Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu
Chương 111: Liễu địch uyên, cô không xứng ở bên ai cả
Phía Tần Kha Thuần sau khi được Tôn Thiên Hàn nhờ vả đã nhanh chóng gọi đến cho cấp dưới, nhanh chóng phong tỏa toàn khu vực mà người kia đi qua.
Thậm chí còn đưa thông báo khẩn Gia Trì cùng đồng bọn là tù nhân 890 hiện tại đã bắt cóc một người để uy hiếp tất cả mọi người. Ra lệnh nếu phát hiện ở nơi nào, lập tức có thể bắn chết hết tất cả. Bởi vì Tích Gia Trì đã gặp chuyện.. nên hầu hết ai từng đi theo ông ta liền một phát trở mặt! Nhanh chóng nghe theo lời của Tần Kha Thuần, bởi vì gia thế của gia tộc họ Tần rất lớn mạnh và sau chuyện này thì đương nhiên, Kha Thuần sẽ chính là trưởng bộ cảnh sát.
Còn Vũ Thần sau khi nghe được tin đó thì liền biết được người bị bắt cóc chả ai khác chính là Uyển Đình, trong lòng anh nóng như có lửa đốt ở phía trong.
- Thiệu Huy, thế nào rồi? Xung quanh khu vực đó... có những căn nhà hoang nào hay không? _ Vũ Thần ngồi ở trên xe cũng đang trên đường chạy đến đó.
- Có tổng cộng ba căn nhà hoang, xung quanh đó chỉ có hai căn là gần, còn lại một căn thì xa hơn rất nhiều! _ Thiệu Huy đã tra xong quanh đó liền nói cho anh nghe. Vũ Thần nghe vậy liền nhăn mặt suy nghĩ, Tích Gia Trì là lão già có nhiều năm kinh nghiệm, ông ta không bao giờ chọn những căn gần nhất đâu.
- Gửi cho mình định vị căn nhà hoang xa nhất, và xem lại gần với căn nhà đó còn có cái gì khác lạ nữa không. _ Anh nói xong liền cúp máy nhấn ga chạy đi đến đó. Tích Gia Trì, chỉ cần người của tôi có mệnh hệ gì tôi dù có bắn chết đi cái mạng của ông vẫn không hả dạ hết
- -----------
Tôn Thiên Hàn cũng thường xuyên tới con đường đó để đi về nhà nhanh hơn nên thông thạo nơi đây hơn. Đã qua là hai căn nhà hoang rồi nhưng tất cả cứ im bặt, vậy chắc chắn chỉ còn căn nhà phía cuối dãy kia. Chẳng hiểu sao lòng anh lại cảm thấy nhói lên, dự cảm khó chịu khác với thường ngày, tay cầm vô lăng siết chặt lại. Chuyện cô đi nộp tất cả mọi bằng chứng, anh đều biết. Vậy mà lại không nghĩ đến Tích Gia Trì với Liễu Địch Uyên sẽ trả thù theo thế này
Hiện tại, ở căn nhà hoang kia Tích Gia Trì vừa chốt hết tất cả mọi cánh cửa ở bên ngoài lại xong rồi mới đi vào! Chỉ vừa nhìn thấy Uyển Đình là ông ta tức điên lên đi được.. đi đến chỗ đang trói cô lại, không thương tình mà dùng cây đánh mạnh vào người cô. Địch Uyên ở kế bên liền giật mình nói: " Này ông có chắc làm như vậy sẽ an toàn không? "
- Có an toàn hay không, chưa đến lượt cô nói. Mẹ nó, càng nói lại càng tức, cô thù hận gì cô ta thì tự mà giải quyết đi chứ, con ranh điên này lại đi nộp bằng chứng có liên quan đến tôi. _ Ông ta là vừa nói vừa đánh mạnh vào người cô.
Uyển Đình rốt cuộc cũng vì đau mà đã tỉnh lại.. thứ đầu tiên cô cảm nhận đó là mùi tanh của máu, đầu thì đau buốt lại cơ thể cũng bị ông ta đánh tứa máu ra! Mặc dù như vậy cô cũng không hề tỏ ra vẻ sợ hãi, cảm giác bị đánh này... nói thật thì khá giống mấy năm trước, khi Vũ Thần cầm roi da đánh như vậy.
- Tỉnh rồi sao? Con ranh mày thích thì cứ đi mà trả thù nó đi còn lôi kéo theo tao vui lắm hay sao? _ Tích Gia Trì nói như vậy, động tác đánh cô cũng ngừng hẳn. Sau đó tiến tới sát bên cô cúi mặt xuống trừng mắt. Bóp mặt của cô đưa lên sát mặt ông ta cô lại không thích ở cự ly gần kề như vậy, liền dùng đầu cứ thế đập mạnh vào đầu ông ta một cái.
- Cố Uyển Đình, mày to gan. _ Tích Gia Trì một tay ôm đầu, một tay còn lại tới tát thẳng vào mặt cô. Lực đạo đàn ông khá mạnh nên môi của Uyển Đình tứa ra một ít máu, cô lại không dễ dàng gì để ông ta bắt nạt như vậy, phun ngụm máu đó lên người ông ta. Địch Uyên từ bên cạnh nãy giờ cảm thấy thật quá là ngứa mắt với cô, liền can ngăn ông ta.
Chính cô ta trực tiếp cầm lấy roi da và liên tục đánh mạnh lên cơ thể của cô..
Mặc dù đau nhưng một khi Uyển Đình đã quay về đây với mục đích là trả thù rồi thì tuyên ngôn của cô chính là, thà chịu đau chứ tuyệt đối không bao giờ, thể hiện ra rằng mình đau đớn cho kẻ thù thấy. Người thắng cuối cùng chỉ có một hoàn toàn không được mềm lòng.
- Cố Uyển Đình, mày có gì tốt hơn tao?
- Mày im lặng cái gì, mày nói đi chứ hả tại sao? Thứ gì từng thuộc về tao cũng chính là mày lấy đi. Đến cả người Địch Uyên tao yêu nhất anh ta cũng chỉ yêu mỗi một mình mày. Tao có sai cái gì à?
- Đơn giản chỉ vì.. cô không xứng! Tất cả các nước đi của cô ngay từ đầu, đều sai hết rồi. Liễu Địch Uyên, người như cô chỉ đáng để đàn ông đùa giỡn, chơi qua vài lần đã chán. Chứ đừng nói đến một đời, chuyện đó vẫn là hi hữu lắm.
- ----------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]
Mọi người xem lại truyện " Hóa Ra... " có còn ở trong thư viện không nha, tại vì Truyện Bất Hủ lọc truyện nên sợ nó bị out ra khỏi thư viện nên mọi người không nhận được thông báo khi mình đăng.
Thậm chí còn đưa thông báo khẩn Gia Trì cùng đồng bọn là tù nhân 890 hiện tại đã bắt cóc một người để uy hiếp tất cả mọi người. Ra lệnh nếu phát hiện ở nơi nào, lập tức có thể bắn chết hết tất cả. Bởi vì Tích Gia Trì đã gặp chuyện.. nên hầu hết ai từng đi theo ông ta liền một phát trở mặt! Nhanh chóng nghe theo lời của Tần Kha Thuần, bởi vì gia thế của gia tộc họ Tần rất lớn mạnh và sau chuyện này thì đương nhiên, Kha Thuần sẽ chính là trưởng bộ cảnh sát.
Còn Vũ Thần sau khi nghe được tin đó thì liền biết được người bị bắt cóc chả ai khác chính là Uyển Đình, trong lòng anh nóng như có lửa đốt ở phía trong.
- Thiệu Huy, thế nào rồi? Xung quanh khu vực đó... có những căn nhà hoang nào hay không? _ Vũ Thần ngồi ở trên xe cũng đang trên đường chạy đến đó.
- Có tổng cộng ba căn nhà hoang, xung quanh đó chỉ có hai căn là gần, còn lại một căn thì xa hơn rất nhiều! _ Thiệu Huy đã tra xong quanh đó liền nói cho anh nghe. Vũ Thần nghe vậy liền nhăn mặt suy nghĩ, Tích Gia Trì là lão già có nhiều năm kinh nghiệm, ông ta không bao giờ chọn những căn gần nhất đâu.
- Gửi cho mình định vị căn nhà hoang xa nhất, và xem lại gần với căn nhà đó còn có cái gì khác lạ nữa không. _ Anh nói xong liền cúp máy nhấn ga chạy đi đến đó. Tích Gia Trì, chỉ cần người của tôi có mệnh hệ gì tôi dù có bắn chết đi cái mạng của ông vẫn không hả dạ hết
- -----------
Tôn Thiên Hàn cũng thường xuyên tới con đường đó để đi về nhà nhanh hơn nên thông thạo nơi đây hơn. Đã qua là hai căn nhà hoang rồi nhưng tất cả cứ im bặt, vậy chắc chắn chỉ còn căn nhà phía cuối dãy kia. Chẳng hiểu sao lòng anh lại cảm thấy nhói lên, dự cảm khó chịu khác với thường ngày, tay cầm vô lăng siết chặt lại. Chuyện cô đi nộp tất cả mọi bằng chứng, anh đều biết. Vậy mà lại không nghĩ đến Tích Gia Trì với Liễu Địch Uyên sẽ trả thù theo thế này
Hiện tại, ở căn nhà hoang kia Tích Gia Trì vừa chốt hết tất cả mọi cánh cửa ở bên ngoài lại xong rồi mới đi vào! Chỉ vừa nhìn thấy Uyển Đình là ông ta tức điên lên đi được.. đi đến chỗ đang trói cô lại, không thương tình mà dùng cây đánh mạnh vào người cô. Địch Uyên ở kế bên liền giật mình nói: " Này ông có chắc làm như vậy sẽ an toàn không? "
- Có an toàn hay không, chưa đến lượt cô nói. Mẹ nó, càng nói lại càng tức, cô thù hận gì cô ta thì tự mà giải quyết đi chứ, con ranh điên này lại đi nộp bằng chứng có liên quan đến tôi. _ Ông ta là vừa nói vừa đánh mạnh vào người cô.
Uyển Đình rốt cuộc cũng vì đau mà đã tỉnh lại.. thứ đầu tiên cô cảm nhận đó là mùi tanh của máu, đầu thì đau buốt lại cơ thể cũng bị ông ta đánh tứa máu ra! Mặc dù như vậy cô cũng không hề tỏ ra vẻ sợ hãi, cảm giác bị đánh này... nói thật thì khá giống mấy năm trước, khi Vũ Thần cầm roi da đánh như vậy.
- Tỉnh rồi sao? Con ranh mày thích thì cứ đi mà trả thù nó đi còn lôi kéo theo tao vui lắm hay sao? _ Tích Gia Trì nói như vậy, động tác đánh cô cũng ngừng hẳn. Sau đó tiến tới sát bên cô cúi mặt xuống trừng mắt. Bóp mặt của cô đưa lên sát mặt ông ta cô lại không thích ở cự ly gần kề như vậy, liền dùng đầu cứ thế đập mạnh vào đầu ông ta một cái.
- Cố Uyển Đình, mày to gan. _ Tích Gia Trì một tay ôm đầu, một tay còn lại tới tát thẳng vào mặt cô. Lực đạo đàn ông khá mạnh nên môi của Uyển Đình tứa ra một ít máu, cô lại không dễ dàng gì để ông ta bắt nạt như vậy, phun ngụm máu đó lên người ông ta. Địch Uyên từ bên cạnh nãy giờ cảm thấy thật quá là ngứa mắt với cô, liền can ngăn ông ta.
Chính cô ta trực tiếp cầm lấy roi da và liên tục đánh mạnh lên cơ thể của cô..
Mặc dù đau nhưng một khi Uyển Đình đã quay về đây với mục đích là trả thù rồi thì tuyên ngôn của cô chính là, thà chịu đau chứ tuyệt đối không bao giờ, thể hiện ra rằng mình đau đớn cho kẻ thù thấy. Người thắng cuối cùng chỉ có một hoàn toàn không được mềm lòng.
- Cố Uyển Đình, mày có gì tốt hơn tao?
- Mày im lặng cái gì, mày nói đi chứ hả tại sao? Thứ gì từng thuộc về tao cũng chính là mày lấy đi. Đến cả người Địch Uyên tao yêu nhất anh ta cũng chỉ yêu mỗi một mình mày. Tao có sai cái gì à?
- Đơn giản chỉ vì.. cô không xứng! Tất cả các nước đi của cô ngay từ đầu, đều sai hết rồi. Liễu Địch Uyên, người như cô chỉ đáng để đàn ông đùa giỡn, chơi qua vài lần đã chán. Chứ đừng nói đến một đời, chuyện đó vẫn là hi hữu lắm.
- ----------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]
Mọi người xem lại truyện " Hóa Ra... " có còn ở trong thư viện không nha, tại vì Truyện Bất Hủ lọc truyện nên sợ nó bị out ra khỏi thư viện nên mọi người không nhận được thông báo khi mình đăng.
Bình luận truyện