Hoa Thiên Cốt Chi Hoa Mãn Lâu Nghênh Sát Thiên Mạch

Chương 7



” Kia Đông Phương Úc Khanh, ngươi tới đây có mục đích gì?” Vui vẻ trên mặt Hoa Mãn Lâu chưa hề giảm xuống.

” Ngươi là người đầu tiên mà ta không thể nhìn thấu, vì thế nên ta rất tò mò về ngươi.” Đông Phương Úc Khanh nhanh chóng trả lời, đôi mắt phượng của hắn yêu kiều mỉm cười, lộ ra một tia ôn nhu có chút giống với Hoa Mãn Lâu, nhưng chẳng qua trong tia ôn nhu lại cất chứa cái gì đó giảo hoạt, cũng không hoàn toàn giống Hoa Mãn Lâu dễ dàng xâm nhập lòng người.

” Tò mò.” Hoa Mãn Lâu lắc đầu cười một cái :” Ngươi có biết hay không ta không phải là người ở nơi này?”

” Nga? Nguyên lai là như vậy.” Dáng vẻ của Đông Phương Úc Khanh giống như đã ngộ ra điều gì gật đầu một cái :” Khó trách ta tra không ra lai lịch của ngươi.”

” Đây rốt cục là cái địa phương như thế nào?” Hoa Mãn Lâu ngó mắt nhìn Đông Phương Úc Khanh.

” Hướng Dị Hủ quân đặt câu hỏi ngươi trả được cái giá gì?”

Hoa Mãn Lâu cười cười :” Ngươi không phải là Đông Phương Úc Khanh sao?”

Đông Phương Úc Khanh :” Hoa Mãn Lâu, ngươi thành thạo chui kẽ hở như vậy, chẳng lẽ ngươi vốn xuất thân từ thương nhân sao?”

Hoa Mãn Lâu cho là đúng gật đầu một cái, Đông Phương Úc Khanh nói cũng không sai, Hoa gia cũng được tính là thương nhân thế gia.

Đông Phương Úc Khanh bất đắc dĩ thở dài một cái :” Thôi thôi, hôm nay liền miễn phí trả lời cho ngươi một lần.”

” Thế giới này chia làm Nhân giới, Minh giới, Yêu giới, Ma giới, Tiên giới, ngoài ra còn có Thần giới. Con người tự nhiên chết đi thì tiến vào Minh giới, nếu đã từng tu luyện qua thì có thể tiến nhập vào hành tiên ban, mà Yêu giới thì tương đối phức tạp, có thể là tự nhiên hóa thành, động vật, thực vật thậm chí là con đồ vật chỉ cần có ý trí kiên cường đều có thể tu luyện thành tinh, có muôn vàn hình thái khác nhau. Về phần Ma giới, thì bất kể là con người cũng thế, yêu cũng vậy, tiên cũng không khác, ác ý, chấp niệm, thiên kiếp, luyện công tẩu hỏa nhập ma đều có thể sa đọa vào ma đạo.”

Hoa Mãn Lâu thở dài ai thán một hơi :” Nơi này quả nhiên không giống với thế giới vốn có của ta.”

” Ngươi vì sao lại nhìn chằm chằm vào ta?”

Đông Phương Úc Khanh :” Thì ra ngươi cũng sẽ có lúc than thở.”

Hoa Mãn Lâu cười trả lời :” Ta là con người, dĩ nhiên cũng sẽ biết than thở, cũng sẽ biết ưu thương.”

Đông Phương Úc Khanh :” Nhưng ngươi cũng là kẻ có tiên cốt trời sinh cũng có thể tính là tiên nhân.”

” Nếu như ngươi muốn tiên cốt này, ta cũng có thể cho ngươi.”

” Ngươi muốn ta nói cho ngươi cách làm thế nào để về nhà.” Đông Phương Úc Khanh dùng chất giọng khẳng định.

” Ngươi thông tuệ như vậy, gợi cho ta nhớ về một vị cố nhân.” Cũng thông minh như vậy tìm ra lỗ hổng trong lời nói, không cần nhiều lời, người nọ cũng biết là ngươi đang muốn cái gì.

Đông Phương Úc Khanh :” Đó nhất định là một cố nhân vô cùng thông minh.”

Hoa Mãn Lâu cười :” Ngươi quả thực rất giống hắn.” Lục Tiểu Phụng cũng là một người có thể tự khen bản thân mà không đỏ mặt, mà vị Đông Phương Úc Khanh này trước mặt cũng chẳng khác là mấy, trong đầu Hoa Mãn Lâu xuất hiện cảnh tượng nếu hai con người này chạm mặt chắc hẳn là một cảnh tượng rất thú vị.

” Bất quá muốn trở về cũng là chuyện phiền toái, ta phải về suy nghĩ lại một chút.”

” Ca ca, muội đã trở lại.” Hoa Thiên Cốt vội vã chạy tới, nàng vừa chạy qua liền đứng chắn ở giữa Hoa Mãn Lâu và Đông Phương Úc Khanh.

Nàng đánh giá tỉ mỉ Hoa Mãn Lâu từ trên xuống dưới trước ra sau, sau khi xác định ca ca nhà mình không mất giọt máu nào, mới thở ra một hơi, mới vừa rồi chạy nhanh như vậy quả thực là mệt chết nàng!

” Tiểu ân nhân, để bồi tội, ta cho ngài biết một bí mật được không?” Đông Phương Úc Khanh hướng về Hoa Thiên Cốt đang thở hổn hển nói.

Hoa Thiên Cốt lúc này mới thấy rõ bộ dáng của Đông Phương Úc Khanh, người này thoạt nhìn cũng không tệ, nhìn qua cũng hết sức ôn nhu thân thiết, mặc dù cho người ta cảm giác rất thoải mái, mặc dù đứng có chút xán lại với ca ca, nhưng cũng cho Hoa Thiên Cốt ấn tượng không tệ.” Không cần phải gọi ta là ân nhân, cứ gọi tên là được rồi, ta tên Hoa Thiên Cốt.”

” Kia Tiểu Cốt đầu, ta nói cho nàng nghe bí mật này thì như thế nào?” Đông Phương Úc Khanh cười.

Trên mặt Hoa Thiên Cốt hiện lên ba vạch hắc tuyến, cụng xương nhỏ con khỉ ấy. Được rồi, hảo cảm mới có thẳng tắp rơi xuống.

” Ngươi biết được bí mật gì?”Hoa Thiên Cốt mang thái độ hoài nghi.

” Nàng có phải hay không đã đi tìm Dị Hủ quân?”

” Di? Làm sao ngươi biết?” Hứng thú của Hoa Thiên Cốt đã được khơi dậy.

Ngồi ở một bên Hoa Mãn Lâu cũng không có vạch trần Đông Phương Úc Khanh, trực giác của hắn cho biết Đông Phương Úc Khanh này cũng không phải là người xấu.

Đông Phương Úc Khanh chỉ vào Thiên Thủy Tích đang đeo trên cổ Hó Thiên Cốt :” Ta cảm nhận được cái này.”

” Nguyên lai là cái này nha.” Hoa Thiên Cốt thu lại vẻ mặt sùng bái vừa rồi, nàng lúc nãy còn cho rằng hắn rất lợi hại cơ.

” Nàng không nên nghĩ vậy nha, Tiểu Cốt Đầu, ta còn chưa có nói xong đâu.”

” Ngươi nói ngươi nói đi.” Hoa Thiên Cốt có chút thu liễn nói.

Đông Phương Úc Khanh cũng còn bất đắc dĩ, hắn không nghĩ tới bản thân đường đường là Dị Hủ quân mà cũng có ngày bị chê cười.

” Nàng có thấy cái gì màu hồng hồng bên trong đó không?”

” Nga… Nhìn thấy…”

” Đây là dùng bí thuật của Dị Hủ Các dùng máu của nàng cấy vào đó một linh trùng.”

” A? Cái gì! Sâu?” Hoa Thiên Cốt có chút kinh ngạc nói, nàng lập tức nhảy tới bên người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Lâu lại vỗ lưng Tiểu Cốt một chút, để cho nàng không còn lo sợ.

” Đây không phải là một con sâu bình thường, nó là linh trùng, tác dụng tương đối nhiều, chủng loại cũng chia thành nhiều loại, Dị Hủ các cũng có lúc dùng nó cấy vào cơ thể người bình thường dùng để thám thính tin tức, hoặc là để giết người.”

” Thật là khủng khiếp…” Hoa Thiên Cốt sợ hãi bám lên người Hoa Mãn Lâu, nàng cư nhiên đã đeo trên người loại đồ vật nguy hiểm như thế trong một thời gian dài như vậy.

” Bất quá đây cũng chỉ là một con linh trùng bình thường, dùng máu của nàng để tạo thành, hút chút tinh khí của nàng nên sẽ một mực nghe nàng sai bảo, còn có chút ít pháp lực, tuy không phải lợi hại cho lắm, ngưng tóm lại là có rất nhiều chỗ tốt.”

” Di? Vậy đây là một con sâu tốt?”

Đông Phương Úc Khanh bất đắc dĩ :” Là linh trùng, không phải con sâu.”

Hoa Thiên Cốt cười cười :” Không phải đều cùng một dạng sao, nhưng mà phải làm sao để nó chui ra?”

” Đem một giọt máu của nàng nhỏ lên là được rồi.”

” Vậy để ta thử một chút.” Hoa Thiên Cốt cắt đứt đầu ngón tay mình, đem giọt máu đặt ttreen Thiên Thủy Tích.

Chỉ chốc lát sau toàn bộ Thiên Thủy Tích đỏ bừng rồi xuất hiện một kẽ nứt, giống gà con phá vỡ vỏ trứng chui ra, một con trùng lớn chừng đầu ngón tay út toàn thân trong suốt từ bên trong cố sức bò ra.

” Oa, thật là có thể ấp thành một con sâu nhỏ nha, ca ca huynh xem.” Hoa Thiên Cốt hưng phấn hướng Hoa Mãn Lâu khoe.

Tiểu trùng nằm trong bàn tay của Hoa Thiên Cố vừa nghỉ vừa thở, trên người núc ních thịt mềm nhũn, làm cho người ta nổi lên ham muốn siết lấy. Toàn thân trong suốt, vô cùng dễ nhìn. Một lát sau, nó mới ngẩnh đầu lên, mở ra đôi mắt nhỏ nhắn, sắc lục di chuyển, nhìn Hoa Thiên Cốt trước mặt, lại nhìn Hoa Mãn Lâu cùng Đông Phương Úc Khanh :” Mẫu thân. Người bào là cha con?”

Hoa Thiên Cốt ngẩn người tại trận, nàng không nghĩ tới con trùng nhỏ xíu này còn biết nói, hơn nữa lại nói ra nội dung kinh người như thế.

Nhìn Hoa Thiên Cốt bộ dáng đã hóa đá, Đông Phương Úc Khanh đang đứng một bên ha ha cười lớn, tiểu nhân nhi này đáng yêu quá.

” Nó là linh trùng, dĩ nhiên là có biết nói.”

Hoa Thiên Cốt mỗi lần bị người khác nói trúng tim đen, đều sẽ trợn to mắt :” Thế nào mà ngươi biết được ta đang suy nghĩ gì?” Hoa Thiên Cốt trong lòng buồn bực nói.

Bất quá giây phút giật mình đi qua, Hoa Thiên Cốt vẫn là hết sức yêu thương con sâu nhỏ này :” Đây là ca ca của ta.” Hoa Thiên Cốt chỉ chỉ Hoa Mãn Lâu :” Cái này…” Hoa Thiên Cốt nhìn nhìn Đông Phương Úc Khanh một chút :” Còn đây là người qua đường giáp.”

Đông Phương Úc Khanh trưng ra khuôn mặt đau khổ :” Ta tên là Đông Phương Úc Khanh, không phải là người qua đường giáp.”

Bất quá lúc này Đường Bảo cũng không còn tâm trí mà để ý, lúc này nó đang mải nhìn Hoa Mãn Lâu bộ dáng hoa si đúng mực :” Mẫu thân, ca ca của người bộ dáng thực đẹp trai.”

Hoa Thiên Cốt gật đầu một cái :” Bộ dáng của ca ca nhà ta là đẹp mắt nhất.”

Hai mẹ con nhà này một lớn một nhỏ chăm chú nhìn Hoa Mãn Lâu, cũng may là Hoa Mãn Lâu không nhìn thấy, cũng để cho hắn có chút xấu hổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện