhân tuyệt thế như vậy rồi...

-....

Hắn không có lên tiếng mà cuối người xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át của nàng, khi môi hắn chạm lên môi nàng hắn cảm nhận được mềm mại thơm tho xúc cảm mỹ diệu..

Bị tập kích môi nhỏ bất ngờ, nàng không có phản đối mà tiếp nhận đôi môi của hắn, hơi hé mở hàm răng trắng như ngà của nàng ra. Mút nút trên môi dưới mềm mại của nàng một lúc, hắn thấy hai hàm răng của nàng hơi hé mở, lưỡi hắn lập tức nhẹ tách hàm răng của nang ra, đưa lưỡi vào cuốn lấy lưỡi nhỏ thơm tho của nàng mút hút. Khi lưỡi Kha La đã cuốn lấy được lưỡi nhỏ của nàng, một u hương như lan truyền vào phổi hắn, nước bọt của nàng ngọt ngào như cam lộ làm hắn tham lam mà hút lấy, lưỡi hai người quấn quýt với nhau không biết là bao lâu, hai mỹ mâu trong suốt tỏa ra diễm mị chi sắc của nàng trừng lớn lên nhìn vào mắt hắn.

Nàng có thể nhìn được ý nghĩ trong đôi mắt huyết hồng hút hồn của hắn “bây giờ nàng tin chưa”, nhìn đến đấy trong hai mắt của nàng hiện lên một tần hơi nước tụ lại thành thủy châu rồi lăng dài trên má nàng, nàng ôm chầm lấy hắn, rời đôi môi của nàng khỏi môi hắn rồi nức nở khóc lớn.

-Oa...ô ô ô..ô ô..

-Đừng khóc, ngoan nào...

Kha La kì quái làm sao biết hắn không phải là ảo giác, nàng lại khóc đến lê hoa đái vũ như vậy a, hết cách hắn cũng chỉ vỗ cho nàng nín khóc, nhưng mà thân thể nàng làm sao lại mềm mại như vậy a. Tay Kha La đã dần chuyển qua nhẹ nhành mà xoa xoa lưng người ngọc rồi a, mềm mại như không xương phấn nộn hồng hào xúc cảm vi diệu, nhịn không được hắn cuối người xuống hít vào ngụm u hương nhàn nhạt tỏa ra từ ngọc thể của nàng, ăn thêm vài ngụm đậu hũ non nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện