Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ
Chương 400: Vạn Sự Thông lên thuyền đối phương
Trong lòng hắn thầm nói đáng tiếc, sau đó ôm quyền về phía hắc y nhân, nói:
"Vị bằng hữu này! Thật có lỗi rồi! Là người lái thuyền của ta không trông coi tốt thuyền, người xem trên thuyền có tổn hại gì không? Có muốn dừng lại tu bổ một chút hay không?"
Lúc hắn nói chuyện, giữa khoảng cách với hắc y nhân chỉ chừng năm bước.
Nhưng đối phương lại giống như căn bản không có nghe được lời nói của hắn, vẫn đứng im không nhúc nhích.
Chẳng những không đáp lời, thậm chí nhìn cũng không nhìn hắn liếc mắt một cái.
Vạn Sự Thông hơi lộ vẻ xấu hổ, cũng nhận thấy được đó không phải là một người dễ tiếp xúc.
Vì vậy ngay lập tức đổi đề tài câu chuyện, khom lưng xuống bắt đầu nói chuyện với tiểu cô nương đứng ở bên cạnh hắn:
"Tiểu muội muội! Ngươi có sao không? Đã bị dọa sao?"
Lúc nói chuyện, bước chân cũng đồng thời bước về trước, vừa sải bước đến mũi thuyền.
Phản ứng của nữ hài đúng là bất đồng với hắc y nhân, nàng nhìn về phía phát ra âm thanh cười cười, sau đó nhẹ nhàng mở miệng, đáp lời:
"Không sao, ta đứng được rất ổn."
Giọng nữ tử rất hòa thuận, nhẹ nhàng ôn nhu, hai loại khí chất cùng hắc y nhân kia là hoàn toàn khác biệt.
Như Thương cũng nghe vào trong tai, nhưng ở trong lòng lại đặt một dấu chấm hỏi.
Liên Nhi thật sự có chút khác thường!
Trước kia đứa nhỏ này là bộ dáng có chút nhút nhát rụt rè, đặc biệt là sau khi bị chọc mù hai mắt, lại càng thêm nửa bước cũng không dám xa cách người.
Nhưng bây giờ xem ra, Liên Nhi tựa như đã thật có thể tiếp nhận thực tế mắt mình không thể nhìn thấy.
Hơn nữa phần thong dong và bình tĩnh này, cũng là trước đây không hề có.
"Không có thương tổn là tốt rồi! Ta đỡ ngươi đi vào bên trong đứng đi!" Vạn Sự Thông không nói chuyện dư thừa, rốt cuộc chủ động lên thuyền của Tây Dạ ra vẻ muốn bước đến đỡ Liên Nhi.
Trong lòng Như Thương nói không hay, Vạn Sự Thông quá nóng nảy rồi.
Chủ ý của nàng chỉ là lợi dụng đụng thuyền để hai bên có một ít trao đổi là được, không hề muốn công khai lên tới trên thuyền người ta đi.
Huống chi ánh mắt của nàng vẫn luôn tập trung quan sát thân thuyền kia, đang xuyên qua rèm bị gió thổi lên nhìn xem người đứng đầu trong khoang thuyền, đối với đối thoại bên này của Vạn Sự Thông căn bản là không quá chú ý.
"Vị bằng hữu này! Thật có lỗi rồi! Là người lái thuyền của ta không trông coi tốt thuyền, người xem trên thuyền có tổn hại gì không? Có muốn dừng lại tu bổ một chút hay không?"
Lúc hắn nói chuyện, giữa khoảng cách với hắc y nhân chỉ chừng năm bước.
Nhưng đối phương lại giống như căn bản không có nghe được lời nói của hắn, vẫn đứng im không nhúc nhích.
Chẳng những không đáp lời, thậm chí nhìn cũng không nhìn hắn liếc mắt một cái.
Vạn Sự Thông hơi lộ vẻ xấu hổ, cũng nhận thấy được đó không phải là một người dễ tiếp xúc.
Vì vậy ngay lập tức đổi đề tài câu chuyện, khom lưng xuống bắt đầu nói chuyện với tiểu cô nương đứng ở bên cạnh hắn:
"Tiểu muội muội! Ngươi có sao không? Đã bị dọa sao?"
Lúc nói chuyện, bước chân cũng đồng thời bước về trước, vừa sải bước đến mũi thuyền.
Phản ứng của nữ hài đúng là bất đồng với hắc y nhân, nàng nhìn về phía phát ra âm thanh cười cười, sau đó nhẹ nhàng mở miệng, đáp lời:
"Không sao, ta đứng được rất ổn."
Giọng nữ tử rất hòa thuận, nhẹ nhàng ôn nhu, hai loại khí chất cùng hắc y nhân kia là hoàn toàn khác biệt.
Như Thương cũng nghe vào trong tai, nhưng ở trong lòng lại đặt một dấu chấm hỏi.
Liên Nhi thật sự có chút khác thường!
Trước kia đứa nhỏ này là bộ dáng có chút nhút nhát rụt rè, đặc biệt là sau khi bị chọc mù hai mắt, lại càng thêm nửa bước cũng không dám xa cách người.
Nhưng bây giờ xem ra, Liên Nhi tựa như đã thật có thể tiếp nhận thực tế mắt mình không thể nhìn thấy.
Hơn nữa phần thong dong và bình tĩnh này, cũng là trước đây không hề có.
"Không có thương tổn là tốt rồi! Ta đỡ ngươi đi vào bên trong đứng đi!" Vạn Sự Thông không nói chuyện dư thừa, rốt cuộc chủ động lên thuyền của Tây Dạ ra vẻ muốn bước đến đỡ Liên Nhi.
Trong lòng Như Thương nói không hay, Vạn Sự Thông quá nóng nảy rồi.
Chủ ý của nàng chỉ là lợi dụng đụng thuyền để hai bên có một ít trao đổi là được, không hề muốn công khai lên tới trên thuyền người ta đi.
Huống chi ánh mắt của nàng vẫn luôn tập trung quan sát thân thuyền kia, đang xuyên qua rèm bị gió thổi lên nhìn xem người đứng đầu trong khoang thuyền, đối với đối thoại bên này của Vạn Sự Thông căn bản là không quá chú ý.
Bình luận truyện