Chương 42: 42: Đưa Ngư Hoàn
Beta lần 1: Mun
Editor: Mun
Lẩu cay phối thái rất đơn giản, canh đế phối với các loại đồ ăn vặt.
Mấy vị đầu bếp tới thăm dò đã quen thuộc với các loại gia vị, đại khái cũng đoán được canh đế yêu cầu những gì.
Nhưng cũng không thể không thừa nhận, cửa hàng này tuy nhỏ, nồi nước kia nhìn như đơn giản, có thể thần kỳ đem các loại thức ăn bình bình đạm nhấm nháp ra mỹ vị cực kỳ thoả mãn.
Đơn giản mà nói chính là ăn cực kỳ sảng khoái, thực đã ghiền, có loại cảm giác muốn ngừng mà không ngừng được.
Còn các loại nguyên liệu dùng để phối kia có thể ở trong trấn đủ để mua được, thực thường thấy, thực dễ làm, khó làm chính là những cái viên đó.
Vài người đều nếm, hương vị kia, thật là không cần nhiều lời, bọn họ không bắt bẻ nổi, cảm thấy ăn bao nhiêu cũng thiếu.
Nói là ngư hoàn, ăn lên đích xác là có hương vị của cá, ăn vào phá lệ tươi ngon lại mịn, cùng các loại ngư hoàn tầm thường hay ăn bất đồng.
Đáng tiếc dù bọn họ nhấp nháp (nếm thử) cho đến khi ngư hoàn trong bát đêù hết, cũng không làm rõ được, rốt cuộc được làm ra như thế nào.
Còn có bò viên, dùng nguyên liệu gì làm ra, đáng tiếc dù nhâm nhi như nào cũng không cảm giác được dùng nguyên liệu gì làm ra.
Yến Bạch Thu đối với những người này, trong lòng có chút khác thường nhưng cũng không nghĩ tới là tới để thâu sư, bởi vì một người phải làm hai việc nên khó có thể tập trung, không có tâm dư thừa đi nhìn lại.
Cửa hàng thiếu một người, cũng không có ảnh hưởng gì, vẫn cùng hôm qua giống nhau đều bán hết.
Chỉ là lúc sau, yến Bạch Thu chỉ cảm thấy mệt nhoài, nằm liệt.
Ăn cơm trưa xong, Yến Bạch Thu nghĩ ngợi chút rồi cùng người trong nhà nói muốn ra ngoài đi mua đồ ăn.
Đồng thời mang theo thùng gỗ kia, trong thùng còn mấy xuyến ngư hoàn trong lúc bán để riêng ra (chắc mang cho ck rồi ????????), Yến Bạch Tuyết cảm thấy ca ca là muốn đi ra ngoài làm chuyện xấu.
"Ca ca, như thế nào ngươi đem ngư hoàn giấu đi a?" Quá đáng a, cất kín như vậy, nàng cư nhiên không biết.
Yến Bạch Thu cười hắc hắc, thấy Liễu Thanh Mai cũng là bộ dáng nghi hoặc, cậu không khỏi giải thích nói:" Nương, cái này a ta đi tặng người, coi như là đáp lễ, trước đó vài ngày ta ở trên phố bày bán, lấy lại tiền giúp ta chính là vị tiểu ca bán thịt heo." Đến bây giờ Yến Bạch Thu còn không biết tên tiểu ca giết heo kia, đúng thật là xấu hổ.
Cũng không biết có phải nguyên nhân hay không là do cửa hàng quá bé, nhiều người, liên tục hai ngày tiểu ca giết heo kia không có tới cửa hàng.
Yến Bạch Thu vẫn luôn chú ý, ngày sau mỗi ngày đều đưa tặng bữa sáng cho tiểu ca thịt heo, nếu tiểu ca giết heo không tới, cậu liền tự mình mang đi.
"Là y a, vậy ngươi đưa nhiều chút." Liễu Thanh Mai nói.
Yến Bạch Tuyết bĩu mỗi nhỏ giọng nói thầm:" Ca ca đều không nói với ta, giống như là có bí mật." Liễu mẫu nhìn nàng một cái nàng liền im miệng.
"Ta đi trước đây, trong chốc lát trở về." Liễu Thanh Mai tuy không nói gì thêm nhưng ánh mắt có phần kỳ quái, Yến Bạch Thu cũng không nói thêm câu gì vì có chút cảm giác chốt dạ.
Mặc kệ nhiều chuyện như vậy, dù sao cậu vẫn muốn đi đưa ngư hoàn.
Thùng gỗ ngư hoàn có ba cân, không phải rất nhiều, xách theo cũng không nặng, Yến Bạch Thu thật mau đến chỗ của tiểu ca giết heo.
Thời điểm đến nơi, tiểu ca giết heo đang lau đoản đao, gã sai vặt và tiên sinh sổ sách cùng ở trướng phòng.
"Tiểu lão bản đến để mua huyết heo và thịt heo sao?" Gã sai vặt ngẩng đầu hỏi.
Yến Bạch Thu phát hiện gã sai vặt tuy rằng mặt nhìn như thật lạnh nhạt, người cũng không tệ lắm, mỗi lần cậu tới gã sai vặt đều cùng hắn chào hỏi trước.
"Đúng vậy, vẫn giống như mọi khi.
Bất quá hôm nay ta mang theo một ít ngư hoàn chính tay mình làm, tặng cho đại nhân nhà ngươi nếm thử, xem như chút tâm ý." Yến Bạch Thu đưa thùng gỗ xách theo qua, hai người khác đang làm bộ làm việc thật nghiêm túc cũng dừng việc trong tay.
Tư Trấn Khấu ngẩng đầu, nhìn như lơ đãng liếc mắt một cái, ánh mắt đạm mạc dừng ở trên người gã sai vặt gần nhất.
Còn trong trướng phòng Thẩm Trác dứt khoát buông việc trên tay, nghênh ngang đi tới, duỗi cổ hướng trong thùng gỗ nhìn bên trong.
"Đây là tặng cho đại nhân nhà ta?" Thẩm Trác hỏi, nghĩ thầm "tên mập mạp này xem ra thật sự lấy lòng đại nhân gia a, còn tặng đồ ăn, thoạt nhìn thật không tồi.
Yến Bạch Thu cười nói:" Đúng vậy, may lần trước có đại nhân nhà ngươi, nếu không đừng nói ta hiện tại khai trương cửa hàng, ngay cả cơ hội bày quán cũng không có.
Ta không biết nên cảm kích như thế nào, chỉ biết làm mỗi ít đồ ăn nên đưa cho đại nhân nhà ngươi nếm thử đồ mới mẻ."
Yến Bạch Thu nghĩ đến cái gì, trộm nhìn tiểu ca giết heo đang mài đao, vẻ mặt lấy lòng nói với trướng phòng tiên sinh.(anh này chuyên về sổ sách).
"Cái kia, trướng phòng tiên sinh, đại nhân gia nhà ngươi gọi là gì a.
Đều tới nơi này nhiều lần mà còn chưa biết xưng hô của đại nhân nhà ngươi như thế nào."
Thẩm Trác nhướng mày, suy nghĩ sâu xa trong chốc lát nói:" Đại nhân nhà ta họ Tư, sau này thời cơ chín muồi, đại nhân nhà ta sẽ nói tên cho ngươi."
Hảo a, không muốn nói liền không cần nói a, đã biết họ Tư cũng đã là không tồi.
Chọn lựa tốt thịt heo cùng huyết heo, Yến Bạch Thu thanh toán tiền, chuẩn bị về lại bị gã sai vặt kia gọi lại.
"Làm sao vậy?" Yến Bạch Thu mờ mịt hỏi.
Gã sai vặt có vẻ hổ thẹn, có chút ngượng ngùng, lôi kéo Yến Bạch Thu vào một góc trong sân, giấu ít tai mắt hỏi:" ngư hoàn này ăn như thế nào?"
Ngư hoàn ăn như thế nào?
Yến Bạch Thu ngây ra một lúc, lập tức liền biết gã sai vặt muốn hỏi cái gì.
(*Ta đường đường là phò tá của tướng quân sao bị gọi là gã sai vặt hoài ????????????)
"Ngư hoàn này, nấu canh xôi lên, cho vào đợi khi nó nổi lên là có thể ăn."Gã sai vặt gật đầu, nói cảm ơn rồi liền quay đầu đi.
Yến Bạch Thu cũng không để ý đến, dù sao tâm ý mình đưa đến, về sau cũng không có chuyện của cậu, mua thịt heo xong, liền trở về mua thịt bò cùng cá.
Đợi tiểu mập mạp rời đi, trong tiểu viện liền trở nên sinh động hẳn lên.
Thẩm Trác nhìn ngư hoàn kia lại nhìn người một lòng một dạ mài đao rồi lại lau đao của đại nhân, cười nói:" Đại nhân, ngươi nhìn xem, tiểu mập mạp kia đưa đồ ăn tới cho ngươi, do hắn tự làm, từng viên đều không giống người khác làm, đều trắng trắng nộn nộn, đại nhân nhìn khẳng định sẽ thích."
Gã sai vặt ở một bên phụ hoạ:" Đại nhân có khả năng không thích đâu, nếu không chốc nữa chúng ta nấu ăn đi, không thể lãng phí một phen tâm ý của tiểu mập mạp được a."
Thẩm Trác lại nói:" Hảo a, chúng ta liền giúp đại nhân giải quyết chỗ này đi."
Hai người ngươi tới một câu, ta tới một câu, cuối cùng Tư Trấn Khấu đình chỉ động tác trên tay, liền thấy thân hình cao lớn, tứ chi thon dài của nam nhân hắc y kia, xách theo đại đao vô cùng sắc bén, đi nhanh vọt tới, bàn tay to duỗi ra, liền đem ngư hoàn trong thùng kia xách đi rồi.
"Đây là của ta."
Thẩm Trác và gã sai vặt:"...."
________
Bắt đầu lười rồi ????????
Tui rất thích đọc cmt của mn ó
Vote cho tui nha.
Bình luận truyện