Chương 73: Phiên Ngoại 3
100 câu hỏi về Hổ Hồ.
Người dẫn chương trình: Mọi người buổi tối tốt lành, ta là lão bảo sóng lớn cuộn trào, đóng vai nữ phụ nhất, mọi người có thấy ta ra sân không? Không thấy, là do mắt mấy người có vấn đề, quay lại với 100 câu hỏi là 100 câu hỏi a!
Vẫn không nhìn thấy! Có tin ta đuổi các ngươi không!
Âm thanh bên cánh gà: Alo alo, người dẫn chương trình chú ý hành động, bây giờ là lúc nào rồi, đang phát sáng truyền hình trực tiếp a!
( bên dưới trong dấu ngoặc là đối thoại giữa hai người, còn bên ngoài là câu trả lời)
1.
Xin hỏi tên của các ngài?
Hồ Lệ Khanh: Ta họ Hồ tên Lệ Khanh.
Hổ Chu Kính: Chu Kính.
2.
Tuổi là?
Hồ Lệ Khanh: năm rồi mới 28.
Hổ Chu Kính: 2000 tuổi.
(Liếc mắt nhìn người bên cạnh)
Hồ Lệ Khanh: khụ khụ, 1000 tuổi.
3.
Giới tính?
Hồ Lệ Khanh:...!(nâng bộ ngực đẫy đà lên) cần hỏi sao?
Hổ Chu Kính: giống như nàng.
4.
Xin hỏi tích cách các ngài thế nào?
Hồ Lệ Khanh: (viết trên quyển sổ nhỏ - ôn nhu, thùy mị, chăm sóc, hiền lành, thân thiện...!Lược bớt) hoàn mỹ.
Hổ Chu Kính: (ôn nhu nhìn Hồ Lệ Khanh, mỉm cười không nói) trầm mặc.
5.
Tính tình của đối phương?
Hồ Lệ Khanh: biết bao dung và thông cảm, đối với ta rất là tốt.
Hổ Chu Kính: nhiệt tình.
(Bị trừng mắt một cái, lại thêm mấy câu)
6.
Hai người gặp nhau lúc nào? Ở đâu?
Hồ Lệ Khanh: Năm đó, bên hồ tiên tây sơn.
(Nhớ lại chuyện cũ, mặt đỏ đến mang tai ~)
Hổ Chu Kính: đúng vậy.
(Cúi người lầm bầm) bên cạnh còn có một đám nam nhân vây quanh.
Hồ Lệ Khanh: (nhào tới ôm) khi đó có một con bạch hổ từ trên cây nhảy xuống trước mặt ta, uy phong lẫm liệt, toàn bộ khiến ta giật mình, lúc đó ta nghĩ, nếu như ta lấy được nàng thì tốt biết bao...!(tiếp tục dùng sức ma sát...)
7.
Ấn tượng đầu tiên về đối phương?
Hồ Lệ Khanh: Rất là uy phong, lông trắng như tuyết, mềm mại thoải mái, nhất là đôi mắt vàng thuần túy...!(bản mặt mê gái không lối thoát....)
Hổ Chu Kính: A...!Quên rồi.
Hồ Lệ Khanh: (khụ khụ) không phải nàng nói trước kia gặp ta thì nhìn thấy ta rất đẹp sao!
Hổ Chu Kính: (mỉm cười gật đầu).
8.
Thích điểm nào của đối phương?
Hồ Lệ Khanh: ôn nhu của nàng còn có...!(ánh mắt nóng bỏng nhìn Hổ Chu Kính)
Hổ Chu Kính: Rất nhiều (cúi đầu)
Hồ Lệ Khanh: nói đi, nói đi, rốt cuộc là những điểm nào!
Hổ Chu Kính: nói ra dài lắm...!
9.
Ghét đối phương điểm nào?
Hồ Lệ Khanh: phúc hắc (lầm bầm) lần não cũng không chịu nói ta biết chuyện tình trước kia của nàng...!Với nương ta a, với Sư Tuyết Như a...!(đếm ngón tay)
Hổ Chu Kính: chiêu phong dẫn điệp.
Hồ Lệ Khanh: (giận trừng --) ta nào có!
Hổ Chu Kính: (nhỏ giọng nói) cho dù đi đến đâu cũng có tình địch.
Hồ Lệ Khanh: khụ khụ...!Đáng ghét, chuyện đó qua rồi, bây giờ trong lòng ta chỉ có nàng, thật.
Hổ Chu Kính: Ta tin nàng.
10.
Ngài cảm thấy mình và đối phương có đang hạnh phúc không?
Hồ Lệ Khanh: đáng ghét!!!!!!!!!!!!!!!!!! Tốt đến không thể nào tốt hơn, chúng ta đã đem bí tịch hoàng cung về nhà hơn một nửa, ta và nàng cùng nhau học tập thực hành cùng nhau tiến bộ...!
Hổ Chu Kính: phải.
11.
Ngài xưng hô với đối phương như thế nào?
Hồ Lệ Khanh: đại miêu, miêu miêu, miêu nhi, đại miêu tức phụ, tức phụ, tiểu oan gia, nương tử (bình thường), tướng công ( lúc ấy ấy), mẹ đứa nhỏ...!
Hổ Chu Kính: Khanh Khanh.
Hồ Lệ Khanh: Thật ra thì nàng có thể học nương ta a.
Hổ Chu Kính: tiểu...!Tiểu...!( Hồ Tiên Nhi ngọt ngào gọi một tiếng -- tiểu oan gia)
Hồ Lệ Khanh: cố lên, cố lên...!
Hổ Chu Kính: câu sau đi.
12.
Ngài muốn đối phương gọi mình như thế nào?
Hồ Lệ Khanh: tiểu tâm can, tiểu bảo bối, tiểu oan gia...!
Hổ Chu Kính: cứ giữ nguyên như vậy là tốt rồi.
13.
Nếu như lấy động vật làm ví dụ, ngài cảm thấy đối phương là gì?
Hồ Lệ Khanh: mèo.
Hổ Chu Kính: mèo.
Hồ Lệ Khanh: tại sao?
Hỗ Chu Kính: bởi vì nàng thích nằm trong ngực ta.
14.
Nếu như tặng quà cho đối phương ngài sẽ đưa gì?
Hồ Lệ Khanh: bản thân.
Hỗ Chu Kính: hài tử.
15.
Vậy ngài muốn lễ vật là gì?
Hồ Lệ Khanh: tất cả của nàng.
Hỗ Chu Kính: gia đình hạnh phúc.
16.
Từng bất mãn chỗ nào với đối phương? và bất mãn chuyện gì?
Hồ Lệ Khanh: hy vọng nàng có thể thẳng thắn với ta, nói nhiều lời ngon tiếng ngọt một chút, không muốn lúc nào cũng như vậy...!
Lão bảo: khi nào?
Hồ Lệ Khanh: là lúc người ta chịu không nổi.
Lão bảo: (hiểu ra) nguyên lai là như vậy.
Hỗ Chu Kính: hy vọng nàng có thể an phận một chút.
Hồ Lệ Khanh: ta không an phận chỗ nào chứ!
Hỗ Chu Kính: hiện tại...!(dưới vạt áo còn có ngón tay đang ngoáy...)
17.
Tật xấu của ngài là gì?
Hồ Lệ Khanh: có ngươi mới có tật xấu!
Lão bảo: ==
Hỗ Chu Kính: hướng nội.
Hồ Lệ Khanh:...!nàng chắc chứ?
Hỗ Chu Kính: ta chắc chắn.
18.
Tật xấu đối phương là gì?
Hồ Lệ Khanh: có lúc nghiêm túc quá độ, nhưng người ta thích nàng nghiêm túc, có lúc cũng tỏ vẻ xấu xa, bất quá ta không ghét nàng xấu xa! (nũng nịu, nũng nịu...)
Hỗ Chu Kính: nhiệt tình quá độ.
Hồ Lệ Khanh: == nàng không thích?
Hỗ Chu Kính: không, thích.
19.
Đối phương làm chuyện gì sẽ khiến ngài không vui?
Hồ Lệ Khanh: Luôn lảng tránh những chuyện quan trọng.
Hổ Chu Kính: luôn vặn hỏi mấy chuyện không quan trọng.
20.
Ngài làm chuyện gì khiến đối phương sẽ không vui?
Hồ Lệ Khanh: Không có....!(chột dạ)
Hỗ Chu Kính: chia tay.
Lão bảo: cái gì?
Hồ Lệ Khanh: đừng hỏi nữa, tiếp, tiếp!
21.
Quan hệ hai người tiến triển đến đâu rồi?
Hồ Lệ Khanh: Ta là nương tử của nàng, nàng là tướng công và là mẹ của các con, nàng là tất cả.
Hỗ Chu Kính: Nàng là tất cả của ta, ta là tất cả của nàng.
22.
Hai người hẹn ước lần đầu ở đâu?
Hỗ Chu Kính: không nhớ.
Hồ Lệ Khanh: là nơi lần đầu gặp mặt.
Hổ Chu Kính: vậy coi như là ước hẹn?
Hồ Lệ Khanh: Phải! (kiên định nói.)
23.
Bầu không khí khi đó của hai người thế nào?
Hồ Lệ Khanh: nhiệt tình, kịch liệt, liều lĩnh, hai người chúng ta đều rất manh động...!(cúi đầu)
Hỗ Chu Kính: thiếu chút nữa xảy ra án mạng.
Lão bảo: hai phiên bản.
24.
Khi đó đã tiến triển đến đâu rồi?
Hồ Lệ Khanh: gặp nhau vẫn như vậy.
Hỗ Chu Kính: hận đời này không muốn nhìn thấy nàng.
Hồ Lệ Khanh: này này!
Hỗ Chu Kính: ta nói là lúc đó thôi mà.
25.
Nơi thường xuyên ước hẹn?
Hồ Lệ Khanh: Giường.
Hỗ Chu Kính: Ách...!giường.
26.
Ngài sẽ chuẩn bị cái gì vào sinh thần của đối phương?
Hồ Lệ Khanh: quá nhiều, mấy ngàn cái sinh thần rồi, đổi đủ kiểu rồi.
Hỗ Chu Kính: nàng chỉ yêu đích danh là ta.
Hồ Lệ Khanh: thấy ghét, không phải ta muốn nàng thì còn ai a!
27.
Ai là người tỏ tình trước?
Hỗ Chu Kính: nàng
Hồ Lệ Khanh: ta (hận cắn răng nghiến lợi)
28.
Ngài thích đối phương bao nhiêu?
Hồ Lệ Khanh: ta yêu nàng!
29.
Lão bảo: tốt quá, đổi câu, là ngài yêu đối phương bao nhiêu?
Hồ Lệ Khanh: mỗi đêm đều chứng minh ta yêu nàng nhiều bao nhiêu!
Hổ Chu Kính: sống vì nàng chết vì nàng.
Hồ Lệ Khanh: còn có hiến thân.
30.
Đối phương nói gì sẽ khiến ngài cảm thấy bế tắc?
Hồ Lệ Khanh: ta quên rồi.
(lắc đầu) không phải, là nàng nói "ta quên rồi" lúc đó ta sẽ rất bế tắc, rất muốn cắn chết nàng.
(lộ ra răng nhọn...)
Hỗ Chu Kính: lâu lắm mới bị như vậy.
31.
Nếu như ngài thấy nghi ngờ đối phương thay lòng, ngài sẽ làm gì?
Hồ Lệ Khanh: (==) nàng dám!
Hổ Chu Kính: nàng sẽ không thay lòng.
Hồ Lệ Khanh: nàng luôn tin tưởng ta.
Hổ Chu Kính: ta sẽ không để nàng có cơ hội thay lòng.
32.
Có thể tha thứ cho đối phương khi thay lòng?
Hồ Lệ Khanh: (- =)nàng không thay lòng lấy đâu ra mà tha thứ.
Lảo bảo: đây chỉ là giả thiết.
Hồ Lệ Khanh: giả thiết cũng không được!
Hổ Chu Kính: sẽ tha thứ (khóe miệng mỉm cười lạnh như băng)
33.
Nếu như đối phương tới chỗ hẹn trễ một giờ thì sao?
Hồ Lệ Khanh: lo lắng, ta sẽ đi khắp nơi tìm nàng.
Hổ Chu Kính: đi tìm nàng.
34....!
35.
Biểu tình hấp dẫn của đối phương?
Hồ Lệ Khanh: lúc bị ta áp chân tay bị giữ lại, ta xé y phục nàng, âm thầm vào giữa hai chân nàng, nàng không biết biểu tình thống khổ và thoải mái ra sao, chỉ như vậy, nhíu mày kiềm chế nhưng không thề khắc chế được nội tâm rục rịch động dục cuồn cuộn...!
Lão bảo: khụ khụ, ngồi yên đi, đừng có ở đây biểu diễn thật.
Hổ Chu Kính: khi nàng ở dưới người ta hóa thành xuân thủy...!
Hai người nhìn vào mắt nhau, đầy ẩn tình, ấm áp như hoa nở mùa xuân, mùa xuân kéo đến.
36.
Khi hai người ở chung thì lúc nào khiến tim ngài đập rộn lên?
Hồ Lệ Khanh: tựa vào người nàng tin sẽ đạp rộn lên, kịch liệt nhất là khi chúng ta như vậy như vậy, nàng nói: "Khanh Khanh, ta yêu nàng!"
Hổ Chu Kính: Sau đó nàng khóc nói: "Ta cùng yêu nàng."
Hồ Lệ Khanh: ta có không?
Hổ Chu Kính: ta cũng có nói câu kia sao?
Lão bảo: tình hình đang lúc khó khăn tự kiềm chế thì ngay cả lời mình nói qua cái gì cũng quên luôn!
37....!
38.
Lúc hạnh phúc nhất là khi làm chuyện gì?
Hồ Lệ Khanh: được nàng ôm vào ngực.
(dáng vẻ nàng là lão hổ.)
Hỗ Chu Kính: nàng ở trong ngực ta.
(hình dáng tiểu hồ ly)
39.
Từng gây gổ chưa?
Hồ Lệ Khanh: không có.
Hổ Chu Kính: ta quên rồi.
40.
Gây gổ vì chuyện gì?
Hồ Lệ Khanh: ta có nói chưa!
Hổ Chu Kính: quên rồi.
41.
Sau đó thế nào mới tốt được?
Hồ Lệ Khanh: xé y phục nàng rất tốt.
Hổ Chu Kính: ngăn miệng nàng lại.
Lão bảo: các ngươi không phải nói là không có cải nhau sao?
...!
42.
Sau khi chuyển thế có muốn làm tình nhân nửa không?
Hồ Lệ Khanh: đời đời kiếp kiếp.
Hổ Chu Kính: phải.
43.
Khi nào cảm thấy mình được yêu?
Hồ Lệ Khanh: được nàng ôm trong ngực, nghe nhịp tim nàng đập, cảm thấy được nàng yêu.
Hỗ Chu Kính: ôm nàng, nhìn nàng thiếp đi trong ngực.
44.
Cách biểu hiện tình yêu của ngài là?
Hồ Lệ Khanh: tới trước mặt nàng, dùng thân thể nói với nàng.
Hổ Chu Kính: lặng lẽ vì nàng mà làm.
45.
Lúc nào khiến ngài cảm thấy "Đã không còn thương ta"?
Hồ Lệ Khanh: (nhìn trời nghĩ...) nàng lúc nào sẽ không thương ta?
Hổ Chu Kính: (lắc đầu)
Hồ Lệ Khanh: lúc ôm ta mà không dùng sức.
Hỗ Chu Kính: trong mắt nàng không có ta.
46.
Ngài cảm thấy cùng đối phương xứng đôi với hoa nào?
Hồ Lệ Khanh: hoa gì cũng không xứng với nàng.
Hỗ Chu Kính: hoa hồng nóng bỏng.
47.
Hai người có giấu nhau chuyện của mình không?
Hồ Lệ Khanh: nàng có, hơn nữa rất nhiều rất nhiều.
Hổ Chu Kính: không có, những chuyện đó không quan trọng.
Hồ Lệ Khanh: nói vớ vẩn, làm sao mà không quan trọng được.
Hổ Chu Kính: Trong lòng ta duy nhất chỉ có nàng vào được mà thôi.
Hồ Lệ Khanh: (thẹn thùng...) thấy ghét.
48.
Khi nào ngải cảm giác tự ti?
Hồ Lệ Khanh: gặp nàng quá muộn.
Hổ Chu Kính: không có.
49.
Quan hệ của hai người là công khai hay bí mật?
Hồ Lệ Khanh: tam giới đều biết.
Hổ Chu Kính: không có gì phải che dấu, mọi người đều biết.
50.
Ngài cảm thấy cùng yêu đối phương có thể duy trì tới vĩnh cửu không?
Hồ Lệ Khanh: có thể, thiên hoang địa lão cũng chung một chỗ.
Hổ Chu Kính: đến khi sinh mạng kết thúc, chúng ta hóa thành bụi, khi là bụi cũng vẫn hòa vào nhau một chỗ.
Hồ Lệ Khanh: đại miêu, đây là lời nàng nói cảm động nhất!
Hổ Chu Kính: nói thật từ đáy lòng.
Lão bảo: này này, trước mặt mọi người, tự trọng đi! bỏ tay xuống, miệng đừng có dính chung một chỗ! này này, nhân viên hậu trường tới tách bọn họ ra a!
51.
Xin hỏi ngài là công hay thụ?
Hồ Lệ Khanh: Ta thích trêu đùa nàng, gợi lên dục hỏa của nàng.
Lão bảo: cho nên là công sao?
Hổ Chu Kính: Sau đó ta ăn nàng.
Lão bảo: cho nên tiểu hồ ly là dụ thụ, ngươi mới là công!
Hồ Lệ Khanh: đúng vậy, hơn nữa ta trêu đùa dục hỏa của nàng càng nóng lên...!Nàng liền...!càn rỡ.
52.
Tại sao lại quyết định như vậy?
Hồ Lệ Khanh: bởi vì ta thích xem vẻ nhẫn nhịn của nàng, trong lòng ngứa ngáy, bây giờ thật muốn nhìn, muốn đem nàng nghiêm túc áp đảo, khiến nàng cắn môi đè nén tiếng rên rỉ...!
Hổ Chu Kính: đây là thú vui của nàng, ta theo nàng.
53.
Ngài đối với tình trạng hiện tại có hài lòng không?
Hồ Lệ Khanh: không thể tốt hơn.
Hổ Chu Kính: phải.
54.
Địa điểm H lần đầu tiên?
Hồ Lệ Khanh: trên giường ở am ni cô.
Hổ Chu Kính: phải.
55.
Cảm giác lúc đó?
Hồ Lệ Khanh: trước đó còn có sợ hãi đến mất hồn, ăn thật no~
Hổ Chu Kính: tim từ lúc bắt đầu đập nhanh.
56.
Bộ dạng đối phương lúc đó?
Hồ Lệ Khanh: cố gắng kiềm nhưng không chống cự được mị lực mạnh mẽ của ta, từ từ yếu dần, cuối cùng quên đi rên rỉ.
Hổ Chu Kính: quyến rũ, cám dỗ.
57.
Sáng hôm sau đêm đầu tiên ngài nói câu gì trước?
Hồ Lệ Khanh: (Nhớ tới ác mộng đó) quên rồi.
Hổ Chu Kính: quên.
58.
Số lần H trong một tuần?
Hồ Lệ Khanh: nhiều như sao trên trời.
Hổ Chu Kính: đếm không hết.
59.
Cho rằng xuống chỗ nào là lý tưởng nhất, mỗi tuần mấy lần?
Hồ Lệ Khanh: có bao nhiêu tới bấy nhiêu.
Hổ Chu Kính: Nàng đói lúc nào thì cho nàng ăn liền.
60.
Như vậy, thì H thế nào?
Hồ Lệ Khanh:...!
Hổ Chu Kính: triền miên.
61.
Nơi nào trên người mẫn cảm nhất?
Hồ Lệ Khanh: toàn thân
Hổ Chu Kính: cổ.
62.
Chỗ nào mẫn cảm nhất trên người đối phương?
Hồ Lệ Khanh: cổ.
Hổ Chu Kính: cái đuôi.
63.
Dùng một câu nói để hình dung đối phương lúc H?
Hồ Lệ Khanh: cuồng phong bạo vũ.
Hổ Chu Kính: yêu nhiêu.
64.
Thẳng thắn nói ngàu thích H không?
Hồ Lệ Khanh: nói nhảm!
Hổ Chu Kính: không ghét.
Hồ Lệ Khanh: không ghét? Đây là trả lời cái gì!
Hổ Chu Kính: chính là sẽ không cự tuyệt.
Hồ Lệ Khanh: vậy bây giờ thì sao? (Thò tay vào...)
Lão bảo: này này, có nhầm hay không, vẫn chưa xong mà! Không cần cởi quần áo a, không thích hợp với trẻ em a, nơi này còn có tiểu muội muội, chú ý che lại, nhẹ nhàng nhẹ nhàng ~!
65.
H ở nơi nào?
Hồ Lệ Khanh: trên trời dưới đất.
Hổ Chu Kính: Nàng ở đâu ta ở đó.
66.
Nơi ngài muốn thử H?
Hồ Lệ Khanh: chỗ chưa đến.
Hổ Chu Kính: Nàng ở đâu ta theo đó.
67.
Tắm trước khi H hay là sau khi H?
Hồ Lệ Khanh: đem nàng tắm sạch, ăn nàng, rồi sau đó nàng đem ta đi tắm.
Hổ Chu Kính: Ta thích hương thơm của nàng.
68.
Khi H có ước định gì không?
Hồ Lệ Khanh: không có, chúng ta không cần ước định.
Hổ Chu Kính: vĩnh viễn chung một chỗ
69.
Ngoài người mình yêu, ngài còn có phát sinh quan hệ với ai không?
Hồ Lệ Khanh: khụ khụ...!
Hổ Chu Kính: không có
70.
Đối với ý nghĩ nếu như không có được lòng nàng, ít nhất cũng phải có được thân thể nàng ngài đồng ý hay là phản đối với thái độ này?
Hồ Lệ Khanh: yêu nàng ăn nàng, khiến cho nàng ăn ghiền, thì nàng sẽ yêu mình.
Hổ Chu Kính: không yêu nàng, ta sẽ không đụng nàng.
Hồ Lệ Khanh: đêm đó nàng thật sự yêu ta?
Hổ Chu Kính: Nàng biết thì tốt rồi.
71.
Nếu đối phương bị bạo hành cưỡng gian ngài sẽ làm gì?
Hồ Lệ Khanh: ha ha ha ha ha ha, câu hỏi gì mà mắc cười, Hổ Chu Kính a, nàng đi ra ngoài ai cũng sợ muốn chết, nàng mà bị cường gian, ha ha ha ha...!
Hổ Chu Kính: Ta thấy lo lắng cho hắn.
72.
Ngài sẽ xin lỗi trước khi H? Hay là sau khi H?
Hồ Lệ Khanh: xin lỗi là cái gì? Ăn được không?
Hổ Chu Kính: trước và sau cũng sẽ có xin lỗi một chút.
Hồ Lệ Khanh: trong khoảng thời gian đó tuyệt đối sẽ không xin lỗi.
Hổ Chu Kính: đúng vậy.
73.
Nếu như bạn tốt nói với ngài ta rất tịch mịch, cho nên chỉ một đêm thôi, mời...!được H, ngài sẽ?
Hồ Lệ Khanh: ha ha ha ha ha ha ha, gan người đó cũng lớn lắm, còn không sợ đại miêu, a ha ha ha...!
Hổ Chu Kính: Ta thấy lo cho hắn.
74.
Ngài cảm thấy mình giỏi H không?
Hồ Lệ Khanh: ngươi nói sao?
Hổ Chu Kính: Ta là học trò của nàng.
75.
Vậy còn đối phương?
Hồ Lệ Khanh: Thật đáng ghét, lúc nào cũng nghiêm túc cái gì cũng nói không, nhưng khi học với ta, thì học rất nhanh, chỉ một lần đã quen.
Hổ Chu Kính: Nàng đối với ăn rất chí trọng.
76.
Trong lúc H ngài hy vọng đối phương nói gì?
Hồ Lệ Khanh: Khanh Khanh, ta yêu nàng, ta yêu nàng chết đi được, nàng thật đẹp, thân thể nàng khiến ta mê đắm không dứt được...!
Hổ Chu Kính: (run) thì ra trong lòng nàng nghĩ như vậy...!
Hồ Lệ Khanh: ừ ừ (chớp mắt)
Hổ Chu Kính: Ta ngược lại hy vọng nàng đừng nói nhiều quá, bởi vì....!Có lúc nàng lớn gan, sẽ làm ta bị kích thích theo.
Hồ Lệ Khanh: có thật không? Khó trách mỗi lần ta nói lời mắc cở nàng đặc biệt rất nhiệt tình! Vậy sau này ta nhất định phải nói nhiều hơn!
Hổ Chu Kính: quên lời ta vừa nói đi.
77.
Ngài thích H khi đối phương biểu tình thế nào?
Hồ Lệ Khanh: kiềm chế, nhẫn nại, khắc chế, cấm dục!
Hổ Chu Kính: Ta thích hết.
78.
Ngoại trừ H cùng người mình yêu ngài còn có thể cùng người khác không?
Hồ Lệ Khanh: Ta chỉ thuộc về nàng.
Hổ Chu Kính: Ta chỉ thuộc về nàng.
79.
Ngài có hứng thú với khẩu giao không?
Hồ Lệ Khanh: thấy ghét!
Hổ Chu Kính: nàng thích, lúc nào cũng khóc thút thít.
80.
Nếu như đối phương không còn muốn đòi hỏi thân thể của ngài nữa, ngài sẽ?
Hồ Lệ Khanh: không thể nào!
Hổ Chu Kính: không thể nào, vì nàng sẽ đói.
Hồ Lệ Khanh: đại miêu, ta thấy đói.
Hổ Chu Kính: nơi này...!Không ổn...!
Lão bảo: (vô lực thở dài...) chỗ này là nơi công cộng, đừng có làm chuyện không đàng hoàng...!
81.
Ngài có cái nhìn thế nào đối với cường gian?
Hồ Lệ Khanh: mỗi ngày ta đều cường gian nàng! (Hứng thú dồi dào) bộ dạng luôn từ chối của nàng khiến lòng ta ngứa ngáy.
Hổ Chu Kính: Nàng thích là tốt rồi.
82.
H khi mệt nhất là?
Hồ Lệ Khanh: Ta luôn nói đừng mà đừng mà, nhưng lần nào nàng cũng không chịu buông tha ta.
Hổ Chu Kính: Nàng rõ ràng vẫn còn muốn nhưng lại cứ nói đừng mà đừng mà.
83.
Đến tận bây giờ trong lúc H ngài luôn cảm thấy vừa hứng phấn vừa lo lắng là ở đâu?
Hồ Lệ Khanh: rất nhiều.
Hổ Chu Kính: trên mái nhà.
84.
Có từng bị đối phương chủ động cám dỗ chưa?
Hồ Lệ Khanh: có (vừa nói, nhẹ nhành cởi vạt áo, gác chân lên, rồi leo lên...)
Hổ Chu Kính: bất cứ lúc nào.
(Tay nắm lấy chân nàng, nhẹ nhàng xoa bóp.)
85.
Biểu tình của công lúc đó?
Hồ Lệ Khanh: trong lòng ngứa ngáy khó nhịn.
Hổ Chu Kính: thoải mái
86.
Công có từng làm hành động tổn thương thụ chưa?
Hồ Lệ Khanh: không có, nàng luôn ôn nhu.
Hổ Chu Kính: không có.
87.
Lúc đó phản ứng của thụ?
Hồ Lệ Khanh: không có
Hổ Chu Kính: không tồn tại, nên không có.
88.
Đối với ngài đối tưởng luôn nghĩ đến là ai?
Hồ Lệ Khanh: đại miêu.
Hổ Chu Kính: tiểu hồ ly.
Lão bảo: Thật ra các ngươi đều thích thú thú mà!
Hồ Lệ Khanh: gật đầu
Hổ Chu Kính: gật đầu
89.
Hiện tại đối phương là lý tưởng phù hợp của ngài sao?
Hồ Lệ Khanh: đúng vậy
Hổ Chu Kính: phải.
90.
Trong lúc H có sử dụng đạo cụ nhỏ không?
Hồ Lệ Khanh: không nói với ngươi.
( mắt lén nhìn tới cạnh giường)
Hổ Chu Kính: có.
91.
Lần đầu tiên của ngài là khi nào?
Hồ Lệ Khanh: khụ khụ, câu hỏi qủy quái gì vậy?
Hổ Chu Kính: lần đầu tiên cùng với nàng.
92.
Đối tượng khi đó là người yêu hiện tại sao?
Hồ Lệ Khanh: không phải (bộ dạng thấp thỏm bất an nhìn Hổ Chu Kính)
Hổ Chu Kính: phải (ôn nhu nhìn tiểu hồ ly.
Tâm ngữ: bây giờ thân thể nàng chỉ thuộc về một mình ta thôi)
93.
Ngài thích nhất được hôn ở đâu?
Hồ Lệ Khanh: bên dưới
Hổ Chu Kính: môi
94.
Ngài thích hôn cổ nào của đối phương nhất?
Hồ Lệ Khanh: cả người nàng
Hổ Chu Kính: đóa hoa của nàng.
95.
Chuyện có thể lấy lòng đối phương trong lúc H là?
Hồ Lệ Khanh: cố gắng đáp lại nàng, mặc nàng muốn làm gì thì làm, sau đó liều mạng xin tha.
Hổ Chu Kính: trong nàng sung sướng nói ta yêu nàng.
96.
Trong lúc H nếu ngài muốn thêm chút nữa?
Hồ Lệ Khanh: hơn nữa!
Hổ Chu Kính: Nàng thoải mái không?
97.
Số lần H trong một đêm là?
Hồ Lệ Khanh: nhìn tình trạng của nàng
Hổ Chu Kính: không có tính, nàng muốn thì ôm chung một chỗ.
98.
Trong lúc H ngài tự cởi y phục hay là đối phương cởi giúp?
Hồ Lệ Khanh: có lúc ta cởi, có lúc nàng cởi, có lúc cả hai cùng cởi.
Hổ Chu Kính: Ta cởi, nàng xé.
99.
Đối với ngài mà nói H là?
Hồ Lệ Khanh: tăng thêm tình yêu của chúng ta, còn muốn ăn cơm
Hổ Chu Kính: yêu nàng, cho nàng ăn no, sinh con.
100.
Mời ngài nói với người mình yêu một câu.
Hồ Lệ Khanh: đại miêu, ta muốn nàng.
Hổ Chu Kính: tiểu hồ ly, nàng nói gì ta cũng sẽ không cự tuyệt nàng!
Lão bảo: mọi người tối hảo, cám ơn đã theo dõi kênh tình yêu động vật, (ưm....!Đại Miêu đừng để ý y phục, không kịp rồi, ta muốn nàng bây giờ...) hôm nay phỏng vấn rất là vui vẻ, (xoẹt...!Y phục xé nát...) cũng cám ơn hai vị khách quý chân thành giải đáp, (đại miêu, nàng thật không muốn sao? Thân thể nàng nóng mà ướt quá...) chúng tôi hẹn gặp lại lần sau.
——— HOÀN TOÀN VĂN ———.
Bình luận truyện